Buổi sáng ngày đầu tuần , trời nhiều mây , có vài đám mây đen kéo đến chắc hôm nay trời sẽ mưa sớm.
Cố Thắng vẫn đậu xe trước cổng đợi Khả Nguyệt như mọi hôm còn chu đáo mang thêm ô để trời có mưa thì có thể che cho em , được một lúc điện thoại rung lên một tiếng , là tin nhắn của Khả Nguyệt"Hôm nay em không đến trường , mọi thứ em đều làm xong vào tuần trước rồi , anh đi đi , chiều em làm tiệc anh nhớ sang chơi nhé.!""Được thôi..!Anh sẽ sang mà.!"- Cố Thắng tắt điện thoại rồi vào xe.
Cả đêm qua anh trằn trọc không ngủ được , việc Tiểu Nguyệt đi du học quá đỗi đột ngột khiến anh có chút không tin , anh quyết định hôm nay sẽ bày tỏ tình cảm của mình để sau này bản thân sẽ không hối tiếc , tấm chân tình bấy lâu nay sắp được tỏ bày thật sự tâm can anh lúc này cảm thấy hưng phấn như muốn điên loạn , cứ thế mà cứ một mình cười tươi suốt đoạn đường đến trường.Phía Khả Nguyệt , bên trong căn biệt thự màu trắng được xây dựng theo phong cách Châu Âu vô cùng tráng lệ là khung cảnh bận rộn tất bật của mọi người đang chuẩn bị cho buổi tiệc sinh nhật của cô , Chu phu nhân đi tới đi lui kiểm tra tỉ mỉ từng chi tiết , từ đồ ăn đến bàn ghế rồi cả trang trí đều một tay bà cả tuần nay lên kế hoach vì chỉ vài hôm nữa là con gái bà sẽ phải tạm xa bà 3 năm cho nên dù chỉ là buổi tiệc thân mật cùng với vài người bạn của Khả Nguyệt nhưng bà vẫn muốn cho con gái mình có được một ngày sinh nhật trọn vẹn và hoàn hảo nhất ."Một..hai..ba..
không được phải đặt thêm vài chậu hoa nữa""Cái bình đó phải đặt bên đây""Sân khấu đó hãy thêm một cái đèn để sáng hơn".......Khả Nguyệt nhìn thấy bà cứ bận rộn đi tới đi lui liền kéo mẹ ngồi xuống sofa rồi đưa cho bà một ly nước cam"Mẹ à..!!!Con chỉ mời vài người bạn à , chúng ta làm đơn giản thôi , mẹ đừng lo lắng quá" - cô vừa nói vừa xoa xoa đôi bàn tay của mẹ mình"Mẹ chỉ muốn cho con một buổi tiệc trọn vẹn , mấy hôm nữa con đi rồi mà"-đôi mắt bà đượm buồn nhìn con gái rồi xoa xoa cái đầu nhỏ bé kia.
Hai mẹ con ôm nhau rưng rưng nước mắt , không biết đây là lần bao nhiêu phu nhân khóc kể từ ngày biết con gái sẽ đi du học , nói thật thì suốt 14 năm qua bà đã thật sự xem Khả Nguyệt như con gái ruột của mình , luôn luôn bên cạnh và chăm lo cho con gái , khó trách bà thấy buồn khi phải xa con gái 3 năm.
Buổi trưa hôm ấy , cả bàn ăn đầy đủ ba thành viên với đầy ắp những món ngon trên bàn , hôm nay vì sinh nhật con gái nên Chu tổng đã sắp xếp công việc về sớm để ăn trưa và đón sinh nhật với con gái , kể từ ngày về Chu gia , Khả Nguyệt đã không còn phải đón sinh nhật một mình nữa vì cô luôn có ba mẹ bên cạnh , cái khoảnh khắc quây quần chính là điều mà 6 năm thơ bé Khả Nguyệt vẫn luôn ao ước.
Cả nhà vừa ăn cơm vừa nói về những câu chuyện thú vị ngày trước , Chu tổng còn kể về những điều thú vị ở Canada cho con gái khiến cô mở to đôi mắt mà trầm trồ , một nhà ba người với tiếng cười đầy ắp xua tan đi cái nắng oi bức của buổi trưa hè.
Khả Nguyệt nhìn nụ cười trên gương mặt ba mẹ mà không ngừng cảm thấy bản thân may mắn , cô tự hứa sang nước ngoài sẽ chăm chỉ học để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của ba mẹ , tâm trí cô lúc ấy vẽ ra bao nhiêu là điều thú vị cho tương lai của mình , bỗng mọi thứ bị cắt ngang khi tiếng chuông điên thoại của ba reo lên.
Sau tiếng "Alo" Chu tổng bất ngờ chau mày lại , tay buông thỏng điện thoại tay ôm lấy ngực trái mà khụy xuống , hai mẹ con đang ăn trên bàn bỗng hớt hãi sợ sệt đỡ ba lên , người làm xung quanh cũng hoảng loạn lên nhanh chóng đưa ông lên phòng rồi gọi bác sĩ riêng đến.
Chỉ vì một giây phút lơ là của bản thân , Chu tổng đã phạm phải sai lầm lớn khiến công ty mất hết vốn đầu tư , cổ phiếu giảm đi nhanh chóng , hàng loạt cổ đông cũng rời bỏ công ty , tập đoàn ông xây dựng bấy lâu nay cũng chỉ trong một phút mà đã cận kề sự sụp đổ.
Sau khi tỉnh lại ông một mạch lao đến công ty nhưng mọi chuyện quá muộn , ông lúc này vô cùng bế tắc như một vị vua làm rớt đi ngai vàng của mình , mọi chuyện bắt đầu trở nên rối tung như một mớ bòng bong , hai mẹ con Khả Nguyệt ở nhà không ngừng lo lắng , buổi tiệc sinh nhật bị hủy bỏ , mọi thứ được dọn dẹp nhanh chóng , chuyện du học cũng được dời lai , cả căn biệt thự phủ màu u tối , trời bên ngoài bất ngờ mưa to khiến tâm trạng con người lại càng thêm u sầu.
Chu phu nhân sốc đến nỗi ngất đi , Khả Nguyệt ngồi thơ thẩn nhìn vào mưa , cả tâm can cô rối bờ , không ngờ có một ngày chuyện như này sẽ xảy ra.Buổi chiều trở về , Cố Thắng nghe mẹ báo tin liền tìm sang nhà an ũi em.
Khả Nguyệt lúc ấy trong vô cùng đáng thương , hai đôi mắt rưng rưng đỏ ngầu , mái tóc em xõa dài ôm trọn lấy đôi vai bé nhỏ , ngồi thu mình trên chiếc xích đu đặt ở ngoài vườn, nhìn thấy anh đứng trước mặt cô liền òa lên khóc nức nở như muốn thả trôi đi những bộn bề của ngày hôm nay , Cố Thắng ôm chầm lấy em rồi xoa xoa đầu an ũi nơi khóe mắt anh cũng rưng rưng , có hơi cay xộc lên đến tận não , nhìn thấy em như này Cố Thắng cũng chẳng còn tâm tư mà nghĩ tới việc tỏ tình em.
Khả Nguyệt khóc nhiều đến nỗi ngất đi trên vai anh , Cố Thắng bế em lên phòng rồi đắp chăn kĩ lưỡng cho Khả Nguyệt , ngồi cạnh bên mà nhìn em , đôi mắt sưng to vì khóc nhiều , hai má em đỏ ửng vẫn còn vương vài giọt nước mắt chưa kịp khô , có lẽ em sốc lắm , mọi chuyện đến bất ngờ quá lại ngay ngày sinh nhật em , Cố Thắng nhìn em mà lòng đau xót , ước rằng bản thân có thể làm gì đó giúp em vui hơn , anh nhẹ nhàng hôn lên trán em rồi rời khỏi phòng.
Bên ngoài , Cố Thắng nhìn lên bầu trời đen kịt mà lòng thầm mong ngày mai khi nắng lên mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.Màn đêm buông xuống , trời hôm nay mây đen mù mịt không thấy ánh trăng , liệu ngày mai nắng có còn vương.?Liệu ngày mai mọi chuyện có tốt đẹp hơn.?.