Nhân số từ 1 vài người bắt đầu mở rộng ra nhiều chân rết mà đối với loại này Bân học cách mà công an đặt tên cho chân rết với mật danh là zich trong giấy tờ và tên gọi.
Còn bí danh từng nhân viên chủ chốt được đặt riêng để giữ bí mật và các tên người được phát triển thì do nhân viên chủ chốt đặt và báo về căn cứ cả tên họ lẫn mật danh.
Chiến dịch đang được gấp rút chuẩn bị , tuy nhiên nó đã được chuẩn bị đa phần từ trước nên giờ chỉ cần sắp xếp và đặt mật lệnh cũng như hình ảnh, câu chữ để làm truyền đơn nữa mà thôi.
Kế hoạch mất 5 năm chuẩn bị để đào tạo người và lên kịch bản dự kiến kéo dài thêm 5-7 năm nữa để phát huy tối đa hiệu quả, vị chi mất đến 10-12 năm.
Hiệu lệnh kế hoạch bắt đầu khi mà Tùy Dạng đế cho làm lễ xuất quân đánh Cao Câu Ly, khi các cứ điểm được được thông báo tin tức thì ngay trong đêm rải truyền đơn toàn các thành trấn, thậm chí là các khu chợ vùng nông thôn.
Đồng thời cũng nhân cái này dùng 1 phương pháp khá phổ biến chống pháp, mĩ mà du kích và biệt động thành hay dùng là ám sát lũ ác ôn, làm tay sai đắc lực cho giặc, những tên quan người Hán gian ác rồi treo xác chúng lên tường thành hoặc trước của nhà hay cổng chợ.
Làm như vậy để tạo thanh thế vang dội hơn, nhiều người biết tới hơn, quan binh càng ra lệnh truy nã, tức là như bây giờ càng nhiều Scandal, Drama càng nổi tiếng, nhiều người biết tới.
Lần này mọi kiến thức của hắn về ám sát và giết chóc khủng bố tinh thần thời hiện đại của Việt Nam thời chống Pháp và Mĩ, Của Trung quốc thời chống nhật cũng như châu âu thời chống Phát xít đức, của dân afganixstan thời chống Liên Xô và Mĩ.
Lần này hắn chơi tất tay cả hệ thống tình báo lẫn bán quân sự, tuyên truyền, làm giấy, in ấn, tiền tệ và cả 1 hệ thống bộ máy toàn lực của Bân vào cuộc, cuộc chiến này ko tiếc tiền vì tiền hắn in được.
Lần này , hắn học Mĩ thường xuyên chơi cái trò làm loạn kinh tế quốc gia khác rồi nhân danh dân chủ, nhân quyền tiến hành đảo chính lật đổ chính quyền, ko lật đổ đc mà chính quyền chưa dập tắt bạo loạn thì cho quân vào lật đổ chính quyền.
Hắn sẽ làm vế đầu để hắn có thể đẩy nhanh quá trình hỗn loạn, hỗn loạn về kinh tế là bước đầu thuận lợi cho mọi cuộc khởi nghĩa và đảo chính.
Nhưng hắn sẽ ko làm quá vì dân việt đã đủ khổ rồi, sợ làm hỗn loạn tài chính quá đến lúc giành độc lập lại mất lâu mới hồi phục được thì bỏ mẹ, Quân tùy tiếp viện có thể tới bất cứ lúc nào, quân Đường hay các lộ chư hầu sau này của Trung Nguyên lại bay xuống dưới này đánh nữa thì mệt.
Mới cả hắn cũng ko cần nhiều vì khả năng Cao đến lúc đấy Khâu Hòa cũng đã ung thư chết mẹ nó rồi, hiện tại, cả nhà thằng ôn này ko bị ung thư mới lạ.
Chưa kể Thái thú Nhật Nam là Lý Giáo hiện nay sau hơn 1 năm cho hắn ăn bằng nồi cát , gốm chứa chì thì thằng này và cả gia đình chắc chắn sắp đái ra máu vì suy thận và ngộ độc thần kinh rồi, từ giờ đến lúc tử chỉ còn 6 tháng đến 1 năm nữa thôi.
Về vấn đề dân số thì hắn biết và thấm nhuần 1 điều là hắn biết những người tại Nam Trung quốc hay nói đúng hơn tập trung vùng Quảng đông, Quảng Tây, Púc Kiến, ..v.v.v.v.v, tóm lại là phía nam sông Dương Tử có nhìn rất giống người Việt vì họ là những người bị đồng hóa hoặc những người hỗn huyết.
Mà người Hán thời cổ có 1 chính sách cố gắng xóa bỏ văn hóa mẫu hệ người Việt mà thay bằng văn hóa phụ hệ của họ.
Họ bắt và giết, bắt phu đàn ông người Việt sau đó cho binh lính hay người dân di cư xuống miền nam lấy vợ người Việt , sau này con cái lấy họ bố, chuyển qua chế độ phụ hệ từ đời này sang đời khác thấm nhuần tư tưởng và trở thành người Hán.
Tuy ở vùng Âu Lạc hay là Giao Châu việc này khá vô nghĩa khi mà người nắm văn hóa, quyền lực lại là phụ nữ, cũng điều kiện xa xôi, chẳng phải ai cũng có gan đi đến vùng rừng thiêng nước độc mà sống.
Chưa kể văn hóa làng xã, các cường hào, quý tộc người Việt có quyền tự chủ rất cao nên họ vẫn giữ gìn được văn hóa dân tộc.
Chính vì vậy mà chính sách của Người Hán các thời kì này chưa xâu xát cũng như họ chưa thực sự hiểu văn hóa người Viêt nên nó chỉ thành công được 1 phần.
Do đó, sau gần 800 năm , tuy có nhiều đứt quãng do các cuộc khởi nghĩa giành độc lập nhưng đa phần thời gian làm chủ những người Hán vẫn ko khuất phục được vùng đất Giao Châu này.
Vì vậy, hiện tại ngoài vùng giao châu, hải nam, 1 phần lĩnh nam, Vân Nam, thì còn lại đều bi người Hán đồng hóa rất nhiều rồi.
Chưa kể sau khi nhà Đường mở ra 1 thời kì thịnh trị, văn hóa bản sắc được tiếp thu từ bên ngoài đã trực tiếp nở rộ vượt mặt với khoảng cách cực kì xa xôi tất cả các nền văn hóa khu vực đông á và Đông Nam á.
Cùng việc khai phá Giang nam dẫn đến làn sóng di cư lớn của người Hán thì vùng này gần như triệt để bị đông hóa hoàn toàn và văn hóa vùng Lĩnh nam, Giao Châu và các nước đồng văn.
Duy chỉ có vùng QUảng Tây nơi có nhiều tộc người Việt cũng như các dân tộc khác thiểu số cộng với địa hình chắc chở mới tạm thời thoát được 1 phần, vùng quảng đông cũng chống chịu qua được, tuy nhiên tới thới Tống và nguyên thì vùng này coi như xong, thời nhà Minh thì ngoài quảng Tây và Vân Nam hay nổi dậy chống chính quyền trung ương và giữ được 1 phần bản sắc văn hóa ra thì Quảng đông triệt để Hán Hóa, đến Nhà Thanh thì QUảng Đông ko còn giữ chút gì luôn, Quảng tây giữ lại được 1 chút.
Bân cũng học tập kẻ thù và thực hành chính sách dân số để có thêm lực lượng sau này đánh giặc và xây dựng đất nước nên hắn tăng cường thu mua nô lệ người Việt hoặc con lai Hán Việt để bổ sung lực lượng cho mình.
Ngoài ra hắn cũng cho lính và người của các khu căn cứ lấy vợ là nô lệ mua về, có người lấy mấy vợ và con cái đã để sòn sòn.
Ko đẻ kịp thì nhập cư cho tăng dân số còn nhanh hơn đẻ, điều này nước Mĩ làm suốt, Phương tây cũng làm, dù gì thì những người này đều là đồng bảo cả, ADN giống nhau đến 99.8-100% nên khỏi lo sau này mất gốc.
Hắn biết nếu như cho dù địa phương hay 1 cộng đồng dân cư có nền y tế tốt đến mấy kể cả thời hiện đại như Thụy sĩ hay Lucxembua thì bỏ qua vấn đề thanh niên éo muốn lấy vợ tăng cao thì giỏi lắm chỉ được như Âns độ hoặc 1 số thời kì 2.5- kịch thủ là 4% 1 năm.
Hiện tại dân số theo sổ sách xứ Giao Châu này là 950000 người, cộng với số dân mà các quý tộc người Việt ko khai báo cũng như địa chủ không khai báo, cùng với 1 số tộc vùng xâu vùng xa, giỏi lắm, xông xênh dân Việt được 1,5 triệu.
Cứ cho con số đẹp nhất là 4%/ 1 năm, vị chi là 60k người 1 năm , 10 năm là 600k người, sau đó tính số dân tăng theo từng năm vẫn giữu nguyên % nhưng số lượng tăng, rồi trừ số chết trẻ, chết non do bệnh tật và tai nạn thì thêm giỏi lắm 100k nữa là 700k người.
Sau 10 năm thì dân hắn giỏi lắm cũng chỉ 2,2 triệu người, đấy là tính con số hoàn mĩ và xông xênh nhất.
Thực tế luôn vả mặt, chúng ta đau đớn nhất là Ngay cả ấn độ nó còn được hơn 2% dân số tăng mà ý tế nó khá tốt, thuộc top thế giới rồi.
Thời này á, cho dù áp dụng chính sách lấy chồng từ thủa 13, mỗi gia đình 9-10 đứa con, chết sớm do bệnh tật từ nhỏ, sinh thiếu, khó đẻ còn khoảng 7 đứa, 2 đứa tham gia chiến tranh chết nữa còn 5, 1 đứa lấy chồng mất sớm còn 4, 1 đứa lấy vợ và mất sớm còn 3, vậy vị chi còn 3 đứa sống đến già mà chết, tăng 1,5%.
Bảo sao mà đến thời nhà Đinh sau hơn 300 năm, dân số nước ta có 3 triệu người, tính cả số dân ko đăng kí và địa chủ, quý tộc dấu là 3,5 triệu đi, thì 300 năm , mỗi 100 năm tăng thêm 1 triệu người, đó cũng là dân số người Việt sẽ tăng theo tương lai.
Chính sách và hỗ trợ cũng như người của hắn tương lai và hiện tại ko đi hết đất nước được, vì vậy giỏi lắm hắn có thể cho dân mình tăng nhích lên 1,6-1,7%, sau khi trừ chiến tranh.
Hòa bình được chục năm có thể nhích lên 2% do nhân sự trình độ cao hơn, chữa nhiều người hơn, dân ăn no ko còn người chết đói.
Vì vậy mà ko nhập người nơi khác thì bố bảo dân Việt vùng Giao Châu này đợi nhích đến 5- 10 triệu người có khi hắn mồ yên mả đẹp sau năm 80 tuổi, sang cát bốc mộ mấy lần rồi.
Bân nghĩ hắn mà có số dân như thời Lê Trung Hưng cả 2 miền thì hắn đéo sợ nhà Đường , đảm bảo sau khi hắn chết dân Việt cột mốc vài chục triệu ngay.
Vì vậy mà số người nhập cư 1 cách hợp pháp và đầy tình người của hắn diễn ra liên tục từ năm 605 đến giờ hắn nhập khẩu cư dân liên tục đến hiện nay mà hắn còn nhập cả đến khi năm 620-622, như vậy mới đảm bảo dân số tăng được.
Nhưng hắn ko làm quá để cho vùng này còn người để chống Hán hóa, có người của tộc Việt sau này làm nội ứng có chiếm lên cũng dễ hòa dồng và đồng hóa.
Chính vì thế tuy có nhập người nhưng số lượng ko được lớn, 7-8 năm qua hắn chỉ có thể nhập thêm hơn 10 nghìn người phụ nữ và trẻ nhỏ và trẻ vị thành niên, đàn ông phân đi khắp các căn cứ để bổ sung nhân lực.
Hắn biết thế này ko đủ cho cuộc chiến sau này nhưng ít nhất có cái căn cơ vững chắc để sau này trường kì kháng chiến chống lại các triều đại Trung quốc sau này.
Hôm nay nắng đẹp như mọi lần, Bân khoan khoái đi ra buổi sáng có nắng ấm mà vươn vai dù lúc này đã 11h trưa, đêm qua mệt mỏi quá độ, chả mấy khi sung sức và khoan khoái cỡ này.
Đêm qua hắn 18 tuổi, hắn “ Phá Đò”, à nhầm” Chịch” , nhầm “ Have sex”, nhầm mà là hắn chuyển từ con trai thành đàn ông, T Ring suốt 8 năm giữ gìn, hôm qua bị thị nữ như sói đói hổ vồ mà đè hắn ra cướp mất, giờ hắn ko còn trong trắng nữa rồi, giọt lệ lăn dài trên má thương cho thân phận con trai 12 bến nước.
Đêm qua hắn chơi cả 3 người phụ nữ có khuôn mặt và dáng người giống đại minh tinh, đem qua hắn dùng cả dụng cũ lẫn mấy trò hắn học được mỗi khi phang gái áp lên cả 3.
Từ 8h tối đến 2 h sáng, ra 4 lần trong 6 tiếng xong việc hắn nằm gục nghỉ 1 mạch đến giờ, lần đầu đá phò, lại giữ bao năm cùng với luyện tập nên hắn làm cực kì sung.
Nhưng sau đêm hôm qua hắn với tâm lí 1 người trưởng thành, hắn thề éo bao giờ làm cái truyện này nữa vì hại sức VL, đêm hôm qua, mỗi lần xong 1 em thì hắn lại nôc nguyên lon Red bull và còn bồi thêm 1 chai limovitan nữa, sáng nay chân đi nhẹ bâng.
Hắn sợ rồi, thôi lần này coi như chót dại do cơ thể mới phát triển, vẫn đang tuổi bẻ gãy sừng trâu, lần sau thì chỉ 1 em là đ-, còn muốn 2 em chắc mỗi em mỗi buổi trong ngày.
Bảo sao ngày xưa vua chúa chết sớm, hiếm có thằng nào thọ đến 60, ngày nào cũng 1 cuốc thế này là đoản thọ.
Mấy cô gái đã dạy rồi, họ đã chuẩn bị bữa trưa để hắn ăn, họ cố gắng nấu các món hiện đại mà họ cố gắng học hành bao năm qua, ngoài ra họ cũng được bân đào tạo những ngành nghề mà họ yêu thích.
Nhiều người có chồng trong cơ quan hôm nay nhìn thấy 3 người đi lại có vấn đề cũng xúm lại hỏi và thế là tin tức hắn có bồ đã lan ra toàn căn cứ.
Các bô lão tiếc hận vì con cái mình ko được làm chủ mẫu vì gu thẩm mĩ của chúa công họ lạ quá, khác nhiều với quan điểm người Việt về cái đẹp, nhất là mấy cô gái này ko nhuộm răng, từ đó họ cấm các bé gái còn nhỏ sau này ko được phép nhuộm răng, dần dà về sau cả căn cứ và cả đất nước tuyệt tích việc nhuộm răng đen.
Tản mạn chuyện vừa rồi, hiện nay Bân đang thiết lập kế hoạch tuyên truyền để sau này có cớ hành sự, người dân biết tiếng mà ủng hộ theo, chưa kể hắn đang đánh giá tổn thất có thể xảy ra, tỉ lệ có thể bị lộ bao nhiêu, tỉ lẹ chất rết có thể mất, nhân viên nòng cốt có thể bị làm sao khi chỗ trốn bị lộ.
Hắn cùng nhiều nhân viên họp bàn lên nhiều phương án và kịch bản rồi đưa cho các nhân viên chủ chốt của mình tham khảo để đưa ra phán đoán nhanh nhất cũng như lập được kế hoạch bỏ trốn khi bị lộ, tránh trường hợp bị bắt lộ thông tin và máy móc.
Tất cả giấy tờ chốt lại 1 câu, cố gắng cẩn thận tránh bị bắt và lộ, cố gắng sáng tạo để thu gặt được nhiều thông tin, hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Ngày dân tộc đọc lập ko còn xa.
Đọc xong nắm được tình hình rồi hủy hết những giấy tờ này, khi nhận tờ giấy này cũng là lúc chiến dịch bắt đầu, người tiếp viện đã được gửi đi, công cuộc tuyên truyền diễn ra trước, ám sát sẽ diễn ra sau đó 5 – 6 tháng.
Vì lúc này hoàn hảo là lúc quân Tùy đi đánh Cao Câu Ly ko rảnh mà quan tâm dưới này, tất cả chỉ có lực lượng tại Giao Châu của Khâu Hòa chống đỡ nên kế hoạch diễn ra thuận lợi hơn, kẻ địch ko thể dồn toàn lực mà chiến.
Ngày 30/4/ 612 theo dương lịch, lúc tờ mờ sáng , lúc này đã là giờ giới nghiêm, 1 số người thuộc ban tuyên truyền và đặc công giả dạng ăn mày hay núp dưới mái hiên 1 số căn nhà ở các vị trí chỉ định giấu truyền đơn vào người chuẩn bị hành động.
Khi người dân bắt đầu đi ra đường lúc hết giờ giới nghiêm, người dân đi ra đường chuẩn bị buôn bán và bắt đầu 1 ngày lao động mới, từ hang cùng ngõ hẻm đến bến tàu, chợ, hay khu ăn chơi sầm uất tại các ngôi thành lớn thủ phủ châu quận.
Ko ai đẻ ý đến những con người đang nằm ép mình ở mái hiên nahf hay những người mang cái thúng trên đầu bên trên dấu đầy truyền đơn.
Khi người đã đủ đông, quân lính canh gác đang đổi ca , uể oải đi từ doanh trại ra thì các gói trên đầu những người đàn ông đội thúng được cởi bỏ, truyền đơn theo gió cứ thế mà tung bay đập vào mặt người dân, người dân nháo nhào tranh cướp tờ giấy mà đọc.
Những người biết chữ Hán bèn đọc lại cho người khác, mấy hình vẽ là vẽ 1 người lính Vạn Xuân cũ đang đạp lính Tùy dưới chân, dương cao ngọn cờ đỏ sao vàng và cờ Vạn Xuân cũ.
Người của Bân cũng giả trà trộn, thay quần áo và hội họp mấy người dân hóng và ra vẻ đạo mạo đọc chữ Hán dịch nghĩa cho họ nghe.
Người dân chúm chụm vào nghe , chưa kể có những chỗ có người trèo lên nóc nhà tung truyền đơn và hét to những chữ được viết chủ chốt tờ truyền đơn:
-Vạn Xuân đọc lập muôn năm! Dân tộc Việt độc Lập muôn năm! Các vua Hùng muôn năm! Đánh đuổi quân Tùy xâm lược! Giaỉ phóng đồng bào khỏi nô lệ ngoại bang.
Sau đấy những người này lẩn như trạch mà trốn đi hoặc thay đổi quần áo và đầu tóc đóng giả ăn mày, đóng giả người đi đường trà trộn vào đám đông tránh quân binh truy bắt.
Sau đó khoảng nửa giờ quan binh bắt đầu nhận biết được tình hình, 1 giờ sau thì bọn họ đã lập chốt, điều quân ra truy bắt, điều tra khắp nơi.
Giấy tờ trong tay người dân khá nhiều, mặc dù quan binh đã ra lệnh thu giữ, nhiều người tiếc của mang nó về giấu đi tính dùng nước rửa sạch rồi phơi khô đem cho con cái làm giấy viết chữ hoặc có người cũng như vậy đem về bán vì giấy thời này vẫn cực kì đắt.
Nhiều người dân choáng nhưng sau đó họ giữ lại lấy về có thể chiêm nghiệm hoặc tìm hiểu, có người giấu đi trong vô thức.
Hôm đấy, các thành Tống Bình, Long Biên, Chu Diên, Long Bình, Bình Đạo, Giao Chỉ, Gia Ninh, Tân Xương và An Nhân THUộc Giao Chỉ của Khâu Hòa, thậm chí vùng cửu Chân tại các thành Cửu Chân, Di Phong, Tư Phố, Long An , Quân An, An Thuận , Nhật Nam cũng có.
Cuộc tuyên truyền đã gây ra tiếng vang lớn trong lòng những người con đất Vạn Xuân cũ, đánh thức lòng tự hào dân tộc trong mỗi người.
Câu Truyện ko chỉ kể trên quán trà rượu chém gió, mà nó còn được người dân bàn tán xôn xao khiến các vị Thái Thú tức điên và ra lệnh cấm bàn tán việc này.
Tuy nhiên với tốc độ lan nhanh như đứa con của thần gió về việc truyền thông tin bằng miệng và sự lách luật, chém gió ngấm vào máu của người Việt Nam thì lệnh này ko tác dụng.
Ko cho tao kể ngài đường thì tao kể ở nhà, ko cho tao bàn tán ở nơi công cộng thì tao về ngõ, về nhà tao chém gió với chị em bạn gì, ko cho tao nói trong thành thì tao ra ngoài thành tao nói.
Ko cho tao nói ở đường thì ra bến tàu, về làng tao nói, mày có cấm bằng mắt.
Chưa kể với truyền thống chém gió quán nước của mấy bà thím người Việt theo cái kiểu tam sao thất bản, nghe 1 nửa, hiểu ¼ và kể lại gấp đôi thì câu truyện còn biến tấu nhiều.
Đã thế cái đồng loạt nhiều nơi 1 lần này chủ yếu tạo tiếng vang thôi, sau đó lẻ tẻ thỉnh thoảng lại có những vụ rải truyền đơn ở những vị trí ko cố định diễn ra khắp mọi nơi trong các thành, thậm chí các chợ họp theo phiên tập trung đông người dân nhất vùng nông thôn cũng được rải truyền đơn.
Cả Giao Châu dậy sóng , các Thái thú thì đang đau đầu nhức óc vì vấn đề này, lệnh cấm lưu giữ truền đơn được ban ra, ai có phải nộp cho quan trên, ai tang trữ thì gô tù.