Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một

Editor: Miliion Roses 

Lời nói của Hứa Hoa Mai khiến cho Tống Khinh Ca nghi ngờ, nhưng cô vẫn cự tuyệt: " Bác gái, không cần đâu." 

" Sao lại không." Hứa Hoa Mai nhìn cô cười: " Đi giày cao gót rất mệt, lại không tốt cho thân thể." 

Lời của bà khiến cho Tống Khinh Ca có chút hồ đồ.

" Khinh Ca, ngày cử hành hôn lễ của con và Thế Sâm, bác và dì con đã chọn ra được mấy ngày Thế Sâm không có ý kiến gì, nó nói tất cả đều nghe theo con." Hứa Hoa Mai đưa cuốn lịch bàn cho cô: " Con xem một chút, xem ngày nào được?" Bà lại chỉ lên phía trên: " Thật ra, chuyện kết hôn này, trưởng bối hai bên đều mong càng sớm càng tốt, nếu không.."

Ách! Tống Khinh Ca đem cuốn lịch bàn đặt lên khay trà, trịnh trọng nói: " Con sẽ không cùng Thế Sâm kết hôn !" Những lời này, cô đã lập lại quá nhiều lần rồi.

Hứa Hoa Mai hơi ngẩn người ra.

" Khinh Ca." Tống Nhã Như khẽ cáu: " Đứa nhỏ cũng đã có rồi.. Con không chịu gả cho Thế Sâm, vậy định gả cho ai?"

Ách! Sắc mặt Tống Khinh Ca khẽ biến thành hồng, làm sao dì và bác Hoa Mai lại biết?

" Bản xét nghiệm đó bác đã xem qua." Hứa Hoa Mai cười nói: " Khinh Ca, biết tin con mang thai con của Thế Sâm, bác và bác trai rất mừng." La Thế Sâm bị kết luận là vô sinh, mấy ngày trước La Quốc Dân còn đề cập với bà sẽ mang đứa con trai riêng kia về nhà. Vì chuyện này, bà và La Quốc Dân đã có một cuộc cãi vã nảy lửa. Nhưng mà, hiện tại quá tốt rồi. Tống Khinh Ca mang thai, bà đã có lý do ngăn cản La Quốc Dân đem con riêng về nhà, nếu như Khinh Ca sinh được bé trai thì quá tốt rồi.

" Khinh Ca, con mang thai sao lại nói dối dì." Tống Nhã Như oán trách nói: " Nếu như Hoa Mai không nói với dì, dì còn không biết đấy."

Ách! Loạn rồi.

Thế nhưng, chuyện mang thai đúng là không thể giấu mãi được.

" Con nhắc lại một lần nữa, con không gả cho Thế Sâm." Tống Khinh Ca thở dài: " Con mang thai nhưng.."

" Đừng có nói với bác con định bỏ đứa bé đi." Hứa Hoa Mai hơi hoảng lập tức nói: " Khinh Ca, tình hình Thế Sâm bây giờ con cũng biết.. Con đừng để La gia tuyệt tự."

Tống Khinh Ca rối loạn, cô mấp máy môi: " Đứa bé không phải con của Thế Sâm."

Trong phòng khách, đột nhiên yên lặng.

Tống Nhã Như cau mày, còn Hứa Hoa Mai khiếp sợ không thôi. Hồi lâu sau, mới phục hồi tinh thần lại: " Con không muốn gả cho Thế Sâm, nên cố tình gạt bác?" Tống Khinh Ca mang thai, khiến cho bà níu được một tia hi vọng. Cho nên, khi nghe Khinh Ca nói vậy, bà lập tức suy nghĩ đến tình huống Tống Khinh Ca muốn bỏ đi đứa bé.

" Con nói thật." Tống Khinh Ca thẳng thắn nói: " Con không lừa hai người, con và Thế Sâm chưa từng có bất cứ hành động thân thiết nào.." Cô hướng về phía Hứa Hoa Mai nói: " Điều này, bác có thể hỏi Thế Sâm."

" Sao có thể thế được!" Hứa Hoa Mai kích động nói: " Thế Sâm biết con mang thai, rất vui mà.. Còn nói với bác đem chuyện hôn lễ đăng lên báo."


Tống Khinh Ca vô cùng khiếp sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nghiêm túc nói: " Con và Thế Sâm đã sớm giải trừ hôn ước, đứa bé trong bụng con không phải con của anh ấy, con sẽ không gả cho anh ấy." Dứt lời, cô đứng dậy, chuẩn bị lên lầu.

" Tống Khinh Ca, cô đứng lại cho tôi!" Hứa Hoa Mai lạnh lùng nói.

Tống Khinh Ca bình tĩnh, quay đầu lại: " Bác gái, cháu nghĩ mình đã nói rất rõ ràng."

" Sao cô lại không biết xấu hổ thế hả, ở sau lưng Thế Sâm làm loạn? Phí công Thế Sâm yêu cô thật lòng." Hứa Hoa Mai nổi giận đùng đùng: " Cô như vậy, không sợ làm.. Thế Sâm thất vọng, không sợ làm.. La gia thất vọng sao?"

" Cháu và Thế Sâm đã sớm hủy hôn, không có bất cứ quan hệ gì." Tống Khinh Ca lạnh nhạt nói.

" Được, được, được!" Hứa Hoa Mai nghiến răng nghiến lợi, uất hận nói: " Tống Khinh Ca, cô cứ chờ xem. Cô hại con trai tôi thành ra thế này, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho cô và thằng khốn kia."

" Chuyện của La Thế Sâm, tốt nhất bác nên hỏi chính anh ấy." Cô nói giọng dứt khoát: " Chuyện này, cháu sẽ không nói thêm bất cứ điều gì nữa. Nếu như bác gái muốn nói gì nữa, xin liên lạc với luật sư của cháu Ô tĩnh." 

Dứt lời, cô đi lên lầu. Bước vào phòng ngủ vẫn mơ hồ nghe được tiếng của Hứa Hoa Mai: " Giỏi lắm, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho Tống gia các người.." 

--

Không lâu sau, Tống Nhã Như lên phòng chất vấn: " Đứa bé không phải là con của Thế Sâm?"

" Đúng dì ạ." Tống Khinh Ca vừa thay áo ngủ xong.

" Khinh Ca." Tống Nhã Như nói: " Chuyện lớn như vậy, đừng gạt dì?"

" Thật sự không phải con của Thế Sâm." 

" Vậy của ai?"

Tống Khinh Ca hơi rũ mắt, không lên tiếng.

" Tôn Thần?" Tống Nhã Như hỏi, bà biết trong buổi họp thường niên tập đoàn Đông Chu, Tống Khinh Ca và Tôn Thần khiêu vũ với nhau, nghĩ tới thực phẩm chức năng của Tống thị được bày bán ở các tiệm thuốc của tập đoàn Đông Chu, vì vậy..

Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen: " Không phải."

" Cố Phong Thành?" Tống Nhã Như nghĩ đến video của cháu gái và Cố Phong Thành.

Tống Khinh Ca cụp mi, không phủ nhận.

" Thật sự là cậu ta?" Trong ánh mắt của Tống Nhã Như lóe lên tia vui mừng.


Chuyện này, không thể lừa gạt mãi được, Tống Khinh Ca khẽ gật đầu.

" Khinh Ca, con và Cố Phong Thành yêu đương, sao không nói với dì?" Sắc mặt Tống Nhã Như tốt lên rất nhiều, bà vui mừng: " Nếu con sớm nói cho dì biết, dì cần gì phải ép con gả cho Thế Sâm?" Ai, sớm biết Khinh Ca quen được cây đại thụ Cố Phong Thành, bà cần gì phải lao tâm khổ tứ bày mưu tính kế để Khinh Ca kết hôn với La Thế Sâm?

Thái độ của dì biến đổi khiến cho Tống Khinh Ca lo lắng. Từ chuyện của La gia, cô lờ mờ đoán được, dì sẽ dùng cô để đổi lấy hợp tác với Đại Boss.

" Các con tính thế nào?" Tống Nhã Như vui rạo rực: " Đã có thai, chuyện kết hôn phải đăng lên báo thôi."

Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen: " Con.. còn chưa nói cho anh ấy biết."

Tống Nhã Như giương mi: " Tại sao?" 

" Anh ấy.. không có ở thành phố Z." Tống Khinh Ca tìm cớ nói.

" Gọi điện báo cho cậu ấy biết." Tống Nhã Như không vui nói, lấy điện thoại đưa cho cô.

" Đợi thêm một thời gian nữa." Tống Khinh Ca thấp giọng nói.

Tống Nhã Như cau mày: " Con có thể đợi, nhưng đứa bé trong bụng con có thể đợi sao?" Bà chỉ mong Khinh Ca lập tức gả cho Cố Phong Thành: " Nếu con xấu hổ, không dám nói thì đưa điện thoại đây, dì sẽ nói với cậu ấy."

" Dì, chuyện mang thai con sẽ nói với anh ấy, nhưng không phải bây giờ." Tống Khinh Ca chăm chú nhìn bà: " Con hi vọng, dì để con tự mình quyết định." Cô lo lắng, dì sẽ lợi dụng việc cô mang thai để tìm Đại Boss nói đến chuyện hợp tác. Nếu như vậy, thật sự là làm khó cho anh.

Tống Nhã Như không vui: " Vậy con định bao giờ thì nói với cậu ấy?"

" Sang năm ạ." Cô nói.

" Chuyện này ngàn vạn lần không thể kéo dài, biết không?" Tống Nhã Như dặn dò, bà suy nghĩ gì đó, rồi làm bộ khó nói: " Khinh Ca, chuyện của Thế Sâm làm sao bây giờ? Nếu bọn họ thật sự muốn kiện, con và Cố Phong Thành.."

Khinh Ca nói: " Chuyện của Thế Sâm, luật sư Ô Tĩnh sẽ giúp con giải quyết, không sao đâu." Tối hôm qua, Đại Boss gọi điện thoại cho cô, đã xác định được La Thế Sâm không có bất cứ vấn đề gì, cũng không hề bị thương, bệnh lý kia chỉ là giả. Hắn ta mua chuộc bác sĩ, bố trí một màn kịch làm như vậy để ép cô gả cho hắn.

--

Sau khi rời khỏi Tống thị, Hứa Hoa Mai càng nghĩ càng không cam lòng, vì vậy vội vã đến bệnh viện, nổi giận đùng đùng nói: " Thế Sâm, con căn bản không cùng nó phát sinh cái gì, tại sao lại lừa gạt mẹ, nói đứa bé trong bụng nó là con của con?"

La Thế Sâm đang ngồi trên giường bệnh chơi ipad, lơ đễnh nói: " Không phải mẹ muốn có cháu bế sao? Có sẵn không phải tốt sao?"

" Mày." Hứa Hoa Mai giận không kiềm được: " Đầu mày bị hỏng sao? Tống Khinh Ca cắm sừng mày, mày còn muốn cưới nó?"


La Thế Sâm ngẩng đầu, không mặn không nhạt nói: " Nhất định con phải cưới cô ta, bất kể cô ta có mang thai hay không, cưới xong rồi hãy nói."

" Nó có cái gì tốt?" Hứa Hoa Mai càng giận: " Sao mày lại cam chịu lấy nó?"

" Mẹ thật sự nghĩ rằng con ngoài cô ta ra không cưới ai sao?" La Thế Sâm hừ một tiếng, trước kia đúng là hắn rất thích Tống Khinh Ca. Nhưng điều khiến hắn nuốt không trôi là, sau khi hắn lớn tiếng hủy hôn, cô không những không khóc sướt mướt quấn lấy hắn cầu xin mà liền câu kết với Cố Phong Thành! Hắn không cam lòng bởi vì cô rời bỏ hắn lại tìm một người đàn ông nhiều tiền hơn hắn.

Hứa Hoa Mai nghe ra ý, hỏi: " Vậy rốt cuộc là mày muốn cái gì?"

" Đùa bỡn cô ta, chà đạp cô ta sau đó là vứt bỏ cô ta." La Thế Sâm hừ một tiếng. Khi hắn biết Tống Khinh Ca và Cố Phong Thành lên giường với nhau, hắn hận đến nghiến răng. Làm hôn phu của cô 2 năm, hắn đến đụng vào còn không được vậy mà lại bị tên đàn ông khác hớt tay trên.

" Phụ nữ trên đời này thiếu chắc?" Hứa Hoa Mai không hiểu: " Việc gì mày phải phí hết tâm tư để cưới nó về nhà."

" Mẹ quên cô ta là người thừa kế duy nhất của Tống thị sao?" La Thế Sâm nói.

" Vậy con muốn nuốt trọn Tống thị, sau đó đá văng nó ra?" Hứa Hoa Mai đổi giọng hỏi.

La Thế Sâm không phủ nhận.

" Nhưng Tống thị nợ nần nhiều lắm!" Hứa Hoa Mai không hiểu nói.

La Thế Sâm cười khốn nạn: " Mẹ, mẹ không hiểu. Sau khi cưới cô ta, con sẽ có cách để đoạt lấy những nhà máy, hầm mỏ kia. Còn món nợ của họ, con sẽ để dành riêng cho cô ta và bà dì yêu quý ấy trả." Mọi chuyện đã được hắn và La Quốc Dân lên kế hoạch đâu ra đấy rồi, chỉ cần kết hôn với Tống Khinh Ca xong sẽ tiến hành thu lưới.

Hứa Hoa Mai đối với lời hắn nói chưa hiểu hết: " Nhưng nó không muốn gả cho con." 

La Thế Sâm nhếch mép: " Cô ta dám?"

" Nó đã từ chối rồi." Hứa Hoa Mai nhớ lại thái độ của Tống Khinh Ca lại tức giận: " Còn dám phách lối nói mẹ đi tìm luật sư của nó để nói chuyện."

" Mẹ, báo cảnh sát!" La Thế Sâm ném Ipad sang một bên, nói: " Con không tin cô ta dám không ngoan ngoãn gả cho con!"

--

La Thế Sâm báo cảnh sát, nói rằng khi ở thủ đô hắn bị bắt tới một đồn cảnh sát, ở đó hắn bị đánh đập, sau đó còn lấy bệnh lý ra làm bằng chứng.

Sau đó, hắn đem chuyện này gửi cho Tống Khinh Ca.

Tống Khinh Ca không nghĩ hắn lại báo cảnh sát, vì vậy lập tức gọi điện thoại cho Đại Boss.

" Chuyện này, em không cần để ý đến, anh sẽ xử lý." Đại Boss đang cùng người nhà dự tiệc.

" Có khó giải quyết không anh?" Cô hỏi.

" Vấn đề nhỏ thôi." Đại Boss an ủi cô: " Khinh Ca, yên tâm anh sẽ xử lý tốt." Dứt lời, anh dặn dò: " Em phải chú ý an toàn, đi đâu cũng phải để Lão Chung đưa đi." 

" Em biết rồi." Tống Khinh Ca nói.


" Anh nhớ em." Đại Boss dịu dàng nói, mặc dù mới xa nhau có mấy ngày nhưng anh.. Thật sự là rất nhớ cô, muốn trở về thành phố Z.

Tống Khinh Ca mím môi, trong lòng ấm áp: " Em cũng vậy."

" Đầu tháng 3 anh sẽ trở lại." Đại Boss nói, mọi năm anh đều ở thủ đô ăn tết nguyên tiêu xong mới trở về thành phố Z nhưng bởi vì cô, anh nóng lòng muốn về.

--

Đại Boss gọi điện thoại cho Vương Trữ Thanh.

Vương Trữ Thanh cười ha ha: " Thằng nhãi đó, chưa từ bỏ ý định à, đã tha cho nó một lần, lại còn muốn chết thêm lần nữa. Tiểu Cửu, cứ yên tâm. Chuyện này anh sẽ giúp chú giải quyết, cho hắn biết thế nào là nhờn cảnh sát."

Đại Boss gọi điện thoại giao phó việc cho Ô Tĩnh.

--

Biết tin La Thế Sâm tố cáo, đồn cảnh sát thủ đô lập tức gửi tới mộtvideo, trong đó ghi lại quá trình hắn bị bắt, trả hỏi và được thả đi. Trong đoạn video, không hề có bất cứ cảnh nào cảnh sát dùng vũ lực với hắn.

Trong bệnh viện, một y tá trẻ làm chứng, nói La Thế Sâm không hề bị thương. Trong lúc cô làm việc, hắn còn đùa giỡn, trêu ghẹo cô, không để ý đến thái độ của cô mà còn ép buộc cô quan hệ với mình. Hơn nữa, ở quần lót của cô còn có một ít chất lỏng, nói là của La Thế Sâm.

La Thế Sâm mặc dù cãi bay cãi biến nhưng vẫn bị cưỡng chế tiến hành xét nghiệm DNA. Cuối cùng, xác định lời y tá nói là đúng. Bệnh lý của hắn dĩ nhiên là bị làm giả.

Đêm 30 tết, La Thế Sâm với tội danh cưỡng bức, bôi nhọ người thi hành công vụ bị cảnh sát một lần nữa giải đi. Lập tức La gia rối loạn đến phát hoảng.

Sau đó, Ô Tĩnh ra mặt cùng La Quốc Dân đàm phán về hiệp nghị. Ô Tĩnh cũng ra mặt, giúp La Thế Sâm xóa bỏ những tội trạng trên. Sau tết, La thị cam kết thực hiện hiệp nghị với Tống thị.

--

Khi Tống Khinh Ca biết được điều này, trong người nhẹ nhõm. Ô Tĩnh nói với cô, nếu như sang năm mà La thị không thực hiện hiệp nghị, anh sẽ đại diện cho Tống thị, tố cáo La thị, để cho La thị bồi thường.

Chuyện của cô và La Thế Sâm cuối cùng cũng kết thúc.

Cô và Đại Boss đã không còn trở ngại gì.

Mọi phiền lo đều đã qua.

Đêm giao thừa, cô nhận được tin nhắn của Đại Boss: [ Năm mới vui vẻ.] Cô vui vẻ, tâm tình bay bổng, nhắn lại: [ Năm mới vui vẻ.]

Cô nhìn sang chiếc hộp hình trái tim ở bên cạnh, bên trong là 99 đóa hồng, Đại Boss gửi từ thủ đô về.

Anh đối với cô tốt như vậy, cô cũng nên tặng anh cái gì đó để tỏ lòng biết ơn, tặng gì đây? Cô mím môi cười, chụp giấy xét nghiệm mang thai gửi cho anh.

Nhìn ngoài cửa sổ, cảnh xuân tươi đẹp. Giờ phút này, trong lòng Tống Khinh Ca cảm thấy yên bình.

Còn một tiếng nữa là đến năm mới, chuyện của cô và Đại Boss sắp bắt đầu sang một trang sử mới rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận