Kết thúc cuộc trò chuyện, Ngọc Vy đi ngủ lấy sức còn Hạo Thiên trải ga nằm phía dưới cũng ngủ.
Nửa đêm, cô nghe tiếng hét và sau đó là một dàn âm thanh báo động.
Không chậm một khắc cô lao ra ngoài khi đang mặc chiếc áo thun trắng quần jean đùi.Tống Hạo Thiên và Levi cũng lao ra, đến khỏi cầu thang thì đập kính lao thẳng ra ngoài.
Bên trong khu 9 toàn người tị nạn đang ầm ĩ do có tang thi.
Một số người biết võ thì đang chống cự còn phụ nữ, người già và trẻ em thì chỉ biết chạy trốn.
Trung bình cũng có khoảng 7 con tang thi, 4 trong số chúng có dị năng hệ thổ chắc là xâm nhập từ phía dưới.
Hoàng Ngọc Vy nhanh chóng nhảy xuống dưới giúp mọi người di tản ra các cửa thoát nạn còn Hạo Thiên và Levi thì chặn lối ra ở cửa đông và nam.
Như vậy chỉ còn một đường ra ở hướng tây, bọn tang thi cũng tập trung theo đường đó.
Đợi khi tất cả mọi người chạy khỏi thì Ngọc Vy đóng cửa lại.
Bên trong chỉ còn 3 người bọn họ và 7 tang thi.
Nhanh như cắt một cơn gió mạnh thổi bay chúng vào không trung, một luồng điện kèm sấm sét kết hợp với cơn lốc.
Tiếp tục là một ngọn lửa lớn thổi tất cả mọi thứ thành tro bụi.
Vậy là bọn họ phải canh phòng nghiêm ngặt đến sáng khi cả khu 9 đều đang ở cách bức tường khá gần.
Ngọc Vy, Hạo Thiên, Levi và một số dị nặng giả khác thay nhau canh gác.
Ngọc Vy lâu lâu lại thấy một đóm sáng len lỏi phía xa xa hướng bắc nhưng lại nhanh chóng biến mất.
Mấy lần như vậy khiến cô tò mò quyết định phải điều tra.
Có thể có gia đình nào đó còn kẹt lại bên trong nhà.
Đợi mai phân chia xong cô sẽ rủ Hạo Thiên cùng đi!
Trời cũng đã sáng, mọi người vẫn chưa hết bàng hoàng vì chuyện đêm qua, có người vẫn còn khóc thút thít lo sợ.
Người Ngọc Vy run lên từng nhịp nhìn đám người khốn khổ không có dị năng.
Thế là cô quyết định ở khu 6 sẽ thành lập một đội chuyên dạy võ phòng thân và cách sử dụng vũ khí bảo vệ bản thân.
Nhân lực đúng là có hơi thiếu thốn nhưng quân nhân thì cũng không ít, vẫn là cần sự giúp đỡ của quân đội.
Tống Hạo Thiên và Levi mỗi người quản ba khu còn Ngọc Vy thì đang dán giấy xếp đội lên bảng.
Khi cô vừa rời khỏi thì bọn họ đã ùa đến xem tên mình làm việc với ai.
Điều bất ngờ ở đây là, Tống Hạo Thiên, Levi và Ngọc Vy mỗi người riêng lẻ sẽ đảm nhận ba người thường.
Những dị năng giả khác cũng bị bắt cặp với người thường, riêng những đội toàn người thường thì sẽ có năm người, hai trong số đó giỏi võ.
Đây là cách phân chia công bằng nhất từ đầu mạt thế đến giờ.
Lúc đầu các dị năng giả đều đi cùng nhau khiến những người thường vô cùng khốn khổ.
Sau khi mọi việc đã xong, Ngọc Vy rủ Hạo Thiên đi đến thành phố K theo con đường phía bắc để tìm hiểu về ánh sáng len lỏi đó.
Tầm 4h thì bọn họ tới nơi, Ngọc Vy bảo Hạo Thiên đậu cách xa khu phố một chút, cô lấy lá đất cát rải lên xe làm cho chiếc xe như đậu ở đây lâu rồi.
Bánh xe cô cũng làm hơi lúm một chút, vết bánh xe đến đây cũng biến mất.
Thế rồi hai người họ cứ thế ngồi trên xe canh phòng, tán lá dừa phía đặt trước kính xe, kính phía sau phủ một lớp phong đỏ còn 4 cửa kính đầy bùn đất.
Trời cũng tối đi nhanh chóng, đám tang thi bắt đầu đi lảnh vảng.
Ánh đèn bật lên trong căn hộ nằm ở tầng thứ 7 của khách sạn Ruby.
Vài phút sau đó lại tắt, tầm 15 phút sau lại bật.
Nhìn lên cửa sổ, Hạo Thiên thấy một bóng người với cây súng ngắm đang chĩa về phía bọn họ.
Ngọc Vy thì thấy được nhiều thứ hơn, người cầm súng là một chàng trai tầm 25 tuổi, trông có vẻ là lính thuỷ.
Bên trong căn phòng còn có một người phụ nữ đứng tuổi và một cậu thanh niên ngang ngửa tuổi cô.
Anh chàng kia chiếu laze về phía kính xe của Hạo Thiên rồi bóp còi...Không có chuyện gì xảy ra...bóp còi lần hai...vẫn không có gì.
Súng bị kẹt đạn, tại sao lại kẹt đạn lúc này? Chuyện này phải hỏi Ngọc Vy rồi.
Cô mở cửa bước ra khỏi xe, Hạo Thiên cũng giật mình bước ra, hai tay không ngừng chuyển động sử dụng Thiên thuật.
Chàng trai bên cây súng bàng hoàng nhìn hai người bọn họ.