Khi Em Mỉm Cười

Edit: Tiểu Vũ

Ngày 17 tháng 10.

ZGDX đối đầu TAT.

Lại một trận chiến định mệnh nữa—–

Có quần chúng ăn dưa nhận xét: trận chiến định mệnh, sao ZGDX ngày nào cũng là trận chiến định mệnh thế?

Một ngày này, trước trận đấu, phòng nghỉ tuyển thủ rất náo nhiệt, “Phòng nghỉ của ZGDX” tạm thời đổi tên thành “phòng nghỉ của LPL” có vẻ hợp hơn, bởi vì toàn bộ nhân viên của đội hàng xóm vừa bị loại không về nước luôn mà mặt dày ở lại—- Tối ngày 16, cũng là tối hôm qua, đám người này vẫn còn rất lạc quan mà ngồi xuống đấu tập với ZGDX… Đương nhiên trước khi thi đại học, tất cả các phần ôn tập đều mang tính chất vui là chính, vì thế trận đấu tập đó khá là hỗn loạn.

Sau khi đấu xong, Ngải Giai còn ngồi cạnh Đồng Dao truyền thụ một ít kinh nghiệm xương máu của “trụ phòng ngự thứ ba ở đường giữa”.

Mà vé bay bay về YQCB mua là vào ngày 18 tháng 10, nói theo lời của Ngải Giai thì là, họ muốn vai không gánh nặng mà tận hưởng trọn vẹn một trận đấu quốc tế cao thủ tề tựu đông đủ, thế nên xem xong trận đấu ngày 17 của ZGDX, tiện thể cổ vũ tinh thần cho họ rồi về cũng không muộn.

Đồng Dao nâng mí mắt quét mắt nhìn Ngải Giai cười cười nói nói đứng giữa Tiểu Bàn và Lục Nhạc: “Sao tớ nghe câu này cứ thấy nó kì kì thế nào ý?”

Kim Dương: “Hôm qua chàng ta nói với tớ, chuyến bay ngày 18 vẫn còn rất nhiều ghế trống, ngày 17 bọn cậu đấu xong, mua thêm 6 vé chắc chắn vẫn còn kịp…”

Đồng Dao: “…”

“Cậu đừng để ý tới thằng nhãi ấy làm gì, cho chàng ta ghen tị chết đi, trước đây năm nào LPL cũng chỉ tứ kết, năm nay tự nhiên chung kết thành nội chiến có mà nằm mơ à? Không coi bốn chữ “tuần tự từng bước” là thành ngữ hả?” Kim Dương hiển nhiên không hứng thú với chuyện này, khoát khoát tay cắt ngang chủ đề này, “Tớ xem bài phỏng vấn hôm bọn cậu đấu với OP rồi, đường giữa của TAT là chuyện gì thế? Đạo diễn ghi hình lại là chuyện gì nữa vậy? Đường giữa đó cố ý đến xem cậu à? Tớ mẹ nó cứ có cảm giác hình như là thế đấy… Bọn cậu có vấn đề lớn như vậy, Thành ca của cậu không—- “

Kim Dương chưa nói xong đã bị Đồng Dao bịt miệng.

Đồng Dao rướn cổ lên nhìn xung quanh y như chồn đất châu Phi—- May mà giờ Lục Tư Thành đang đứng nói chuyện với Giáo Hoàng ở chỗ rất xa, như cảm giác được tầm mắt của Đồng Dao, anh tạm ngưng nói chuyện, ngẩng đầu lên nhìn cô một cái.

Đồng Dao há miệng, nhìn anh cười hề hề.

Anh ném cho cô một cái nhìn cảnh cáo “ngoan ngoãn chút, đừng có gây chuyện”.

Đồng Dao thu hồi tầm mắt, thấp giọng sâu xa nói: “Người đấu chính hôm nay là Lục Nhạc… anh ấy sợ bọn tớ cách đám lính liếc mắt đưa tình với nhau ở đường giữa—– Đùa thôi, có lẽ là vì những trận ít ỏi đấu tập thắng được TAT của bọn tớ đều là Lục Nhạc đấu.”

“Thật ra nếu cậu nói mỗi cái lý do đầu thôi thì tớ cũng tin, người đàn ông của cậu là chính là vua giấm của châu Á đấy, tớ còn sợ rằng sau này khi giải nghệ anh ấy sẽ thành lập một đội có tên ‘AD số một thế giới là tôi không phải Cao Học Thành’…” Kim Dương vỗ vỗ vai Đồng Dao, “Hâm mộ thật đấy, vì cậu có một người bạn trai yêu cậu như thế.”

Đồng Dao cười lạnh một tiếng.

Lúc này, Tiểu Thụy mở cửa thò đầu vào, thông báo thành viên đấu chính hôm nay chuẩn bị bước ra ngoài, đám người Lục Tư Thành đứng dậy đi ra ngoài, để lại Đồng Dao và thành viên YQCB trơ mắt nhìn theo sau—-

Lục Tư Thành trước khi bước ra còn vỗ đầu Đồng Dao: “Nhìn cho kỹ, học cho tốt, ván sau lên.”

Lục Nhạc trước khi bước ra cũng vô vỗ đầu Đồng Dao: “Nhìn cho kỹ, học cho tốt, ngồi ôm cây nước chắc vào, ván sau cậu cũng không lên được đâu.”

Đồng Dao bóp chặt cái ly không trong tay thành một cục rồi ném lên đầu cậu ta, Lục Nhạc hắng giọng, học Đồng Dao õng ẹo gọi Lục Tư Thành: “Lục Tư Thành, vợ anh bắt nạt em! Cô ấy cầm ly nước đập đầu em! Cô ấy bất mãn với chuyện ngồi ôm cây nước nóng lạnh! Tư tưởng của cô ấy rất có vấn đề, cô ấy không muốn thắng!”

Lục Tư Thành trở tay đập thêm cho cậu ta một phát.

Lão Miêu thuận tay đóng cửa lại, thế giới yên bình.

Đồng Dao quay người lại mặt không cảm xúc gật gật đầu với các thành viên YQCB ở sau lưng, nghiêm túc nói: “Đường giữa dự bị là một đứa bị ngu, khiến các anh chê cười rồi.”



Nhóm của Lục Tư Thành đi chưa được bao lâu, phần gáy sớm trước trận đấu đã được chiếu lên, lần này ngồi trong hậu trường cùng xem với thành viên của đội khác, Đồng Dao cứ thấy ngại ngại thế nào ấy… Đợi đến khi cô phát hiện lần này mùi thuốc súng còn nồng hơn lần đấu với OP, cô mới hơi hối hận sao không tìm cớ ra ngoài đi vệ sinh trốn luôn cho rồi—–

[Nhóm TOP]

TAT, SASALI: Quá khứ đấu tập với ZGDX thắng nhiều thua ít, có thể các bạn nghĩ là điểm giúp chúng tôi chiến thắng là do đường giữa, nhưng thật ra tôi vẫn luôn cho rằng đường trên của đối phương mới là nơi để đột phá… Cậu ta ngoài Rumble, còn biết chơi gì nữa? BAN đi Rumble thì cậu ta sẽ chẳng là gì hết.

ZGDX, CAT (cúi người, cười híp mắt): Anh ta nói vậy à? Nói tôi chỉ biết mỗi Rumble? Tôi là nơi để đột phá? Được lắm, hôm nay tôi sẽ cho anh ta được đích thân trải nghiệm cái gì gọi là “biển tướng”, cái gì gọi là “nơi để đột phá”.



Ngải Giai: “Nếu hai người họ mặt đối mặt làm đoạn phỏng vấn này thì có lẽ đã lao lên táng nhau rồi.”

Đồng Dao: “Nếu không cần phải nói chuyện văn minh lịch sự… thì có lẽ bây giờ chúng ta chỉ nghe thấy Lão Miêu chửi thề thôi.”

Kim Dương: “Chú ý, rõ ràng là nhóm TOP, cậu là MID mà nằm không cũng trúng đạn kìa.”

Đồng Dao: “…”

[Nhóm JUG]

TAT, YO: LPL? Fake LCK, cứ luôn học theo chiến thuật của chúng tôi, có lẽ rất có tác dụng trong nội bộ LPL, nhưng mà họ vĩnh viễn sẽ không thắng được LCK đâu.

ZGDX, K: Ồ, thế tại sao bọn tôi lại thắng được OP nhỉ? Cỡ cậu… à mà thôi, không được nói tục… Tôi chỉ có thể nói hành trình chung kết thế giới của họ cũng thiển cận y như tầm nhìn của họ vậy.



Sau lưng Đồng Dao, khi Giáo Hoàng nghe YO nói đến “Fake LCK” thì đổi tư thế ngồi, Lương Sinh bám vào vai anh ta cười toe toét: “Bạn thân à, đừng chột dạ nhé.”

Giáo Hoàng: “&*%#& (tỉnh lược 300 chữ phía sau)…”

Đồng Dao: “Anh ta nói gì vậy?”

Lương Sinh: “Anh ấy bảo người Hàn không phải ai cũng vậy, đa số tình huống họ đều rất lịch sự. Anh ấy cũng không cảm thấy chiến thuật của LPL là học từ LCK, LPL có những đặc trưng rất rõ ràng…”

Đồng Dao: “… Nhìn phát sợ ngây người.”

Lương Sinh: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

[Nhóm MID]

Đồng Dao và Lục Nhạc sóng vai ngồi cạnh nhau như học sinh tiểu học.

ZGDX, smiling: Giống như những gì tôi từng nói, mặc dù từng bị đánh bại, nhưng tôi cũng rất rõ ràng! Tuyển thủ Lý Mẫn Thái là một cửa ải khó khăn mà tôi buộc phải vượt qua, không thể trốn tránh, cũng sẽ không trốn tránh.

ZGDX, LV: smiling chỉ cần ôm cây nóng lạnh cho tốt là được rồi, còn chuyện giành chiến thắng cứ để tôi.

ZGDX, smiling (quay sang nhìn Lục Nhạc bên cạnh): Nói với bên kia kìa, họng súng của cậu nhắm vào tôi là có ý gì?

TAT, THEI (kéo kéo mũ lưỡi trai): Để cho cô ấy khóc thêm lần nữa, cửa ải này cô ấy không qua được đâu.



Quyết tâm chân thành của mình được chiếu công khai thế này khiến cô có chút xấu hổ a a a a a, Đồng Dao lấy tay che mặt gương mặt đỏ bừng, từ chối tiếp chuyện với bất cứ ai.

Kim Dương đá cô một cái: “Chân có chút nhũn ra rồi.”

Đồng Dao chưa kịp phản ứng, còn Ngải Giai thì lại phản ứng rất nhanh: “Sao chân em lại nhũn ra?”

Kim Dương: “Chó săn nhỏ.”

Ngải Giai: “Anh đây cơ mà! Sao em không nhũn chân với anh (*)?”

Kim Dương quay sang liếc sơ cậu ta một cái: “Ba năm trước có còn gì.”1

(*) Xin phép giải thích đoạn trên: Ý Kim Dương muốn nói với Đồng Dao là, nhìn cậu sợ chưa kìa (sợ đến nhũn chân ý), nhưng cô ấy chỉ nói mỗi câu chân nhũn mà ko nói rõ cả ý ra. Bạn Ngải Giai nghe thế thì hiểu theo một nghĩa khác, chân nhũn bạn Ngải Giai hiểu tức là sau khi bị xxx xong ý =))), thế nên bạn ấy mới hỏi lại thế kia =))

[Nhóm AD]

ZGDX, chessman: (tiếng Hàn) lúc tôi tranh suất đấu chính thức với Lý Quân Hách rồi đá cậu ta xuống ghế dự bị, thằng nhóc Soo Joon này vẫn còn đang là thực tập sinh, tôi đi rồi thì đến Lý Quân Hách, sau đó mới tới nó, vì vậy cho dù thế nào đi nữa cũng không đến phiên nó làm nên thành tích gì trước mặt tôi.

(Đổi về lại tiếng Trung) Rất nhiều người nói, ZGDX quá xui xẻo, đánh với OP xong lại phải đánh tiếp với TAT, thật ra căn bản chúng tôi không bận tâm đến việc khi nào phải đấu với TAT, bởi vì mục tiêu của chúng tôi là quán quân, muốn vô địch, sớm muộn gì cũng phải nghiền nát toàn bộ người của khu vực LCK, cho dù có là máu thịt lẫn lộn đi nữa.

TAT, TYOUZZR: Sẽ để cho anh Tư Thành thấy được, tôi đã không còn là tôi của năm đó nữa!



[Nhóm SUP]

ZGDX, PANG: Hôm nay giữa LPL và LCK tất sẽ có một khu vực toàn quân bị diệt sạch, tôi quyết định giao cơ hội quý giá này cho khu vực LCK—– Mắt cắm đầy trong rừng bọn họ như quốc kì năm sao đỏ thắm cắm đầy trên mặt trăng, chiếu rọi con đường về nhà của họ.

TAT, Superman: ha ha ha ha ha thật vậy à? Cậu ta nói như vậy hả? Hầy, thật là, sao lại nói mơ mộng hão huyền như thế chứ… Không thể chịu được mà!



Trong phòng nghỉ, mọi người phá lên cười với câu “dùng tầm nhìn chiếu rọi con đường về nhà của họ” của Tiểu Bàn, tiếng cười tương tự như vậy cũng truyền tới từ phía khán đài bên ngoài…

Ngải Giai: “Anh bạn mập của đội cậu đúng là vua hài hước.”

Đồng Dao: “Cậu ta rất xem trọng phần này, lúc ngồi máy bay đổi địa điểm thi đấu, cậu ta dùng toàn bộ thời gian để nghĩ câu này đấy— “

Kim Dương: “Rốt cuộc cái tiết mục ảnh hưởng đến tình đoàn kết hữu nghị giữa các đội này có ý nghĩa gì thế? Cảm giác cuối cùng chả ai thèm giả vờ nữa, bỏ ngụy trang chửi thẳng mặt… Ngay cả Olympic còn giả dối mà nói được một câu hữu nghị là chính thi đấu là phụ đấy!”

Đồng Dao nhẹ nhàng nói: “Khán giả thích xem cái này.”

Vừa nói vừa xoay người lại nhìn vẻ mặt đầy hài lòng của mọi người ở phía sau: “Cậu nhìn đi, ai nấy đều tỏ ra thỏa mãn chưa kìa.”

Kim Dương quay lại, phát hiện quả đúng là như vậy, vì thế lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.

Mà lúc này, trên màn hình lớn trước mặt, tiết mục trêu ngươi lẫn nhau trước trận đấu kết thúc, trận đấu chính thức bước vào giai đoạn BAN & PICK, đối phương vừa vào đã không chút do dự mà BAN luôn Azir, Twisted Fate của Lục Nhạc và cả Sivir, ZGDX phía bên này thì BAN đi LeBlanc của A Thái, Gnar và Maokai sở trường của đường trên bên phía đối phương—-

Vì thế TAT cướp ngay Rumble.

Khán giả reo hò.

[Cảm xúc của phần khích bác nhau được mang lên sàn đấu,] bình luận viên D nói, [Xem ra hôm nay TAT thật sự muốn khiêu khích lượng tướng của tuyển thủ CAT—- Nhất quyết không cho anh ta lấy được Rumble sở trường của mình! Thậm chí còn ép đối phương phải BAN đi cả Gnar lẫn Maokai, bây giờ, chúng ta hãy cũng chờ xem, tuyển thủ CAT sẽ có lựa chọn như thế nào!]

Bình luận viên vừa dứt lời, trên sân khấu, ZGDX thấy đối phương đã lấy Rumble, lập tức lấy Riven, không chút do dự mà khóa lại!

Khán giả im lặng vài giây, sau đó hoan hô cuồng nhiệt—- Kẻ Lưu Đày Riven, là vị tướng cực kỳ được ưa chuộng tại các trận đấu rank và những trận đấu cấp thấp, nhưng tại các trận đấu chuyên nghiệp thì lại có rất ít người sử dụng, tỉ lệ BAN tại chung kết thế giới năm nay là: 0%!

Bình luận viên F: [Hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.]

Bình luận viên D: [Tuyển thủ CAT khóa Rivennnn, hoặc là bị tức đến điên rồi, hoặc là bản lĩnh nhà nghề mà anh ta ẩn giấu bấy lâu nay!]



Mà khi ván đấu bắt đầu, sự thật chứng minh câu nói lúc trước của bình luận viên D đã thành một câu sấm truyền—-

Giai đoạn đi đường, đường giữa vì có Lục Nhạc, mặc dù giai đoạn đầu không có được lợi thế, nhưng luồn lách y như cá chạch vậy, khiến đi rừng đối phương gank mấy lần đều không thành công; đường dưới, Lục Tư Thành dẫn theo Tiểu Bàn dập đối phương cực hăng, dẫn trước đối phương gần 20 chỉ số lính, nhưng bởi vì đối phương là bộ đôi có khả năng bảo vệ rất mạnh là Alistar và Kalista, vì thế cũng không động sát tâm gì…

Cho đến khi ván đầu bước vào giai đoạn giữa.

Trong cuộc chiến giành rồng do TAT chủ động khơi mào trước, đi rừng Lee Sin và Rumble đường trên của đối phương chủ động đuổi giết Lão Miêu, lúc này cả hai người đều còn chiêu cuối và lượng máu dồi dào, khi tất cả mọi người đều cho rằng Lão Miêu chết chắc rồi thì cậu ta đã khiến quần chúng nhân dân thế giới được chiêm ngưỡng một Lão Miêu hoàn toàn khác—-

Dùng chiêu E kéo Lee Sin và Rumble vào cùng một chỗ rồi ngay lập tức ấn W làm choáng được cả hai người! Tiếp đó R vào Rumble, đánh thường, Q vào Lee Sin, tận dụng sát thương lan của chiêu Q hạ gục được Rumble, cùng lúc đó liên tục đánh thường, di chuyển, lại đánh thường, kéo về, ngay khoảnh khắc Lee Sin cắm mắt thì quay ngược ra W giữ lại, thành công trong pha 1 chấp 2 căng thẳng này!

Xuất sắc!

Không chỉ khán giả mà các tuyển thủ đang xem trận đấu trong hậu trường cũng không ngồi yên được khi nhìn thấy màn này của Lão Miêu.

Bình luận viên D: [OH—- MY—– GOD!!!!]

Bình luận viên F: [Tôi không dám tin vào mắt mình, cứ như đang xem một trận thi đấu giả vậy—- Bây giờ camera lại một lần nữa chiếu lại cảnh vừa rồi, được rồi, tôi vẫn chưa nhìn rõ được rốt cuộc cậu ấy đã làm những gì!!! Camera có tâm chiếu lại lần thứ 3, chúng ta có thể thấy được, trước liên hoàn chiêu thức nhắm vào Lee Sin cắm mắt, tuyển thủ CAT ít nhất đã thực hiện 7 thao tác tấn công!]

Bình luận viên D: [Cậu ấy hiểu rõ Riven như lòng bàn tay, đây không thể nào là vị tướng được lấy ra do nhất thời tức giận được, cậu ấy vốn dĩ đã sử dụng Riven cực kỳ thành thạo rồi! Nếu—- tôi nói là nếu ZGDX vô địch, tôi đề nghị skin quán quân của tuyển thủ CAT nhất định phải là Kẻ Lưu Đày!]

Bình luận viên F: [Loạt thao tác này chắc chắn có thể được xếp vào top 3 những màn trình diễn hay nhất tại chung kết thế giới năm nay—- Tôi xin nhắc lại lần nữa, tôi thật sự không dám tin vào mắt mình nữa rồi!]

Các trận đấu trước đây của ZGDX, Lão Miêu thường sẽ là nhân vật đơn điệu không điểm nhấn, âm thầm, chịu đựng bị gây hấn, rất nhiều người cũng giống như đường trên của TAT, cho rằng cậu ta là điểm yếu duy nhất của ZGDX, là nơi để đột phá—-

Nhưng ngày hôm nay.

Trong một ván đấu mà Lục Nhạc bị khóa ở đường giữa, sát tâm của Lục Tư Thành không quá nặng, Lão Miêu đã lôi ra vị tướng carry cực mạnh mà chưa ai từng thấy cậu ấy sử dụng lần nào trên các sàn đấu chính thức, với một pha một chấp hai tại hang rồng, lấy được hai mạng, trở thành đại ma vương không cách hóa giải của ván đấu, vạch ra hướng đi về sau của ván đấu này!

Cho đến khi ván một kết thúc—-

Hai bình luận viên thậm chí là cả khán giả tại hiện trường đều đang chìm trong dư vị của loạt thao tác vừa rồi của Lão Miêu, trên Tieba có vô số các bài phân tích, mọi người đều cảm thán, vị tướng này không chỉ hữu dụng trong rank—-

Lão Miêu có thể thực hiện được những thao tác như vậy, chỉ có thể nói rằng cậu ta hiểu rõ lượng sát thương từng cấp, thời gian hồi chiêu và hướng chiêu thức của Riven như lòng bàn tay, hơn nữa lúc thao tác giữ được cái đầu lạnh, tung ra loạt chiêu thức như vậy, bất kỳ mắt xích nào bị sai, bất kỳ đòn đánh thường nào mà đánh lung tung đều sẽ không thể làm được như thế!

[Cảm ơn chung kết thế giới, để chúng ta được nhìn thấy một ZGDX hoàn toàn khác! Lúc trước trong mắt chúng ta chỉ có Thành ca và vợ anh ấy, bây giờ chúng ta phát hiện ra chúng ta còn có thần hỗ trợ và thần đường trên!]

[Đứa nào nói nếu không có Lục Tư Thành thì 0-10? Ra đây ăn vả nhanh còn kịp nào?]

[Chúc mừng TAT, SASALI dùng một con Rumble và màn khích bác, thả ra trùm cuối đại ma vương đường trên của ZGDX.]

[Người qua đường thành fan, Riven của tuyển thủ Lão Miêu khủng đến mức khiến cả thế giới phải chấn kinh!]

[Dưới cái mác farm là vàng ròng nguyên chất… … … Bán kết mà có thể được chứng kiến chiêu bài kinh như vậy, không dám giấu diếm, tôi cảm thấy lần này ZGDX đã thật sự chuẩn bị rất kĩ, ổn rồi ổn rồi!]



Giữa tràng tán dương ấy, thông báo MVP ván này xuất hiện, quả nhiên là Lão Miêu, hiện trường lại thêm một trận reo hò, mọi người đồng thanh hò hét ID game của Lão Miêu—-

“CAT! CAT! CAT!”

Trong cơn mưa tiếng hoan hô đó, Lão Miêu đẩy cửa bước vào phòng nghỉ, người trong phòng nghỉ bao gồm cả các staff đồng loạt đứng dậy, mọi người vừa cười vừa vỗ tay, như đang chào đón người hùng khải hoàn trở về, hoan nghênh đường trên “bình dân” cam tâm tình nguyện ngủ đông trong một thời gian dài, đến hôm nay mới lộ ra năng lực thực sự!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui