Khí Trùng Tinh Hà

Cửu Cung Phái có tất cả ba Đại Chưởng môn, trong đó có một Đại Chưởng môn họ Tả, tên Thiên Tứ.
Còn hai Phó Chưởng môn, Phó Chưởng môn thứ nhất năm nay đã già, tên là Triệu Hằng, tính cách nóng này, bình thường kiêu căng bá đạo ngang ngược vô lối, trừ Tả Thiên Tứ ra thì hắn chẳng xem ai ra gì.
Phó Chưởng môn thứ hai là nữ nhân, họ Đao, tên Hải Đường, tính cách thay đổi bất định, tuổi tác cô ả cũng là một điều bí ẩn. Cô ta không hiếu sát nhưng tính tình cũng không phải là tốt. Cô ta sống vô cùng phóng đãng, rất thích nam sắc. Khác với những kẻ háo sắc khác, Đao Hải Đường tích nhất là đồng nam, thứ đến là những nam tử tráng kiện.
Đương nhiên những nam tử mà cô ta săn chắc chắn phải là người tu luyện. Nam tử thế tục bình thường đương nhiên không thể lọt vào mắt xanh của ả.
Ba Đại Chưởng môn này đều có cảnh giới Linh Võ Đại viên mãn. Đương nhiên giống như các cấp bậc Linh Võ Cảnh khác, Linh Võ Đại viên mãn cũng có rất nhiều cảnh giới nhỏ. Nguồn: https://truyenfull.vn
Cùng là Linh Võ Đại viên mãn, cảnh giới và thực lực của Tả Thiên Tứ đều vượt xa so với hai Phó Chưởng môn là Triệu Hằng và Đao Hải Đường. Hai Phó Chưởng môn hành sự tuy đều có chỗ kỳ quái riêng, nhưng trước mặt Tả Thiên Tứ thì lại vô cùng ngoan ngoãn, tuyệt đối không dám có nửa hành động vượt ngoài quy định.
Vì thế trên danh nghĩa là có ba vị Chưởng môn nhưng đầu não của Cửu Cung Phái vẫn là Tả Thiên Tứ. Đây là thứ quyền uy độc nhất vô nhị, không có kẻ nào có thể thách thức được. Những kẻ dám khiêu chiến quyền uy của Tả Thiên Tứ, cho dù là Phó Chưởng môn, cũng chắc chắn phải chết.
Trưởng lão Chấp Pháp Điện đến Liên Hoa Cung, sau khi thông báo mới được vào trong. Lúc này ba Chưởng môn đang ngồi trên cao.
- Thuộc hạ bái kiến ba vị Chưởng môn!
- Hà hà, Lưu Trưởng lão, không cần đa lễ. Lần trước Cửu Chuyển Âm Dương Linh Tửu bị cướp, Chấp Pháp Điện các ngươi phụ trách truy bắt đạo tặc, đã lâu như vậy rồi không biết kết quả ra sao?
Giọng nói của Tả Thiên Tứ không lớn, hắn cũng không cố ý gây áp lực, nhưng chỉ mấy câu đó cũng khiến Lưu Trưởng lão toát mồ hôi lạnh.
- Đại Chưởng môn, thuộc hạ hổ thẹn, lần truy bắt này thất bại rồi. Hơn nữa đệ tử Chấp Pháp Đoàn được phái đi tử thương hơn một nửa, nếu thuộc hạ không nhầm thì ban đầu tin tình báo có sai xót. Thực lực của tên đạo tặc đó vô cùng mạng, hơn nữa thuộc hạ nghi hắn có nội ứng. Hắn chạy đến ba nước phía Đông, Thiên Cơ Tông của Đế quốc Thiên Trì trượng nghĩa, hai Đại Tông chủ ra tay nhưng vẫn không thể bắt hắn về quy án…
- Hai Đại Tông chủ Thiên Cơ Tông?
Tả Thiên Tứ có chút hoài nghi, tuy Tông chủ của Thiên Cơ Tông chưa thể lọt vào pháp nhãn của Tả Thiên Tứ hắn, nhưng dù gì cũng là cường giả Cao Linh Võ Cảnh, hai Cao Linh Võ Cảnh cường giả cũng không bắt được tên đạo tặc đó, lẽ nào tin tình báo sai thật?
Nhị Phó Chưởng môn Đao Hải Đường mỉm cười cất tiếng:

- Đại Chưởng môn, Thiên Cơ Tông trước nay chẳng có giao tình gì với Cửu Cung Phái chúng ta, sao lần này tự nhiên lại ra tay tương trợ? Không có việc gì mà ân cần như thế, không gian tặc thì cũng là đạo tặc!
- Giao tình?
Tả Thiên Tứ cười cười:
- Trên Đại lục Thiên Huyền giao tình là thứ không thể tin nhất. Thiên Cơ Tông muốn làm trò gì đây?
Lưu Trưởng lão thấy có cơ hội xen vào, vội nói:
- Đại Chưởng môn, Thiên Cơ Tông làm như vậy rõ ràng là muốn nịnh bợ Cửu Cung Phái chúng ta. Đại Tông chủ Cao Nhạc của Thiên Cơ Tông nay đã đích thân đến đây, đang nghỉ ngơi ở nhà khách, đợi Đại Chưởng môn gọi vào. Theo các đệ tử Chấp Pháp nói, hình như Thiên Cơ Tông có ý muốn kết làm đồng minh với Cửu Cung Phái chúng ta!
- Kết làm đồng minh với Cửu Cung Phái?
Phó Chưởng môn Triệu Hằng cười giễu:
- Thiên Cơ Tông cũng không nhìn lại thân phận mình xem, chúng dựa vào cái gì mà kết đồng minh với Cửu Cung Phái chúng ta? Cách nhau đến mấy vạn dặm, kết minh cái quái gì? Phải chăng Thiên Cơ Tông bọn chúng nghèo rớt đến nơi rồi, muốn đến Cửu Cung Phái đào mỏ?
Triệu Hằng trước nay tự cao tự đại, đương nhiên không cho rằng một tông môn nhỏ bé của một Đế quốc Trung phẩm lại có tư cách kết đồng minh với Cửu Cung Phái hắn. Dù có kết làm đồng mình thì có thể mang lại lợi ích gì cho Cửu Cung Phái chứ?
Tả Thiên Tứ lại không có động tĩnh gì, chỉ trầm ngâm hỏi:
- Lưu Trưởng lão, Thiên Cơ Tông có để lộ ý định gì không?
- Có, có ạ!
Lưu Trưởng lão vội vàng gật đầu:
- Hình như trong Đại hội So tài Đông Tam quốc kỳ này, thành tích của Thiên Cơ Tông không được như ý, dạo gần đây hành động lại thường thất bại, hơn nữa quan hệ với hai nước còn lại không được tốt lắm, gần đây xuất hiện hàng loạt xung đột, Thiên Cơ Tông phải trả giá khá nặng. Điều này khiến trên dưới Thiên Cơ Tông cảm thấy vô cùng nguy cơ. Vừa đúng lúc đệ tử Chấp Pháp Đoàn của chúng ta vào đó, vừa gặp Thiên Cơ Tông đã đối xử như là bạn cũ, phối hợp hành động khá ăn ý. Dường như Thiên Cơ Tông muốn dựa vào Cửu Cung Phái chúng ta để áp đảo tông phái của hai nước còn lại.

- Hà hà, muốn dựa dẫm vào Cửu Cung Phái, cái này cũng không phải là không được.
Tả Thiên Tứ nói tiếp:
- Chỉ là thù lao chúng có thể đưa ra là gì, cũng phải có thứ gì khiến người ta động lòng chứ?
Trưởng lão Chấp Pháp cười:
- Nghe nói họ đồng ý nhượng lại một số quyền đi khám phá Vô Tận Đông Hải…
Lời vừa nói ra, ánh mắt Tả Thiên Tứ lập tức lóe lên ánh sáng kỳ lạ, rồi bật cười:
- Lưu Trưởng lão, ngươi không nói đùa đấy chứ? Ba nước phía Đông trước nay luôn coi Vô Tận Đông Hải là vùng đất của riêng chúng, không cho bất cứ thế lực bên ngoài nào bước chân vào. Ngay Đế quốc Xích Long chúng ta cũng không muốn vượt hàng mấy vạn dặm đi gây sự với ba nước đó. Lẽ nào Thiên Cơ Tông lại ăn cây táo rào cây sung?
Lưu Trưởng lão mỉm cười:
- Thuộc hạ cũng cảm thấy khó hiểu. Nhưng Tông chủ của Thiên Cơ Tông đúng là đã ở nhà khách, Đại Chưởng môn có thể gọi hắn đến.
Tả Thiên Tứ trầm ngâm một lát rồi cười:
- Nếu chúng đến thật thì chuyện này đúng là còn nhiều điều phải suy nghĩ. Có điều, mỡ đã dâng đến miệng, không cắn vài miếng thì thật có lỗi với bản thân. Nhưng cũng không phải vội, cứ để vài ngày cho ý chí của chúng suy giảm rồi triệu kiến cũng được.
Lưu Trưởng lão suy nghĩ chốc lát rồi thấy khâm phục Đại Chưởng môn vô cùng. Để vài ngày cho tâm trạng của chúng nóng ruột, bất an, dần dần hoài nghi, ý chí giảm sút. Như thế, khi gọi chúng đến trao đổi, bên mạnh bên yếu, có thể cắt giảm tối đa lợi ích của đối phương và tối đa hóa lợi ích của Cửu Cung Phái. Hai Phó Chưởng môn còn lại cũng gật đầu tán đồng với quyết định của Tả Thiên Tứ.
Như vậy là bọn Cao Nhạc mấy ngày ở nhà khách đều có người sắp xếp việc ăn uống, không long trọng, cũng chẳng lạnh nhạt, giống như đối đãi với khách nhân bình thường vậy.
Cao Nhạc tuy trong lòng nóng ruột nhưng cũng đoán được một vài điều. Chỉ là trong hoàn cảnh này thì cũng chẳng thể làm gì. Hắn là con lợn béo dâng đến tận cửa, người ta chặt chém thế nào thì không phải hắn nói là được.

Nhưng nghĩ đến tình hình ngày một xấu đi của Thiên Cơ Tông, nghĩ đến thế lực của Tinh La Điện, sự do dự của Cao Nhạc bỗng chốc bay biến, đã có chủ ý rồi thì sẽ không rút lui nữa.
Chúc Đại Trung đi cùng Cao Nhạc, thỉnh thoảng lại than vãn vài câu, nhưng hắn cũng biết đây là Cửu Cung Phái, không đến lượt hắn kêu ca này nọ, nên hàng ngày cũng chỉ có thể buồn bực, bức bối vậy thôi.
Cứ thế sáu bảy ngày sau, tên đệ tử họ Hà của Chấp Pháp Đoàn mới đến, xin lỗi luôn miệng:
- Cao Tông chủ, ba vị Chưởng môn gần đây bận rộn việc công không thể dứt ra. Đến hôm nay mới có thời gian, nghe nói chư vị đến, mời các vị đến Liên Hoa Cung gặp mặt.
Cao Nhạc nghe vậy mừng rỡ, lấy lại tâm trạng rồi đi. Đến Liên Hoa Cung, Cao Nhạc và Chúc Đại Trung cùng các đệ tử tiến lên phía trước bái kiến.
Tả Thiên Tứ rất hòa nhã:
- Cao Tông chủ, nghe danh đã lâu, không cần phải khách khí như vậy, mời ngồi! Gần đây bản tọa bận công vụ, hôm nay mới có thời gian rảnh, đã tiếp đón chậm trễ, mong các vị bỏ qua.
- Không dám, không dám!
Cao Nhạc vội vàng nói.
Trà được dâng lên, Tả Thiên Tứ mỉm cười:
- Nghe nói lần này đệ tử Chấp Pháp Đoàn của Cửu Cung Phái ở quý quốc gặp vài khó khăn, được Thiên Cơ Tông trượng nghĩ ra tay giúp đỡ. Bản tọa xin cảm tạ Cao Tông chủ!
- Tả Chưởng môn xin đừng khách khí như vậy. Chỉ là chút sức mọn, cũng là thể hiện chút kính trọng, sùng kính của Đế quốc Thiên Trì đối với thượng bang. Chỉ đáng tiếc là không bắt được đào phạm.
- Từ tâm ý này có thể thấy Cao Tông chủ là người nhiệt tâm. Nghe đệ tử Chấp Pháp nói Cao Tông chủ lần này đến, một là để viếng thăm, hai là hình như cũng có chuyện gì đó muốn thương lượng với Cửu Cung Phái bọn ta?
Lúc này, Cao Nhạc cũng gật đầu nói thẳng luôn:
- Cao mỗ đã nghe đại danh của Cửu Cung Phái từ lâu, trước nay luôn ngưỡng mộ. Vì thế có đem theo vài đệ tử của Thiên Cơ Tông muốn nhờ vùng đất địa linh nhân kiệt của quý phái đào tạo bồi dưỡng chúng và có thể đột phá về tu vi. Hi vọng Tả Chưởng môn chiếu cố đến. Đương nhiên Thiên Cơ Tông bọn ta không phải không biết lễ nghĩa, cũng có đại lễ dâng lên.
Tả Thiên Tứ nghe vậy chỉ khẽ cười, cũng không vội thể hiện thái độ.
Cao Nhạc biết lão hồ ly Tả Thiên Tứ này đang đợi hắn nói rốt cuộc có "đại lễ" gì. Nó lớn như thế nào sẽ quyết định thái độ như thế đó của Tả Thiên Tứ.

- Cao Tông chủ, mấy vị cao đồ ngài đưa đến xem ra đều là thiên tài trẻ tuổi của Thiên Cơ Tông. Không tồi, ha ha ha, cũng khá lắm! Có thể đào tạo được.
Lời của Tả Thiên Tứ rõ ràng đang ám chỉ, thậm chí là cổ động, ý rất rõ ràng: ngươi nói mau đi, rốt cuộc là đại lễ gì? Nếu lễ vật đủ lớn thì bồi dưỡng vài đệ tử không thành vấn đề.
Điều này Cao Nhạc lập tức hiểu ngay. Hắn trịnh trọng nói:
- Tả Chưởng môn, ba nước phía Đông bọn ta từ trước tới giờ có một thỏa thuận, cứ hai mươi năm sẽ đi khám phá Vô Tận Đông Hải một lần. Mà đường vào Vô Tận Đông Hải cũng có khóa phong ấn của mỗi nước, thiếu bất cứ chìa khóa của nước nào đều không thể mở ra. Vì thế ngoài ba nước phía Đông ra, các thế lực bên ngoài không thể vào được Vô Tận Đông Hải. Lễ vật của Cao mỗ là, chia đôi suất đi Vô Tận Đông Hải cho quý phái.
Tả Thiên Tứ bật cười vui vẻ, cuối cùng thì Cao Nhạc cũng nói vào chủ đề chính rồi. Triệu Hằng cũng cười, rõ ràng là rất hài lòng với sự thẳng thắn của Cao Nhạc. Đao Hải Đường thì bình thản hỏi:
- Cao Tông chủ, Thiên Cơ Tông các ngài có tất cả bao nhiêu suất?
Cao Nhạc thở dài nói:
- Cuộc thi lần này Thiên Cơ Tông gặp bất trắc, trước khi vào trận, một đệ tử Linh căn Biến dị cấp bậc Trung Linh Võ Giả đã tử vong, vì thế kế hoạch sụp đổ, dẫn đến chỉ xếp hạng cuối. Theo quy định chỉ có bốn suất.
Triệu Hằng trừng mắt:
- Chỉ bốn suất? Quá ít, quá ít!
Cao Nhạc khó xử nói:
- Quy định là thế, hàng nghìn năm nay vẫn vậy!
Triệu Hằng nói:
- Quy định vớ vẩn! Đó là quy định của ba nước các ngươi. Đại Chưởng môn, để ta đi phía Đông một chuyến cho hai nước kia biết điều một chút, sửa đổi quy định đi. Ít nhất mỗi nước phải được một phần ba, nếu không thì làm ăn cái chó gì?
Cao Nhạc thêm dầu vào lửa:
- Nếu Đại Chưởng môn có thể thuyết phục Tinh La Điện và Long Hổ Môn thì còn gì bằng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận