- Cô thật ko biết tôi là ai à?
Nó lắc đầu ngoầy ngoậy làm anh chàng buồn hiu xen lẫn chút bực bội.
- Tôi nổi tiếng thế mà!
Nó nửa muốn cười nửa cảm thấy hối lỗi khi thấy bản mặt mếu máo của anh chàng.
- Thế còn tên?
- Kuga!
Anh ta đột nhiên ngẩn đầu lên mặt mài tươi tắn hẳn. Chuông điện thoại reo lên bất chợt. Kuga quay qua cười hiền rồi cầm máy đi chỗ khác. Suốt một cuộc gọi, nó chỉ thấy cậu nhóc gật đầu ậm ừ vài tiếng chứ ko hề nói câu nào. Gác máy xong Kuga chạy đến cầm tay nó dắt đi về phía có một chiếc xe đang đứng chờ sẵn.
- Lên xe đi!
Nó nghiêng đầu tỏ ý khó hiểu nhưng rồi cũng leo lên khi nhận được cái nháy mắt tinh nghịch của cậu nhóc. Sự tin tưởng càng lúc được nâng cao hơn vì trên đường về Kuga luôn miệng kể về bản thân giải thích tận tình lí do vì sao giúp nó. Nó phì cười vì sự nhiệt tình quá lố của cậu nhóc.
Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà rộng sạch sẽ và tao nhã ko như mấy ngôi biệt thự nguy nga lộng lẫy.
- Tới nơi rồi! Xuống thôi!
Theo sự chỉ dẫn của Kuga nó nhẹ nhàng đi đúng phần đường được lót gạch men theo lối đi. Kiến trúc bên ngoài khá cổ điển nhưng ko đem lại vẻ nhàm chán. Choáng váng với thiết kế bên trong, cả trong lẫn ngoài đều mang hai vẻ khác nhau hoàn toàn. Bên ngoài càng lạnh lẽo cổ điển bao nhiêu thì bên trong càng ấm áp hiện đại nhiêu đó.
- Nhà ngộ nhỉ?
Kuga chăm chú nhìn nó mà bật cười, chưa thấy ai nhận xét nhà người ta kiểu đó và đặc biệt hơn là nhà người lạ nừa chứ. Thấy cậu nhóc cứ cười mỉm chi hoài, nó đâm ra tò mò:
- Đười ươi!
Cậu nhóc dừng cười ngay trố mắt ra nhìn nó.
- Ai?
- Ko cậu lẽ tôi.
Có phần hơi quê một chút định gân cổ cãi lại nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, Kuga chạy nhanh lên lầu để nó lại cùng với sự thắc mắc.
- Đây là đồ và chìa khóa. Phòng bên trái cuối lầu giờ là của cô. Nhanh lên rồi còn đi ăn.
Nó mỉm cười lấy cái túi và cái chìa phóng thẳng lên lầu ko quên cảm ơn. Hình như những lời Kuga nói chỉ lọt vào tai nó mỗi chữ ăn.
- A đây rồi.
Nó reo lên, nhanh chóng đút chìa và đẩy mạnh cửa phòng. Khung cảnh trong phòng làm nó đứng hình. Từ màu sắc đến cách trang trí trông rất quen, ko phải của nó mà của De...vil thì phải. Lúc lắc cái đầu cho quên đi cái suy nghĩ đó, nó hít một hơi ló đầu vào phòng.
Thấy nó chăm chú nhìn vào một ko gian nào đó, Kuga tò mò bước lên lầu với ý định hù nó. Chưa biết ai hù ai, cậu nhóc đã hét toán lên chạy lại đóng sầm cửa quát nó:
- Cô ko được vào phòng này.
Nó sững người, hai mắt tròn xoe chớp chớp liên hồi.
- Đây mới là phòng của cô. Lần sau chú ý hơn một chút.
- Sẽ ko có lần sau đâu.
Kuga ngạc nhiên nhìn nó. Cậu nhóc tưởng nó sẽ giở bản tính con gái ra là mỗi lần bị mắng thì sẽ vùng vằn dậm chân bỏ đi hay quát tháo đỏ mặt vì tức giận. Nó thì khác. Nó thì đốp chát lại ngay, mặt thì hình sự lắm, mắt thì ánh lên những tia sắc lạnh, giọng thì đanh đá ko thể tả. Bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho Kuga rùng mình vì biết mình đã đụng chạm nhầm người.
- Tôi xin lỗi là được chứ gì!
Cánh cửa đóng mạnh lại, Kuga điếng hồn, con gái mà giận lên thì ghê thật. Đang đứng suy nghĩ bơ vơ, cánh cửa bật ra, một giọng nói trong trẻo có chút khẩn cầu lẫn sự tự ái lên tiếng.
- Anh còn bộ đồ nào khác ko?
Kuga ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu khi nó cầm bộ đồ giơ lên tay thì chỉ lia lịa vào màu sắc lẫn hàng chữ ghi trên đó. Thấy vẻ mặt méo xẹo đang cố gắng nặng ra nụ cười lấy lòng của nó, cậu nhóc ko khỏi bật cười ha hả.
- Ko mặc thì đưa đây.
Nó ơ lên một tiếng rồi lườm cậu nhóc, cố nuốt cục tức nhưng cũng ko vừa.
- Đười ươi!
Trong bếp, hiện giờ cậu nhóc đã uống được gần mười chai nước loại nhỏ sau khi bị chơi một vố. Nó tung tăng bước xuống lầu trên tay cầm một con bò.
- Anh cho tôi thứ này nhá?
Kuga mém sặc khi thấy bộ dạng nó bây giờ. Mô tả sơ lược: nó mặc một bộ đồ có màu sắc y chang như đi tù, để người nhìn biết rõ hơn nhà sản xuất đã chơi thêm chữ CÓ TỘI được viết bằng tiếng anh.
- Ờ...ờ.. Cô thích thì cứ lấy.
Cậu nhóc vuốt vuốt ngực nhăn mặt sau cơn sốc rồi cũng đồng ý cho nó con bò bằng bông. Nó cười tươi toe toét, hí hửng la to ba chữ mình yêu thích nhất.
- Đi ăn thôi!
- Hả ...À... Ừ!
Kuga lúng túng vội vàng đặt ly nước xuống túm lấy chìa khóa ra khóa cổng. Nó và cậu nhóc hiện đang thảo luận sôi nổi về địa điểm vừa ngon vừa lạ để giải quyết cuộc cách mạng đang bùng nổ trong bụng nó. Tiếng chuông điện thoại reo lên lần nữa ngay số của hắn. Cũng như lần trước, Kuga cũng tươi cười ra xa nghe máy. Nó vẫn vô tư đùa nghịch với con bò mà ko để ý có một thứ gì đó đang lao nhanh về phía mình.
Kéttttttttttttttt.... Rầmmmmmm... Áaaaaaaaaa....!!!!
Một loạt âm thanh hỗn độn vang lên, con thú bông trên tay nó rơi xuống, nằm lăn lóc trên mặt đường với một bên tay nhượm màu máu đỏ.