Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nghe được lời này, tim Diệp Oản Oản nhảy mạnh một nhịp, nơm nớp lo sợ hỏi: "Ai thế...?"
"Là Tư Cửu, bạn của cậu đấy." Hàn Thiên Vũ trả lời.
Diệp Oản Oản há hốc mồm.
Hàn Thiên Vũ nhận ra Tư Dạ Hàn rồi sao? Vậy chẳng phải cô cũng nguy hiểm rồi?
Nhưng mà khí chất của Tư Dạ Hàn đặc thù, bị nhận ra cũng bình thường...
Hàn Thiên Vũ tiếp tục nói: "Anh ta đi xem phim cùng bạn gái, ngồi ở hàng sau chỗ tôi ngồi.
Vì lúc đó nhiều người, nên tôi không tiện chào hỏi."
Nghe giọng điệu của Hàn Thiên Vũ, hẳn anh ấy không nhận ra cô, Diệp Oản Oản thở nhẹ: "Trùng hợp thật."
"Tôi thấy anh ta còn rất nồng nhiệt, hai người đó còn vui vẻ rải cẩu lương.
Không ngờ bạn cậu thoạt nhìn lạnh băng, nhưng đối với bạn gái lại nhiệt tình như vậy nha!" Hàn Thiên Vũ tỏ vẻ ngoài ý muốn.
Ha? Tư Dạ Hàn nhiệt tình...!Với cô á?
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi giật, cô nhìn thoáng qua khuôn mặt lạnh băng bên cạnh, nghiêm túc trả lời: "Chắc là do bạn gái anh ấy quá đáng yêu!"
Hàn Thiên Vũ bật cười: "Có lẽ, anh hùng khó qua ải mĩ nhân mà! Lúc trước tôi suýt chút nữa đã hiểu lầm...!Hai người là một cặp đó!"
Diệp Oản Oản bị sặc, lại lần nữa trịnh trọng tỏ vẻ: "Anh nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ ngẫu nhiên thích bán hủ thôi."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Hàn Thiên Vũ nói tiếp: "Thôi không nói nữa, gặp lại cậu sau.
Ngày nào cậu về chung cư thì nói với tôi một tiếng, tôi đưa vé cho cậu."
"Tốt, vậy cảm ơn, phiền anh giúp tôi cảm ơn chị Hâm!" Diệp Oản Oản không từ chối.
Sau khi cúp máy, Diệp Oản Oản vỗ ngực thở phào: "May rồi may rồi, may là anh phản ứng nhanh.
Hàn Thiên Vũ chỉ kịp thấy anh, không thấy rõ em, nhờ họa được phúc, giải trừ luôn tin đồn đồng tính của chúng ta!"
Tư Dạ Hàn nghe được câu cuối cùng, sắc mặt khó phát giác được trầm xuống.
Hiển nhiên, người nào đó không hi vọng tin đồn này được xóa bỏ.
Hai ngày sau, vết thương của Thập Nhất đã hồi phục khá nhiều, Diệp Oản Oản chính thức bắt đầu theo Thập Nhất huấn luyện.
Tối nay cô còn phải đến buổi trao giải Kim Lan.
Trong viện, Tư Dạ Hàn ngồi ở bóng cách đó không xa, vừa uống sữa bò vừa quan sát, Slutte đang ngủ bên cạnh.
Vốn dĩ mỗi ngày trước kia anh đều uống cà phê hoặc trà, nay đã bị Diệp Oản Oản cưỡng chế đổi thành sữa.
Thập Nhất đứng trước mặt Tư Dạ Hàn xin chỉ thị: "Cửu gia, không biết kế hoạch huấn luyện Oản Oản tiểu thư phải thực hiện tới mức nào?"
Tư Dạ Hàn đặt ly sữa xuống bàn: "Trong ba tháng, phải giúp cơ thể của cô ấy đảm đương nổi thân thủ của mình."
Thập Nhất hơi nhíu mày: "Ba tháng? Thời gian ngắn như vậy, cường độ rèn luyện có lớn quá không?"
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt trả lời: "Sẽ không."
Thập Nhất đành phải đáp ứng: "Vâng."
Sau khi xin xong chỉ thị, Thập Nhất bước tới sân huấn luyện.
Diệp Oản Oản đã đứng sẵn ở đó, mặc một bộ quần áo tương đối dễ vận động, trước tiên cô theo thói quen chạy vòng vòng sờ lén Slutte, sau đó hưng phấn chạy tới trước mặt Thập Nhất: "Huấn luyện viên, tôi đã chuẩn bị xong, hôm nay chúng ta học gì đây?"
Nhìn dáng vẻ phấn khởi ngoan ngoãn của cô, Thập Nhất im lặng nhìn thoáng qua cái chân bị thương của mình, thật khó nói nên lời...