Khi Nam Nhị Nghe Được Bình Luận 2

Đương Nam Nhị Thính Đáo Bình Luận Khu Thời
(Khi nam nhị nghe được bình luận)

| 033 |

Sau khi tác giả không khống chế được mình viết xong kết cục, cô đơ ra tại chỗ.

Chuyện quái quỷ gì thế này? Tại sao tui lại viết nam chính và nữ chính của mình thành ra như vậy?!!

Còn có nam nhị, cảm phiền anh nói cho tui biết tại sao anh lại phi thăng??

WTF! Anh phi thăng? Anh vậy mà phi thăng!!

Đầu óc của tác giả rối tung lên, không tự chủ được đánh cái tay của mình, lại đánh cái nữa.

Giờ phút này cô nhịn không được phun ra một búm máu...

Tình tiết này, thật là tuyệt!

Cô viết truyện nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có ngày bị mổ mắt.

Tác giả vội vàng đóng laptop lại, dáo dác nhìn quanh như có tật giật mình. Còn về khu bình luận... Đệt, đừng có nghĩ tới nó nữa! Trừ khi cô không sợ chết.

Giờ phút này tác giả không dám online, cô đã có thể tưởng tượng được kết thúc này của mình sẽ dấy lên một cơn sóng lớn thế nào trên mạng.

Má ơi! Sợ quá sợ quá.

Một tháng sau đó, tác giả hễ ra ngoài là bọc mình kín mít, thần hồn nát thần tính sợ bị người ta đánh.

May mà qua hơn một tháng vẫn không có chuyện gì, lá gan của cô chậm rãi lớn lên.

Ra ngoài không bọc nữa, mạng cũng dám online.

Chẳng qua tài khoản Weibo và ID tác giả của cô đã bị quẳng vào sọt rác.

Cả khi đăng nhập QQ, mọi người trong group tác giả đều tag cô, khung chat với biên tập cũng có 99+ tin chưa đọc.


Được rồi, không cần coi, cô đã biết nó gay go thế nào rồi.

Tác giả lúc đầu không để ý tới, qua mấy tháng sau xài hết tiền nhuận bút rồi, bụng đói lép xẹp không còn cách nào khác, đành phải "hế nhô" biên tập.

[ Biên biên à ~ cậu xem truyện của tui đã hoàn rồi, có thể kết toán cho tui không?" ]

Cô vừa bấm gửi tin xong, lập tức nhận được câu trả lời, biên tập mềm mại ngày xưa giờ đã đổi phong cách khác hẳn.

Biên biên: [ Húhú hahaha hahaha ấu ấu ấu ]

Tác giả: [ Biên biên? ]

Biên biên: [ Hahaha hahaha ]

Tác giả: [ Ừm... chuyện kết toán? ]

Biên biên: [ hhhhhh, cười chết mất, để tui cười cái đã hahaha ]

Tác giả: ...

Cô chờ lại chờ, chờ đến khi màn hình bị hahaha chiếm đầy, cách màn hình cũng có thể thấy được sự sung sướng của biên biên.

Cuối cùng, biên biên chắc là qua cơn rồi, cố nén cười gửi tin nói: [ Chị em à, cậu đỉnh quá, cậu có biết mình nổi tiếng rồi không? ]

Tác giả: [ ... Tui không muốn biết tí nào. ]

Biên biên: [ Hahaha hahaha ]

[ Được rồi được rồi, lập tức kết toán cho cậu, có hứng viết một áng khác không? Tôi cảm thấy cậu có thiên phú này đừng viết cổ ngôn ngược luyến nữa, trực tiếp viết truyện hề đi! ]

Tác giả: ...

Không, tui chuẩn bị đổi ID, ngược luyến vẫn phải viết.

Đổi ID còn phải ký lại hợp đồng, thế nên trong khoảng thời gian này tác giả luôn ở nhà chờ chuyển phát nhanh.

Trong lúc rãnh rỗi, cô download một phần mềm xã giao bắt đầu lướt mạng.

Trên đó các đủ mọi video ngắn làm người xem phì cười, mãi đến ngày nọ tác giả đột nhiên phát hiện một topic.

【 Liệt kê những tình tiết trời giáng bạn đã gặp 】

Cô mang theo phấn khởi ăn dưa đọc nó, cho đến khi đọc được bài post trời giáng——

Chủ topic: Đù, nhắc tới chuyện này không thể không nói tới một áng văn hot nhất trong tháng qua.

《 Xuyên qua: Vương gia bá đạo yêu khí phi thế thân 》

Cốt truyện cua bể đầu, tui không đọc nhưng có nghe người trong vòng kể, đỉnh lắm!

Xem cái tên của nó đi, cổ ngôn ngược luyến đúng không? Haha hahaha ừ thì ngược luyến, kết thúc là nam nhị phi thăng! Haha hahaha!

Tác giả đúng là thần mà, nghe nói có tiếng lắm, rất nhiều độc giả không ngờ kết thúc lại như thế này! Mấy bồ không thấy được cảnh đó đâu, có một chị trong group tui suýt nữa điên rồi!

Khóe miệng đang nhướn lên của tác giả chậm rãi xìu xuống, cô vội vàng giơ tay tắt màn hình, chui vào trong chăn chôn đầu điên cuồng cào chăn.

U là trời! Ăn dưa ăn tới trên người mình?!! Đây là bị toàn mạng quất xác à? A a a mặt mũi tổ tông mất cả rồi!!

Vừa lúc đó, mẹ cô đột nhiên gọi tới.

"Alô mẹ à? Gần đây có chuyện gì vậy?"


Mẹ tác giả hào phóng nói: "Cũng không có gì, chỉ là có chút kỳ lạ."

Tác giả: "Lạ gì ạ?"

Mẹ tác giả: "Con biết không, hôm nay mẹ đi viếng mồ tổ tiên, thấy mộ bốc khói, mà toàn là khói đen không ấy..."

Tác giả: !!

Cô cảm thấy mình tiêu rồi...

Không chỉ riêng phần mềm ấy, chỉ cần gắn tag "Thần thư", "Tình tiết bể đầu", "Cua khét lẹt", nội dung trong đó tuyệt đối có áng văn của cô!

Ánh mắt tác giả đã dần dại ra, ngay khi cô sắp không chịu được nữa. Hợp đồng rốt cuộc tới.

Ký xong hợp đồng, cô không chờ kịp bắt đầu viết một áng cổ ngôn ngược luyến mới.

Nhưng không biết thế nào, ánh mắt của nam nhị trong truyện luôn khiến cô thấy quen quen.

Nhất là khi cách màn hình đối diện, hệt như nam nhị có thể nhìn thấy cô vậy.

Tác giả lập tức lắc đầu, giả, nhất định là giả! Vị đó không phải đã phi thăng rồi sao?

Đúng lúc này, nam nhị trong truyện lại nói một câu hoàn toàn khác hẳn: "Bộ phi thăng thì không được làm đàn ông nữa à?"

Tác giả: !!! WTF!!

Cô sợ đến mức chui tọt vào trong chăn run cầm cập, lại hết sức cẩn thận ló đầu ra xem.

Chỉ thấy màn hình lóe sáng, một chàng trai mặc đồ Thái Tử màu vàng xuất hiện.

Chàng trai đó liếc cô, nhớ tới những hành vi như trời giáng của cô, đột nhiên không muốn nói gì cả.

Tác giả thấy đối phương không có hành động gì, thở phào một hơi, ló đầu ra thêm chút nữa.

"Ồ? Anh không phải đã phi thăng rồi à? Sao lại xuất hiện trong một áng văn khác thế?" Là tác giả của truyện, cô cảm thấy mình vẫn có tư cách hỏi nhân vật dưới ngòi bút của mình.

Lục hoàng tử hừ lạnh: "Phi thăng là đã phi thăng, cô đoán xem tôi là thần gì?"

"Thần gì?" Tác giả tò mò hỏi.

"Thần tiểu thuyết, chuyên quản lý tiểu thuyết mấy cô viết đó."

"Gì?" Tác giả trợn tròn mắt.


"Về sau tôi phụ trách quản lý tất cả thế giới tiểu thuyết..."

Nhìn khuôn mặt ngơ ngác của tác giả, Lục hoàng tử chậm rãi nói: "Để tránh xuất hiện những tình tiết tam quan bất chính, ảnh hưởng tới thanh thiếu niên, tôi sẽ giám sát chặt chẽ."

"Sao cơ? Tam quan bất chính, ảnh hưởng tới thanh thiếu niên cái gì?"

Lục hoàng tử nhìn tác giả nghiêm túc đáp: "Tôi đã lấy kinh nghiệm chỗ Tấn Giang rồi, tham khảo cách che chắn của đối phương, lập ra một bộ luật tiểu thuyết mạng hoàn chỉnh."

Lục hoàng tử ngồi trên ghế, nhớ tới những điều luật ấy hài lòng gật đầu.

"Đầu tiên, không được có tình tiết dưới cổ."

Tác giả quýnh lên: "Không có tình tiết dưới cổ nam nữ chính yêu đương kiểu gì? Ngồi ở đó lắc lư cái đầu à?"

Lục hoàng tử vỗ vai tác giả: "Tôi tin tưởng tài năng của các cô, cho dù có điều kiện sáng tác khó khăn như thế, vẫn có thể viết ra một câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn."

Tác giả: "Đó không phải làm khó người ta sao? Anh đúng là bíp bíp bíp!"

??? Hình như có gì đó sai sai?

"Sao lời tôi nói lại biến thành tiếng bíp bíp thế?"

Lục hoàng tử đổi một ly nước khác: "Bình thường thôi, bị che lại đấy!"

Tác giả: ???

Nói xong, Lục hoàng tử phủi bộ đồ của mình, đứng dậy, vung tay lên một cánh cửa xuất hiện.

Hắn duỗi người bước vào, ở khi sắp vào cửa lại nhíu mày, nhân lúc tác giả đang chửi thầm trong bụng không chú ý tới mình, hắn lén lút lẩm bẩm một câu.

"Yêu đương cái gì? Vô CP không thơm sao?"

Nói xong, nét mặt của hắn đổi về vẻ nghiêm túc, như không có chuyện gì xảy ra hào hùng chính nghĩa bước vào.

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận