Ở Việt Nam…
–Vẫn không tìm thấy thưa chủ nhân – Tên Lính, hắn đang bẩm báo với Kill thì King quay qua lên nòng súng chỉ vào hắn, Kill quát :
–Dừng lại, chúng ta đang cần tìm Zen chứ không phải giết người nhà –Kill
–M* kiếp, biến! –King
Một ngày trôi qua, dù đã vận động hết tất cảm lực lượng để tìm Zen nhưng vẫn không tìm được Zen King như một con quỷ dữ bị giam cầm, Kill lúc này chỉ biết tìm kiếm dù một khe đá nhỏ hay nhánh cỏ cùng không bỏ qua, bất ngờ Ken tìm được manh mối :
–Kill, đây là khóa giầy của con Zen –Ken
Kill cầm khóa lên, nhìn theo hướng suối chảy cách đó khô xa là đến thác nước dẫn ra biển, Tuấn :
–Nếu vậy chắc lẽ Zen…–Tuấn, Kill quay lên nhìn Tuấn với ánh mắt đầy căm giận và sát khí, Kill :
–Tao nói cho mày biết, nó mày có gì mày sẽ không có tất cả mà còn mất đi tất cả đang có kể cả cái mạng của mày –Kill
–Cho chi diện mau, có lật tung nơi này lên cũng phải tìm được Zen, ai tìm được sẽ có 10triệu đô –King
–Nhanh lên –Ken
Ở nhà của Ju, Ry đã được bác sĩ riêng của Ju khám và giúp hồi phúc sức khỏe, Ju điện thoại cho Ken :
–Đã tìm được nó chưa? –Ju
Chưa, vừa tìm được khóa giày của nó, tao sợ trường hợp xấu nhất…Ry tĩnh chưa? –Ken
–Vẫn chưa, bác sĩ nói nó ổn rồi, khi nào nó tĩnh tao sẽ gửi nó cho tổng quản, rồi tìm nó tiếp tụi bây –Ju
–Thôi mày lo nó ổn cả đi, ở đây không thiếu người mà –Ken
–Ừ, mày đã nhận tin của Kelvin chưa? –Ju
–Chưa! Có chuyện gì? –Ken
–Mày với King mở coi đi, Sin chưa chết Kelvin đã đưa Sin vào bệnh viện ở Thái để phẩu thuật –Ju
Ry như đã nghe câu nói của Ju, cô như bật tỉnh chữ được chữ mất, tiếng rất nhỏ mỗi tiếng cô nói đều rất mệt, Ju phải kê tai xác cô để có thể nghe rõ :
–S..in…–Ry, Ju hiểu được ý của Ry :
–Sin vẫn còn sống, mày đừng lo hãy nghĩ đi mày khỏe chúng ta sẽ bay ngày thăm Sin –Ju
Ry nóng lòng để gặp Sin, nghe Sin còn sống Ry như được từ quỷ môn quan trở về, Ry :
–Đ…i…n..ga..y –Ry
–Không được mày còn rất yếu –Ju
Thuốc an thần của bác sĩ tiêm cho Ry vẫn còn nên ngay lập tức Ry chìm vào giấc ngủ. Dù ngủ nhưng cô vẫn gọi tên Sin trong giấc mơ, các bác sĩ luôn ở trong tư thế sẵn sàng cho mọi tình huống Ry yếu nhất.
Ở Thái Lan…
Kelvin vừa thiếp đi thì mơ thấy Ju đang chăm sóc cho mình, cả hai người đang chuẩn bị hun nhau thì Kelvin mở mắt dậy, đôi môi đang tiến đến Kelvin chẳm phải Ju mà là một cô gái với hàm răng đang niềng (Một trong số những điều Kelvin SỢ ở một cô gái)
–Heyyy… –Kelvin, cô gái dừng lại, Kelvin tiếp:
–Cô là ai? –Kelvin. Cô gái dừng lại, nháy mắt với Kelvin rồi nở nụ cười đưa hàm răng vừa niềng của mình vào mặt Kelvin, chàng che cả mắt lại :
–Anh quá đáng lắm, em là vợ sắp cưới của anh đây, Niky đây –Niky .Kelvin để tay xuống nhìn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, Kelvin :
Niky? –Kelvin, chàng cười phá lên :
Niky đâu? Kêu ra đi? Cô mà là Niky thì tôi là ai? –Kelvin
–Anh là Trần Khánh Huy con của Trần Khánh Nam mẹ là La Thảo Ly cậu là La Thảo Minh con gái là La Thảo Hy tên tiếng anh là Niky….–Niky
–Stop! Em là Niky? Sao em lại như….–Kelvin, cắt ngang câu Kelvin :
–Anh không biết Thái Lan cũng là một trong số những nước đi đầu về thẩm mĩ sao? Anh thấy em thế nào?–Niky
–Ghê –Kelvin
–WHAT? –Niky
–À ổn–Kelvin
Các bạn đang thắc mắt tại sao Niky và Kelvin là anh em mà Viện trưởng lại rất vui mừng và tán thành cho việc hai người kết hôn.?
Xưa ông bà ngoại Kelvin là những thương gia giàu có, cha của Niky bị bỏ rơi ở ngay bến tàu, ngày đấy ông Minh chỉ vừa mới sinh đôi ngày. Bị bỏ ở bến tàu ông khóc dậy cả khu thì lúc đấy ông bà ngoại Kelvin cũng đến xem thì ba Niky ngừng khóc, còn cười với ông bà. Họ cũng cưới nhau nhiều năm không có con nên quyết định nhận ông Minh về làm con, một năm sau đó thì mẹ của Kelvin cũng được ra đời, việc làm ăn của ông bà ngoại Kelvin cũng ngày một lớn hơn khi nhận nuôi ông Minh. Ông bà Kelvin đã thương ba Niky như một người con thực sự của họ, nhưng không vì thế mà ông Minh ỷ lại ông đã tự mình gầy dựng nên sự nghiệp, một viện trưởng của một bệnh viện lớn ở Bangkok. Một phần nào đó cũng nhờ danh tiếng của ông bà Kelvin nên ông luôn quan niệm phải trả ơn cho gia đình Kelvin bằng cách gả Niky cho Kelvin, nhưng mọi thứ chẳng như ông nghĩ khi sinh Niky mẹ cô đã mất, Niky là chẳng xin đẹp như người khác, ông cũng chẳng hi vọng gì nên khi nghe Kelvin chịu cười Niky, tầm hồn u tối của ông như được ánh ban mai thắp sáng