- hôm nay tôi có bữa tiệc cần người đi cùng, em...
Không đợi anh nói thêm, cô lên tiếng cắt ngang.
- tôi hôm nay có hẹn với bạn, nếu anh cần người đi cùng có thể tìm vị hôn thê của anh.
Có lẽ cô ấy sẽ rất sẵn lòng đồng ý.
Anh chỉ " ừm " nhẹ một tiếng không nói gì thêm.
Chiêu Dương cũng không thắc mắc thêm gì khác.
Ai nấy đều có cuộc hẹn riêng của mình, trên hợp đồng cũng không quy định bọn họ sẽ show ân ái cho người bên ngoài truyền thông biết.
7h tối tại khách sạn Kiều Hoa đường Y
Buổi tiệc tối nay của Lý gia được tổ chức ở tầng thượng của khách sạn Kiều Hoa.
Tuy buổi tiệc hôm nay là ngày mừng kỷ niệm thành lập 60 năm của tập đoàn Lý gia.
Nhưng nơi đây cũng gián tiếp trở thành buổi tiệc dành cho giới thượng lưu, hắc bạch lưỡng đạo giao lưu quen biết tìm hiểu nhau.
Khách được mời đến buổi tiệc đều là những người có thân phận, địa vị ở thành phố Nam Kinh này.
- hôm nay em thật xinh đẹp !
Người đàn ông mặc âu phục trắng với mái tóc màu trắng khối, cùng đôi mắt màu hổ phách trông vô cùng lãng tử bước đến bên cạnh Chiêu Dương.
Hôm nay Chiêu Dương cũng xuất hiện tại buổi tiệc của Lý gia vì cô nghe tin Phùng gia cũng sẽ xuất hiện ở đây.
Người đi cùng cô hôm nay là một người đàn ông lai Trung - Mỹ, tên Mạch Đình.
Anh ta là đàn anh học cùng trường với cô.
Thân phận của Mạch Đình không nhỏ nên mới có thể xuất hiện tại buổi tiệc hôm nay.
Nếu không phải gia đình bắt buộc đi, anh ta cũng không muốn đến.
Nhưng đi một mình thì không ai nói chuyện nên đã tìm đến cô, đúng lúc cô cũng muốn đi nhưng không biết tìm ai để có thể giúp cô vào bên trong cho nên cô đã đồng ý khi anh ta đề nghị.
- anh nhìn gì mà đơ người ra thế ? Có phải em mặc không được đẹp không ?
Mạch Đình nhìn cô rất lâu nhưng không nói gì, khiến cô ngượng đến khó chịu.
- em mặc chiếc váy này thật sự rất hợp, có điều hơi hở một xíu.
Nếu để Phong Dật Hành nhìn thấy thì anh ta có khi nào sẽ ghen với anh không ?
Trong lời nói của Mạch Đình có ý trêu chọc.
- anh ta hôm nay có lẽ đã cùng với vị hôn thê của mình đi tham gia buổi tiệc khác rồi.
Làm gì có thời gian để quan tâm nhân vật bé nhỏ như em chứ.
Lời nói của cô vừa dứt, chiếc xe Bugatti Chironyb màu đen phiên bản giới hạn của Phong Dật Hành đã đổ ở phía trước mặt mình.
" chắc không trùng hợp như vậy đâu nhỉ ? " Suy nghĩ thoáng qua trong đầu của cô, khiến cô ngơ người một hồi lâu.
- chiếc xe này ngoài Phong Dật Hành ra thì còn có ai sở hữu nó đâu.
Em chẳng phải...
- anh nói gì ? Thật sự là xe của Phong Dật Hành sao ?
Cánh cửa xe mở ra, bước xuống xe là một đôi chân dài thẳng tắp, phía sau đó là dáng người quen thuộc xuất hiện trước mặt cô.
Phong Dật Hành khoác lên trên người chiếc quần âu màu xám phối với chiếc áo sơ mi đen, cách phối đơn giản không rườm rà nhưng lại rất hút mắt người đối diện.
Phong Dật Hành cũng không phải người thích màu mè, âu phục với anh mà nói là quá cầu kỳ.
Cho nên quần âu phối áo sơ mi là thích hợp nhất.
Chiêu Dương đứng nhìn Phong Dật Hành rất lâu, cô còn nhìn lại nhiều lần bên cánh cửa kia xem người bên trong có bước ra không nhưng chẳng có một ai cả.
- Phong Dật Hành, buổi tiệc anh nói...
Cô chưa kịp mở miệng hỏi thì anh đã bước lướt sang cô mà rời đi.
- em với Phong Dật Hành là quen biết dữ chưa ? Anh ta đến cả cái liếc mắt cũng không cho em.
Có phải là...
Mạch Đình chưa nói xong câu thì Chiêu Dương đã rời đi.
- em là bạn nhảy của anh hôm nay đấy, em bỏ anh là định đi theo Phong Dật Hành à ?
Mạch Đình chạy theo sau cô lãi nhãi bên tai cô.
- anh có thể yên tĩnh được không ?
Mạch Đình biết mình đã nói hơi quá nên cũng không dám lên tiếng nữa.
- thế em tự do đi lại đi, nếu có gì thì qua bên kia tìm anh, anh ngồi bên đó.
Mạch Đình không biết mục đích hôm nay của cô đến đây là gì nhưng anh ta biết cô có việc cô muốn làm nên không cản trở mà đi theo sau cô.
Nhưng chỉ cần cô gặp khó khăn anh ta sẵn sàng giúp đỡ cô.
Chiêu Dương đi dạo xung quanh buổi tiệc xem xét tình hình thì vô tình đụng trúng một cô gái.
- cô không mắt nhìn đường sao ?
Cô gái lớn tiếng quát vào mặt cô.
- thật xin lỗi...
- ồ thì ra là Phùng Nhã Kỳ, cậu cũng xuất hiện ở đây sao ? À không, mình nên hỏi là tại sao cậu lại xuất hiện ở đây một mình mà không đi cùng với Phùng Kiện anh trai trên giường của cậu ?
Cô gái trước mặt là Lê Châu, bạn học của cô.
Cô ta xưa nay không thích cô, luôn muốn tìm cách kiếm chuyện gây khó dễ cho cô trong mọi mặt.
- Phùng Nhã Kỳ ? Tiểu thư, cô lầm người rồi.
Tôi không phải người mà cô nhắc đến.
Tôi tên là Chiêu Dương.
Lê Châu nhíu mày nhìn thật kỹ Chiêu Dương từ trên xuống dưới.
- Phùng Nhã Kỳ, cô có hoá thành tro tôi cũng nhìn ra cô.
Cô còn dám nói dối ? À không, có phải cô sợ mọi người biết chuyện nhục nhã của cô không ? Cho nên mới giả vờ không quen biết tôi, còn lấy đại tên khác.
Lê Châu nói chuyện với cô bằng dáng vẻ vô cùng cợt nhả.
- cô tránh đường !
Chiêu Dương không muốn tiếp tục dây dưa thêm với hạng người như Lê Châu nên đã rời đi.
Nhưng cô ta nào dễ dàng để cô rời đi như vậy.
- mọi người lại đây xem, xem cô ta có phải là Phùng Nhã Kỳ con gái của Phùng gia không ? Cô ta sợ mọi người biết cô ta làm xấu hổ gia môn, câu dẫn anh trai mình, còn cùng anh anh em em với một đống tên đàn ông khác cùng một lượt nên mới giả vờ không quen biết tôi, thay tên đổi họ thành Chiêu Dương.
Hết chap 8.