Khí Phi Không Dễ Làm

Linh Nhi vừa nghe, gấp đến độ nước mắt cũng mau rớt xuống, "Dư phi tỷ tỷ cứu ta ~~"

Lệ phi châm chọc cười một tiếng, "Hiện tại nàng ta ngay cả bản thân mình cũng khó bảo toàn, làm sao rảnh mà cứu ngươi?"

Mắt thấy mấy gã thị vệ đi vào, muốn đem các nàng bắt đi, ánh mắt của Linh Nhi làm cho nàng cảm thấy thực sự, đó là một ánh mắt hoang mang có len lói chút hy vọng, nàng ấy hi vọng nàng có thể cứu nàng ấy, hình như hiện tại nàng ấy cũng chỉ có thể trông chờ vào nàng.

"Lớn mật!!" Sắc mặt nàng nghiêm nghị, "Ai cho các ngươi tiến vào!"

Bọn thị vệ bị doạ đứng lại tại chỗ, nhìn Thái hậu một mực im lặng không lên tiếng, ai cũng không rõ rốt cuộc ý tứ của Thái hậu như thế nào, cho nên bọn họ đành đứng ở đó tiến lên cũng không được, lùi lại cũng không xong.

Hạ Phù Dung trầm mặt, liếc tên thái giám được nàng dẫn đến một cái, "Đi tìm Phó thái y đến đây!"

Tên thái giám cung kính khom người, khúm núm chạy ra ngoài.

"Lui ra!!"

Thái hậu ngồi ở trên đại điện, nhìn những tên thị vệ đang lui ra ngoài, trong lòng có chút hoảng hốt. Nữ nhân đang đứng ở phía dưới kia, nàng ta thậm chí có bản lĩnh điều động cả người của Yến Ninh cung! Khí thế như vậy...... Quả nhiên không thể khinh thường.

Thượng Quan Lệ ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Phù Dung, khí thế cũng bị giảm đi rất nhiều.

Phó thái y vội vàng chạy tới, hướng Thái hậu hành lễ.

"Phó thái y, những thức ăn lúc trưa ta ăn ngươi đã kiểm tra xong chưa?" Hạ Phù Dung xoay người nhìn về phía hắn.

"Hồi bẩm nương nương, đã điều tra xong, đều là những thức ăn bình thường, không có một chút độc tố."

Thượng Quan Lệ vừa nghe, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin, "Không thể nào! Tên thái y này nhất định đã bị ngươi mua chuộc!"

Phó thái y hướng Thượng Quan Lệ khẽ khom người, "Chuyện này thực sự rất trọng đại, cựu thần không dám phán đoán lung tung tuỳ tiện, cho nên đã cùng mấy vị thái y khác cùng kiểm nghiệm."

Thượng Quan Lệ thì thào nói nhỏ: " không thể nào a, làm sao mà có thể không có độc? Ta rõ ràng đã khiến......"

Nói tới chỗ này, Thượng Quan Lệ lập tức im bặt.

Hạ Phù Dung cười một tiếng, "Lệ phi tỷ tỷ rõ ràng khiến cái gì?"

Lệ phi điều chỉnh lại sắc mặt, "Bổn cung rõ ràng khiến Tiểu Hồng cùng tới nhìn, nàng nhìn thấy Linh Nhi hạ độc!"

"Như vậy ta xin hỏi Lệ phi nương nương, lúc ấy tỷ thực sự thấy Linh Nhi hạ độc hay sao? Phiền toái tỷ đem thời gian cụ thể nói rõ ràng. Còn có...... tại sao khi đó tỷ lại đến Dư Điệp cung vậy?" Dư Điệp cung cũng không phải là thuận tiện đường, cho nên trừ phi là đặc biệt tới đây, nếu không thì không thể nào đi ngang qua. Nhưng nếu là đặc biệt tới đây, vậy tại sao tỷ lại không vào?

Ánh mắt Lệ phi có chút tránh né, hình như nàng ta cũng chưa suy tính nhiều như vậy, thì ra nàng ta cũng có lúc rơi vào tình huống như vậy. Có lẽ nàng ta không ngờ Linh Nhi sẽ đứng về phía nàng, kế hoạch của nàng ta là một hòn đá trúng hai con chim, xem ra đã bị đổ bể rồi.

"Hoàng thượng giá lâm ~~"

Hạ Phù Dung chau mày, động tĩnh lớn như vậy sao? Làm cho cả hắn cũng tới đây.

Tu Hồng Miễn vừa thấy nàng, có chút không tự nhiên thỉnh an Thái hậu.

"Vừa đúng lúc, ai gia đang vì những chuyện của Tần phi mà cảm thấy bực dọc, Hoàng thượng cũng nên tới vì ai gia phân giải ưu sầu." Thái hậu nói xong vuốt vuốt cái trán.

Các nàng đứng ở phía dưới cũng đồng loạt cúi đầu, những lời này của Thái hậu giống như là tất cả bọn họ đều gây chuyện rồi tới quấy rầy, chỉ là.... Hình như đúng là như vậy......

Tu Hồng Miễn đi tới ghế ngồi, Thái hậu mở miệng nói, "Hoàng nhi có biết......chuyện Dư phi mang thai không?"

Thân hình Tu Hồng Miễn khựng lại, "Dư phi?"

Hạ Phù Dung cảm thấy hoảng hốt, chuyện này nếu bị điều tra kỹ đi xuống, khó đảm bảo sẽ không hoài nghi đến nàng."Hồi thái hậu, Dung nhi căn bản không có mang thai, không biết tại sao Thái hậu nhất định nói Dung nhi giấu giếm."

Tu Hồng Miễn vẻ mặt quái dị nhìn nàng một cái, "Nhi thần...... thưa, chưa từng lâm hạnh qua nàng ấy...... Nàng ấy làm sao có thể có thai."

Thái hậu có chút không dám tin, bọn họ lại vẫn không......

Thái hậu cười cười, "Thì ra tất cả là hiểu lầm."

Lệ phi đứng đó không biết làm sao, "Nhất định là nha đầu Tiểu Hồng kia nói lung tung, khiến cho ta trách lầm Linh Nhi muội muội."

Linh Nhi liếc nàng một cái, "Rõ ràng chính là ngươi muốn hãm hại ta cùng Dư phi tỷ tỷ, trước đó ngươi mang theo những nương nương kia chạy đến chỗ của ta nói cho ta biết chuyện Dư phi tỷ tỷ mang thai, nếu ta không biết thì coi như xong, nếu đã biết thì tất nhiên nên đi chúc mừng một chút, mới đi đến chỗ của Dư phi tỷ tỷ, không ngờ tất cả những chuyện này đều là âm mưu của ngươi!"

Lệ phi hung hăng trợn mắt nhìn Linh Nhi một cái, "Rốt cuộc ai là người chân chính đứng phía sau, ai có thể biết!"

Hạ Phù Dung cười cười, "Dù ai đứng phía sau chuyện này, hiện tại rốt cuộc chân tướng đã rõ. Không biết Lệ phi tỷ tỷ đã từng nói nhìn thấy Linh Nhi lén lén lút lút ở Dư Điệp cung trước đây, là như thế nào?"

Thượng Quan Lệ á khẩu không trả lời được, Dư phi này, thế nhưng cố ý làm cho nàng hiểu lầm, sau đó dựng một cái bẫy để cho nàng nhảy vào!

"Tốt lắm tốt lắm, Lệ nhi cũng là bị nha hoàn của mình nói láo, chỉ là một chuyện nhỏ, cũng đừng làm cho Kiền Sở Vương chê cười. Lệ phi, ngươi còn không mau trở về đóng cửa suy nghĩ?" Thái hậu nhìn về phía Thượng Quan Lệ nói.

Thượng Quan Lệ mừng rỡ nói, "Lệ nhi tuân chỉ."

Linh Nhi không phục lắm, Thái hậu rõ ràng chính là thiên vị nàng ta!

Hạ Phù Dung lôi kéo Linh Nhi, để cho nàng ấy đừng nữa gây sự nữa, hình như hiện tại Thái hậu đã đem nàng trở thành kẻ thù số một....

Tu Hồng Miễn cũng có chút miễn cưỡng, bình thường mẫu hậu vẫn có chút thành kiến đối với Lệ phi, thế nào lần này......

"Hoàng nhi, ngươi không phải là luôn luôn ban đều ân huệ sao? Vậy tại sao vẫn còn chưa lâm hạnh Dư phi?"

Trong nháy mắt mặt Tu Hồng Miễn trở nên đỏ bừng, Thái hậu nhíu nhíu mày, chẳng lẽ Hoàng nhi đối với nàng ta......

Thái hậu quay đầu, nhìn về phía Hạ Phù Dung cũng đang đỏ bừng cả khuôn mặt, cúi đầu đếm con kiến, "Tối nay, hoàng thượng phải đi Dư Điệp cung nghỉ ngơi thôi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui