Nó há hốc mồm khi nhìn thấy.... Bà Nội nhưng điều quan trọng là nó ko sợ Bà.
Bà nó sững sờ, ngạc nhiên sao nó ko có phát ứng gì vậy.
Nó bật cười, tay kia nắm cổ áo tên bảo vệ vật mạnh xuống đất. ( O.o).
- Cô làm cái trò gì vậy? Lại đây mau cho tôi. Còn đánh được nữa hả.
Bà giận đến rung người nói mà như hét.
- Bà nghĩ tôi sẽ sợ bà mà dừng lại hay ngoan ngoãn đi theo bà à?
Đó có thể là một câu hỏi nhưng cũng có thể là một lời mỉa mai cay độc.
Bà nó đứng hình tay nắm chặt lại đôi mắt giương lên nhìn nó. Môi rung rung:
- Tôi ko quan tâm. Cô là Angel. Theo tôi về phòng làm việc. Nhanh lên!
Bà dợm quay đi. Mới nhất chân lên.
Ầm. Tên thứ hai đã dính đòn. Cú đá của nó thật đáng sợ.
Mặt nó tối sầm lại. Nó nhìn bà bằng ánh mắt lạnh lùng xa lạ.
- Tôi sẽ ko là Angle nữa. Mà là....
Nó hít một hơi, nhìn sang hắn mỉm cười chìa tay ra. Nói nhỏ:
- Anh có bạn đồng hành đấy.
Hắn hiểu ý nó, mỉm cười lại và nắm thật chặc tay nó.
Bà nó quay lại. Nó cười nửa miệng nói to:
- Devil.
Bà nó trố mắt. Nó thì chạy mất tiu òi.
...............................................................................
Vì dây dẫn điện tanh bành òi nên mọi người được chuyển sang một phòng khác.
Miki lo lắng đổ mồ hôi hột tìm con bạn. Gọi điện cũng ko bắt máy, người thì ko thấy đâu.
Ui daaa. Miki đụng trúng đầu một người. Người đó đang định xin lỗi nhưng vì cô bé là người nóng tính nên chuyện mắng ch.ử.i là điều dễ xảy ra.
- Này có mắt ko vậy?
Đang tính ch.ử.i câu thứ hai thì '' nạn nhân '' kia cũng ko vừa:
- Trời tối thế này có mắt cũng ko thấy được đâu.
Miki ngớ người ko ngờ mình chịu lép vế. Uh thì trời tối thật.
- Thôi. Tôi xin lỗi. Phiền you tránh ra.
Cô bé muốn đốp chát lại lắm nhưng giờ phải kiếm con bạn nên '' nhịn '' là tốt nhất. Nhưng :
- Đụng trúng người khác mà còn c.h.ử.i được nữa chứ.
Miki cắn môi. '' Bà đây ko nói thì thôi vậy mà còn.... '' Chưa nghĩ xong cô bé đã '' tặng '' You kia một cú đá vào bụng.
- Đừng có mà làm tới.
You kia tuy đau nhưng nỗi nhục nhã đã lấn át cái đau và thế là Miki bị you í xốc lên, '' vác '' đi.
La hét, vẫy vùng là điều mà bạn thường làm khi có ai đó '' vác '' bạn đi mà thiếu sự cho phép của bạn.
Miki thì có nhưng ko làm được. Vì:
- Cô im cho tôi. Động đậy là tôi '' giở trò '' đấy.
Miki ko tin, cô bé đấm mạnh vào lưng Kuga, you í ấy. Kuga nhăn mặt.
- Cái con bé này.
Tay Kuga bắt đầu đi '' lạc hướng ''. Nói thế thôi chứ Kuga chỉ dọa cho con bé sợ là đụng nhẹ vào đùi nó.
Miki sợ òi. Cô bé ơ lên một tiếng rùi nhắm nghiền mắt bám chặc vào cổ Kuga để cậu nhóc '' vác '' đi. Kuga phì cười, con bé này '' đáng iu '' thật.
Kuga '' vác '' Miki lên lầu nhưng ko đến phòng khiêu vũ mà đến phòng cậu nhóc. Miki thắc mắc:
- Sao thế?
- Cô làm tôi bị thương rồi. Trị thương cái đã.
Miki ậm ừ. Cô bé cũng bị thương nè nhưng nhẹ hơn Kuga.
Hậu quả của việc đụng trúng đầu là sưng một cục. Còn hậu quả của việc Miki đá là bầm cái bụng.
- Tôi xin lỗi.
Cô bé lí nhí, mặt cuồi gầm xuống đất.
- Tôi mà có bị cái gì là cô chịu trách nhiệm hết đấy.
Giọng Kuga đều đều pha chút hù dọa.
- Ai biểu anh chọc tôi làm gì.
Cô bé đầu vẫn cuối.
- Đền đi.
- Đền gì???
Miki ngẩn đầu lên liền và kết quả của việc đó là '' hưởng '' ngay một cái kiss vào má từ Kuga.
Miki mở to mắt đẩy cậu nhóc ra. Chùi muốn rách cả má.
- Đồ k.h.ố.n!
Cậu nhóc chỉ cười đút hai tay vào túi quần bước về phía cửa.
- Tôi biết cô là ai đấy?
Đó là câu nói cuối cùng trước khi Kuga bước ra ngoài nhưng chỉ mới bước thui chưa ra. Cậu nhóc khựng lại chỉ vì câu nói quá đỗi '' ngây thơ '' của Miki:
- Còn anh. Anh là ai? ()
( người ta nổi tiếng thế mà ko biết )