Khế Ước Hào Môn

Trong tim một hồi chấn động.

Ngón tay mảnh khảnh của Tần Mộc Ngữ lần mò trong không trung, nhưng không nắm bắt được bất cứ thứ gì.

Thượng Quan Hạo có chút không khống chế, mãnh liệt hôn môi, dùng sức mà hút lấy vị ngọt ở đầu lưỡi. Mút, mùi vị khiến hắn mất hồn như thế mà không muốn buông tay, vừa nghĩ đến nàng chủ động muốn bỏ chạy quay về tìm tên đàn ông thích động tay động chân đó lần nữa, trong ngực như muốn nổ tung!

Hắn cầm một bên cổ tay nàng giữ chặt ở phía sau lưng, cúi đầu hôn nàng ác liệt hơn, mãi cho đến khi máu trong môi chảy ra.

Nàng run rẩy đau đớn, ngón tay đột ngột nhấn phải công tắc bật nhạc trong xe.

“Just one last dance...” (*) tiếng nhạc như dòng nước chảy ngân lên cao vút, lấp đầy không gian trong xe.

Sống lưng Thượng Quan Hạo đột nhiên chấn động.

Hắn đã tỉnh táo lại.

Tần Mộc Ngữ thở hổn hển, cảm giác được hắn đang thả lỏng, bất thình lình đẩy hắn ra, đụng vào vô-lăng phía sau, phát ra tiếng “bíp..” đinh tai. Nàng ôm lấy hai lỗ tai, bị dọa đến hai mắt nhắm lại.

Những thanh âm này, đủ khiến hai người đang vượt ngoài tầm kiểm soát trở nên cực kỳ tỉnh táo.

Thượng Quan Hạo cau mày, nắm thắt lưng nàng ôm lấy, tiếng nhạc lúc này cũng đã chấm dứt, nàng ở trong lòng ngực hắn, hoảng hồn còn chưa tỉnh.

Mà lúc này...

Một chiếc xe chậm rãi đi ngang qua bên cạnh bọn họ, bên trong, một bóng dáng mỹ lệ nhưng chất đầy âu sầu lặng im.

“Tần tiểu thư, phần hợp đồng hợp tác làm ăn cô có muốn xem qua một chút? Chuyến bay của vị người Nhật đó đến Trung Quốc là vào buổi chiều, cô có muốn tự mình đến khách sạn đón?” Người tài xế kiêm trợ lý ngồi bên cạnh vừa lái xe vừa hỏi.

“Tôi không đi!” Tần Cẩn Lan quả quyết cự tuyệt, ánh mắt băng lãnh, cùng với ngữ khí khá yếu ớt “Ba tôi sớm muộn gì cũng không giao công ty cho tôi quản lý, tôi liều mạng như vậy để làm cái gì? Anh đưa cho Tiểu Ngữ xem đi.”

“Tần tiểu thư...” Trợ lý có chút lúng túng “Cô đừng như vậy, nhị tiểu thư xem ra cái gì cũng không hiểu, bây giờ để cô ấy tiếp nhận đồng nghĩa với việc khiến cho Tần thị tự hủy diệt trong tương lai sao...”

Tần Cẩn Lan cười nhạt: “Ba tôi tình nguyện phá hủy tương lai cũng không nguyện tin tưởng tôi, tôi vì sao lại phải thay ông bán mạng? Anh xem có phải hiện tại tôi đã già rồi không? Tôi mới 25 tuổi, thế nhưng vì bôn ba lo công việc cho công ty nhiều năm, mỗi ngày khi tỉnh giấc tôi đều cảm thấy chính mình đã 30 rồi, có đáng hay không?”

Trợ lý một hồi quẫn bách: “Tần tiểu thư, tôi không có ý đó...”

Tần Cẩn Lan không muốn nói nữa, ngón tay nhẹ nhàng khẽ xoa huyệt thái dương, đôi mắt nhìn ra bên ngoài, vô tình chứng kiến hình ảnh bên trong cửa kính chiếc xe kia...họ mặc mọi thứ phía sau cùng chiếc xe đang đậu, hai người trong xe đang kịch liệt hôn nhau.

Cô vốn không tin, đợi khi nhìn thật kỹ bên trong mới thấy rõ người đó là ai, con mắt cô mới đột nhiên trừng lớn!

Tay bám chặt vào chỗ ngồi, Tần Cẩn Lan đột nhiên ngoảnh đầu lại một lần nữa, nhìn chiếc xe kia xa dần.

“Tần tiểu thư, cô làm sao vậy?” Người trợ lý lo lắng hỏi thăm.

“Anh có thấy không?” Tần Cẩn Lan quay đầu lại hỏi, sắc mặt tái nhợt “Chiếc xe vừa mới đi qua, đó là xe của Tần gia! Anh có thấy rõ người ngồi bên trong không? Tôi thấy...”

Rồi cô đột ngột nghẹn giọng, nghẹn ngào nói không nên lời!

“Cô nhìn thấy gì?” Người trợ lý càng thêm nghi hoặc, dè dặt hỏi thăm.

Tần Cẩn Lan bịt kín miệng mình, ngăn không cho bản thân mình lỡ miệng... Chúa ơi...

Cô vừa vặn thấy được rõ ràng!! Bên trong chiếc xe, Thượng Quan Hạo gắt gao giam giữ người phụ nữ kia trong lòng, cúi đầu cướp đoạt hôn cô ta thô bạo, ép buộc cô ta... Màu sắc bộ tây trang hắn mặc càng làm nổi bật bộ váy trắng thuần của cô ta, mà cái váy kia trông rất quen thuộc! Toàn bộ Tần gia, chỉ có mỗi em gái Tần Mộc Ngữ của cô mới có thể mặc váy thuần sắc như thế!!

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra...

Đầu óc Tần Cẩn Lan hoàn toàn hỗn loạn, mãi cho đến khi về đến Tần gia vẫn thẫn thờ.

- ----------------------------------------------------------

(*) Just one last dance (Chỉ một điệu nhảy cuối cùng này thôi): bài hát do Sarah Connor và Marc Terenzi trình bày.

Trong bài hát có đoạn điệp khúc mình tạm dịch thế này:

“Just one last dance

Chỉ một điệu nhảy này thôi

Before we say goodbye

Trước khi đôi ta nói lời từ biệt

When we sway and turn round and round and round

Khi chúng ta lắc lư theo điệu nhạc và xoay tròn, xoay tròn và xoay tròn.

It's like the first time

Cũng giống như lần đầu tiên gặp nhau

Just one more chance

Chỉ một cơ hội này nữa thôi

Hold me tight and keep me warm

Hãy ôm chặt và sưởi ấm trái tim tôi

Cause the night is getting cold

Bởi màn đêm đang dần lạnh

And I don't know where I belong

Mà tôi lại không biết mình thuộc về nơi đâu

Just one last dance

Chỉ một điệu nhảy cuối cùng này thôi

...

I'll never forget how romantic they are

Tôi sẽ không bao giờ quên chúng đã lãng mạn như thế nào

But I know, tomorrow I lose the one I love

Nhưng tôi biết, chỉ ngày mai thôi tôi sẽ đánh mất người mà tôi yêu

There's no way to e with you

Không có cách nào đến được với em

It's only way to do...

Đây là điều duy nhất tôi có thể làm...”

Bài hát lâu rồi nhưng nghe lại vẫn thấy hay dễ nghe dễ hiểu, gần với cảm xúc của hai nhân vật chính lúc này, đặc biệt là Thượng Quan Hạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui