CHƯƠNG XI : SỰ THẬT (2)
“Nhưng…rõ ràng cậu đã hứa…”
“Vâng,nhưng tớ chỉ hứa không nói gì thôi,sau này nhớ rút kinh nghiệm đấy!”
“Không nhưng nhị gì cả,nếu muốn tớ giữ bí mật thì cậu và tớ hợp tác với nhau nhé?”
“Hợp tác?Nhưng để làm gì chứ!?”
“Nói chung cả 2 đều có lợi,thế nào hử!?”
“Cậu nói thử xem”
“Thì cậu cứ xem như tớ đã tỏ tình với cậu”
“Tại sao!?”
“Cậu không cần biết!Chỉ cần biết việc này đều có lợi cho cả 2 mà.Nếu cậu thích Bạch Dương sao không đi tỏ tình nhỉ!?”
“Là vì…”
“Vì sợ bị từ chối rồi mất luôn tình bạn bao lâu chứ gì!?Thế thì qua chuyện này xem như thử lòng Bạch Dương và…À,không có gì!”
“Chẳng lẽ cậu dùng cách này để…”_ Chẳng phải chứ!?Ác quỷ đội lốt mĩ nhân cũng có người trong mộng a!
“Cậu không cần biết.Tôi về trước đây!”_ Sau đó cô cất bước đi,chẳng thèm chào 1 tiếng nào
Gì mà thục nữ dịu dàng?Gì mà phép tắc lễ nghi? Nếu không phải vì cô là tiểu thư của gia tộc giàu có thì cô cũng chả cần cố gắng đóng kịch trước mặt người khác rồi.Con người thật của cô ngay từ đầu đã là 1 chú mèo con tinh nghịch và mưu kế phá phách rồi!
Cô thích người đó cũng chỉ vì người đó hiểu rõ con người thật của cô,lại rất dịu dàng với cô
Nghĩ đến đấy,đôi môi cánh đào của cô cong lên nụ cười rạng rỡ,đôi mắt cứ ngỡ say đắm lòng người.