Tần Vô Song giành được sáu hạng điểm tuyệt đối, kỷ lục này đã lập tức được ghi vào lịch sử của Tinh La Điện.
Trong đó kẻ vui mừng nhất chính là Truân Trung Trì. Nhất mạch của Thanh Vân Điện trong tay của hắn, rốt cuộc cũng có một lần đột phá, phá vỡ sự lũng đoạn kỷ lục của nhất mạch Đại Điện chủ.
Trong Thanh Vân Điện đâu đâu cũng là một cảnh hoan ca vui vẻ, chúc mừng vì Tần Vô Song đã làm nên một lịch sử mới. Đây là vinh dự thuộc về Thanh Vân Điện, là niềm kiêu ngạo của cả Thanh Vân Điện.
Ngoài nhất mạch Đại Điện chủ ra thì bất kể một điện nào khác cũng chưa từng có kỷ lục trong bản ghi chép này. Lần này đã bị Tần Vô Song phá vỡ, từ nay về sao, Thanh Vân Điện có bản ghi chép mới, đơn giản dựa vào điểm đấy thôi cũng có thể áp chế được ba điện còn lại.
Những kẻ môn hạ trẻ tuổi của Thanh Vân Điện, có những gã thậm chí đã khóc lúc chúc mừng vì xúc động. Bọn chúng cuối cùng cũng có ngày được mở mày mở mặt.
Bản thân Tần Vô Song lại ngược lại, là kẻ bình tĩnh nhất. Theo như hắn thấy, giành được điểm tuyệt đối của sáu vòng này, đối với hắn mà nói cũng chẳng có gì là chiến đấu khó khăn. Nói một lời không phải giả dối thì hắn thậm chí căn bản cùng chưa dùng hết toàn lực.
Đương nhiên lời như vậy hắn sẽ không đi nói ra. Khảo hạch Đệ tử Cao cấp, dẫn đầu ba danh ngạch thăng cấp trực tiếp, ngoài Tần Vô Song thì còn một kẻ tới từ nhất mạch Đại Điện chủ, kẻ khác tới từ nhất mạch Tứ Điện chủ. Còn có danh ngạch thứ tư và thứ năm thì không thể thăng cấp trực tiếp, chỉ có thể đợi trận quyết đấu cùng vị trí thứ tư và thứ năm cuối cùng của khảo hạch Đệ tử Trung tâm, tranh hai danh ngạch còn lại. Trực tiếp thăng cấp, ngoại trừ ba người đứng đầu trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp, nhất mạch Nhị Điện chủ ngoài Tần Vô Song thì những kẻ khác đều không có liên quan tới thăng hạ cấp. Bởi vậy, số lượng Đệ tử Trung tâm cuối cùng vĩnh viễn vẫn là duy trì con số chín mươi sáu.
Chỉ là, nhất mạch Nhị Điện chủ lại thành ra nhiều hơn một gã Đệ tử Trung tâm. Vốn lúc đầu có mười hai gã, lần này không có ai bị xuống cấp, mà Tần Vô Song thân phận Quán quân khảo nghiệm, lại vọt vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm. Ngày hôm sau, Truân Trung Trì đi đến Chủ điện, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều. Tuy rằng vẻ mặt vẫn nghiêm túc như thường ngày nhưng trong khóe mắt và miệng lại biểu hiện vô cùng vui vẻ, rốt cuộc cũng không thể giấu đi đâu được. Đi vào đại điện thì thấy các Điện chủ khác đã tề tựu đông đủ. Đại Điện chủ Trác Bất Quần mỉm cười tiến lên:
- Lão Nhị, rất khá à, ta chúc mừng ngươi trước.
Truân Trung Trì cười khà khà, cười nói:
- Đại Điện chủ, thẳng thắn mà nói thì ta cũng chẳng có công lao gì cả, sau khi Tần Vô Song mới nhập môn, ta căn bản là cũng chưa có truyền cho hắn được công pháp gì cả. Đây chính là hắn tự tranh giành được, với ta không có nhiều quan hệ. Tuy nói như vậy nhưng trong lòng ta vẫn là có chút đắc ý.
Đại Điện chủ cười nói:
- Kẻ làm thầy, truyền thụ sự nghiệp là điều không cần phải hỏi. Truyền công pháp tu luyện chỉ là một phương diện, thân là sư phụ, mấu chốt không chỉ là truyền thụ võ nghệ cho hắn, quan trọng hơn chính là truyền đạo. Đạo này bao quát vạn vật, bao gồm cả tính cách con người, khí chất và cảnh giới tạo nên. Lão Nhị, Tần Vô Song này chính là trụ cột tương lai của Tinh La Điện, sau này còn cần phải mài dũa nhiều a.
- Ừm. Cái này không cần Đại Điện chủ phải dặn dò.
Trác Bất Quần gật gật đầu:
- Tốt lắm, hôm nay Đệ tử Cao cấp xếp hạng thứ tư và thứ năm, sẽ cùng đấu thêm hiệp phụ cùng với Đệ tử Trung tâm xếp thứ tư và thứ năm cuối cùng. Tất cả chín mươi sáu Đệ tử Trung tâm sau khi quyết định danh sách xong thì ngày mai là một kỳ thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm mới. Chư vị, có ý kiến gì không?
Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì nói:
- Quy củ hằng năm đều là như thế, chúng ta tự nhiên không có ý kiến gì!
Những vị Điện chủ khác cũng không có ý kiến gì, gật đầu tỏ vẻ không có ý kiến.
- Nếu như mọi người đều không có ý kiến gì thì vẫn theo quy củ cũ. Chín mươi sáu Đệ tử Trung tâm sẽ theo thành tích khảo hạch mà bài danh. Trong vòng thứ nhất ba mươi hai hạng đầu không cần phải thi đấu, sáu mươi tư người còn lại sẽ tiến hành chi cập chiến đấu, chọn ra ba mươi hai người thắng trận cộng với ba mươi hai đệ tử hạng đầu được tuyển thẳng, tổng cộng là có sáu mươi tư đệ tử, sẽ tiến vào vòng thứ hai, lại chia cặp mà quyết đấu. Cứ từ đó suy ra, dần dần thi đấu, cuối cùng tiến vào trận chung kết.
Trác Bất Quần lại đem quy tắc nói lại một lần, để cho mọi người không có dị nghị điều gì, lúc này mới tiếp tục nói:
- Ba mươi hai kẻ bị loại ra ngoài từ vòng một, theo thành tích của bọn họ mà xếp hạng. Từ vị trí sáu mươi lăm trở lên, sau mỗi một vòng vị loại, những kẻ đệ tử bị đào thải đều tiến hành xếp hạng, mà thứ hạng này thì tham khảo thành tích khảo hạch trước đó của bọn chúng mà tiến hành.
Truân Trung Trì gật gật đầu, nói:
- Đại Điện chủ, quy tắc mọi người đều hiểu. Chỉ có sau khi tiến vào mười sáu hạng đầu mới không dùng thành tích khảo hạch để xếp hạng. Mặc dù là sau khi bị đào thải, cần phải quyết đấu để quyết định cụ thể xếp hạng của mười sáu kẻ đó. Nói đơn giản thì xếp hạng cho hạng thứ mười bảy trở đi thì toàn bộ dựa theo thành tích khảo hạch lúc đầu mà sắp xếp. Mà xếp hạng thứ mười sáu trở lên thì mỗi một vị trí đều là do quyết đấu mà chiếm lấy.
Trác Bất Quần mỉm cười gật gật đầu:
- Lão Nhị nói không sai, quy tắc vẫn là như vậy. Vẫn theo quy củ cũ, mười sáu hạng đầu của năm trước, năm nay sẽ là tuyển thủ hạt giống. Vài vòng đầu sẽ không tham dự rút thăm, cam đoan bọn chúng sẽ ở trong vòng chiến đấu ba mươi hai hạng đầu, sẽ không gặp phải nhau. Như vậy trên trình độ nhất định cũng tránh khỏi cảnh anh hùng tương ngộ, bị loại ra ngoài trước. Đương nhiên nếu như bọn chúng không tự mình biết phấn đấu, bị tuyển thủ bình thường đào thải ra ngoài vậy thì chỉ có thể tự trách bản thân một năm qua đã không cố gắng, hoặc là vận khí không may mắn. Bạn đang đọc truyện được tại
Quy tắc này, vẫn là truyền thống cũ của Tinh La Điện, tự nhiên không có ai đưa ra ý kiến phản đối, sau khi các Điện chủ thống nhất ý kiến thì chương trình của trận đấu bài danh Đệ tử Trung tâm cũng được định ra hoàn toàn tới đây.
Trác Bất Quần nhìn một lượt, mỉm cười hỏi:
- Trận thi đấu bài danh lần này, phần thưởng của chúng ta cũng sẽ cao hơn một chút. Đặc biệt là thưởng cho mười hạng đầu. Mọi người đều không có ý kiến gì chứ?
- Đây là kết quả thảo luận của năm vị Điện chủ chúng ta, kẻ nào lại có ý kiến, vậy không phải là tự phản đối chính bản thân mình sao?
Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành ha ha cười nói.
- Đại Điện chủ, sang năm, hình như là lại đến kỳ thi đấu hai mươi năm tổ chức một lần phải không?
Trác Bất Quần thở dài nói:
- Thời gian giống như tên bay, thời gian không đợi người a. Sáu mươi năm trước, chúng ta vẫn là một thế hệ đệ tử trẻ tuổi, đi tham gia thi đấu cuộc trao đổi của Đông tam quốc. Đến nay kỳ thi đấu trao đổi này đã trải qua ba kỳ. Thế hệ trẻ một thời của chúng ta cũng đã không ngừng trưởng thành. Trận thi đấu giao hữu lần này được tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì. Đối với Đế quốc Đại La chúng ta mà nói thì thế cục cũng không có lợi.
Cái gọi là Đông tam quốc, kỳ thật là chỉ ba Đại Đế quốc Trung phẩm ở phía Đông của Đại lục Thiên Huyền, phân biệt là Đế quốc Đại La, Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Đan Dương.
Ba đại Đế quốc này, lãnh thổ phân bố thành hình chữ "Phẩm", cấu thành một thế lực lớn mạnh nhất ở phía Đông của Đại lục Thiên Huyền, hình thành thế chân vạc. Giữa các Đại Đế quốc này cũng chưa có cái gì giao tình thân thiết, thậm chí có lúc còn xảy ra xung đột nho nhỏ nữa.
Nhưng trong ba Đại Đế quốc Trung phẩm lại có chút không giống với các Công quốc nhỏ. Bọn họ trong lúc đó đều cùng kiềm chế lẫn nhau, kìm hãm lẫn nhau. Tỷ lệ phải dùng tới chiến tranh giải quyết mâu thuẫn ngược lại cũng không trực tiếp như các nước Công quốc.
Xét đến cùng thì một khi giữa các nước Đế quốc Trung phẩm xảy ra chiến tranh thì sự liên lụy cũng rất lớn, chính vì vậy cũng không dễ dàng phát sinh ra chiến tranh trên tất cả các mặt, dù sao thì lực phá hoại của hồi chiến tranh như vậy cũng rất lớn.
Giữa ba đại Đế quốc này, định kỳ thường tổ chức các lần trao đổi, hai mươi năm thi đấu giao hữu một lần, đó là để cho ba Đế quốc hiểu biết lẫn nhau, là phương thức để cho đối phương hiểu rõ thực lực của mình nhất.
Ba đại Đế quốc đối với kỳ thi đấu trao đổi này vô cùng xem trọng, mỗi một đợt đều phái ra đội hình cực mạnh, mong đợi áp đảo được hai kẻ còn lại của ba Đại Đế quốc, giành lấy một địa vị nổi bật trong ba đại Đế quốc phía Đông.
Mối quan hệ của Đế quốc Thiên Trì cùng Đế quốc Đại La từ trước đến nay cũng không hòa thuận cho lắm. Trên lịch sử thi đấu của ba nước, phàm là thi đấu giao hữu được tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì, thì thành tích của Đế quốc Đại La chẳng ra sao cả, mỗi lần cơ hồ đều không cao.
Đương nhiên, tổng thể mà nói, chiến tích của Đế quốc Thiên Trì trên lịch sử cũng không có gì gọi là đặc sắc nổi bật, nhưng cũng không phải là kém. Chỉ là trong vài trận thi đấu giao hữu mấy vòng gần đây thì cũng chưa từng có chiếm được vị trí Quán quân. Bởi vậy nói tới việc này, tâm tư của Trác Bất Quần cũng là có đôi chút trầm trọng.
- Đại Điện chủ, sang năm thi đấu giao hữu, vẫn là quy củ cũ, sắp xếp đệ tử mười hạng đầu đi tham gia thi đấu chăng?
Truân Trung Trì đột nhiên hỏi.
- Những lần thi đấu giao hữu trước đều là như vậy, tự nhiên sẽ không ngoại lệ.
Truân Trung Trì lại trầm ngâm hỏi:
- Mục tiêu lần này của Tinh La Điện chúng ta là một vị trí như thế nào ở tam quốc?
Trác Bất Quần khoát tay:
- Đế quốc Thiên Trì tổ chức thi đấu giao hữu lần này, chúng ta cũng không cần tận lực dốc hết sức, đợi đến khi đến phiên Đế quốc Đại La chúng ta tổ chức, đem mục tiêu nâng cao một chút cũng chưa muộn. Chúng ta cũng không cần định mục tiêu trước, chỉ cần nhớ rõ bốn chữ "toàn lực ứng phó" là được.
Vẻ mặt của những Điện chủ khác cũng trịnh trọng gật gật đầu đồng ý. Tam quốc thi đấu giao hữu không chỉ là một lần thi đấu đơn giản mà sau lưng việc nàu còn là cuộc chạy đua thế lực của ba nước lớn.
Tranh giành cắn xé lẫn nhau bắt đầu khởi động ngầm, thành tích thi đấu tốt xấu trong thi đấu giao hữu của ba nước thực có thể quyết định sách lược ngoại giao trong hai mươi năm của các nước, quyết định hướng đi mạnh yếu của các thế lực đại tông môn của ba đại Đế quốc.
- Được rồi!
Trác Bất Quần tự nhiên không nghĩ vì việc này ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người.
- Mọi người đều tự trở về đi, cần nhắn nhủ dặn dò thế nào thì đều dặn dò đệ tử đi. Hôm nay sau khi trận thi đấu phụ chấm dứt thì ngày mai sẽ bắt đầu trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm! Ngày mai, giờ Thìn, bắt đầu rút thăm.
Các Đại Điện chủ đều mặt mày nghiêm nghị, hiển nhiên thời khắc mấu chốt trong một năm cũng đã tới rồi.
Thành tích tốt xấu của trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm lại quyết định một năm thành bại của các mạch các điện. Nếu thành tích không tốt thì lễ mừng năm mới cũng chẳng có ý nghĩa gì. Mà nếu thành tích lý tưởng, đón năm mới cũng tăng thêm ý nghĩa gấp bội.
Truân Trung Trì lại trở về Thanh Vân Điện, ngay lập tức liền triệu tập tất cả các Đệ tử Trung tâm, Tần Vô Song hiển nhiên cũng trong hàng ngũ đó.
- Trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm ngày mai sẽ chính thức bắt đầu. Quy tắc cũng vẫn như xưa, không có gì khác biệt lắm. Trong vòng thứ nhất ba mươi hai hạng đầu không cần phải thi đấu. Mười sáu hạng đầu đều là tuyển thủ hạt giống, khi tiến vào vòng thi đấu ba mươi hai hạng đầu sẽ không gặp nhau. Phù nhi, Lữ Đằng, Giản Duệ ba kẻ các ngươi, năm trước cũng đạt được thành tích mười sáu hạng đầu, đều là tuyển thủ hạt giống. Thiên Nhuận cùng Lão Ngũ, Lão Lục, năm trước đều trong ba mươi hai hạng đầu, cho nên vòng thứ nhất sẽ không có liên quan tới các ngươi. Các ngươi hiện tại phải chuẩn bị đó là vòng quyết đấu thứ hai.
Dưới Chu Phù, sáu gã đệ tử đều gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm lần này, bọn họ đã từng tham gia thực tiễn qua rồi, vấn đề chi tiết bên trong cũng đã hiểu như lòng bàn tay. Chỉ là đối với Tần Vô Song mà nói trận đấu lần này là trận thi đấu bài danh đầu tiên mà hắn tham gia, tự nhiên cần phải dặn dò chỉ bảo kỹ lưỡng một chút. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà Truân Trung Trì triệu tập tất cả mọi người tới.