Tàu không có cửa sổ và chỗ ngồi.
Khoang tàu rộng mở, mọi người ngồi dựa vào hành lý của mình, vẻ mặt luôn lạnh nhạt nhưng cũng rất cảnh giác với xung quanh.
Hàng Cửu Khê gõ lên vách tường khoang tàu, rất dày và chắc.
Trên nóc khoang có pháo đài và súng máy.
Nếu gặp phải sự tấn công thì chúng có thể bảo vệ hành khách.
Tàu chạy chậm, có thể nghe tiếng bánh xe nghiến lên đường ray.
Hàng Cửu Khê dựa vào vai ba, cảm thấy buồn ngủ.
Trong mơ, cô thấy —
Cách tàu mấy chục dặm, một cây táo dữ tợn đang chạy trốn.
Đằng sau, bầy khỉ hét vang.
Những con khỉ tay dài leo lên cây, nhảy cao và dừng lại trên cây táo, hái xuống một quả táo rồi ăn ngấu nghiến.
Cây táo có biểu hiện đau đớn, dường như cô nghe được tiếng khóc.
Cành cây như những con quỷ múa loạn, đuổi bầy khỉ nhưng vô ích vì chúng quá đông.
Chẳng mấy chốc, cả đám biến dị động vật và thực vật đã xông đến trước đường ray tàu —
Hàng Cửu Khê giật mình, suýt đụng vào hành lý của người khác.
Ba cô nhanh tay giữ chặt: “Khê Khê không sao chứ? Tàu dừng đột ngột… Chắc có chuyện gì đó.
”
Ba vừa nói xong, mọi người trong tàu nghe thấy tiếng thực vật biến dị gầm rú và tiếng hét của bầy khỉ.
Hàng Cửu Khê ngạc nhiên, không thể nào… Trùng hợp thế sao?
Ngay sau đó, tiếng súng nổ vang lên.
Trận chiến nổ ra, không kịp để người ta thở.
Ngay sau đó, tàu đột nhiên bay lên trời, quay cuồng dữ dội như bị quăng đi bởi một thứ khổng lồ.
Trong tàu, tiếng hét kinh hoàng không dứt, mọi người xoay tròn với những tư thế không thể tưởng tượng.
Chỉ trong hai giây, có người va vào vật nhọn trên hành lý, bị thương nghiêm trọng.
Máu văng tung tóe.
Lúc này, Hàng Cửu Khê mới thực sự hiểu rõ sự tàn khốc của thế giới này.
Sinh mạng nơi đây như treo lơ lửng trên sợi dây, lúc nào cũng có thể tan xương nát thịt.
Hàng Cửu Khê nhắm mắt, máu bắn lên trán cô.
Cô cắn răng bám chặt vào càng xe đẩy tay, ông Hàng một tay nắm chắt vách nắm tay của con tàu, một tay nắm chặt càng xe đẩy, cánh tay đè lên người của ba Hàng, cố hết sức không để bị quăng đi.
Khi Hàng Cửu Khê nghĩ rằng cuộc hành trình xuyên qua của mình sẽ kết thúc tại đây thì tàu đột nhiên dừng lại, rồi từ từ hạ xuống.
Chẳng mấy chốc, tàu đáp xuống đất, cửa từ từ mở ra.
Những người sống sót lăn ra khỏi khoang tàu.
Hàng Cửu Khê thở hổn hển bước xuống tàu, nhìn lên bầu trời.
Các dị năng giả mạnh mẽ đang đối đầu với một con khỉ lớn bằng ngọn núi, có người có thể làm thời gian tạm dừng lại, có người có thể thu nhỏ không gian, có người làm con khỉ bốc cháy mà không lan ra xung quanh.
Chẳng mấy chốc, con khỉ thua cuộc, bị dị năng giả không gian bắt giữ.
Cây táo bị bầy khỉ truy đuổi đã biến mất từ lâu.