“Ướt không?” Anh hỏi lại, bàn tay to nhẹ nhàng ma sát với phía dưới của cô, chầm chậm nhưng mạnh mẽ, không thể không chú ý đến được.
Tê quá…Hà Lộ thở dốc, cô cắn môi lắc đầu.
“Thở gấp như vậy, chắc đã ướt rồi nhỉ.
”“Không có…”Âm giọng cô hơi run nghe không có sức thuyết phục, côn thịt Trình Diệu Khôn càng thêm trướng.
Anh rút tay ra, đút thẳng vào trong quần.
“Không cần!”Hà Lộ vặn vẹo mông, bị Trình Diệu Khôn dùng một tay giữ lại.
Ngón tay trực tiếp từ mép quần cắm vào, đầu ngón tay chọc chọc giữa tiểu huyệt.
“A…”“Ướt đến như vậy rồi.
”Hà Lộ xấu hổ đỏ mặt lắc đầu, hơi thở Trình Diệu Khôn càng thêm nặng nề.
Ướt quá, dưới đây như có một làn nước chảy ra, tiểu huyệt này lẳng lơ vô cùng, cách một lớp quần áo xoa ngực mà dưới đây đã ướt thành một mảng.
“Đừng, đừng chạm vào…”Chỗ riêng tư như vậy, cả cô cũng rất ít khi chạm tới…Nhưng sao Trình Diệu Khôn có thể dừng lại, không chỉ chạm vào, ngón tay còn trượt lên trượt xuống giữa khe hẹp, lâu lâu đâm chọt xoay tròn vào chính giữa.
Mị thịt bên trong vừa ngứa vừa tê, cô rất muốn kêu ra tiếng.
Hà Lộ sợ mình sẽ rên ra, cô cắn môi dưới, vặn vẹo giãy giụa.
“Đừng lộn xộn, không cẩn thận trượt vào thì đừng trách anh.
” Anh hù dọa, ngón tay cố ý tiến vào một chút.
Thịt non bên trong bao bọc gắt gao ngón tay của Trình Diệu Khôn, khít đến không có khe hở, lại còn hút vào, chỉ như vậy đã khiến Trình Diệu Khôn da đầu tê dại.
Tiểu huyệt này quá chặt, một ngón tay đã chặt như thế, mà anh còn muốn đưa côn thịt mình vào…Nghĩ như vậy, vật dưới thân càng thêm to tra, kéo phồng đỉnh quần, làm anh không thoải mái.
Anh ấn eo cô xuống, cọ mạnh hai cái để thỏa mãn.
Thịt mềm dưới mông bị cọ đau, Hà Lộ cảm giác cây gậy phía dưới cứng như một hòn đá…“Nó căng quá, anh muốn làm em.
” Anh cắn nhẹ lên tai cô, thì thầm.
Hà Lộ vừa sợ vừa thẹn, không dám động đậy, chỉ dám rụt vai lại lắc đầu.
Trình Diệu Khôn cũng không để ý, cô còn quá nhỏ, từ chối cũng không sai.
Ngón giữa cứ nằm trên khe suối đâm chọt, đầu lưỡi liếm qua vành tai cô: “Giúp anh bắn ra.
”“Giúp, giúp thế nào?” Hà Lộ run rẩy hỏi.
“Dùng tay, chân hoặc miệng, chọn một.
”Hà Lộ biết dùng tay và miệng là như thế nào, nhưng…“Chân được không?” Cô nghi hoặc.
“À…” Trình Diệu Khôn thấp giọng cười, đem tay từ trong quần rút ra, bắt đầu cởi xuống.
Hà Lộ hoảng sợ: “Anh làm gì đó?”“Không phải em muốn biết dùng chân sẽ thế nào sao?”“Em, em không muốn biết…Đừng cởi-”Hà Lộ còn chưa kịp nói hết câu, quần đã bị Trình Diệu Khôn kéo xuống dưới đầu gối.
Anh xoay người, đưa tấm lưng cô đối diện với mình, hai chân mở rộng, cự vật dưới thân cứ chọt vào giữa kẽ mông cô, Hà Lộ cảm thấy như mình đang bị đàn áp.
“Anh nói sẽ không làm em.
”Quần cũng cởi ra rồi, Hà Lộ bị dọa sợ, giọng nói nức nở.
“Đến quần lót cũng chưa cởi, sao anh làm gì được?”.