Cháp 20: Lộ diện kẻ ... túm cóc.
Một chiếc xe màu đen chạy với tốc độ kinh hoàng luồng lách một cách ko khéo léo làm cho chiếc xe khác đâm sầm vào cột đèn. Tiếng la của một người phụ nữ vọng lên vì thấy chiếc xe đó thắng phanh lại quay một vòng rồi lao về phía nó. Ko chỉ dừng lại ở đó, một người mặc vest đen ló đầu ra khỏi xe và phóng nhanh một con dao ngang tay nó. Máu nhuộm thấm một bên tay con bò nhưng do chảy quà nhiều khiến nó mất cảm giác.
Người từ chiếc xe đổ bộ xuống túm lấy nó. Biết mình ko thể chống cự và khoảng cách cũng khá xa ko đủ để Kuga kịp thời viện trợ. Nó nhanh chóng tung một đòn tìm một khe hở mong một cơ hội để có thể thoát được. Chúa trời thật ko nhân từ miếng nào! Bàn tay tê liệt càng đau hơn khi nó cử động.
Ầm!!!!! Một cú đánh vào đầu mạnh như thiên lôi đánh.Nó thấy Kuga đang tiến lại gần với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng lẫn lo sợ.
- Chút nữa thôi!
Nó lẩm bẩm trong miệng, mắt từ từ khép lại ánh sáng cũng dần yếu đi, hình ảnh con bò đang nằm phía trước nhòe dần, những gì còn cảm nhận được là thân thể rơi tự do. Trước đó nó thấy '' Con bò ... Devil ''.
Chiếc xe sau khi hốt xác nó xong thì chuồn nhanh để lại một người với nỗi hối hận đến tột cùng.
- C.h.ế.t t.i.ệ.t!
Ai đó đang nổi giận, người đó đang bóp nát cái điện thoại gương mặt hằn lên nỗi tức giận. Ngạc nhiên thay đó ko phải là Kuga.
- Kẻ cướp đi miếng mồi ngon của Devil. Đều phải chết.
Hắn ghằn lên từng chữ. Từ xa hắn đã chứng kiến cảnh nó vật vã với mấy tên áo đen kia nhưng lại ko giúp ích được gì. Sự tức tối càng tăng dần khi những gì hắn giúp nó để nó trở thành một thứ có thể lợi dụng được nay tan thành mây khói chỉ với một sự cố ko đáng xảy ra.
Nó tỉnh lại, ko cự quậy người ko kêu cứu vì thừa biết mình đã bị trói bịt miệng. Nó nheo nheo mắt để có tầm nhìn tốt hơn. Bàn tay đã được băng bó lại nhưng chỉ là tạm bợ vì nó có thể cảm nhận được từng mạch máu như đang muốn '' phun trào '' ra tiếp. Tiếng bước chân to hơn và nặng hơn nhưng đặc biệt là càng lúc càng ít hơn khi cánh cửa hé mở lọt vào là những tia sáng yếu ớt.
- Chào em! Angel!
Giọng nói lạ hoắc chả biết là ai và càng ko biết đó là trai hay gái.
- Ko nhận ra anh sao.
Cái giọng nhão nhẹt ấy lại vang lên khiến nó nổi hết da gà da vịt.
- Sao ko nói gì hết vậy? Em đâu có câm? Nói mau!
Nghe xưng '' anh em '' ngọt xớt vậy chắc là con trai mà còn là người quen nữa. Mải mê suy nghĩ nó ko hề biết rằng sự im lặng bị bắt buộc này đã làm cho '' anh chàng '' kia nổi cơn khùng.
- Tôi bảo nói sao ko nói?
Tiếng hét vọng lên như muốn đập đổ hết các kính trong phòng. Nó giật mình giờ này mới ngước lên xem thằng khùng ko có mắt kia là ai.
- Anh ơi! Con bé bị bịt miệng mà. Sao nói được?
Một trong số đàn em lên tiếng nhắc nhở cho sự bất cẩn của anh ta. Anh chàng à lên rồi nhẹ nhàng đến gần nó lấy miếng băng ra.
- Giờ thì nói được rồi đấy. Em iu.
Tiếng em iu được ngân dài ra đồng thời cũng được nhấn mạnh khiến nó cảm tưởng như mình làm gì tội lắm ko bằng. Tất nhiên là thế. Nó phá hoại cuộc đời của một thanh niên còn thanh xuân chỉ với một câu từ chối trước mặt mọi người cực phủ phàng ko chút cảm xúc. Thật bất ngờ. Ai đây? Ai đang đứng trước mặt nó đây.
- Sikure.
Nó bàng hoàng thốt lên. Thật ko ngờ người đứng sau cái hành động trả thù ghê tởm này lại là một chàng công tử bột. Nhưng cũng ko lấy làm lạ, đơn giản nó cũng có một phần lỗi trong chuyện này dẫn đến sự trả thù của Sikure. Nó tặc lưỡi xót thương cho tình trạng của anh chàng, chưa trải qua được một ngày mà anh ta nhìn như một con quái vật. Quần áo xộc xệch nhết nhát hai mắt long lên sòng sọc tóc tai bù xù rũ rượi. Chắc hẳn đây là một cú shock rất lớn, anh chàng chắc phải vật vã với cơn đau nhiều lắm. Tự dưng nghĩ tới đây nó thấy thương cho anh chàng đồng thời cũng hối hận sao mình ko từ chối một cách nhẹ nhàng hơn nhỉ.
- Giết cô ta mau.
Anh chàng hét lên, chỉ tay về nó. Khi con người ta đau đớn quá bản tính tốt lành của họ trở thành thứ độc ác nhất và dường như ko có chỗ cho sự tha thứ.
- Ngưng!
Tiếng nói to và rõ được vang xa khắp căn phòng, cho thấy người này rất có khí phách nhưng thật ra đang run cầm cập ở bên trong. Mọi người dừng hoạt động đổ dồn hết mọi tập trung về giọng nói vừa phát ra.