Khác Biệt

Sân trước càng nhộn nhịp bao nhiêu thì sân sau càng lặng lẽ tĩnh mịch bấy nhiêu. Miki ngồi trên xích đu, hướng mắt về một ko gian vô định.
- Lâu rồi, chúng ta mới gặp lại nhau.
Cô bé giật mình quay nhanh về phía sau, từ trong bóng tối một người bước ra. Miki bật dậy, hốt hoảng bỏ chạy. Người đó vẫn bước, vừa đi vừa cười.
12g. Bữa tiệc đã bắt đầu, quan khách nườm nượp ngáp ngắn ngáp dài tiến vào nhà nó. Tại đại sảnh rộng lớn, chú nó kiêm luôn chức MC chương trình dẫn mọi người vào một căn phòng khác, to và đẹp hơn. Ayume mỉm cười tươi tắn, trông cô thật tự tin và thoải mái. Nó đứng trên các dãy lầu xung quanh căn phòng dòm xuống, đồng thời cũng chờ xem sự trả giá mà họ sắp nhận có thành công hay ko.
Căn phòng bỗng dưng tối đen, như thường nhân vật chính sẽ được chiếu đèn riêng biệt nhưng hiện giờ hai vòng tròn sáng chia làm hai bên, một bên chiếu đôi uyên ương, cái còn lại.... Miki nhanh chóng chạy đến chỗ nó, mặt cô bé tái mét, đôi môi trắng bệch run lên vì sợ.
- Ba cậu đã tới đây.
Và đúng như vậy! Vòng tròn sáng thứ hai chiếu thẳng ngay người đó, người mà Miki vừa thấy đã bỏ chạy, người mà nó hận nhất và người đó cũng là ba nó.
- Ngài chủ tịch!
Một trong số nhiều người đi theo ba nó, nhẹ nhàng nói vọng lên, giọng đầy quan tâm lo lắng khi thấy ba nó bỗng nhiên khụy xuống.
Nó như ko tin được, ai cũng vậy, gia đình nó cũng thế, bất cứ ai có mặt tại nơi này đều bất ngờ cho đến cho hoảng sợ lo lắng. Sự xuất hiện của ba nó đôi khi còn đáng sợ hơn sự xuất hiện của thần chết. Nó nuốt nước bọn lắc mạnh vai Miki, con mắt ko thể nhắm lại được, cứ mở to ra như muốn chứng minh cho nó thấy một sự thật. Ba nó đã xuất hiện. Người đàn ông nằm giữa hai thế giới vừa ác vừa thiện, bao lâu đã gần như là biến mất khỏi thế gian. Nay đã trở lại với một thân hình ko được lành lặng cho lắm.
- Mọi người sao thế? Tiếp tục đi chứ? Nhân vật chính đâu phải là tôi.
Giọng ông khàn khàn, ông ngồi chễm chệ trên chiếc ghế dài nhất, phủi tay ra hiệu cho gia đình nó tiếp tục chương trình. Sau vài phút thót tim, mọi người gắng gượng vui vẻ trở lại vì ai cũng biết ko làm vừa lòng ngài chủ tịch, người có biệt danh là đồ máu lạnh, có thể liệt kê vào hàng danh sách những người nguy hiểm cho đất nước là chỉ có nước chết.
Nó nắm tay Miki chạy ra ngoài và thật ko may mọi đường ra lối thoát đều bị chặn hết. MC chương trình bước lên bục quẹt mồ hôi cố gắng cười tươi, trấn an mọi người:
- Bây giờ là 12g. Đã là giờ vàng phim truyện à ko là giờ vàng của giây phút gần như thăng hoa nhất của cuộc đời hai con người sắp sửa là vợ chồng. Và tôi xin trân trọng kính mời đôi có thể gọi là đẹp nhất trong đêm nay lên trao nhẫn chỉ mới là đính ước.
Chú nó vừa nói năng hấp tấp, thêm bớt chữ vừa lau mồ hôi túa ra như tắm làm người nghe có cảm tưởng như chú nó mới là người sắp lấy vợ. Nó nhìn thật kĩ Ayume, cầu mong cô bé sẽ làm đúng như kế hoạch.
Sikure cứ đứng bấu hai tay vào nhau miệng thì lẩm bẫm cái gì đó mồ hôi thí đổ ra như nước đổ. Thấy anh chàng hồi hộp quá, chú nó liền an ủi nhưng ko may là cầm miro nói nên mọi người ai cũng nghe mà cười đến đau bụng:
- Chú em bình tĩnh, bộ mắc vệ sinh lắm sao mà mặt vừa nhăn còn chân vừa nhún nhún thế?
Chú nó che miệng còn anh chàng thì đỏ tới chín cả mặt, mọi người ai cũng cười nghiêng ngả, mới đính ước thôi chưa có gì hết mà đã như thế rồi. Nó bước lên lầu, hai tay bấu chặc vào lang kang. Mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nếu như ba nó biết cô dâu đã bị hoán đổi.
Tiếng cười dần dần kết thúc, cô dâu cũng đã bước lên bục,chú nó giờ mới dám mở miệng ra nói tiếp:
- Tạo hóa đã ban tặng cho ta.....................
Một bài diễn văn mấy chục phút cuối cùng cũng kết thúc nhường chỗ cho thời khắc gần như huy hoàng nhất của đôi uyên ương. Nó hít một hơi, nhoẻn miệng cười một cái mở màn cho trò chơi khăm được phép bắt đầu. Angel dưới kia sắp vén tấm khăn lên trong sự chờ đợi xen lẫn những cảm xúc vui mừng những lời chúc phúc tốt đẹp của tất cả mọi người.
- Khoan. Cô gái kia ko phải là Angel của chúng ta.
Tiếng ba nó vang vọng khắp căn phòng, ai cũng bỡ ngỡ xen lẫn tò mò ngạc nhiên. Nó há hốc miệng, trợn tròn hai mắt. Ba nó biết rồi à nhưng sao có thể thế được, tấm khăn dày lắm mà? Hoang mang và hoảng sợ. Nó hoang mang vì sao ba nó biết được và hoảng sợ vì có ai đó đang chụp khăn có tẩm thuốc mê vào mồm nó. Cố gắng vẫy vùng là vô ích nó ngất đi trong một vòng tay vô cùng xa lạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui