Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Có lẽ do buổi tối ngủ quá muộn, sáng ngày hôm sau, tinh thần Harry không được tốt lắm, mặc dù mắt nhìn bữa sáng vô cùng ngon miệng trên bàn, cậu cũng có chút mơ mơ màng màng, khiến cho ra cùng Blaise ngồi bên cạnh cậu rất lo lắng. Không biết tại sao, Harry luôn cảm thấy có người theo dõi mình, như thể có ánh mắt dính trên người cậu, nhưng khi ngẩng đầu lên tìm kiếm lại không phát hiện gì, điều này khiến cho Harry vốn tinh thần không tốt càng thêm buồn bực.

Ăn hết bữa sáng, Draco, Harry dẫn theo nhóm rắn nhỏ Slytherin năm thứ hai tốp năm tốp ba đến nhà kính, buổi sáng hôm nay bọn họ có giờ thảo dược với nhà Ravenclaw, giờ đã là năm thứ hai nên có thể được học một số thực vật nguy hiểm.

“Tách!” Harry đang đi chợt thấy có ánh sáng lóe lên, sau đó cậu nghe thấy tiếng máy ảnh. Sao trong Hogwarts lại có máy ảnh Muggle? Cậu nghi hoặc quay đầu tìm kiếm khắp nơi.

“Harry, làm sao vậy?” Draco nhìn Harry đột nhiên dừng lại, hỏi, “Cậu đang tìm cái gì?”

“Có người đang chụp ảnh.” Harry trả lời, tiếp tục tìm kiếm, sau đó cậu phát hiện mục tiêu đứng dựa vào hành lang bên kia, lập tức đi tới.

Draco bọn họ đi theo sau Harry, đến cạnh một thằng nhóc nhỏ xíu tóc xám, trong tay nó còn cầm một cái máy ảnh của Muggle, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm Harry.

“Xin chào, tôi là Harry Potter.” Harry đứng trước mặt nó, nhìn cậu nhóc kia, tuy rằng cậu vẫn duy trì lễ nghi cơ bản, nhưng ngữ khí tuyệt đối không dịu dàng.

“Anh… Xin chào, em tên là Colin Creevey.” Cậu nhóc đỏ bừng mặt, khẩn trương nói, “Em có thể chụp ảnh anh được không?” Nó hít vào một hơi, “Như vậy, như vậy em có thể chứng minh là em đã thật sự nhìn thấy anh, em… Em muốn gửi cho cha xem.”

“Vừa rồi là cậu chụp ảnh tôi!” Harry sắc mặt không dễ nhìn chút nào, “Cậu Creevey, tôi nghĩ cậu nên biết, chụp ảnh lén không phải việc làm tốt đẹp.”

“Đúng… Thực xin lỗi.” Colin Creevey sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng bệch, “Em… Em chỉ muốn có ảnh của anh thôi.”

“Cậu Creevey, tôi không thích phát tán ảnh của tôi.” Harry nhìn cậu nhóc năm nhất nước mắt chảy dài, vươn tay bực bội nói, “Mời cậu giao cuộn phim ra đây, tôi nghĩ cậu biết quyền bảo vệ tư liệu cá nhân. Nếu cậu thích chụp ảnh, trong trường có vô số phù thủy nổi tiếng cho cậu chụp, chẳng hạn như hiệu trưởng Dumbledore, giáo sư Lockhart, cậu không phải đến chụp tôi.”

Colin Creevey chậm chạp mở nắp camera, cầm cuộn phim trong tay, nhìn Harry, mấp máy môi, cố gắng giữ lấy cuộn phim. Harry giơ tay ra, lạnh lùng nói: “Lấy ra.”

Colin Creevey chậm rãi vươn tay cầm cuộn phim, mở bàn tay ra, Harry cầm lấy cuộn phim, mở tay, để toàn bộ cuộn phim hấp thụ ánh sáng.

“Cậu Creevey, tôi không hi vọng sau này phát hiện cậu lại làm việc này.” Harry dùng một bùa Evanesco (Tiêu biến) với cuộn phim đã hấp thụ ánh sáng! Sau nói với với cậu nhóc.

Cậu còn chưa dứt lời, Colin Creevey vốn hơi nức nở nhất thời khóc rống lên.

“Cút ngay, mấy người là Slytherin độc xà.” Ron Weasley tóc đỏ từ phía sau vọt lên, nói với Colin Creevey đang khóc, “Sao vậy, bọn họ bắt nạt em sao?”

“Weasley, mắt nào của mày thấy bọn tạo bắt nạt nó.” Draco sắc mặt cực xấu nhìn Colin Creevey, cậu chưa gặp qua thằng nhóc nào thích khóc như vậy.

“Hai mắt tao đều thấy thế, chúng mày một đám người vây quanh bắt nạt một mình em ấy.” Ron nhìn Slytherin chung quanh, lớn tiếng ồn ào nói, hoàn toàn không quan tâm Colin Creevey phía sau đang không ngừng kéo áo chùng của mình.

“Ron Weasley, tôi hi vọng cậu biết rõ mọi chuyện hãy phát biểu ý kiến.” Harry thật sự không có thiện cảm với tên tóc đỏ nóng nảy này, không kiên nhẫn nói, “Là Colin Creevey chụp ảnh tôi, tôi chỉ yêu cầu cậu nhóc đưa tôi cuộn phim mà thôi.”

“Dừng, chỉ đòi cuộn phim, Colin sẽ khóc sao?” Ron Weasley khinh bỉ nhìn Harry, “Quả nhiên là ở Slytherin thì cậu có thể nói dối mà mặt không đổi sắc.”

“Sao thế? Ai chụp ảnh vậy?” Gilderoy Lockhart đi nhanh về phía bọn họ, vừa đi vừa hỏi, áo chùng xanh đậm tung bay theo bước chân của ông.

Harry thấy người đi tới, mày nhíu chặt, vội vàng nói: “Không ai chụp ảnh, nơi này không ai chụp ảnh.”

Đáng tiếc lời của cậu lập tức khiến cho Ron Weasley tức giận, Weasley thấy Lockhart là chỗ dựa vững chắc, quét một vòng nhìn Slytherin bốn phía, lớn tiếng nói: “Giáo sư Lockhart, Harry bảo Colin chụp ảnh cậu ta, đoạt cuộn phim của em ấy, còn bắt nạt em ấy.”

Draco vừa muốn mở miệng tranh luận lại bị Lockhart cướp lời, ông ôm lấy bả vai Harry, cười toe toét lộ ra hàm răng trắng bóc, nói với Harry như thể rất thân thiết: “Ha, Harry, em ở tuổi này mà nghĩ đến chụp ảnh kí tên thì sớm quá, chờ em tới tuổi của thầy thì chắc lúc nào cũng mang theo bút để kí tên.”

“Giáo sư Lockhart, em vĩnh viễn không muốn giống thầy.” Harry mặt âm trầm nói, “Mời thầy buông tay, em không quen ở chung với người xa lạ.” Draco nhìn Harry hất tay Lockhart ra, bất giác run lên, sao tự dưng lại thấy cậu ấy giống cha đỡ đầu của mình vậy? Ảo giác, nhất định là ảo giác.

“Ha, Harry, không cần thẹn thùng như vậy a, việc thích có người sùng bái mình không đáng ngượng ngùng.” Lockhart không thèm để ý lại đưa tay đặt lên bả vai Harry, vỗ vỗ, không hiểu mắt của ông ta nhìn thế nào Harry đang lửa giận ngút trời thành thẹn thùng.

Chỉ là bàn tay vừa đặt xuống bả vai Harry không lâu liền bị một bàn tay to lớn tái nhợt đập vào, phun nọc độc, “Giáo sư Lockhart, tôi nghĩ anh nên biết nơi này là Hogwarts, không phải là chỗ kí tên của anh, đừng có thân thiết với học sinh như vậy. Mặt khác, anh là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, không phải giáo sư tâm lý. Hơn, viện trưởng Slytherin là tôi, bọn họ cho dù cần giáo sư giúp đỡ cũng không cần anh phải nhiệt tình như thế.”

Lockhart ngượng ngùng nói: “Tôi chỉ là muốn…”

“Anh muốn cái gì không liên quan đến tôi.” Giáo sư đen mặt nhìn ông ta, lại quét mắt nhìn nhóm rắn nhỏ Slytherin bê cạnh, “Các ngươi đứng ở chỗ này làm gì, chân bị dính chặt rồi sao? Hay các ngươi học thảo dược trên hành lang?”

Draco lập tức hành lễ với Severus: “Giáo sư Snape, chúng em lập tức đi học ngay.” Nói xong mang theo toàn bộ Slytherin nhanh chóng rời khỏi nơi này. Harry thức thời đến bên cạnh Draco nhanh chóng rút lui, cậu không muốn  dây dưa với tên Khổng Tước Gilderoy Lockhart.

“Gryffindor trừ 20 điểm.” Severus nhìn Ron Weasley cùng Colin Ceevey đang khóc thút hít, “Vì ngươi hồ ngôn loạn ngữ phỉ báng bạn học.” Nói xong, tâm tình tựa hồ tốt hơn, xoay người phất áo chùng, sải bước đến hầm. Phía sau hắn là Ron Weasley đã cứng ngắc cùng Colin Ceevey đang khóc.

Giờ Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám vào buổi chiều khiến cho mặt Harry không tốt lên chút nào, không chỉ mình cậu, Blaise bên cạnh cũng không hiểu tại sao luôn trầm mặc. Nếu còn người nào thích giờ Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám thì chắc chỉ có nữ sinh nhà Slytherin, các cô qua giờ cơm trưa liền ở trong phòng nghỉ ríu rít thảo luận, đương nhiên phần lớn là trang điểm lại, lấy vẻ mặt xinh đẹp nhất xuất hiện trước mặt giáo sư Lockhart, hấp dẫn sự chú ý của ông.

Cho dù Harry đã kéo Draco ngồi xuống hàng cuối cùng, nhưng tai nạn trong giờ học này, bọn họ vẫn không tránh khỏi. Hôm nay, toàn bộ nhóm tiểu động vật đi học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám tựa hồ là đi xem một hồi kịch chứ không phải một tiết học bình thường.

Vô luận là bài kiểm tra lúc bắt đầu của Gilderoy Lockhart hay khi thả đàn yêu nhí ra, suốt một tiết học, toàn bộ rắn nhỏ Slytherin, dù là nam hay nữ đều hiểu rõ giáo sư mới của mình chỉ là một tên bốc phét, ngay cả đám yêu nhí cũng không đối phó được.

Trước việc tên chỉ có bề ngoài kia hành hạ bọn họ như vậy, Slytherin tự nhiên có rất nhiều phương pháp đối phó, huống chi phương diện này còn có Harry Potter vì chuyện xảy ra trên hành lang mà giận sôi gan, cùng với Blaise và Draco hoàn toàn không có ấn tượng tốt với ông ta từ sau khi đến Hẻm Xéo tham dự, Merlin phù hộ.

“Giáo sư, em có thể xin nghỉ học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám không?” Vào giờ học như thường lệ tại văn phòng giáo sư Độc dược, Harry kéo áo chùng Severus, khẩn cầu, “Đó hoàn toàn là một cái gối thêu hoa, học giờ của ông ta thật sự lãng phí thời gian a.”

“Thực đáng tiếc, không thể.” Severus giật khóe miệng, nhìn cậu nói, “Đây là môn bắt buộc, không ể xin nghỉ, ngươi cũng đừng nghĩ đến việc trốn học, nếu để cho ta bắt được thì…”

“Merlin à, vì sao lại có người như vậy đi làm giáo sư.” Harry rúc vào một góc bàn làm việc của Severus, kêu thảm.

“Vậy người hỏi Dumbledore đi, là lão ta mời mà.” Severus cũng không có ấn tượng tốt với con Khổng tước kia, mặc dù hắn có một người bạn giống hệt Khổng tước, “Đương nhiên, nếu ngươi kế thừa Gryffindor cùng Slytherin, có thể lấy danh phận chủ nhân của trường mà đuổi ông ta, dù sao trừ ngươi kế thừa một phần hai Hogwarts, không còn chủ nhân nào khác. Chỉ cần ngươi không thừa nhận, cả Hogwarts đều không thừa nhận ông ta, ông ta sẽ không thể làm giáo sư Hogwarts nữa.” Giáo sư Snape, ngài xác định mình đang dạy Harry cách đuổi Lockhart đi? Hay kì thực, điều ngài quan tâm chính là việc Lockhart ôm Harry trên hành lang a.

“Đây thật sự là một chủ ý không tồi.” Harry lập tức đứng lên, hưng phấn nói, “Em lập tức đi tìm xà quái.”

“Harry Potter, ngươi là cự quái không có đầu óc à, về phòng ngủ của người đi.” Severus trừng mắt nhìn cậu một cái, “Ngươi muốn làm cho Slytherin bị trừ điểm à, hiện tại là ban đêm, cấm đi lại. Hay là muốn học Gryffindor dạ du ở Hogwarts?”

Harry thè lưỡi, cười nói: “Giáo sư, em sẽ về phòng ngủ, ngài yên tâm, chỉ cần em có manh mối, nhất định sẽ cùng ngài đi tìm xà quái.” Nói xong mở cửa chạy ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui