Kết Hôn Với Người Chồng Điên


Hai vợ chồng cãi nhau cả đêm, cả hai đều bị tổn thương, thậm chí không ăn tối.


Ứng Tư Tư ăn no, trưa hôm sau khi nắng ấm, cô đến khu nhà tập thể.


Tần Yến Từ mở cửa.


“Vợ à, em mang gì ngon vậy?”

"Đây là mật ong cho anh, còn đây là áo bông em làm cho bà ở quê, chưa viền xong, em đến để dùng máy khâu.


Anh ăn cơm chưa?" Ứng Tư Tư đặt đồ xuống.


"Đang định ra ngoài ăn.

"

"Nhà có nguyên liệu, sao anh không nấu chứ.

" Ứng Tư Tư vào bếp rửa tay chuẩn bị nấu ăn.


Tần Yến Từ: "Một ngày ba bữa đều nấu, sẽ tốn nhiều thời gian lắm.

"

Ứng Tư Tư nghĩ cũng đúng, nấu một bữa ăn đàng hoàng, ít nhất cũng mất một tiếng.


Cô nấu cơm, làm một nồi cá kho, lấy ra một phần và gọi: "A Từ, ăn cơm thôi.

"

Tần Yến Từ nhìn cô, rồi nhìn vào bữa cơm, có cô ở đây, bụng anh chưa bao giờ đói.

"Em ăn chưa?"

"Chắc chắn rồi, anh ăn đi, em dọn dẹp một chút.

"

Ứng Tư Tư lấy phần cá còn lại cho vào hộp rồi đặt ngoài cửa sổ: "A Từ, em đã chia sẵn thức ăn vào hộp cơm rồi, khi nào đói anh chỉ cần lấy vào nhà hâm nóng lại là được.

Giờ em ra ngoài mua ít bánh mì và màn thầu, để dành cho anh ăn khô.

"


Tần Yến Từ: "Lát nữa anh tự đi mua.

"

"Để em mua, giờ em đang rảnh mà.

" Ứng Tư Tư mặc áo khoác và đi ra ngoài.


Tần Yến Từ ăn xong, lấy sách ra ngồi ở phòng khách đọc.


Khoảng nửa giờ sau, Ứng Tư Tư mang theo túi giấy dầu trở về, cười nói: "Anh không nghỉ trưa à?"

"Ừ.

"

Ứng Tư Tư đặt túi giấy vào bếp, rồi đi vào phòng khách mở túi, lấy ra hai phong bì dày: "Tiền của em để ở nhà, thật sự không an toàn lắm, mang đến đây cất, anh nói để ở đâu thì tốt?"

"Em có thể ra bưu điện mở tài khoản, gửi tiền vào, mỗi năm còn nhận được chút lãi.

"

Ứng Tư Tư: "Họ có truy xét nguồn gốc tiền của em không?"

"Không đâu.

"

Ứng Tư Tư yên tâm.


Tần Yến Từ đưa cô đến nơi, điền vào mẫu đơn và gửi tiền.


Gần đây cô kiếm được tổng cộng một nghìn bảy trăm năm mươi sáu đồng.


Gửi một nghìn năm trăm đồng.


Số còn lại đủ dùng sinh hoạt.


Nhân viên giao dịch hoàn tất thủ tục, đưa cho Ứng Tư Tư một cuốn sổ tiết kiệm: "Sau này cần tiền, chỉ cần mang cuốn sổ này đến rút là được.

"

Ứng Tư Tư nhìn dòng chữ một nghìn năm trăm đồng.



Khóe miệng cô nhếch lên.


Cô cảm ơn rồi cùng Tần Yến Từ rời khỏi, ra khỏi cửa nói: "May mà có anh giúp em.

"

Tần Yến Từ cười: "Với anh còn khách sáo gì.

"

"Vậy sau này em không khách sáo nữa.

"

"Ừ.

"

Ứng Tư Tư quay lại khu nhà tập thể, Tần Yến Từ đưa cô một gói đồ.


"Trong này là quần áo và giày để em mặc khi xuất giá.

"

Ứng Tư Tư ngẩng đầu, nghi hoặc: "Quần áo xuất giá, không phải là chiếc áo khoác đỏ sao?"

"Đó là thường phục, đồ cưới là bộ lễ phục, em có muốn thử không?"

"Được, nếu không vừa em sẽ tự sửa lại.

" Ứng Tư Tư vào phòng thử.


Áo trên rộng, thắt đai vào eo, bó sát, tôn lên vòng eo.


Thời trang và lịch lãm.


Chỉ có chiếc quần kèm váy quá chật không thoải mái.


Gót giày cũng hơi cao, đi lại cảm giác như bay.


"Vợ à, xong chưa?" Tần Yến Từ chờ lâu, tiến đến gõ cửa.


"Xong rồi.

" Ứng Tư Tư bước ra.


Đâm vào đôi mắt sâu thẳm như mực của chàng trai.


Mặt cô không tự chủ đỏ lên: "Bộ này có quá nổi bật không?"

Tần Yến Từ cứ nhìn cô: "Rất đẹp.

" Quả thật hơi nổi bật, ai bảo cô xinh đẹp.

Nhưng nhìn cô ăn mặc như vậy, hắn thấy hơi quen, hình như đã từng thấy ở đâu đó.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận