Kinh thành Đại Sở
Bởi vì tân đế vừa mới đăng cơ nên thế cục cũng không được ổn định, trên đường cơ hồ không có ai, 1 nam tử thân hình cao lớn phi thân đi trên đường, động tác nhanh chóng mà quỷ bí
Tề Phi trốn trong góc tối, nhìn thấy Hắc y nhân kia, nhất thời sửng sốt “Lạc thiếu gia?” Hắn thấp giọng kêu 1 tiếng, đáng tiếc Hắc y nhân không nghe thấy
Trong thoáng chốt, thân ảnh đó chớp mắt đã giống như 1 cơn gió, rất nhanh đã biến mất trên đường, Tề Phi nhanh chóng đuổi theo.
Người nọ tựa hồ phát hiện ra bóng người ở phía sau, lập tức lắc mình vào góc tối, Tề Phi đuổi theo, phát hiện không còn thấy người, hắn nhoáng lên 1 cái, rồi tiếp tục đuổi theo về phía trước, đột nhiên từ phía sau, 1 thanh ảnh nhanh chóng nhảy ra, người nọ đã gác kiếm vào cổ họng hắn
” Người nào? Dám cả gan theo dõi ta?” Hắc y nhân lạnh giọng nói
Tề Phi vừa nghe thấy thanh âm, lập tức kéo khăn trùm đầu [cái nón có cái màn che mà trong phim hay có đó] ra “Lạc thiếu gia,ta là Tề Phi, là ngươi sao?”
Lạc Đình Nam ngẩn ra “Tề Phi?”
“Phải! Thật sự là ngươi a, Lạc thiếu gia, ta là Tề Phi, thật tốt quá, tìm được ngươi thật tốt quá!” Tề Phi cao hứng thiếu chút nữa đã bật khóc
Lạc Đình Nam kéo bỏ khăn trùm, lộ ra gương mặt ngăm đen tuấn mỹ “Tề Phi, sao ngươi lại ở đây?”
” Lạc thiếu gia, ta đang tìm thời cơ tiến cung, ngươi biết không? Người đăng cơ không phải là vương gia, mà là 1 người khác, vương gia đang ở trong đại lao ở hậu cung, Bạch Mai Nhi đang tra khảo vương gia, bây giờ, cũng không biết người hiện đang đăng cơ là ai!”
” Không phải Vương gia?” trong đầu Lạc Đình Nam “ông” 1 tiếng, kinh ngạc nhìn Tề Phi “Ngươi nói thật sao?”
Tề phi gật đầu,” Lạc thiếu gia, đây là Lam phu nhân nói cho ta, ngày ấy ta tiến cung thiếu chút nữa đã bị phát hiện, Lam phu nhân đã cứu ta! Mấy ngày nay ta vẫn tránh trong kinh thành, tìm cơ hội vào cứu vương gia! Chỉ là thương thế của ta còn chưa khỏi, võ công lại không tốt, các thuộc hạ cũng không dám động thủ, Lạc thiếu gia, ngươi trở về thì tốt quá, mau cứu vương gia đi!”
Lạc Đình Nam vẫn còn đang tiêu hóa tin tức đáng sợ này, Âu Dương Thanh Minh không thể nào trong 1 đêm mà đã có võ công cao cường như thế, hơn nữa bọn họ cùng nhau lớn lên, hắn ngoại trừ tàn nhẫn với Thiên Tình nhưng đối với những người khác lại không như vậy, nguyên lai, nguyên lai không phải là hắn! Chỉ là, Tề Phi nói đúng sao? Trong lòng hắn không thể không cân nhắc 1 chút, dù sao hắn ngã xuống hắc nhai [vách núi đen] cũng đã 2 tháng, chuyện xảy ra trong kinhg thành hắn cũng không biết, hôm nay hắn đến đây chỉ là để thăm dò tình hình
” Lạc thiếu gia?” Tề Phi thấy sắc mặt hắn âm u, tựa hồ đang cân nhắc cái gì “Ngươi đang hoài nghi lời ta nói sao?”
Lạc Đình Nam ngẩn ra, hắn quả thật có chút nghi ngờ “Tề Phi, thật giả khó phân, ta quả thật rất hoài nghi!”
Tề Phi gật đầu.
“Phải! Ta cho rằng, nếu Lạc thiếu gia không tin Tề Phi, vậy Tề Phi tự mình đi, lúc này mà còn không đi, ta lo vương gia sẽ lành ít dữ nhiều!”
” Tề phi, ngươi nói Vương gia bị bắt giam, ngươi có chính mắt nhìn thấy nơi hắn bị giam không? Còn nữa, tại sao Bạch Mai Nhi không giết hắn!” Lạc Đình Nam không thể không hoài nghi.
” Vì sao không giết vương gia thì ta không biết, có lẽ còn có giá trị lợi dụng, Lam phu nhân đã chết, đầy là tin tức truyền ra từ trong cung, hiện tại trong cung không có 1 người nào của ta, tất cả mọi người đều bị giết cả rồi.
Ngay cả cẩm y vệ cũng bị Bạch phu nhân thay đổi!”
“Nghiêm Dịch không đi tìm ngươi sao?” Lạc Đình Nam hỏi
” Không có!” Tề phi nói:” Hắn còn sống sao?”
Lạc Đình Nam lắc đầu “Ta không biết! Ngươi có thể liên lạc với bao nhiêu huynh đệ?”
“Cũng không có mấy, mọi người cũng không biết vương gia là giả, chuyện này ta cũng không nói cho bất cứ ai, nhưng bây giờ toàn thành đang truy sát ta, tất cả mọi người đều ai lo thân nấy, đâu ai dám qua lại với ta, hiện tại, chỉ mong vương gia được cứu ra, hi vọng hắn có thể đứng lên kêu gọi, làm rõ chân tướng khắp thiên hạ!”
“Soái ấn hiện ở trong tay ai?” Lạc Đình Nam lại hỏi
” Ta không biết, vẫn luôn ở trong tay vương gia, món đồ kia thật sự được giấu rất kỹ, ta cũng không biết nó ở nơi nào!”
” Chẳng lẽ là vì soái ấn?” Lạc Đình Nam có chút đăm chiêu nói.
Tề Phi lắc đầu.” Không có khả năng, mọi người đều tưởng người này là vương gia, ai còn quản soái ấn chứ?”
“Vậy Bạch Mai Nhi giữ lại vương gia là có tâm cơ gì?” Hắn không thể lý giải được
Tề Phi cũng lắc đầu.” Lạc thiếu gia, ta nói chính là thật sự, ngươi nghĩ xem, vương gia như thế nào có thể ngay lập tức trở nên tàn nhẫn như vậy, ta đi theo hắn nhiều năm, Nghiêm Dịch cũng đã đi theo hắn nhiều năm, như thế nào có thể đuổi cùng giết tuyệt chúng ta? Ta không tin, lúc bắt đầu, ta thật sự cho rằng vương gia là vì long ngự [ngai vàng], nhưng là, sau đó Lam phu nhân lại nói vương gia là giả, ta tin nàng, nàng ấy tự sát là vì cứu ta!”
Lạc Đình Nam nhớ đến ngày ấy khi hắn cùng Nghiêm Dịch chạy trốn, Bạch Mai Nhi cũng xuất hiện, bắt đầu từ khi nào mà hắn cần nữ nhân chỉ điểm “Tề Phi, ta nghĩ lời ngươi nói là sự thật, ta tin ngươi!”
” Lạc thiếu gia?” Tề Phi lần này thật sự kinh ngạc, có chút ủy khuất,” Ngươi tin ta?”
Gật gật đầu, Lạc Đình Nam vỗ vỗ vai hắn “Đừng để ý, ta chỉ là không thể không giữ lại tính mạng của mình để đi cứu muội muội!”
Nhắc đến Thiên Tình, thần sắc hắn trở nên ảm đạm, không biết nàng bây giờ còn sống không, kỳ hạn 1 tháng đã qua, hắn muốn vào hoàng cung nhìn 1 cái, sau đó lập tức đến Nguyệt Hoàng quốc, ít nhất hắn phải xác định xem Thiên Tình có còn sống không!
“Muội muội ngươi?” Tề Phi ngạc nhiên, khi nào mà Lạc thiếu gia còn có muội muội!
” Mạc cô nương muội muội thất lạc nhiều năm của ta!” Lạc Đình Nam chưa nói đến Thiên Tình, nhưng Tề Phi đã rất nhanh ý thức được!
” Lạc thiếu gia, không phải nói Thiên Tình công chúa là muội muội của ngươi sao? Ta nhớ lúc đăng cơ, lão vương gia đã công khai thân phận rồi.
Như thế nào Mạc cô nương lại trở thành muội muội của ngươi?”
Lạc đình nam sửng sốt, quên mất, hắn không muốn giải thích chuyện tá thi hoàn hồn, chỉ nói “Dáng vẻ nàng giống với Thiên Tình, ta vẫn luôn xem nàng là muội muội của mình!”
” Nga!” Tề Phi gật đầu.
Lạc Đình Nam cũng không giải thích thêm “Đêm nay chúng ta vào hoàng cung, trước hết điều tra thật hư, nếu có thể cứu thì cứu, nếu không thể, chúng ta sẽ tìm cơ hội!”
” Hảo!”
Hai người đợi đến lúc trời tối, thừa dịp bóng đêm vây kín, nhanh chóng phi thân về hướng hoàng cung.
Cả hoàng cung đều dày đặc hộ vệ.
Lạc Đình Nam đưa cho Tề Phi 1 gói thuốc, sau đó thổi chút bột phấn, 1 trận hương thơm ngát phiêu tán khắp hoàng cung.
Chỉ là, mê dược này chỉ có thể dung tạm thời, dược hiệu không được dài, hơn nữa đối với những người phía dưới trên mặt đất đều vô dụng.
bọn họ phi thân qua 1 gian điện, giống như mèo, ngồi trên nóc nhà, không dám phát ra tiếng động nào
Chợt nghe trong điện truyền tới tiếng ngâm nga của nữ tử “người ta không chịu nổi nữa rồi!”.