Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Ở chỗ khán đài, Diệp Oản Oản thỉnh thoảng lại đánh giá Thập Nhất, cô hơi nhíu mày.
Thời gian Thập Nhất ở cùng cô không ngắn, Diệp Oản Oản phát hiện trong lòng anh ta có tâm sự, lơ đãng sẽ lộ ra tia thiếu tự tin trong ánh mắt.
Diệp Oản Oản từng thử đề cập qua, nhưng Thập Nhất chỉ trầm mặc không đáp.
Thập Nhất siết chặt tay, ánh mắt không ngừng biến đổi.
Trước kia tuy rằng cậu ta khát vọng vị trí tổng đội trưởng, nhưng không đến mức chấp niệm.
"Mình thật sự...!Có thể chứ..." Bàn tay Thập Nhất nắm chặt.
Không bao lâu sau, Tần Nhược Hi bước đến, theo sau là Nguyên Sinh.
"Nhược Hi tiểu thư, sao cô lại tới đây?" Thấy Tần Nhược Hi xuất hiện, Lưu Ảnh tiến lên chào hỏi.
Tần Nhược Hi điềm nhiên cười: "Tôi đến cổ vũ cho các cậu."
Ánh mắt Lưu Ảnh lộ ra một tia cảm kích: "Nhược Hi tiểu thư, lần tái tranh đoạt này sẽ không xảy ra biến cố gì đâu."
Tần Nhược Hi gật đầu, nói vài câu với Nguyên Sinh sau đó bước đến khán đài.
"Ha ha...!Đội trưởng Lưu Ảnh, việc giáo huấn Thập Nhất cứ để tôi, đội trưởng không cần nhọc lòng." Chờ Tần Nhược Hi đi rồi, Nguyên Sinh cười nói với Lưu Ảnh.
Đối với lời này, Lưu Ảnh không đáp.
"Tôi sẽ nói rõ quy tắc lần cuối cùng." Hứa Dịch đảo mắt toàn trường một lượt, "Mỗi ám vệ của Tư gia đều có quyền khiêu chiến các phân đội trưởng.
Sau khi chiến thắng sẽ thăng cấp thành phân đội trưởng và có quyền khiêu chiến với Thập Nhất.
Chỉ có một cơ hội, nếu thành công sẽ tạm thời tiếp nhận vị trí tổng đội trưởng.
Sau khi tỉ thí kết thúc, người chiến thắng sẽ trở thành tổng đội trưởng.
Trên võ đài có thể sử dụng vũ khí, nhưng không cho phép đánh lén và sử dụng súng ống, đã rõ chưa?"
"Đã rõ!"
Ám vệ Tư gia đồng thanh đáp.
"Tốt." Hứa Dịch gật đầu, nhìn về phía các vị lãnh đạo của Tư gia, hỏi: "Các vị cần bổ sung gì không?"
"Không cần." Một vị lãnh đạo đáp.
"Được, vậy thì tôi tuyên bố, tỉ thí chính thức bắt đầu." Hứa Dịch gật đầu, bước xuống võ đài.
Sau khi Hứa Dịch bước xuống, các ám vệ lại không có động tĩnh gì cả.
Tuy quy tắc nói chỉ cần là ám vệ Tư gia đều có tư cách khiêu chiến, nhưng số ám vệ lại rất nhiều.
Mỗi phân đội trưởng ám vệ đều có thực lực rất mạnh, ám vệ bình thường rất khó đấu lại.
Cơ hội thắng thì mỏng manh, nếu thất bại sẽ đắc tội với phân đội trưởng mình khiêu chiến, khó tránh khỏi sau này sẽ bị tính sổ, còn chưa tính đến ngày thường bị làm khó dễ.
"Thực lực của cô không tệ, hay là thử đi khiêu chiến phân đội trưởng Ám Tứ thử xem?" Một ám vệ nói nhỏ với một cô gái trẻ tuổi bên cạnh.
Nghe vậy, cô ấy lắc đầu liên tục: "Tôi không đi đâu, phân đội trưởng Ám Tứ ra tay ngoan độc có tiếng, nếu tôi thất bại, về sau anh ta chắc chắn sẽ ghim tôi, nói tôi mơ ước vị trí của anh ta...!Đến lúc đó tôi sẽ không biết phải làm sao."
"Tôi...!Tôi...!Tôi muốn!"
Bỗng nhiên, Cà Lăm tiến lên võ đài, chỉ vào phân đội trưởng Ám Tam: "Tôi...!Tôi...!Tôi muốn...!Muốn chọn...!Khiêu chiến...!Phân đội...!Đội trưởng...!Ám Tam!"
Thấy thế, các ám vệ khác sửng sốt.
Người này nói chuyện không nhanh nhẹn, chỉ là một kẻ vô danh trong đội ám vệ, thế mà dám khiêu chiến phân đội trưởng Ám Tam ư?
Phân đội trưởng Ám Tam chậm rãi đứng dậy, không nhanh không chậm tiến lên võ đài, ánh mắt đảo sang Cà Lăm:
"Cậu muốn khiêu chiến tôi?" Phân đội trưởng Ám Tam cười lạnh.
"Đúng...!Đúng...!Đúng...!Anh nói...!Nói rất đúng!" Cà Lăm gật đầu.