Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Tư Minh Lễ cắn răng miễn cưỡng đáp: "Gia chủ dựa theo gia quy làm việc, tôi đương nhiên không dám dị nghị."
Trong lòng Tư Minh Lễ âm thầm nguyền rủa Diệp Oản Oản.
Con đàn bà đáng chết này lại hại ông ta đến mức như thế!
Tư Minh Lễ nghiêm nghị mở miệng: "Gia chủ, ngài có thể phạt tôi, nhưng sự trung thành của tôi có trời đất chứng giám! Cho dù ngài muốn phạt tôi, tôi cũng nhất định phải nói, phải tra rõ cô gái này! Tôi hoài nghi Hứa Dịch dù sao cũng có chứng cứ cụ thể, nhưng cô gái này chỉ nói bằng miệng, không bằng không chứng gì cả!
Ai biết gián điệp trong miệng cô ta có tồn tại hay không, lỡ như cô ta là người của Thí Huyết Minh thì sao?
Cô ta là chủ mẫu tương lai của Tư gia, nếu quả thật cô ta là nội gián của Thí Huyết Minh, hậu quả khó lường được! Xin gia chủ nhất định phải lấy đại cục làm trọng!"
Các trưởng lão khác sôi nổi bàn tán.
Thật ra Tư Minh Lễ nghi ngờ không phải không có lý...
Tư Minh Vinh trầm mặc, vừa rồi ông đồng ý tra khảo cô gái này cũng vì an toàn.
Hứa Dịch và Hứa Thường Khôn lo lắng đứng một bên.
Tư Minh Lễ này hôm nay phải cắn chết Oản Oản tiểu thư, nếu không sẽ không buông!
Nếu hôm nay ông chủ một mực che chở cho Oản Oản tiểu thư, Tư Minh Lễ cũng không làm được gì.
Nhưng nếu làm thế, kẻ dưới sẽ dị nghị, cũng trở thành tai họa ngầm cho Oản Oản tiểu thư.
Khớp tay mảnh khảnh của Tư Dạ Hàn gõ gõ lên sofa: "Ý của ông chú tư chính là, Oản Oản là nội gián Thí Huyết Minh sai nằm vùng tại Tư gia, lần này cố ý cứu tôi là vì lấy được sự tín nhiệm của tôi sao?"
"Đúng vậy! Cô gái này không có ý ám sát gia chủ, vậy chắc chắn là vì tình báo.
Mà chỉ khi lấy được sự tín nhiệm hoàn toàn của ngài, cô ta mới càng lấy thêm được nhiều cơ mật!" Giọng nói của Tư Minh Lễ càng thêm chắc chắn, trong mắt chứa đầy sát ý.
Chỉ là một tiểu nha đầu, ông ta không tin không bóp chết cô!
"Oản Oản." Tư Dạ Hàn đột nhiên nhìn Diệp Oản Oản, hỏi một câu: "Đồ đâu?"
Đồ gì?
Mọi người nghi hoặc nhìn Diệp Oản Oản, Hứa Dịch cũng hơi mê mang.
Diệp Oản Oản chớp mắt, ngoan ngoãn lấy từ túi xách của mình ra một xấp tài liệu.
"Đưa ông chú tư xem đi." Tư Dạ Hàn mở miệng.
Diệp Oản Oản ngoan ngoãn đem tập tài liệu đưa tới trước mặt Tư Minh Lễ.
Tư Minh Lễ nhìn cô một cái, lạnh mặt nhận lấy tài liệu.
Kết quả khi nhìn trang thứ nhất, sắc mặt ông ta chợt tối sầm xuống, sau khi đọc xong, sắc mặt ông ta đã đen như đáy nồi.
"Chuyện này...!chuyện này...!Đây không phải tài liệu tuyệt mật và bản thảo hợp đồng hay sao..." Sắc mặt Tư Minh Lễ đại biến.
Tư Dạ Hàn lại tùy tiện đưa vật quan trọng như vậy cho con đàn bà này giữ!
Các trưởng lão khác cũng tới gần nhìn thử.
Sau khi nhìn xong, ai nấy đều sợ ngây người.
"Cái gì, bộ tài liệu tuyệt mật Energy..."
"Thậm chí bản thảo hợp đồng..."
"Chuyện này...!Gia chủ tín nhiệm cô gái này như thế sao?"
Tín nhiệm một người tới bao nhiêu mới có thể đưa vật quan trọng như vậy cho cô bảo quản!
Lấy sự tin nhiệm Tư Dạ Hàn đối với Diệp Oản Oản, cô cần gì phải lượn một vòng để anh tín nhiệm mình nữa, đây không phải chuyện cười hay sao?
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt nói: "Hiện tại ông chú tư còn vấn đề gì không?"
Tư Minh Lễ siết chặt những văn kiện kia, tức đến thiếu chút nữa ngất đi, một hồi lâu sau mới nghẹn đỏ mặt gằn ra vài chữ: "Không...!Không còn..."