" cô muốn tôi chết, không dễ như vậy đâu.
Có chết tôi cũng sẽ khiến cô cùng chết " Lê Châu cầu xin không được liền loé lên suy nghĩ xấu xa trong đầu.
Chiêu Dương sau khi xử lý xong Lê Châu liền được rất nhiều ông chủ lớn và các thiếu gia khác đến bắt chuyện.
Có những người là người quen, cũng có những người là có mục đích khác với cô.
Ở một góc khác, Phong Dật Hành đang ngồi vắt chéo chân, tay cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ.
Ánh mắt lãnh đạm, cử chỉ khó đoán.
Phong Dật Hành không nói chuyện với bất kỳ ai, cũng không ai dám đến bắt chuyện với anh.
Trên thương trường anh chính là con sói, bọn họ chỉ là con thỏ.
Chỉ cần anh muốn họ chết thì ngày mai chắc chắn tên tuổi của họ sẽ không còn ai dám nhắc đến.
Một người như vậy ai dám đến gần ? Không phải cố ý đắc tội mà vô tình đắc tội thì cũng đều chết như nhau.
- anh Dật Hành, chẳng phải anh nói anh không đến buổi tiệc này sao ?
Triệu Lệ Cơ xuất hiện với chiếc váy đỏ rượu vang cúp ngực quyến rũ với kiểu dáng đầm đuôi cá xẻ chân thướt tha, duyên dáng, gợi cảm mang đến vẻ đẹp kiêu kì, sang trọng.
Mái tóc được búi cao, chỉ lại hai lọn tóc xoăn nhỏ phía trước mặt giúp gương mặt thêm phần thon gọn và sắc sảo hơn.
- tôi đi đâu cũng không đến lượt cô quản.
Phong Dật Hành đặt ly rượu vang trên tay xuống bàn.
Ánh mắt vẫn chỉ hướng về một phía không dời.
Triệu Lệ Cơ cũng rất tinh mắt, đã nhìn ra được điều mà Phong Dật Hành đang quan tâm.
- anh không đi cùng em, là bởi vì anh đi cùng với nhân tình của anh sao ?
Phong Dật Hành nhíu mày, đứng dậy.
Hai tay bỏ vào túi quần đáp lại.
- tôi không có khái niệm nhân tình.
Tôi chỉ biết người phụ nữ tôi chọn chính là vợ của tôi, là mẹ của các con tôi.
Triệu Lệ Cơ tức giận nắm tay thành quyền nhưng không nói gì thêm.
Dựa vào đâu cô đường đường là thiên kim Triệu gia, lại phải thua một kẻ vô danh tiểu tốt như người phụ nữ kia.
- cô chỉ cần động đến một cọng tóc của cô ấy, tôi sẽ khiến cả Triệu gia thân bại danh liệt.
Phong Dật Hành buông lời cảnh cáo Triệu Lệ Cơ trước khi cô ta có ý đồ muốn tiếp xúc với Chiêu Dương.
Nhưng lòng dạ đố kỵ của nữ nhân là thứ đáng sợ nhất.
Một khi đã mang lòng đố kỵ thì chuyện gì cũng dám làm dù biết hậu quả khó thu dọn được.
Triệu Lệ Cơ bỏ qua lời nói của Phong Dật Hành, sải bước tiến về phía của Chiêu Dương đang đứng phía đằng xa.
- cô chính là Chiêu Dương ?
Triệu Lệ Cơ cũng vừa mới biết đến tên cô thông qua việc vừa rồi.
- tiểu thư đây là...
Chiêu Dương lục lại ký ức, dường như người trước mặt cô đã từng gặp qua một lần.
- tôi là vị hôn thê của Phong Dật Hành, Triệu Lệ Cơ.
Rất vui được quen biết cô !
Chiêu Dương vẫn giữ lấy sắc mặt vui vẻ đấy, không có chút biến sắc hay ngạc nhiên về thân phận của Triệu Lệ Cơ.
- ồ thì ra tiểu thư chính là vợ sắp cưới của chủ tịch Phong à ? Hân hạnh, hân hạnh !
Chiêu Dương vui vẻ đáp lại Triệu Lệ Cơ một cách tự nhiên.
- không biết thế lực chống lưng sau cho Chiêu Dương tiểu thư là ai nhỉ ? Tôi thấy cô vừa rồi xử lý cô gái kia đến tái mặt không còn giọt máu.
Rõ ràng biết nhưng cố tình hỏi.
Triệu Lệ Cơ tỏ vẻ vô cùng đắc ý chờ câu trả lời của Chiêu Dương.
Nếu như Chiêu Dương nói ra người chống lưng cho cô là Phong Dật Hành thì chính cô đã thừa nhận với tất cả mọi người chuyện cô có quan hệ trên mức bình thường với Phong Dật Hành.
Nhưng nếu cô không nói ra tên anh thì người khác sẽ nghĩ cô không có ai chống lưng chỉ được cái mạnh miệng nói suông hù doạ người khác.
Cô không mong quan hệ của cô và Phong Dật Hành bị tiết lộ ra ngoài, cô nghĩ Phong Dật Hành cũng không mong muốn điều đó.
Vì dù sao thì hiện tại anh vẫn đang có vị hôn thê ai ai cũng biết.
- Mạch Đình này chống lưng cho cô ấy đã đủ chưa ?
Mạch Đình không biết từ đâu bước đến bên cạnh giúp cô giải vây.
Sự đắc ý của Triệu Lệ Cơ liền thu hồi lại một cách nhanh chóng.
- thì ra là Mạch nhị thiếu gia à ? Không ngờ Mạch nhị thiếu gia cũng có sở thích bao nuôi phụ nữ.
Lời nói đầy châm biếm của Triệu Lệ Cơ khiến Mạch Đình cực kỳ không vui.
- thì ra cô chính là vị hôn thê trên danh nghĩa của Phong Dật Hành à ?Đúng là chỉ được cái danh đi khắp nơi rêu rao.
Tôi mà là Phong Dật Hành cũng sẽ không lấy loại phụ nữ điêu ngoa như cô.
Làm bẩn cả mắt !
Mạch Đình trước nay không mắng phụ nữ nhưng nếu người đó bắt nạt Chiêu Dương thì cho dù là ai, anh ta cũng sẽ mắng.
Mạch Đình nắm tay Chiêu Dương kéo cô rời đi.
Mọi cảnh tượng đều lọt vào mắt Phong Dật Hành đang ngồi ở một góc khuất.
Triệu Lệ Cơ không những không tức giận mà còn vui vẻ, nhìn về hướng Phong Dật Hành đang ngồi.
Cô ta tại sao lại vui vẻ ?
Bởi vì có thêm một Mạch Đình cũng có ý với Chiêu Dương, Phong Dật Hành và Mạch Đình đều là người có thân phận, bọn họ mà đấu nhau chắc chắn sẽ có một kẻ tàn.
Người phải đưa ra lựa chọn lại là Chiêu Dương.
Nếu chọn người này thì người còn lại cũng sẽ không để yên.
Chuyện vui như vậy Triệu Lệ Cơ đã nghĩ cả một đống kịch bản trong đầu chỉ chờ nó diễn ra theo suy nghĩ của cô ta.
Hết chap 10.