Khi Em Mỉm Cười

Edit: Tiểu Vũ

Ván thi đấu đầu tiên với TAT, nhờ Lục Nhạc đánh đâu chắc đấy và pha bùng nổ carry của Lão Miêu mà đã thuận lợi giành được chiến thắng, quần chúng nhân dân nước mắt tuôn trào—-

Cứ đến chung kết thế giới là họ chỉ có thể kinh ngạc rồi khiếp sợ chứ không có kinh ngạc rồi vui mừng, nhưng lúc này đây, họ đã có cảm giác vui mừng rồi. Họ gần như đã nhìn thấy tương lai GG của người Hàn Quốc rồi! (ý là thấy người Hàn endgame rồi về nước á)

Lão Miêu solo kill SASALI đó!!!

Trước ngày hôm nay thì chuyện này chỉ là mộng tưởng giữa ban ngày mà thôi!

Thôi kệ đi, nói lại lần nữa: Đây là năm LPL có hy vọng nhất!

Trên đây.

Khi đông đảo quần chúng nhân dân đang nhảy nhót reo hò, ván đấu thứ hai bắt đầu.

ZGDX một lần nữa theo chế độ hoán đổi luân phiên mà để smiling thi đấu—- Tin này đối với khán giả mà nói thì không mới, thật ra nếu là một đội tuyển bình thường khi đường giữa đầu tiên không phạm phải sai lầm gì còn giành được chiến thắng, mà lại cho anh ta xuống, thay đường giữa thứ hai vào, thì chuyện này sẽ vấp phải sự chất vất và chửi rủa…

May mà hiện tại với chiến thắng hoàn hảo lội ngược dòng 3:2 trước OP sau đó lại thắng được cả TAT trong ván đấu đầu tiên, ZGDX ở trong lòng, trong mắt mọi người đã thành công bước lên cấp bậc bố già luôn rồi, vì thế chỉ cần thuận lợi giành được chiến thắng—–

Bố nói sao thì chính là như thế!

Bố muốn ai đấu thì người đó đấu!

Bình luận viên D: [Chúng ta có thể thấy ZGDX lại luân phiên đường giữa một lần nữa, nói thật tôi cho rằng điều này sẽ khiến trận đấu càng thêm thú vị—- Mấy ngày trước tuyển thủ THEI từng nhắc đến trong một bài phỏng vấn, trong trận đấu này, nhất định phải quyết định ra được ai mới là LeBlanc số một thế giới!]

Bình luận viên F: [Wow, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, mùi thuốc súng thật là nồng mà! Cứ như có ai đó sẽ chấp nhận để cho LeBlanc rơi vào tay của một trong hai tuyển thủ này vậy.]

Bình luận viên D: [Theo như anh nói thì có lẽ là ai BAN LeBlanc trước thì người đó thua, tôi rất trông chờ đấy, nếu như mọi người đều nhẫn nhịn mà không BAN…]

Bình luận viên F: [Vậy thì xin chúc mừng mọi người, trận đấu này, nối tiếp đại ma vương Riven đường trên, sẽ lại có thêm một đại ma vương đường giữa được thả ra…]

Bình luận viên D: [—- Đại ma vương này, sẽ là smiling, hay là THEI?]

Bình luận viên F: [Chào mừng quý vị và các bạn quay trở lại với nơi diễn ra chung kết thế giới Liên Minh Huyền Thoại 2016, ngay sau đây sẽ là ván thứ hai của cặp đấu bán kết giữa ZGDX đến từ khu vực LPL và TAT đến từ khu vực LCK!]

Cùng với lời nói của bình luận viên, từ trạng thái nghỉ ngơi quay trở lại với bầu không khí thể thao điện tử, khán giả hoan hô reo hò!

Mà lúc này, Đồng Dao cũng đã ngồi vào vị trí.

Bên tai là tiếng reo hò nhiệt tình của mọi người, hình như có người đang cổ vũ cho ZGDX, hình như cũng có người hô smiling cố lên… có lẽ thế. Tai nghe đã lấy xuống từ trên máy tính treo lên cánh tay, mặt cô căng thẳng, bẻ ngón tay có đôi chút lành lạnh—- Tầm mắt lướt qua máy tính mà hướng về phía đám đông nghìn nghịt cách đó không xa, rất nhiều người giơ tấm bảng cổ vũ trong tay lên, còn việc ủng hộ cho đội nào hoặc tuyển thủ nào, thì cô không nhìn thấy được…

Thôi thì cứ coi như họ đang cổ vũ cho mình đi?

Đồng Dao dời tầm mắt, vì để phân tán sự căng thẳng của mình, cô nhìn xung quanh: “… Đội trưởng, anh nghĩ họ có thả LeBlanc của em ra thật không?”

Giọng Lục Tư Thành qua loa: “Không biết nữa, không có LeBlanc thì lấy cái gì đó khác mà đánh thôi.”

Đồng Dao: “Sao anh có thể bình tĩnh như vậy chứ!”

Lục Tư Thành: “Bởi vì ván trước đường dưới của TAT bị anh đè 20 chỉ số lính chỉ trong vòng 10 phút, anh không bình tĩnh thì ai bình tĩnh?”

Đồng Dao: “… … …”

A a a a a a a a a a a a a a a cái giọng điệu tự tin quá mức này khiến người khác ghét quá đi mất!!!

Mắt Đồng Dao chợt lóe, không kìm được ý muốn quay đầu sang nhìn đường giữa TAT bên kia—- Trước khi lên sàn đấu đã chuẩn bị tâm lí siêu kĩ rồi, nhưng giờ này phút này, ở trên sàn đấu, phải thực sự đối mặt với anh ta… Không nhịn được mà nhớ lại mấy tháng trước, cô vừa mới thi đấu chuyên nghiệp, trận đấu tập đầu tiên với TAT—-

Trước trận đấu tập cô đã nghe nói A Thái là tuyển thủ có tiếng tăm không được tốt lắm, thích dùng tướng sở trường của một người để đánh bại người đó, đánh bại hoàn toàn tuyển thủ khác từ mặt tâm lí… Chính trận đấu tập đó, Đồng Dao nhớ rất rõ trong trận đó cô đã lấy Azir, lại bị LeBlanc mà bản thân cứ nghĩ mình đã vô cùng quen thuộc điên cuồng solo kill, đường giữa bị đè nát trở thành lỗ hổng của toàn đội—-

Nhắc đến cũng buồn cười.

Đồng Dao thi đấu chuyện nghiệp đến nay, từ bị trừ tiền lương cấm thi đấu đến bị gửi lưỡi dao và gián chết, mưa to gió lớn gì cũng trải qua rồi, nhưng nhìn lại thì thứ thật sự đủ tư cách để cô gọi là “cơn ác mộng”, hóa ra lại chính là trận đấu tập nho nhỏ đó.

Mà giờ này phút này, kẻ đầu têu đó đang ngồi ở chỗ cách cô hơn 10 mét—- Mấy ngày nay, những người thông qua bài phỏng vấn của Đồng Dao và nội dung phần khích bác trước trận đấu mà lờ mờ đoán được chút gì đó, họ cực kỳ có hứng thú với chuyện của cô và Lý Mẫn Thái, gì mà thương nhau lắm cắn nhau đau, gì mà vận mệnh số mệnh, mỗi lần nhìn thấy mấy chữ này Đồng Dao đều không nhịn được mà co rút dạ dày…

… Ảo tưởng vl! Có phải truyện tổng tài bá đạo đâu! Tên Lý Mẫn Thái này, có đẹp trai hơn nữa thì cũng sẽ mãi mãi là nhân vật phản diện thôi, ok?

… Là nhân vật phản diện nhất định phải bị đánh bại!

Nội tâm gào thét nhưng trên mặt lại không có biểu cảm gì—-

Đồng Dao có hơi thất thần.

Cho đến khi cô cảm nhận được tai nghe trên cánh tay bị người khác đụng vào, cô hơi run tay ngẩng đầu lên, một giây sau, cảm giác được tai nghe bị cầm lên rồi đeo vòng qua đầu cô, âm thanh hỗn tạp truyền tới từ khu vực khán giả xung quanh, tiếng của bình luận viên, trong chớp mắt biến mất…

Đồng Dao hơi ngẩn ra.

Quay sang nhìn Lục Tư Thành, anh chỉ chỉ vào tai nghe, sau đó cũng đeo tai nghe của mình lên—- lúc này các đồng đội khác vẫn chưa đeo tai nghe vào, đường truyền nội bộ chỉ có hai người họ, giọng nói trầm thấp bình tĩnh của anh truyền tới: “Nhắm mắt lại, hít thật sâu, thả lỏng mà đánh… Đánh không lại cũng không sao, anh kéo em thắng.”

Giọng nói dịu dàng của anh như một liều thuốc trợ tim, nước thuốc lạnh lẽo được rót vào trái tim hoảng loạn…

Đồng Dao làm theo lời anh nói, dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, hít thở sâu—–

Khi mở mắt ra lần nữa, sự lờ mờ và bất an trong mắt đã mất đi mất nhiều, như có phép thuật vậy.



Ván đấu thứ hai chính thức bước vào phần BAN&PICK, khi hai đội lần lượt cấm tướng, bình luận viên nhắc nhở rằng lúc này trừ trận đấu trên sân khấu còn có một trận đấu danh dự đầy sôi động đọ tiếng cổ vũ giữa các khán giả có mặt tại nhà thi đấu…

Dù cho là đến lượt đội nào, mỗi lần BAN đi một vị tướng nào đó không phải là Kẻ Lừa Đảo LeBlanc, khán giả bên dưới đều ồn ào hẳn lên… Cho đến khi TAT ở lượt cuối cùng BAN đi Zilean, khán giả lập tức bùng nổ—-

Sáu vị tướng bị BAN, không có LeBlanc, LeBlanc thật sự được thả ra!

Bây giờ nội tâm khán giả bị một chuỗi “666666” điên cuồng chiếm cứ, họ rướn cổ lên nhìn, chờ trông mong đợi, cho đến khi ZGDX bên phía đội xanh vừa vào đã lập tức khóa LeBlanc…

Đừng nói là khán giả, đến ngay cả bình luận viên cũng suýt nữa nhảy bật dậy!

Bình luận viên D: [smiling lấy được LeBlanc rồi! smiling lấy được LeBlanc của cô ấy rồi! Vị tướng này kể từ sau vòng bảng không được thả ra trước mặt cô ấy mà giờ lại xuất hiện rồi!]

Bình luận viên F: [Tuyển thủ THEI thì lại khóa vào Azir, nói thật, thật ra đối đầu với LeBlanc mà chọn Azir thì không thể xem là quá tốt… Cơ mà đợi đã! Hình như tôi có nghe đồn là, ân oán giữa hai người họ bắt đầu từ LeBlanc và Azir……]

Bình luận viên D: [Không ngờ tại vòng bán kết của chung kết thế giới mà chúng ta lại được chứng kiến ván đấu ân oán……]

Bình luận viên F: [Ván quyết định đấy, thắng làm bố thua làm con, nếu không phải giờ các tuyển thủ đang đeo tai nghe nên không nghe thấy, thật sự muốn phỏng vấn xem rốt cuộc họ đã thỏa thuận với nhau ai thua phải gọi đối phương là “daddy” hoặc “mami” hay chưa?]

Khi bình luận viên còn đang hưng phấn luyên thuyên thì phần PICK tướng đã thuận lợi nhanh chóng kết thúc, màn hình lớn hiển thị tuyển thủ đang đồng loạt tiến vào giao diện tải game… Lục Tư Thành quay sang nhìn Đồng Dao: “Vậy là em thật sự đã hẹn trước với cậu ta rồi, anh còn tưởng chỉ là nói đùa thôi.”

Đồng Dao giơ tay lên, làm động tác “cấm thông hành” mà cảnh sát giao thông hay dùng tỏ ý Lục Tư Thành đừng nói chuyện với mình—-

Lục Tư Thành: “Làm gì vậy?”

Đồng Dao dùng tay quạt: “Căng thẳng, tới nữa rồi, mở miệng lại sợ tim phọt từ miệng ra ngoài.”

Lục Tư Thành: “…”

Tiểu Bàn: “Tố chất tâm lí của đường giữa chúng ta như này là không được—- Cô có thời gian thì học tập Lục Nhạc người ta đi, vững cực kỳ, còn giống trụ phòng ngự hơn cả trụ phòng ngự, an tâm phòng thủ ngồi chờ đồng đội xuống núi cân mình, có thể không carry thì tuyệt đối không carry…”

Bước vào ván đấu.

Đồng Dao nhìn lung tung khắp màn hình, vừa mở miệng đã là một câu hỏi gây shock: “Chuột đâu? Không tìm thấy chuột đâu nữa!”

Lục Tư Thành thở dài, một tay rời khỏi bàn phím, đặt tay lên cái tay đang cầm chuột quơ loạn xạ của Đồng Dao, vừa chạm vào đã cảm nhận được hơi lạnh buốt của bàn tay ấy—-

“Trỏ chuột ở đây, đây, nhìn thấy chưa?” Anh không nóng không vội bao trùm lấy tay cô, “Bình tĩnh, ổn định, cũng chỉ là A Thái thôi mà, em chết đi sống lại trong tay cậu ta bao nhiên lần rồi, lần này có gì mà phải sợ? Lúc nhận chiến thư của cậu ta hổ báo lắm cơ mà, ý chí đầy mình…”

Đồng Dao hất tay Lục Tư Thành ra: “Anh đang an ủi người khác đó hả?”

Lục Tư Thành cười một tiếng, lười biếng ngồi thẳng người, tay cũng trở về lại với bàn phím của mình… Đồng Dao hít sâu một hơi, đến khu vực đường của mình, Azir đang đợi sẵn ở phía đối diện.

Azir là tướng phòng ngự ổn định; LeBlanc cấp một cũng cần phải khôn khéo farm lính ổn định thăng cấp, vì thế cấp một hai người vẫn xem như hòa bình, từng người đứng sau lính, chỉ là thỉnh thoảng đối phương di chuyển lên trên một chút thì cũng theo đó chọt vài phát cấu chút máu—–

Hai bên cùng lúc lên cấp 2, Đồng Dao bắt đầu có thể sử dụng Q và W để cấu máu… Trúng được hai lần trượt một lần, bởi vì A Thái sử dụng vị tướng Azir này quả thực là rất tốt, luồn lách như cá chạch vậy, căn bản là không bắt được! Ngược lại Đồng Dao còn bị dính mấy phát của anh ta, có một pha nếu không phải dùng trước bình máu, thì có lẽ đã bị anh ta giết chết rồi!

Ván đấu có Azir, trụ một đường giữa rất có đẩy, vì thế lần này ZGDX cũng không muốn giai đoạn đầu đầu tư quá nhiều vào đường giữa… Phút thứ 4, rừng – trên hợp lực, Nidalee của Lão K phối hợp với Rumble của Lão Miêu băng trụ cố hạ gục đường trên dấn lên quá sâu không kịp rút về của đối phương, lấy được first blood!

“Đcmm! Này thì xem thường đường trên này, bố dùng Rumble giết chết mày!” Thuận lợi thu về 400 vàng vào túi, Lão Miêu dọn xong lính vừa chửi vừa trốn vào trong bụi cỏ, biến về, “Có giỏi thì đừng thả Rumble của tao, mày thả thì tao lấy, lấy xong thì giết mày, ok fine?”

“…” Đồng Dao hậm hực nói, “Anh cũng tức quá ha, hôm nay lửa giận của đội chúng ta rất vượng.”

Tiểu Bàn: “Sự phẫn nộ của giai cấp công – nông dân, ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Lục Tư Thành: “Già rồi, không hiểu nổi suy nghĩ của đám người trẻ tuổi các cậu.”

Vừa nói vừa tạo tín hiệu, Tahm Kench của Tiểu Bàn Tốc Biến lên nuốt AD đối phương vào, đối phương run cầm cập không kịp phản ứng gì, Tiểu Bàn quay đầu lại chậm rãi lắc lư trở về, nhả AD đối phương ra trước mặt Lục Tư Thành—-

Cùng lúc đó Nidalee của Lão K cũng đuổi tới nơi, bẫy của Nidalee và Kiệt Sức của Tiểu Bàn đồng loạt tung ra, AD đối phương buộc phải dùng Tốc Biến, khổ nỗi chỗ đáp Tốc Biến lại đúng ngay cái bẫy do Caitlyn của Lục Tư Thành đặt ra gần như cùng lúc, lập tức lấy được mạng cậu ta!

Hai đường trên và dưới đồng loạt nở hoa!

Lão Miêu: “Nice!”

Lão K: “Nice!”

Tiểu Bàn: “Nice!”

Lục Tư Thành: “Ra rồng.”

Lão Miêu: “Đường giữa trông chừng Azir cho tốt đừng để Azir và đi rừng qua đây…”

Lục Tư Thành mở bảng số liệu ra xem: “5 phút 0/0/0, còn bị dẫn 5-6 lính… Đường giữa? Rớt mạng à.”

Đồng Dao: “Anh rất bành trướng, anh đừng nói gì hết.”

Lục Tư Thành: “Em cầm LeBlanc đánh ra được phong cách của Lục Nhạc, nào, xong con rồng Lửa này tìm cơ hội đối đầu đi, đấu không lại cũng không sao mất có 300 vàng thôi, anh lấy lại giúp em.”

Đồng Dao: “…”

Tiểu Bàn: “Đây là chung kết thế giới, không phải ván đấu mua vui rank Đồng trong nước, hai người vừa phải thôi nhé.”

Tiểu Bàn vừa dứt lời, Đồng Dao đã lên cấp 6, QRWE Thiêu Đốt rồi Q giẫm lên mặt Azir, chớp mắt đánh Azir chỉ còn lại chấm máu, Azir dùng chiêu cuối đẩy LeBlanc ra, LeBlanc lập tức Tốc Biến—-

Lão K: “What!”

Lão Miêu: “What!”

Tiểu Bàn: “What! Tốc Biến dùng để bỏ chạy, rất tinh túy đấy—- Thể hiện rõ ràng số mệnh đáng thương của đường giữa chúng ta sau khi bị Kim Vũ Quang của OP hành tơi bời: Bật lại á? Không có đâu.”

Đồng Dao: “… Anh ta lấy Hồng Ngọc là sao, thử thách khả năng tính toán của tôi à, sát thương còn thiếu một tẹo nữa, lần sao lại đạp cho đến khi giết được, ngại quá ngại quá!”

Lục Tư Thành: “Làm trò.”

Ván đấu bắt đầu được 8 phút, ZGDX tạm thời dẫn trước 1000 vàng, lấy được con rồng nguyên tố đầu tiên là rồng Lửa, đường giữa không bị solo kill, thế trận vô cùng lạc quan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui