Khi Được Gặp Em

"Mỗi một người trong các bạn đều có thân phận riêng, tương ứng với một khả năng đặc biệt riêng. Giới hạn sử dụng năng lực của mỗi người là ba lần, vui lòng sử dụng cẩn thận và lý trí. Ngoài ra, các thông tin về thân phận của các bạn đều có thể được chia sẻ thoải mái cho nhau. Nhưng riêng gián điệp thì có quyền nói dối, còn những người còn lại thì phải nói thật. Chỉ cần các bạn nói dối mà không phải gián điệp, thì điểm sinh mệnh sẽ bị giảm xuống."

"Thêm nữa, trong quá trình chơi, sẽ xuất hiện các bẫy rập, cơ quan được thiết kế thậm chí là có thể sẽ gặp phải kẻ thù. Xin chú ý cẩn thận bảo toàn điểm sinh mệnh của các bạn. Khi điểm sinh mệnh về 0 thì xem như bạn đã chết, mất đi tư cách tranh luận để chỉ ra ai là gián điệp."

"Gián điệp trong tay sẽ có một vũ khí chí mạng, chỉ có thể sử dụng một lần, người bị trúng vũ khí này không thể né tránh, lập tức chết ngay. Các thân phận khác cũng có vũ khí chiến đấu của riêng mình. Súng ngắn có tổng cộng mười viên đạn, tùy theo vị trí bị trúng đạn mà giảm điểm sinh mệnh. Dao găm không giới hạn số lần sử dụng, nhưng bị hạn chế về vết thương chí mạng. Ngoài ra trong quá trình chơi, người chơi có thể tìm thấy những công cụ hỗ trợ khác, đều có hướng dẫn rõ ràng cách sử dụng."

"Tập này chơi lớn ghê." Kỳ Tử Ngạn than thở. "Y như đánh trận thiệt luôn."

Mọi người vô cùng đồng tình. Rõ ràng là gián điệp có kha khá ưu thế hơn bọn họ, nhưng bọn họ người đông thế mạnh, nếu cẩn thận thì hẳn là chiến thắng không vấn đề gì. Mỗi người đều tự biết thân phận của mình, hơn nữa thân phận còn được công khai ngay từ khi mới vào chơi, chỉ là không biết thông tin chi tiết về nhau, hơn nữa, kỹ năng của họ cũng không công khai ra ngoài.

"Tôi nói này.." Sính Anh Cơ cười thâm ý nhìn các đồng đội của mình, cô khoanh tay trước ngực. "Thân phận đội trưởng của tôi rất đặc thù đấy.. toàn bộ thông tin của các cậu tôi đều có thể xem và xác nhận được, vậy nên đừng có mà nói dối nha."

Mọi người ngẩn ra, há hốc nhìn cô. Kỳ Tử Ngạn không nhịn được nói.

"Cậu là bug à? Làm đội trưởng mà còn nắm cả thông tin của mọi người?"

Sính Anh Cơ bật cười nhìn Kỳ Tử Ngạn.

"Mấy cậu là cấp dưới của tôi, tôi không nắm được thông tin thì mới kỳ đó."


"Nói vậy thì gián điệp càng phải cẩn thận hơn rồi." Tống Kiệt gật gù nói. "Bởi vì chị A Anh giống như máy check thông tin mà."

"Là kỹ năng sử dụng được ba lần hay là thuộc tính của em luôn thế?"

Du Nguyệt tò mò hỏi.

"Thuộc tính luôn ạ, kỹ năng của em là cái khác."

Sính Anh Cơ nói. Mọi người tập thể rên rỉ. Lần đầu tiên bọn họ thấy thì ra làm đội trưởng thì đồng nghĩ với một bug chính hiệu của trò chơi luôn.

"Mặc niệm cho gián điệp."

Cô cười cợt nói.

"Nhưng mà nếu chị là gián điệp thì không phải càng khó bắt hơn sao?" Lâm Anh đột nhiên nói một câu. Mọi người đều kinh ngạc nhìn cậu. Kỳ Tử Ngạn còn vỗ vai Lâm Anh, Du Nguyệt cũng bật ngón cái với cậu. "Không phải gì, nếu mà chị A Anh là gián điệp thật thì trận này xem như chơi cũng không nổi luôn."

"Cậu nói có lý đó." Sính Anh Cơ cười tủm tỉm, cũng không rõ nụ cười của cô là có ý gì. "Nhưng mà nếu tôi thật sự là gián điệp thì chưa chắc mọi người đã thua, quý vị người đông thế mạnh. Hơn nữa, trò này căn bản là muốn dựa vào logic để tìm ra gián điệp và loại bỏ đối phương trước. Gián điệp trông có vẻ có lợi thế, nhưng cũng không thể loại bỏ mọi người hoàn toàn đâu."

"Tiểu Lâm lợi hại, mới vào đã dám nghi ngờ sếp."

Kỳ Tử Ngạn cười cợt nói.

"Trước tiên chúng ta tìm manh mối trong phòng này đi. Toàn bộ máy tính đều có mật mã, có lẽ là có liên quan đến thân phận của từng người."

"Nói chứ.. mọi người không tìm khách mời hả?" Sính Anh Cơ nghiêng đầu nhìn cả đám người lại chuẩn bị tản ra. Trong lòng mặc niệm cho Hoắc Tu, không biết hiện tại vị ảnh đế này đang ở chỗ nào nữa. Cả nhóm nghe Sính Anh Cơ nói thì mới ngẩn ra, ừ nhỉ tập này họ còn khách mời. Cô chỉ chỉ màn hình chiếu sau lưng bọn họ. "Nhìn xem, đặc phái viên được gửi tới, chắc là khách mời đó."

"Nói mới nhớ, chị có thông tin về đặc phái viên này không?"

"Có nha." Sính Anh Cơ cười tủm tỉm trả lời Lâm Anh. "Có thân phận và một số thông tin cơ mật của đối phương, nhưng không biết mặt và tên là gì. Có khi phải sử dụng một lần năng lực của chị."

"Năng lực gì ạ?"

"Xác nhận nói dối đó." Sính Anh Cơ sờ sờ cằm, trả lời Tống Kiệt. "Chỉ được dùng có 3 lần thôi. Bởi vì không rõ đặc phái viên là ai, nên chị muốn loại trừ khả năng người đó có phải gián điệp không. Nếu anh ta nói dối thì sẽ bị trừ điểm sinh mệnh, nhưng mà cũng không biết được. Bởi vì chúng ta không kiểm tra được lịch sử bị trừ điểm, cho nên năng lực của chị được mô tả là có thể xác định số lần đối phương đã nói dối."


"Tiểu Anh thật sự là bug của tập này rồi."

Du Nguyệt cũng cảm thán.

"Thật ra em thấy năng lực của mình có khi vô dụng nhất luôn quá.."

Sính Anh Cơ dở khóc dở cười nói.

"Chắc là sẽ có chỗ dùng ấy mà." Kỳ Tử Ngạn khoác vai cô. "Đi, chúng ta đi tìm vị đặc phái viên đó.."

Kỳ Tử Ngạn còn chưa nói xong thì cửa phòng bật mở. Cả nhóm giật mình quay sang nhìn NPC mặc trang phục của cảnh sát đứng ở cửa. Đối phương làm động tác chào với mọi người, bình tĩnh nói.

"Đội trưởng Sính, Tổng chỉ huy mời cô đến gặp mặt, Đặc phái viên Hoắc đã đến rồi ạ!"

Sính Anh Cơ: "..."

Team Alpha: "?"

"Đặc phái viên Hoắc.. sẽ không phải là.." Du Nguyệt dù sao cũng là diễn viên nổi tiếng lại còn gạo cội trong giới. Dĩ nhiên là đã từng tiếp xúc với Hoắc Tu. Người trong giới có họ Hoắc kỳ thực không nhiều, nhưng mà đủ lưu lượng với thực lực để được mời đến thì cũng chỉ có Hoắc Tu. ".. Tổ chương trình mời được cả cậu ấy à, trâu bò!"

Du Nguyệt ở chung với đám "trẻ trâu" Kỳ Tử Ngạn riết cũng nhiễm luôn cái kiểu nói chuyện của mấy người trẻ tuổi hiện tại. Sính Anh Cơ nghe bà nói thì nhịn không được bật cười.

"Đi thôi, chúng ta đi.."


"Chỉ có Đội trưởng Sính được mời thôi ạ."

NPC dõng dạc cắt ngang lời của cô nói. Mấy người Kỳ Tử Ngạn nhìn nhau, cảm thán.

"Chương trình này riết rồi ngày càng đỉnh, giờ tách người ra thì quang minh chính đại luôn rồi."

Lâm Anh cũng dở khóc dở cười.

"Người anh em, cậu lại phải chơi phó bản solo rồi, chúc cậu may mắn!"

Kỳ Tử Ngạn vỗ vỗ vai Sính Anh Cơ, đẩy cô đến chỗ cửa ra vào nơi NPC đang đứng.

"Chị A Anh, chị yên tâm, nếu mà chị bị bắt thì bọn em sẽ cứu chị."

Tống Kiệt vỗ ngực dõng dạc nói.

"A Anh cẩn thận nha, chú ý đừng để bị giảm điểm sinh mệnh."

Du Nguyệt cũng an ủi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận