Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Hắn không được…

Không được…

Được…

Dịch Hi Thần có thuần khiết thế nào nữa, cũng hiểu rõ vạn sự thông nói phương diện nào của Trưởng Tôn Tử Quân không được. Mặt y đỏ bừng lên, âm thanh ép xuống thấp hơn: “Ta cảm thấy không phải là nguyên nhân này… Cái kia của hắn, rất lớn, đặc biệt cứng, ta sờ qua rồi.”

Vạn sự thông yên lặng đánh giá Dịch Hi Thần: À! Cái tên này quả nhiên là bên thuần phục!

Vấn đề ai trên ai dưới này, Dịch Hi Thần ngược lại chưa từng cân nhắc qua, bởi vì mới đầu Trưởng Tôn Tử Quân nói cho y biết phương pháp giải phong ấn trong cơ thể y chính là dùng y làm lô đỉnh để song tu, cho nên y cũng không cân nhắc đến một khả năng khác.

Vạn sự thông lắc ngón tay, bộ dạng “ngươi không hiểu”: “Ngươi cho rằng lớn là tốt sao? Trước đây các ngươi có từng song tu chưa?”

Dịch Hi Thần lắc đầu: “Không có.”

“Ngươi có song tu với người khác chưa? Hắn có song tu với người khác chưa?”

Dịch Hi Thần vẫn lắc đầu: “Đều chưa.” Tuy rằng Trưởng Tôn Tử Quân có một cái ma chướng như vậy, nhưng dù sao cũng là tồn tại trong ma chướng, dùng thân thể của hắn mà nói, hẳn nên tính là chưa từng song tu.

Vạn sự thông nói: “Đạo hữu ngươi xem, cũng bởi vì ngươi chưa tưng song tu, cho nên chuyện về phương diện này ngươi liền không hiểu lắm. Lớn là tốt sao? Cứng là tốt sao? Đó cũng không nhất định! Cái chuyện song tu này, là nói kỹ thuật. Có lúc quá lớn quá cứng, ngược lại sẽ thành trở ngại.” Hắn cũng đến gần, nói bên tai Dịch Hi Thần, “Ngươi suy nghĩ một chút, chỗ đó của ngươi, lẽ nào thứ càng lớn tiến vào thì càng tốt sao?”

Dịch Hi Thần run run, theo bản năng che mông, cảm thấy nơi đó mơ hồ phát đau. Không tốt! Vô cùng không tốt! Càng lớn càng không tốt!

Vạn sự thông vỗ bàn: “Cho nên, hắn rất có thể là bởi vì quá lớn mà tự ti! Liền không được!”

Dịch Hi Thần trợn tròn mắt: hóa ra là như vậy à! Ở trong ma chướng của hắn, hẳn là có song tu với mình, có thể là phản ứng của mình trong ma chướng không quá tốt, nên làm cho hắn sinh ra tự ti?!

Vạn sự thông thấy sắc mặt Dịch Hi Thần trắng đi, vội an ủi: “Có điều ngươi cũng không nên quá lo lắng. Những đạo lữ ta biết, trên căn bản là ba lần đầu song tu đều không thuận lợi. Thời gian lâu, hai bên càng ngày càng phù hợp, công hiệu của song tu mới có thể càng ngày càng tốt. Nếu như các ngươi đã là đạo lữ, ngươi phải có chút kiên trì, tuy rằng hắn không được, vậy ngươi khích lệ hắn nhiều một chút, có lẽ từ từ, hắn sẽ được!”

Dịch Hi Thần sờ cằm rơi vào trầm tư. Hóa ra đạo lữ bình thường song tu ba lần đều không được? Y vốn là nghĩ song tu một lần giải phong ấn ra là tốt rồi, hóa ra bọn họ còn phải song tu nhiều lần à…

Dịch Hi Thần lại nói: “Vậy, nếu như hắn không được, ta nên khích lệ hắn như thế nào mới tốt hả?”

Vạn sự thông nói: “Xem ra ngươi thật sự rất muốn song tu với hắn! Ta dạy cho ngươi mấy biện pháp, đầu tiên, ngươi phải chủ động một chút, đề cập nhiều với hắn về chuyện song tu, cho hắn biết kỳ thực ngươi rất nguyện ý. Thứ hai, ngươi phải cho hắn biết ngươi không chê hắn, cho dù hắn không được, cũng có thể từ từ mà đến; nếu như vậy cũng không được, vậy ngươi liền nghĩ biện pháp kích thích hắn một chút, chẳng hạn như mua chút đan dược và vân vân… Ngươi hiểu chưa?”

Dịch Hi Thần gật đầu: “Hiểu rồi, hiểu rồi!”

Vạn sự thông nói: “Vậy thì chúc đạo hữu may mắn! Nếu như hắn vẫn không được, đạo hữu tới tìm ta nữa, ta lại nghĩ kế sách cho đạo hữu!”

“Được được được.” Dịch Hi Thần nói, “Cám ơn ngươi, vậy ta đi đây!”

“Đi mạnh khỏe! Chúc đạo hữu hạnh phúc!”

Dịch Hi Thần đứng dậy muốn rời khỏi sạp hàng của vạn sự thông, vừa nghiêng đầu, liền nhìn thấy Trưởng Tôn Tử Quân đứng ở phía sau y.

“A!!!!!” Dịch Hi Thần tê tâm liệt phế rít gào, sợ đến hồn bay lên trời!

Tất cả mọi người xung quanh bị y dọa đến run cầm cập, ngay cả Trưởng Tôn Tử Quân cũng giật mình.

“Tử Tử Tử…” Dịch Hi Thần suýt chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình. Lời nói vừa rồi, không phải đều để Trưởng Tôn Tử Quân nghe được đi! Y lớn thế này chưa từng xấu hổ lúng túng như vậy đâu!!!

Trưởng Tôn Tử Quân khiếp sợ nhìn y.

Một lát sau, Dịch Hi Thần kịp phản ứng. Trước khi hỏi vạn sự thông, y cố ý dùng thuật che mắt thay đổi tướng mạo, cho dù Trưởng Tôn Tử Quân nghe thấy, cũng chưa chắc nhận ra y mà! Y lập tức kêu một tiếng: “Tử tô hoa!” Nhanh chóng lướt qua Trưởng Tôn Tử Quân đánh về phía sạp bán tử tô hoa bên cạnh.

Trưởng Tôn Tử Quân: “…”

Hắn khiếp sợ, cũng không phải là bởi vì không nhận ra Dịch Hi Thần. Cho dù ánh mắt hắn mù, vẫn còn có nơi nào đó dâng trào dẫn đường cho hắn. Hắn chỉ là khiếp sợ tại sao Dịch Hi Thần tới hỏi cái vấn đề cũng phải thay hình đổi dạng. Hắn do dự một chút, nếu Dịch Hi Thần làm bộ không quen biết hắn, hắn cũng liền không đi vạch trần, ngồi xuống trước sạp hàng của vạn sự thông.

“Đạo hữu ngươi biết vị đạo hữu vừa rồi à?”

Trưởng Tôn Tử Quân từ chối cho ý kiến.

Vạn sự thông cười ha ha nói: “Vậy xem ra là không quen biết. Đạo hữu kia vừa nãy kích động như vậy, ta còn tưởng rằng ngươi chính là vị đạo lữ không được kia của hắn chứ ha ha ha…”

Trưởng Tôn Tử Quân: “???!!!”

Vạn sự thông cười xong, hỏi: “Vị đạo hữu này muốn biết cái gì?”

Dịch Hi Thần cũng không có đi xa, y hủy bỏ thuật che mắt, ủ rũ không chạy trốn mà trở lại, yên lặng đứng cách không xa sau lưng Trưởng Tôn Tử Quân, nghe vấn đề hắn dự định hỏi.

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Hỏi thăm mấy thứ thiên tài địa bảo. Định Phong châu, Huyền Quy giáp, Bàn Long lân còn có Lôi Đình quả.”

“Ồ!” Vạn sự thông hiểu rõ, “Đạo hữu muốn luyện thể sao? Kỳ Lân huyết đã lấy được à?”

Trưởng Tôn Tử Quân móc tiền ra đưa cho hắn, ra hiệu hắn nhanh chóng trả lời.

Vạn sự thông liếc nhìn linh thạch bày trên bàn, cũng không lập tức nhận.

Dịch Hi Thần thầm nghĩ: Xem! Thiên tài địa bảo cái nào lại dễ tìm như vậy đâu! Vạn sự thông này không dám lấy tiền, là vì hắn đáp không được.

Quả nhiên, vạn sự thông nói: “Mấy thứ này, có thể không quá dễ tìm. Xin lỗi đạo hữu, tiền này ta không dám thu.”

Trưởng Tôn Tử Quân cũng không thu lại linh thạch, nói: “Ta đổi vấn đề khác. Quỷ vương và Yêu vương.”

Vạn sự thông không rõ: “Quỷ vương và Yêu vương? Tiêu Ly Quân với Long Thụy Quân? Đây là vấn đề gì? Đạo hữu muốn biết gì về bọn họ?”

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Mười hai năm trước, còn có năm nay, bọn họ từng đi qua nơi nào? Có tin tức gì?” Mười hai năm trước, chính là lúc phụ mẫu Dịch Hi Thần gặp nạn.

Trên mặt vạn sự thông lại lộ ra vẻ khó khăn: “Vấn đề này… Tiêu Ly Quân và Long Thụy Quân một là vương của yêu giới, một là vương của quỷ giới, bọn họ làm việc, ta làm sao có thể dò được…”

Trưởng Tôn Tử Quân nhíu mày. Chuyện hắn muốn biết, vạn sự thông này không đáp được một cái nào sao?

“Mười hai năm trước ư? Mười hai năm trước…” Vạn sự thông đột nhiên nói, “Chuyện đó là mười hai năm trước sao? Hình như là mười ba, mười bốn năm trước, lúc Long Thụy Quân bị thương.”

Trưởng Tôn Tử Quân lập tức giương mắt nhìn hắn, Dịch Hi Thần cũng đưa ánh mắt lại đây.

“Yêu vương bị thương?”

Vạn sự thông sợ hết hồn: “Chuyện này chẳng lẽ đạo hữu không biết sao? Mười mấy năm trước Long Thụy Quân rời yêu giới một chuyến, đánh nhau với người ta. Sau đó hắn mang theo trọng thương về yêu giới. Nghe nói bởi vì bị thương quá nặng, thật nhiều năm không thể biến hình, mười mấy năm qua hẳn là cũng không có ra khỏi yêu giới.”

Trưởng Tôn Tử Quân liền vội vàng hỏi: “Hắn bị ai gây thương tích?”

“Cái này không được rõ lắm. Kỳ thực chuyện Yêu vương bị thương này, vốn là người biết cũng không nhiều, bởi vì chuyện lớn như vương bị thương thực sự không che giấu nổi, cho nên sau đó mới dần dần truyền ra. Hơn nữa còn sinh ra rất nhiều phiên bản, có cái nói Long Thụy Quân giận dữ vì hồng nhan, có cái nói Long Thụy Quân yêu người sinh hận, có cái nói Long Thụy Quân thật ra là đi phạt ma, còn có cái nói kỳ thực Long Thụy Quân căn bản không có đánh nhau với người ta mà là thiên kiếp đến sớm bị sét đánh… Mấy cái đó đều là lời nói vô căn cứ, ta cũng không lấy ra nói. Thứ ta cho ngươi biết, đều là tin tức tương đối có thể tin.”

Trưởng Tôn Tử Quân nhíu mày. Vốn dĩ bọn họ chỉ đặt ánh mắt ở trên người Tiêu Ly Quân, bởi vì Long Thụy Quân kia dường như không kéo nổi quan hệ với bọn họ. Nhưng bây giờ nhìn lại… Nếu như lúc trước Long Thụy Quân bị thương nặng, nếu như hắn không thể không dùng thiên hỏa giết người… hình như cũng đúng.

Trưởng Tôn Tử Quân ấn ấn mi tâm: “Vậy, Quỷ vương thì sao?”

Vạn sự thông cười mỉa: “Quỷ Vương Tiêu Ly Quân từ trước đến giờ quỷ mị vô hình, hành tung của hắn…”

Đoán chừng là hắn cảm thấy thu tiền lại không cho ra được tin tức hữu dụng gì thực sự băn khoăn, vì vậy bỏ cái hạn chế mười ba năm trước cùng với năm nay qua một bên, nát óc mà suy nghĩ một chút, nói: “Liên quan tới cái người Quỷ vương Tiêu Ly Quân này, tu chân giới có một ít truyền thuyết, không biết đạo hữu nghe nói qua chưa?”

Trưởng Tôn Tử Quân ra hiệu hắn nói tiếp.

“Nghe nói Tiêu Ly Quân cùng một nữ tử nhân giới yêu nhau, còn sinh con.”

Trưởng Tôn Tử Quân nhíu mày: “Quỷ vương có thể sinh con với người ư?”

“Theo lý mà nói thì không được, đặc biệt là Tiêu Ly Quân tu chính là thiên chính quỷ đạo, là phái duy nhất trong quỷ đạo có thể phi thăng thành tiên, đừng nói sinh con, bộ thuật pháp mà hắn luyện ngay cả giết người cũng không được. Cơ mà ta…” Vạn sự thông sợ hết hồn, bởi vì hắn nói tới chỗ này, Trưởng Tôn Tử Quân đột nhiên bắt lấy tay hắn.

“Ngươi nói cái gì? Tiêu Ly không thể giết người?”

“Đúng, đúng vậy. Thuật pháp mà thiên chính quỷ đạo tu đều không thể giết người. Kỳ thực mọi người đều bị mấy ác quỷ ác sát đó dọa cho sợ rồi, cho rằng quỷ tu đều là lấy mạng người sống, kỳ thực quỷ tu tu thiên chính quỷ đạo, biết an hồn, ngưng thần, trái lại đều là bản lĩnh cứu người.”

Dịch Hi Thần cũng nghe đến sửng sốt. Nhiều năm như vậy y vẫn luôn ở Thiên Kiếm môn, biết rất ít chuyện của ngoại giới. Hóa ra công pháp Tiêu Ly Quân tu lại là như vậy, khó trách ở biển Hư Vô có lúc y cứu người có lúc không cứu. Chỉ có người mà hồn phách bị tổn thương y mới cứu được, những lúc còn lại y liền không có đất dụng võ!

Có điều, cái này không những không giúp y thoát khỏi hiềm nghi, trái lại làm cho y càng khả nghi hơn! Bởi vì y không thể giết người, vậy y cũng chỉ có thể dùng thiên hỏa!

Vạn sự thông thấy Trưởng Tôn Tử Quân nửa ngày không nói lời nào, cẩn thận nói: “Đạo hữu ngươi làm sao vậy? Ta tiếp tục nói nhé? Vừa rồi nói đến cái nào nhỉ… A đúng rồi, sinh con! Kỳ thực cái này cũng là nghe đồn, hai mươi mấy năm trước nhóm quỷ tu trắng trợn tìm kiếm sinh tử lô ở nhân gian. Tác dụng của cái sinh tử lô kia là có thể đem bộ phận huyết nhục của quỷ tu luyện đến không khác gì người sống, kể từ đó, quỷ có thể sinh con với người. Bởi vì năm đó có không ít quỷ tu đều tìm đến vật này, huyên náo bay lả tả, cho nên mọi người liền suy đoán, có phải là tìm cho Quỷ vương Tiêu Ly Quân dùng hay không.”

Trưởng Tôn Tử Quân gật đầu.

Vạn sự thông đã đem chút hàng trữ trong bụng xả xong hết, thực sự không nghĩ ra thêm nội dung có liên quan đến Tiêu Ly Quân và Long Thụy Quân, cười ngượng nói: “Đạo hữu thoả mãn chứ?”

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Đa tạ.” Đem linh thạch đẩy tới trước mặt hắn, đứng dậy đi.

Trưởng Tôn Tử Quân đi tới trước mặt Dịch Hi Thần: “Đi thôi.”

“A… Được.”

Hai người ra chợ, đi đến trên đường. Dịch Hi Thần vẫn luôn như có điều suy nghĩ, nghĩ tới những lời vừa rồi vạn sự thông nói, không chút để ý quét mắt nhìn kiến trúc hai bên đường. Đột nhiên, y lại một lần nữa dừng bước.

“Nhìn quen mắt… Thật sự nhìn quen mắt… Ta hẳn chưa từng tới nơi này mới đúng, rốt cuộc là đã gặp con đường này ở nơi nào rồi?” Y nhìn bốn phía, lúc nhìn thấy một quán trà ở ven đường đột nhiên trợn to hai mắt.

“Là Kiều Giác! Ta nhớ ra rồi, ta gặp qua nơi này ở trong thức hải của Kiều Giác! Chính là quán trà kia!” Dịch Hi Thần đưa ngón tay nói, “Hắn và ma đầu kia từng gặp mặt ở trong quán trà này!”

Y nóng ruột lập tức kéo Trưởng Tôn Tử Quân, vọt vào trong quán trà.

Trong đại sảnh quán trà có mấy bàn khách, đang nói chuyện, chưởng quỹ thấy bọn họ tiến vào, vội vàng tiến lên đón: “Hai vị đạo hữu cần gì không?”

Dịch Hi Thần không để ý tới chưởng quỹ kia, lôi kéo Trưởng Tôn Tử Quân lên lầu.

Hai người bọn họ xông lên thang lầu, đẩy cửa một gian bao sương nào đó ra, hai tu sĩ bên trong đang nói chuyện, thấy bọn họ xông vào, không khỏi kinh hãi. Dịch Hi Thần quét mắt nhìn cảnh vật trong phòng, quả nhiên tất cả đều giống như đúc ngày ấy nhìn thấy. Lòng y chắc chắn, chắp tay nhận lỗi với hai tu sĩ kia: “Xin lỗi, chúng ta đi nhầm rồi.” Nói xong liền kéo Trưởng Tôn Tử Quân lui ra.

Trong bao sương này, cầu thang, trang trí, tất cả đều nhất nhất giống hệt với phong cảnh trong ký ức của Kiều Giác, trên đời không thể có hai quán trà cùng với hai tiểu trấn hoàn toàn tương tự, không chút nghi ngờ, lúc trước Kiều Giác từng gặp mặt ma đầu kia ở đây, hơn nữa, Việt Tiểu Nhu cũng từng xuất hiện ở đây!

Hai người đi ra quán trà, lúc này Dịch Hi Thần mới đem toàn bộ những việc nhìn thấy trong thức hải Kiều Giác khi đó nhất nhất nói với Trưởng Tôn Tử Quân. Sau khi Trưởng Tôn Tử Quân nghe xong nhíu mày: “Việt sư muội?”

“Đúng, chính là Việt sư muội. Hơn nữa là trước đó không lâu! Chính là lúc đó Kiều Giác nghe người ta nói tới Hư Vô tông chủ, mới quyết định đến biển Hư Vô!” Trong ký ức của Kiều Giác, tuy rằng Dịch Hi Thần không thể biết cụ thể ngày nào, nhưng có thể thông qua đối thoại của mọi người để phán đoán đại khái. Hơn một tháng trước bọn họ mới vừa rời khỏi Thiên Kiếm môn, lúc bọn họ đi Việt Tiểu Nhu vẫn còn ở đó, khẳng định là Việt Tiểu Nhu rời đi sau bọn họ, chính là mấy ngày trước khi biển Hư Vô mở ra, phỏng chừng cũng chỉ là chuyện chừng mười ngày!

Sắc mặt Trưởng Tôn Tử Quân lập tức trở nên ngưng trọng. Nói cách khác, mấy ngày trước, ma đầu kia đã từng xuất hiện ở nơi này. Hắn ta còn ở lại chỗ này không? Việt Tiểu Nhu lại có quan hệ gì với ma đầu đó?

Hết chương 55


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui