Khẩu Dục Chi Xuân


Kỷ Xuân Lâm bày biện dao nĩa, sau đó nghiêm chỉnh ngồi đợi buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Đúng 17:00, màn hình sáng lên.
Đến rồi! Mắt Kỷ Xuân Lâm sáng rực.
Dòng bình luận trôi nhanh vun vút, anh liếc nhìn, 90 nghìn người đang xem.
Con số vẫn tiếp tục tăng lên.
“Chậc.”
Trong màn hình không có người nào, chỉ có một bàn ăn lớn bày biện đầy ắp đồ ăn.

Là ba ngọn núi gà rán, gà rán vị nguyên bản màu vàng óng, gà rán sốt cay màu đỏ, và gà rán phô mai rắc rong biển vụn.

Bên cạnh còn nằm rải rác vài món bánh gạo chiên và viên phô mai.
Kỷ Xuân Lâm nuốt nước miếng, hộp cơm lớn trong tay anh bỗng chốc trở nên chẳng còn thơm ngon nữa.

「Trời ơi, cơm hôm nay trông ngon quá!」
「Chồng ơi anh đâu rồi?」
「Hôm nay em cũng ăn gà rán nè! Coi như là ăn cơm cùng chồng, vui quá đi~」
「Vô tình click vào, cho hỏi chỗ này định ăn hết trong một bữa à?」
...
Vài giây sau, tiếng bước chân từ xa vọng lại, một thân hình mặc áo phông đen xuất hiện trên màn hình.

Do tư thế đứng nên chỉ nhìn thấy phần từ xương quai xanh đến bụng dưới.

Dáng người hơi gầy, nhưng khung xương không nhỏ.

Vai rộng, cánh tay thon dài.


Điều khiến người ta không thể rời mắt đó là làn da của cậu rất trắng.

Trắng đến phát sáng, kiểu trắng lạnh.

Các khớp ngón tay, khuỷu tay ửng hồng nhạt, nhưng đôi bàn tay gầy guộc với các khớp xương rõ ràng, cùng với bắp tay nổi gân xanh và cơ bắp săn chắc lại không khiến cậu bị nhầm là con gái.
Hơi thở Kỷ Xuân Lâm trở nên gấp gáp, trái tim đập nhanh hơn.
Hai chai Coca lớn được đặt lên bàn, người đàn ông ngồi xuống.
Dòng bình luận bỗng chốc trôi nhanh đến mức chỉ còn lại dư ảnh.
Kỷ Xuân Lâm ngây người nhìn màn hình, cổ họng khô khốc.
Dù đã xem video của đối phương được hơn nửa tháng, nhưng mỗi lần phát sóng trực tiếp, đường truyền thời gian của livestream khác hẳn với video quay sẵn lại khiến anh cảm thấy căng thẳng như đang đối mặt trực tiếp với người kia vậy.
Lý do không có gì khác.
Đó là...
Người đàn ông này quá đẹp trai.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận