Khế Ước Của Cửu Vĩ Thiên Hồ


Sơ Tình nhìn người phụ nữ trước mắt bằng ánh mắt phức tạp cảm xúc có kinh ngạc có sự hãi, cô rút tay lại rồi cảnh giác lên tiếng hỏi “Nhưng làm sao bà lại biết đây là khế ước hôn nhân của hồ tộc chứ?”
Mắt của gười phụ nữ phụ nữ đột nhiên lóe sáng lên bà mỉm cười rồi đáp “Bởi vì ta cũng là hồ tộc.


Tay của Sơ Tình run lên trông thấy rõ, chân cô đứng không vững nữa khi nghe người phụ nữ nói bà ta cũng là người của hồ tộc, vẻ mặt của cô hiện lên sự sợ hãi rõ rệt.

Nhìn biểu cảm của Sơ Tình, Yên Cảnh sợ là nếu còn tiếp tục hù dọa cô thì có khi cô ấy sẽ ghét cả hồ tộc không chừng nên khẽ cười hiền từ rồi lên tiếng “Con gái à con đừng sợ ta không làm hại con đâu, hồ tộc bọn ta rất rõ ràng về ân oán có ân nhất định phải trả có oan tất phải báo, còn nữa khế ước hôn nhân hồ tộc là cách báo ân cao nhất long trọng nhất của hồ tộc ta, thật ra bọn ta vẫn luôn sống hòa bình chung với con người chưa từng làm hại ai cả.


Sơ Tình nhíu mày lên tiếng đáp “Có rất nhiều cách báo ân đâu nhất thiết phải là khế ước hôn nhân gì đó đâu chứ, bản thân con cảm thấy nên cho một ít tiền là được rồi chẳng hạn hoặc là quà cũng được dù sao cũng chỉ là hình thức thôi.



Yên Cảnh nghe vậy thì khẽ cong môi lên mỉm cười rồi lên tiếng đáp “Tiền thì bọn ta không thiếu nhưng ta cảm thấy cho tiền thì vũ nhục ân nhân quá rồi.


Tâm hồn của Sơ Tình gào thét trong lòng [Vậy thì làm ơn vũ nhục tôi đi, tôi đang cần sự vũ nhục đó đây này.

]
Yên Cảnh lại nói tiếp “Qùa cáp cũng chẳng đáng quá gì hết, đối với cô thì chỉ là hình thức nhưng đối với hồ tộc thì việc đền ơn rất là quan trọng không thể làm qua loa cho có lệ được.


Sơ Tình tỏ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi “Vậy tại sao cứ phải đưa ra khế ước hôn nhân để báo ơn vậy hả? Chẳng phải người đời thường nói tình yêu phải xuất phát từ phía hai người sao còn hôn nhân phải dựa vào tình yêu thì mới có thể bền vững, hồ tộc các người tùy tiện để lại ấn ký trên cơ thể của người khác rồi tự ý đến đón dâu có khác nào là ép hôn đâu chứ.


Yên Cảnh kiên nhẫn lên tiếng giải thích cho Sơ Tình hiểu về khế ước hôn nhân của hồ tộc “Thật ra nói là cách đền ơn cao nhất là bởi vì hồ tộc bọn ta sẽ dùng cả một đời để bảo vệ chăm lo cho ân nhân của mình, thường thì có hai dạng khế ước một dạng là xuất phát từ tình yêu hai người hẹn ước mới để lại ấn ký trên cơ thể đối phương còn dạng thứ hai chính là báo ơn cứu mạng tái sinh.


Sơ Tình nghe vậy thì suy nghĩ hồi lâu rồi đột nhiên tỏ vẻ thân thiết với người phụ nữ trung niên đang đứng trước mặt mình, cô tiến sát lại gần bà ấy rồi lên tiếng hỏi “Bà cũng là người của tộc hồ ly đúng không?”
“Phải” người phụ nữ gật đầu.

Sơ Tình liền nở một nụ cười đắc thắng thầm nghĩ trong đầu [Cái tên bạch y kia chờ bà đây tìm cách hóa giải được khế ước hôn nhân gì đó nhất định sẽ cho ngươi biết tay.

]

Sơ Tình nhìn người phụ nữ bằng ánh mắt mang theo sự kỳ vọng rồi lên tiếng hỏi “Bà có biết cách nào có thể xóa đi khế ước hôn nhân của hồ tộc được không hả?”
Yên Cảnh nghe Sơ Tình hỏi như thế thì liền ngẩn người ra mấy giây “Sao cô lại hỏi chuyện này chứ?”
Sơ Tình liền lên tiếng đáp “Thì đương nhiên là con muốn xóa cái khế ước hôn nhân trên tay mình đi rồi.


Yên Cảnh nhíu mày “Cô thật sự ghét thành thân với người đó đến vậy sao? Cứ phải tìm mọi cách để xóa bỏ ấn ký này đi.


Sơ Tình chân thật lên tiếng đáp “Nói thật lòng là cái người xuất hiện trong giấc mơ của con rất là đẹp trai nhưng nếu anh ta không phải người để lại ấn ký hôn nhân này thì tốt rồi.


“Cô không thích người đó ở điểm nào hả?”
Sơ Tình vừa phơi lá thuốc vừa lên tiếng đáp “Không hẳn là không thích nhưng mà nếu vướn vào tình yêu thì con sẽ chết sớm, con từng trãi qua sinh tử rồi nên chỉ muốn sống một cuộc đời bình an mà thôi.



“Vậy nếu như người đó có thể bảo vệ con sống một cuộc đời bình yên thì sao hả?”
Sơ Tình thở dài “Chỉ cần không bắt con vướn vào tình yêu, hôn nhân thì chính là giúp con sống bình yên rồi đấy, bà có biết cách nào hóa giải ấn ký thì chỉ có con với.


Yên Cảnh có chút không vui thầm nghĩ trong đầu [Cả đời này của nàng đừng hòng xóa đi ấn ký đại diện cho khế ước hôn nhân giữa ta và nàng.

]
Sơ Tình thấy người phụ nữ trung niên kia im lặng hồi lâu liền huơ huơ tay trước mặt bà ấy “Bà ơi, bà đang nghĩ gì vậy hả?”
Người phụ nữ trung niên khẽ lắc đầu rồi lên tiếng đáp “Không có gì, vừa nãy cô hỏi ta cách hóa giải khế ước hôn nhân của hồ tộc, ta nghĩ kỹ lại không phải là không có cách mà có tới hai cách lận cơ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận