Truân Trung Trì lại nói:
- Đại Điện chủ, ta lại thấy không nhất định phải đến Cửu Ô Thần Miếu. Đại hội Đồng minh của chúng ta sắp diễn ra, việc này là quan trọng nhất. Vô Song có ý nghĩa vô cùng quan trọng với Tinh La Điện. Dù có đi Cửu Ô Thần Miếu thì cũng phải đợi đại cục ổn định rồi mới nên đi.
Trác Bất Đàn thấy ý kiến này của Truân Trung Trì rất có lý, gật đầu nói:
- Lão Nhị nói có lý. Chúng ta cần phải tổ chức tốt Đại hội Đồng minh. Nếu thành công, Đế quốc Đại La sẽ có ngày thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm. Đến lúc đó, Cửu Ô Thần Miếu cũng được, Đế Thích Cung cũng được, chắc chắn sẽ đều phái đại biểu đến tham gia. Lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện với người của Cửu Ô Thần Miếu…
Đế quốc Đại La nếu thăng lên Đế quốc Thượng phẩm nhất định phải được sự thừa nhận của Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Thiên Hành. Để được hai Đế quốc này thừa nhận chắc chắn sẽ có không ít cuộc giao lưu qua lại. Sau khi đạt được sự nhất trí này, Tinh La Điện tạm thời giam Lạc Quy Vân lại.
Đại hội Đồng minh khu vực phía Đông cuối cùng cũng mở màn.
Bên ngoài đại quảng trường của Tinh La Điện, hơn một trăm đại biểu và thế lực các nước phía Đông đã tề tựu. Mỗi thế lực dường như đều phái đến những người tinh anh nhất. Tinh La Điện lúc này có thể nói là vô cùng náo nhiệt, nhưng cũng rất hòa nhã.
Tinh La Điện, trên đến Điện chủ, dưới đến Đệ tử Sơ cấp đều vui mừng hớn hở, hưởng thụ niềm vui, niềm hạnh phúc khi là chủ nhà.
Bên Tinh La Điện, năm vị Điện chủ, còn cả támvị Pháp vương, mười sáuTrưởng lão và các Đệ tử Trung tâm, Điện tiền Sứ giả đều đang đứng ở những nơi dễ thấy.
Trác Bất Đàn nhìn khách khứa đến từ khắp nơi nói:
- Chư vị, Tinh La Điện ta vô cùng cảm kích mọi người đã đến tham dự. Nếu có gì mạo muội xin mọi người hãy lượng thứ cho!
Những thế lực này đa số đều muốn nịnh nọt Tinh La Điện, đều nói:
- Trác Điện chủ nói gì vậy? Tinh La Điện tổ chức Đại hội Đồng minh, đây là việc tốt cho khu vực phía Đông.
- Đúng vậy, chúng ta nên có Đại hội Đồng minh từ sớm, kết thành một tòa thành đồng minh vững chắc.
- Đúng, kết đồng minh là cách tốt nhất để chúng ta tự bảo vệ mình và tự cường. Đương nhiên, Đại hội Đồng minh này cần phải chọn ra một Minh chủ, ta thấy Tinh La Điện là thích hợp nhất!
Các thế lực bàn tán sôi nổi, những người này có người thật lòng cũng có kẻ giả dối. Nhưng dù là thật hay giả thì đều chẳng có kẻ nào dám có nửa phần bất kính với Tinh La Điện.
Những kẻ này đều biết, thời gian gần đây cục diện phía Đông thay đổi to lớn, Tinh La Điện vang danh thiên hạ, đánh bại Cửu Cung Phái, tiêu diệt Thiên Cơ Tông. Những việc gây chấn động này đều đã dự báo một điều, Tinh La Điện đang quật khởi.
Mà một loạt những hành động gần đây của Tinh La Điện cũng thể hiện rằng, bước tiếp theo của việc quật khởi của Tinh La Điện chính là xưng bá khu vực phía Đông!
Tinh La Điện xưng bá, với đại đa số các thế lực mà nói thì không có ảnh hưởng gì nhiều nên họ không cảm thấy lo lắng.
Dù sao thì trước đây ba nước Đế quốc Trung phẩm chiếm giữ phía Đông, nay đổi lại là Tinh La Điện thì với họ cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn.
Thậm chí một thế lực lớn mạnh quản lý, còn có thể duy trì sức cạnh tranh cho khu vực phía Đông, từ đó đẩy mạnh sự phát triển của các thế lực khác trong khu vực.
Vì thế trong các thế lực này, mười thì có đến sáu bảy phần đều hy vọng Tinh La Điện hoàn thành đại nghiệp xưng bá phía Đông. Còn họ nếu nhân cơ hội tạo quan hệ tốt với Tinh La Điện thì những lợi ích vụn vặt, thừa thãi sẽ hơn cả lợi ích có được khi có ba nước Đế quốc Trung phẩm quản lý.
Nếu ví khu vực phía Đông này là một cái bánh to, ba Đế quốc Trung phẩm ăn thì những người khác chẳng còn gì. Nhưng nếu cái bánh to này cho một Đế quốc ăn, ít nhất thì sẽ rơi vãi chút vụn bánh. Rốt cuộc những cái vụn bánh này rơi vào miệng ai thì phải tranh giành rồi. Cùng lắm thì cũng giống như trước, chẳng được gì.
Còn ba bốn phần còn lại, hoặc tiếp giáp với Đế quốc Đại La nên có phần đề phòng, hoặc có xung đột lợi ích, hoặc từng có ân oán gì đó với Đế quốc Đại La.
Còn một loại nữa, đó là Đế quốc Đan Dương có Long Hổ Môn là đại diện. Vốn thực lực ngang hàng với Đế quốc Đại La nay lại phải thần phục, về mặt tâm lý không thể chấp nhận được.
Lời của Trác Bất Đàn khiến cho bên dưới bàn tán một cách sôi nổi.Đợi khi tất cả dần yên lặng Trác Bất Đàn mới nói:
- Chư vị, lần này ta mời các vị đến đây là muốn thông báo một vài việc đã xảy ra ở phía Đông trong thời gian gần đây.
Nói rồi quay sang Truân Trung Trì nói:
- Lão Nhị nói đi!
Truân Trung Trì gật đầu, tiến lên trước nói:
- Chư vị, ta tin rằng, trước đây không lâu, trong mắt mọi người Truân Trung Trì ta vẫn là một kẻ đã chết. Không sai, hơn một năm trước, Triệu Hằng của Cửu Cung Phái đánh đến sơn môn Tinh La Điện ta, quả thật hắn đã đánh vỡ đan điền, ta rơi vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh.
Truân Trung Trì vừa nói vừa vận khí thế của Linh Võ Đại viên mãn, khí thế bao trùm, áo đảo mọi sự bàn tán.
Ánh mắt của tất cả không hẹn mà cùng nhìn lên Truân Trung Trì. Tin đồn về Truân Trung Trì, rất nhiều người đều đã nghe qua, nhưng cụ thế thế nào thì không ai biết. Lúc này Truân Trung Trì đích thân đứng ra nói, đương nhiên mọi người rất tò mò, muốn nghe xem rốt cuộc là thế nào.
Truân Trung Trì bình thản nói:
- Nếu không phải mệnh Truân mỗ chưa đến lúc tuyệt thì đã âm dương cách biệt với mọi người rồi. Chư vị, trong số các vị, có bao nhiêu người có tu vi hơn Truân mỗ?
Truân Trung Trì hỏi như vậy khiến ai ai cũng hít một hơi khí lạnh, nghĩ rằng Truân Trung Trì muốn khoe khoang võ lực, rất nhiều người cảm thấy hít thở cũng khó khăn.
Truân Trung Trì cười:
- Truân mỗ đột phá Linh Võ Đại viên mãn cũng mới gần đây. Ta chỉ nói, hôm đó khi bị Triệu Hằng đả thương, dù là tu vi vào thời điểm đó thì ở khu vực phía Đông cũng không có quá ba người có tu vi hơn Truân mỗ phải không?
Nếu tính vào thời điểm đó, có thể thắng Truân Trung Trì chỉ có đệ nhất cao thủ của Thiên Cơ Tông và Long Hổ Môn, đúng là không quá ba người.
Mọi người đều gật đầu, Truân Trung Trì nói:
- Dù là vậy, Triệu Hằng đến vẫn dễ dàng đả thương ta, tiễn ta đến trước cửa quỷ môn quan một chuyến. Chư vị, thực lực và địa vị của Truân mỗ ở khu vực phía Đông, trong tình cảnh đó vẫn khó đảm bảo an toàn. Thứ hỏi, chuyện như vậy nếu xảy ra với các vị thì các vị có thể gặp may mắn không?
Lời nói của Truân Trung Trì rất sắc bén, sau khi đưa ra câu hỏi, ánh mắt nhìn xung quanh cũng sắc bén như thế khiến những người này muốn né tránh cũng không được.
- TruânĐiện chủ, lão nhân gia ngài còn bị thương, đổi lại là bọn ta thì chắc chắn mất mạng!
- Đúng vậy, điều này chẳng còn nghi ngờ gì nữa.
Có người lên tiếng là lập tức có nhiều người khác nói theo.
Truân Trung Trì thấy không khí có vẻ sôi nổi nên cũng không ngắt ngang giữa chừng. Khi mọi người nói cũng khá nhiều rồi mới gật gật đầu nói:
- Chư vị, ta nói những điều này không có ý khoe khoang gì, chỉ là muốn nói cho mọi người biết, khu vực phía Đông của chúng ta nhìn có vẻ rộng lớn, đông đảo các quốc gia. Nhưng trong các quốc gia nhân loại địa vị lại không hề cao. Cường giả thật sự muốn đến gây chuyện là đến, không cần cân nhắc! Như vậy là vì sao?
Truân Trung Trì lên giọng.
- Không còn nghi ngờ gì, chúng dám đến bắt nạt chúng ta, như thế có thể thấy, tuy chúng ta rộng lớn nhưng chỉ là một nắm cát rời rạc, không có khả năng tập trung sức mạnh, không có một thế lực lớn mạnh bảo vệ. Phía Tây có Đế quốc Thiên Hành, cả khu phía Bắc thì có Cửu Ô Đế quốc. Phía Tây Nam, chính Nam thì là Đế quốc Xích Long. Chỉ có phía Đông chúng ta là không có liên minh, không có lãnh tụ lớn mạnh, thế lực bên người muốn đến là đến, muốn đi là đi, muốn gì được nấy!
Tần Vô Song cười mỉm, sư phụ vòng vo lâu như vậy cuối cùng cũng nói vào chủ đề chính. Phía Đông cần một lãnh tụ lớn mạnh. Đến nay không phải đối tượng thích hợp nhất cho vị trí lãnh tụ này đã xuất hiện rồi sao? Những lời Truân Trung Trì nói khiến tất cả không ngớt gục gặc.
Lần này không đơn giản chỉ là nịnh bợ hay lấy lòng. Rất nhiều người đều đang ngẫm nghĩ mọi điều Truân Trung Trì nói, cảm thấy đúng là vậy. Họ đều hiểu chỉ có phía Đông là thiếu một lãnh tụ đủ sức mạnh. Phân tích như vậy lại càng hiểu ý đồ của Tinh La Điện khi mở Đại hội Đồng minh lần này. Xem ra Tinh La Điện đã tính toán rất chu đáo. Những người thông minh đều biết nên làm thế nào. Đại thế đã thành, nếu phản đối có nghĩa là gây khó dễ cho Tinh La Điện, chỉ có hại chứ chẳng lợi lộc gì. - .
Lúc này, Cực Âm Lão Quái trong đám người bỗng thấy Tần Vô Song nửa cười nửa không nhìn mình, lập tức hiểu ra, hắng giọng nói:
- Những lời Truân đại nhân nói quả thật khiến Cửu Âm ta bừng tỉnh. Xem ra chúng ta cũng cần một liên minh vững chắc, một lãnh tụ lớn mạnh. Mọi người nói xem có đúng không?
Cực Âm Lão Quái từng có ân oán với Truân Trung Trì, chuyện này rất nhiều người biết. Lúc này Cực Âm Lão Quái lại công khai thuận theo Truân Trung Trì, mười người thì có đến tám chín người nghĩ, Cực Âm Lão Quái này biến tính rồi à?
Tần Vô Song cười, khẽ gật đầu thể hiện khá hài lòng với những gì Cực Âm Lão Quái nói.
Cực Âm Lão Quái được sự ám thị đó nói càng hăng hái hơn:
- Chư vị, mọi người đều biết, Cực Âm ta và Truân Điện chủ từng có một vài xung đột nhỏ. Thời gian đó ta luôn cảm thấy thiệt thòi, thậm chí đã có ý nghĩ rời khỏi Đế quốc Đại La. Nhưng sau này ta lại nghĩ, rời khỏi Đế quốc Đại La, rời khỏi quê hương thì cũng giống như lá rụng mà không về cội vậy, sẽ có kết quả gì tốt chứ? Nói cho cùng, chúng ta là người của Đế quốc Đại La, là người của khu vực phía Đông này, rời khỏi mảnh đất này chúng ta chẳng là cái gì hết. Vì thế, một khu vực phía Đông lớn mạnh không chỉ có lợi cho Cực Âm ta mà còn vô cùng có lợi cho mọi người. Vì thế, Cực Âm ta quyết định toàn lực ủng hộ liên minh! Chúng ta hãy cùng chọn ra một Minh chủ để dẫn dắt chúng ta tiến tới huy hoàng!
Những lời của Cực Âm Lão Quái lập tức nhận được những tiếng hò reo ủng hộ. Ngay Truân Trung Trì dường như cũng không ngờ Cực Âm Lão Quái lại biết đại thể như thế.
Tần Vô Song chỉ mỉm cười nghĩ bụng, Cực Âm Lão Quái này, nếu lợi dụng tốt thì cũng rất có lợi.