Trở lại ngự thư phòng, Thiên Tình liền vội vàng hỏi “Đình Nam ca ca, không phải huynh đã rơi xuống vách núi đen rồi sao?”
“Ân!” Lạc Đình Nam gật đầu “May mà lúc đó ta mạng lớn, không chết!”
Thiên Tình nghĩ đến sự nhẫn tâm của Âu Dương Thanh Minh, sắc mặt trầm xuống “Là hắn quá độc ác, cư nhiên muốn giết Đình Nam ca ca!”
“Không phải!” Lạc Đình Nam lắc đầu, nghĩ đến Sở Nghi Hiên còn đang có mặt ở đây, liền nói với hắn “Ta có thể cùng muội muội nói chuyện riêng được không?”
Sở Nghi Hiên thần sắc phức tạp nhìn Thiên Tình, cuối cùng vẫn gật đầu “Được! ta đi xử lý quốc sự, huynh muội các ngươi cứ ôn chuyện đi!”
Hắn tâm tư phức tạp, không biết Lạc Đình Nam muốn nói cái gì, nhưng hắn vẫn quyết định rời đi! Chỉ là bởi vì hắn không muốn làm cho Thảo nhi chán ghét mình mà thôi! Sở Nghi Hiên cô đơn cười, Thiên Tình nhìn theo bóng hắn rời đi, có chút không đành lòng
“Đình Nam ca ca, vì sao không cho công tử biết?” Nhìn qua Lạc Đình Nam, phát hiện sắc mặt hắn đã trở nên âm trầm, nàng cười nói “Đình Nam ca ca, chuyện gì vậy?”
Lạc Đình Nam nhìn theo Sở Nghi Hiên rời đi, rồi lại liếc mắt nhìn Thiên Tình 1 cái, cuối cũng cũng lên tiếng “Nghiêm Dịch có đến tìm muội không?”
“Ân!” Thiên Tình gật đầu, không rõ vì sao mà sắc mặt Đình Nam ca ca lại khó coi như vậy
“Thiên Tình, muội có biết chuyện của Âu Dương Thanh Minh không?” Lạc Đình Nam lại hỏi
Trong lòng Thiên Tình run lên, gật đầu “Hắn đang cơ, Bạch Mai Nhi là hoàng hậu, ca ca, ta quyết định ở bên Sở công tử rồi, về sau ta không muốn nhớ tới Âu Dương Thanh Minh nữa!”
Lạc Đình Nam có chút đăm chiêu, không biết phải nói tiếp như thế nào, đánh chuyển chủ đề “Độc trên người muội được giải như thế nào?”
“Là các sư phụ của công tử giúp ta giải!” Thiên Tình nói “Đình Nam ca ca, sao huynh lại đến nơi này?”
“Ta lo lắng độc trong người muội vẫn chưa được giải, muội không có việc gì thì ta yên tâm rồi, Thiên Tình, nếu muội đã quyết định ở bên cạnh Sở Nghi Hiên, ta ủng hộ quyết định của muội, xem ra hắn đối với muội thật sự rất tốt,ca ca cũng yên tâm! Ta còn phải trở về!”
“Trở về làm gì?” Thiên Tình kinh ngạc hỏi “Ca ca, ở lại đi, huynh trở về rất nguy hiểm, Âu Dương Thanh Minh còn đang truy sát huynh!”
“Không sao! Ta sẽ cẩn thận!”
Thiên Tình khẩn trương nói “Không cần trở về, rất nguy hiểm, ta không muốn huynh chịu bất cứ tổn thương gì! Ta chỉ có 1 mình huynh là thân nhân, ta không muốn huynh có mệnh hệ nào!”
“Thiên Tình!” Lạc Đình Nam mím môi, vẻ mặt có chút phức tạp, hắn đang do dự không biết có nên nói chân tướng cho nàng hay không
Nhìn thấy thần sắc của hắn, nàng khó hiểu hỏi “Huynh có chuyện gì muốn giấu ta sao?”
Lạc Đình Nam suy nghĩ rồi nói “Muội đối với Sở công tử, thật sự đã hạ quyết tâm rồi sao?”
Thiên Tình gật đầu “Đúng vậy! Sở công tử đối với ta rất tốt, ta quyết định cùng hắn ở 1 chỗ, không muốn nghĩ đến Âu Dương Thanh Minh nữa, ta biết ta làm vậy có lẽ chỉ vì cảm kích chứ không phải là tình yêu, nhưng nếu rời khỏi Sở công tử, ta sẽ không tìm thấy 1 nam tử nào trân trọng ta như vậy nữa!”
“Nế Âu Dương Thanh Minh quay lại tìm muội thì sao? Nếu hắn tìm đến muội thì có thể dao động quyết tâm của muội không?”
Thiên Tình bất lực cười “Ca ca, với huynh mà hắn còn truy sát như thế, hại ta suýt chút nữa là mất đi thân nhân cuối cùng, huyng cảm thấy ta với hắn còn có thể sao?”
Lạc Đình Nam gật đầu “Ta thấy muội đi theo Sở công tử cũng tốt, nếu muội đã lựa chọn như vậy, ca ca chúc phúc cho muội!”
Hắn vẫn không biết có nên đem chân tướng nói cho nàng hay không, hắn cảm thấy nếu không nói, trong lòng rất khó chịu
“Đình Nam ca ca!” Thiên Tình thấy hắn lại do dự, không khỏi nói “Rốt cuộc là sao vậy? Huynh có chuyện gì muốn giấu ta?”
Lạc Đình Nam gật đầu “Thiên Tình, có 1 chuyện, ta nghĩ mình vẫn nên nói cho muội thì hơn!’
“Chuyện gì?”
“Người đăng cơ không phải là Âu Dương Thanh Minh!”
“Không phải hắn?” Thiên Tình kinh ngạc “Như thế nào lại không phải! Người đó là ai?”
“Người đăng cơ là giả, chỉ là người đeo mặt nạ da người, thật sự Âu Dương Thanh Minh hiện giờ sống chết không rõ! Ta trở về là để tìm hắn, nếu muội đã quyết định ở bên Sở Nghi Hiên thì cứ hảo hảo cùng hắn ở 1 chỗ đi!”
Là giả? Huyết sắc trên mặt Thiên Tình biến mất trong nháy mắt, chỉ cảm thấy 1 cỗ hàn khí lạnh như băng từ chân lan tràn lên, ánh mắt ngây ngốc chuyển sang Lạc Đình Nam, thất thần mở miệng “Đình Nam ca ca, huynh nói cho ta, đã phát sinh chuyện gì? Đã phát sinh chuyện gì?”
“Bạch Mai Nhi và sư huynh của ta mưu đồ tranh đoạt giang sơn của Tiếu gia, Âu Dương Thanh Minh bị ả nhốt trong đại lao, người đăng cơ là giả, thi thể của muội trả trở về đã bị Bạch Mai Nhi hảo thiêu, Y Lam tự vẫn, Tề Phi trọng thương, ta và Nghiêm Dịch bị truy sát, mấy huynh đệ cũng bị giết sạch, người khởi xướng đều là Bạch Mai Nhi và sư huynh của ả! Ta đến hoàng cung nghe được nam tử ở cùng Bạch Mai Nhi không phải là vương gia, mà là giọng của 1 người khác!” Lạc Đình Nam rốt cuộc vẫn nói ra
“Đình Nam ca ca, vì sao lại như vậy!” thân thể Thiên Tình mềm nhũn, vô lực dựa vào Lạc Đình Nam, thống khổ tiêu hóa tin tức này, người đăng cơ là gì, vì sao lại như vậy? vì sao lại như vậy?
“Thiên Tình!” Nhìn thấy thần sắc bất ổn của Thiên Tình, Lạc Đình Nam vội vàng mở miệng “Thực xin lỗi, ta không nên nói cho muội, chỉ là ta…”
“Hắn bị nhốt trong đại lao?”
Lạc Đình Nam gật đầu “Bất quá hiện tại đã có người cứu đi, sống chết không rõ, ta chưa kịp tìm hắn mà đến tìm muội trước, ta lo độc tố trong người muội vẫn chưa được giải!”
Cả người Thiên Tình ngẩn ra, thống khổ và tuyệt vọng đến cực độ làm cho người ta bải hoải, nàng gắt gao cắn môi khống chế tình cảm bi thương của mình, khóe miệng cong lên 1 nụ cười “cư nhiên không phải hắn, không phải hắn, trời ạ! Ta đã làm gì vậy? Ta cư nhiên không tin hắn
Nàng rốt cuộc sao lại thế này? Như thế nào lại hoài nghi hắn? Lòng tin của nàng không chịu nổi 1 cuộc đả kích, Nhiễm Nhi nói đúng “Lòng tin của nàng không chịu nổi 1 cú đả kích!
Sắc mặt của nàng tái nhợt đến cực điểm, Lạc Đình Nam bắt đầu hối hận “Thiên Tình, muội đã quyết định ở bên cạnh Sở công tử, vậy cứ cùng hắn ở chung 1 chỗ đi, ta cam đoan sẽ tìm Âu Dương Thanh Minh trở về, muội yên tâm đi!”
Trong ngực Thiên Tình chấn động thật mạnh, lời nói của hắn làm cho trong lòng nàng cuồn cuộn nổi sóng “Đình Nam ca ca! ta phải trở về, ta cũng phải đi tìm hắn!”.