5.
Quay xong quảng cáo ngắn, cũng phải mất hơn nửa tiếng.
Ở thềm đá xa xa ngoài kia bắt đầu xuất hiện bóng người.
Sau khi thấy rõ người đến là ai, Từ Lộ kích động nhảy cẫng lên hoan hô:
“Là lão Chu!”
Người chủ trì cười chúc mừng anh ta.
“Chúc mừng, anh là người nhanh nhất từ trước tới nay trong dàn khách mời.
”
Lão Chu đắc ý cầm lấy khăn mặt và nước của Từ Lộ: “Nếu không phải giữa đường có người bán đào tươi cứ nằng nặc muốn tôi mua thì có lẽ tôi sẽ đến sớm hơn nữa.
”
Nghe được câu trả lời này, sắc mặt Từ Lộ bỗng trở nên trắng bệch, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất.
Người xem comment sôi nổi.
[Buổi sáng trong xe cô ta cứ nói hoài là mình muốn ăn đào mà, trong mắt lão Chu chỉ quan tâm thắng thua thôi hả.
]
[Tui bắt đầu hoài nghi tính chân thực của hai người này nha, nói thật, cặp này mỗi lần phát đường thấy giả trân à.
]
[Vốn dĩ chỉ là thổi phồng thôi mà, lão Chu muốn cọ nhiệt, cô này thì muốn tài nguyên với quan hệ, hai người cũng là phối hợp nhau thôi.
]
Không lâu sau đó, tới lượt chàng trai trẻ(*) của Hà tỷ và người đàn ông(**) của nhà La tỷ cũng đến đích.
(*) Từ gốc Tiểu lang cẩu: Miêu tả những người đẹp trai, lạnh lùng và bá đạo, tuy còn nhỏ nhưng lại mang đến cho các cô gái cảm giác an toàn và rất mạnh mẽ
(**) Từ gốc Lão hí cốt: Phương ngữ của Hồng Kông, dùng để chỉ những diễn viên kỳ cựu trong các bộ phim truyền hình và điện ảnh có kỹ năng diễn xuất điêu luyện, rất được kính trọng và đánh giá cao về kỹ năng diễn xuất.
Chỉ còn lại một mình Cố Kim Nghiễn, không biết trong tay đang cầm thứ gì, từ đằng xa đang chậm rãi đi đến.
Sóng comment có chút thất vọng.
[Không ngờ nhìn Nghiễn ca dáng dấp cơ bắp thế kia mà thể lực yếu quá nhể.
]
Tôi chạy bước nhỏ về trước, đang định giúp anh ta lau mồ hôi trên trái nhưng phát hiện ra người đàn ông này, ngay cả thở gấp cũng không có.
“Nè.
” Anh ta đưa đồ trong tay ra trước mặt tôi, cong khóe môi cười nhạo tôi: “Nhìn em chẳng có tí liêm sỉ gì hết vậy, sắp rớt cả đống nước miếng rồi.
”
Là bánh ống trúc, món tôi thích ăn nhất.
Tôi có hơi bất ngờ:
“Sao đột nhiên mua cho tôi cái này?”
Anh ta ho nhẹ hai cái, hơi mất tự nhiên dời tầm mắt:
“Trên đường gặp người bán tiện tay mua luôn, coi như mua ủng hộ người ta, em đừng để ý.
”
Khán giả lúc này người nào người nấy đổ xô vào comment:
[Gần đây Nghiễn ca có nói trong một buổi phỏng vấn là khi rảnh sẽ đi lướt mạng, nhưng mà giờ ảnh lại vì mua đồ cho cô ta mà…]
[Này này mọi người êi, tui mới bên livestream của Nghiễn ca về, thuận đường cái nỗi gì, rõ ràng ảnh cố tình đi đường vòng rất xa để mua.
]
[Chậc chậc chậc, hôm qua có người kêu Lâm Mạn nghĩ một đằng nói một nẻo xong, đến nay tới lượt bản thân mạnh mồm lắm ha.
]
[Các vị hong thấy Nghiễn ca đối với cô ta rất đặc biệt hả? Cái này là thái độ dành cho kẻ thù truyền kiếp của mình á hả, rõ ràng là cưng chiều mà đúng hong?]
[Nghiễn ca đứng trước mặt Lâm Mạn thật là kiêu, tui tự dưng muốn nói về hai người họ hơn dòi á.
]
Một mùi thơm thoang thoảng đọng lại trong không khí.
Tôi cắn một cái, giống hệt hương vị của bà thím bán bên đường trong ký ức tôi thuở nào.
Lúc tôi vừa định chia cho Cố Kim Nghiễn một nửa thì tổ tiết mục đột nhiên thông báo có mấy người khách mời đến tham dự, để cho chúng tôi nhanh chóng quay về.
Trong tình huống thế này những người được mời thường cũng có quen biết.
Nghĩ vậy khiến tôi cũng có chút mong chờ.
.