Khí Trùng Tinh Hà

Nghe thấy Mộ Dung Nhạn nói như vậy, mấy thủ lĩnh của Tinh La Điện trong lòng vô cùng vui vẻ. Từ trước tới nay sự chém giết giữa các tông môn là chuyện bình thường, cho dù là diệt môn thì cũng là chuyện không hiếm gặp.
Tinh La Điện tuy rằng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng giai tầng trung tâm thì cũng chưa có bị tổn thương trầm trọng, nguyên khí cũng không có trọng thương, chỉ cần một đoạn thời gian khôi phục, tự nhiên vẫn có thể chỉnh đốn lại như ban đầu.
Mấu chốt nhất chính là, cái giá mà địch nhân phải trả nặng nề đến mức độ nào, đấy mới là vấn đề quan trọng.
Sau khi Tần Vô Song trở về, nguy cơ của Tinh La Điện đã được giải trừ, tự nhiên không cần phải trốn tránh ở Vô Tận Đông Hải này chịu tội.
Trên thực tế thì vận khí lần này của bọn họ cũng thật chẳng ra làm sao cả, mới chỉ rời khỏi bờ biển vài trăm dặm liền gặp sóng to gió lớn tới như vậy.
Không nói bọn họ ở trên mặt biển thế nào, căn bản còn chưa tiến tới khu vực nước sâu thì thuyền đã bị sóng biển nhấc lên, trực tiếp đánh tan xuống đáy biển. Sự nguy hiểm của Vô Tận Đông Hải, không phải là trên mặt biển, mà vẫn là ở đáy biển.
Một mảnh hải vực mấy ngàn vạn dặm này, thậm chí vượt qua diện tích của cả bốn đại Cấm địa của Thần của Đại lục Thiên Huyền khác cộng lại.
Đừng thấy chỉ là vài trăm dặm hải vực này, hai ba trăm con người không có thuyền bè di chuyển cũng thực khó khăn. Cũng may mấy kẻ này đều là Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện, ngoài vài tên tâm phúc do Thiên Tứ Vương Phủ mang theo ra thì ngoài ra đều là cao thủ cấp bậc Tiên Thiên, tuy rằng không biết ngự không phi hành, nhưng di chuyển trong vài trăm dặm hải vực thì vẫn là không có vấn đề gì.
Cho nên những người bên phía Thiên Tứ Vương Phủ thì cần Tần Vô Song giúp đỡ một đoạn đường. Lúc này Tần Vô Song cũng không giấu diếm, đem năm đầu Linh thú Phong ấn còn lại trong Phong ấn Đồ quyển một hơi triệu hồi ra.
Có linh thú cấp bậc Động Huyền Cảnh cùng với Hư Võ Đại viên mãn làm kẻ khuân vác, chở những người này tự nhiên là vô cùng nhẹ nhàng dễ dàng. Không lâu sau, mọi người đều an toàn quay về đất liền.
Chìa khóa Linh lực trong ngoài đều có thể dùng, ba đạo cấm chế lại mở ra theo con đường quen thuộc.
Rời ra khỏi Vô Tận Đông Hải, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác trút bỏ được gánh nặng. Cuộc sống mấy năm gần đây quả thực là có chút gian nan.
Sau khi rời đi khỏi Vô Tận Đông Hải, tự nhiên là phải tránh tai mắt của mọi người. Tần Vô Song cùng Thiên Tứ Vương Phủ phân làm một đội, các cao tầng và Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện thì chia làm một đội đi đường khác.
Những đệ tử còn sót lại của Tinh La Điện nghe nói năm vị Điện chủ trở về thì tự nhiên là vô cùng vui sướng và mong ngóng, thật đúng như là mây trôi qua gặp lại trăng sáng. Dáng vẻ cằn cỗi thâm trầm của Tinh La Điện nhất thời phát sáng, sục sôi phấn chấn.
Năm vị Điện chủ của Tinh La Điện trở về, tin tức này khiến cho các quốc gia nhân loại trở nên một trận sóng to gió lớn. Vốn dĩ cho rằng Đế quốc Đại La sắp bị sụp đổ, nhất thời bình thản điềm tĩnh như núi.
Mà những thế lực đang muốn ngo ngo ngóc đầu dậy, lại là phải lén lút bỏ đi cái dã tâm muốn dần dần trỗi dậy. Tinh La Điện tuy rằng bị đả kích trí mạng, nhưng nòng cốt của Tinh La Điện thì căn bản vốn không có bị tổn thương gì lớn.

Hay nói cách khác, lực lượng sinh mệnh của Tinh La Điện vẫn cường đại như cũ. Bởi vì Đại Điện chủ và Nhị Điện chủ của Tinh La Điện đều song song phá võ chướng ngại của Linh Võ Cảnh, thành công tiến vào Hư Võ Cảnh. Việc này đối với các quốc gia nhân loại mà nói thì quả thực là mấy trăm năm gần đây không có sự rầm rộ như thế.
Nếu như Tinh La Điện không có gặp sự đả kích của La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song cũng sẽ không có nhúng tay vào Tinh La Điện, bởi vì với địa vị của Tinh La Điện ở các quốc gia nhân loại, đã không cần hắn phải ra tay.
Bởi vì có kiếp nạn này do La Thiên Đạo Trường gây ra, cho nên Tần Vô Song đối với việc xây dựng lại Tinh La Điện, không thể đổ trách nhiệm cho người khác, hắn tuy rằng không thể can thiệp sự đấu tranh bên ngoài của các quốc gia nhân loại, nhưng sự ủng hộ của hắn hối với Tinh La Điện mà nói lại là vô cùng quan trọng.
Đối với việc đông sơn tái khởi của Tinh La Điện, giật mình ngạc nhiên nhất vẫn là Long Hổ Môn. Nghĩ tới lời Tần Vô Song cảnh cáo đối với Hạ Thiên Minh, Long Hổ Môn lúc này mới ý thức được dã tâm trước kia của mình mới ngu xuẩn làm sao. Không hề nghi vấn, Tinh La Điện nhất định có thể là một kẻ đứng đầu, dẫn đường cho các quốc gia nhân loại lâu dài.
Đừng nói là Long Hổ Môn, cho dù là Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung, với sự tiếp tục phát triển như vậy thì cũng căn bản là không thể chống lại với Tinh La Điện.
Xét cho cùng, Tinh La Điện có một cường giả nghịch thiên như Tần Vô Song, nước lên thì thuyền lên, đã có vận mệnh đột phá các quốc gia nhân loại.
- Vô Song, lúc trước ta từ Bách Việt Quốc đem ngươi tới Tinh La Điện, biết trước ngươi sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của Tinh La Điện, lại không thể tưởng tượng được tốc độ thăng cấp của ngươi như vậy lại có thể quá nhanh như vậy. Ha ha, Đại Điện chủ ngươi đã từng nghĩ qua đến ngày hôm nay sao?
Truân Trung Trì vô cùng xúc động. Có đồ đệ như thế, còn cầu gì nữa?
Gì mà nguy cơ của Tinh La Điện, bọn họ đã căn bản có thể gối cao đầu mà ngủ, không lo không nghĩ gì. Có Tần Vô Song ở đây, dù Tinh La Điện có ở trong thung lũng bị bao vây bốn phía cũng căn bản không cần lo lắng. Thực lực của Tần Vô Song, đã đủ để giơ tay nhấc chân có thể xoay chuyển tình thế, vãn hồi sóng to gió lớn.
Trác Bất Đàn thở dài:
- Chúng ta vốn dĩ là hy vọng Tần Vô Song và Vi Dực là song tinh chiếu rọi bầu trời của Tinh La Điện. Vi Dực bây giờ, theo như tốc độ tiến bộ của hắn, ai có thể dự đoán được, Vô Song đã dẫn trước dẫn trước Vi Dực không biết bao nhiêu đoạn. Ngay cả so với mấy lão già ta cũng khó có thể đuổi kịp cái bóng của hắn a!
Như Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn, Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì, Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành rõ ràng không còn gì có thể nói được rồi, bởi vì bọn chúng đã không thể tìm thấy ngôn từ nào thích hợp để miêu tả về Tần Vô Song nữa, chỉ vô cùng xúc động trong lòng.
Truân Trung Trì cười nói:
- Kỳ thật, ta lại không hy vọng Tần Vô Song trưởng thành nhanh tới vậy. Các ngươi xem, hắn hiện tại tiến vào Tần gia Thiên Đế Sơn, ở Hiên Viên Khâu xem như là một nhân vật nổi tiếng. Tự nhiên thì hắn cũng không thể lại nhúng tay vào chuyện tranh đấu ở các quốc gia nhân loại.
Truân Trung Trì nói như vậy, nghe có chút tiếc nuối, kỳ thật là trong sự giải vây của Tần Vô Song đã thức tỉnh cho mọi người biết thân phận hiện tại của hắn, không được trách móc hắn nặng nề. - .
Giữa mấy lão già này cũng là vô cùng ăn ý, nghe Truân Trung Trì nói như vậy, cũng đều gật gật đầu nói:

- Nói cũng đúng, từ này về sau, Vô Song xuất lực vì Tinh La Điện thì cũng chỉ có thể hoạt động âm thầm ở sau lưng. Đương nhiên ta cũng không tin, các quốc gia nhân loại này, vẫn còn có thế lực có thể xâm phạm đến Tinh La Điện chúng ta, trừ phi là lại có người của Hiên Viên Khâu tới.
Tần Vô Song nói:
- Chư vị Điện chủ, Thiên Đế bệ hạ đã tự mình mở miệng, tuyệt đối sẽ không có kẻ nào lớn gan, dám công nhiên cãi lại ý chỉ của Thiên Đế bệ hạ. Còn nữa, nếu là người thuộc Cấm địa của Thần đích thân xuất mã, thì ta cũng sẽ không ngồi yên mà làm ngơ rồi.
- Ừm, Vô Song, ngươi liền yên tâm ở Hiên Viên Khâu mà phát triển đi. Ở các quốc gia nhân loại, có năm vị Điện chủ chúng ta, còn có danh tiếng của ngươi làm Hộ pháp, cũng đủ để ứng phó bất kỳ cục diện gì của ở các quốc gia nhân loại rồi.
Tần Vô Song gật gật đầu, đem ra hai cái Ngọc bài Truyền thức, giao cho Trác Bất Đàn cùng Truân Trung Trì:
- Đại Điện chủ, sư phụ, Ngọc bài Truyền thức này là ta mời đại sư luyện phù chế tác, vô cùng hữu dụng. Có cái này thì chúng ta cho dù cách xa hàng trăm vạn dặm cũng đều có thể thông qua thần thức truyền âm. Nếu như Hiên Viên Khâu có động tĩnh gì, ta lập tức liền có thể thông báo cho các vị biết, các vị ở các quốc gia nhân loại cũng có thời gian để chuẩn bị.
Ngọc bài Truyền thức này đối với các quốc gia nhân loại mà nói thì tuyệt đối là vật xa xỉ, Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì tiếp nhận lấy, vẫn là còn chút khó tin.
- Đáng tiếc là nguyên liệu không có nhiều, ta chỉ làm ra được có mười cái.
Tần Vô Song mỉm cười nói.
- Ừm, Vô Song, phần tâm ý lớn này của ngươi, chúng ta nhận!
Truân Trung Trì lại không hề khách sáo, hắn bây giờ chính là đang hưởng thụ phúc lợi mà đồ nhi của hắn mang lại.
Tần Vô Song cười nói:
- Còn có một chút vũ khí và áo giáp, đồ nhi quay lại cũng sẽ hiến cho Tinh La Điện.
Sự đổi mới trang bị của Tần Vô Song vô cùng nhanh, có rất nhiều loại vũ khí không dùng đến nữa, tự nhiên cũng bị đào thải, còn có một vài kiện là sau khi tiêu diệt địch nhân mà giành được.
Tần Vô Song quý tốt không quý nhiều, những cái dư thừa tự nhiên là phải thanh lý sạch sẽ. Đồ trang bị này ở Hiên Viên Khâu có lẽ không được coi là bảo vật, nhưng ở các quốc gia nhân loại thì tuyệt nhiên là vật vô cùng trân quý.

Sau khi cùng sư môn bàn luận một lúc, Truân Trung Trì cười nói:
- Ngươi cũng đừng ở đây tiếp mấy lão già bọn ta, đi xem phụ thân người nhà của ngươi đi.
Lúc này, Mộ Dung Nhạn cũng không có ở bên cạnh Tần Vô Song mà là đang cùng Tần Tụ nói chuyện với trưởng bối. Tần Tụ tính cách ôn nhu, tự nhiên cùng với Mộ Dung Nhạn cũng thập phần ăn ý.
Mộ Dung Nhạn cùng Tần Tụ nói chuyện với nhau vài câu, cảm thấy vô cùng yêu quý. Chỉ cảm thấy tuy rằng Tần Tụ xuất thân ở các quốc gia nhân loại nhưng khí chất trong từng cử chỉ cũng không hề thua kém gì những người ở Hiên Viên Khâu.
Yêu nhau yêu cả đường đi lối về, Mộ Dung Nhạn cùng Tần Tụ, đôi bên cũng đều là vô cùng vừa ý. Lúc Tần Vô Song trở về, Tần Tụ cười khanh khách nói:
- Vô Song, mau tới đây, nói chuyện với tỷ tỷ vài câu.
Tần Vô Song từ nhỏ đối với tỷ tỷ là vô cùng quyến luyến, yêu thương và bảo vệ, cười đi tới:
- Tỷ, phụ thân cùng tỷ phu đâu?
- Bọn họ mang Thành Thành ra ngoài rồi.
- Tỷ, lần này ta trở về, ngoài việc đem Nhạn nhi đến gặp mấy người, đúng là còn nghĩ muốn nói về việc của Thành Thành.
- Thành Thành?
- Đúng, tỷ tỷ, ta lần này tới là muốn nhất mạch Tần gia trấn Đông Lâm chúng ta dời trở về Thiên Đế Sơn. Chỉ không biết ý của phụ thân như thế nào.
- Phụ thân đối với việc nhận tổ quy tông, cũng vẫn luôn nghĩ tới, luôn có khúc mắc, khẳng định sẽ không có phản đối.
- Nếu phụ thân chịu đi, tỷ tỷ ngươi đi không?
- Phụ thân đi, chúng ta cũng tự nhiên sẽ đi, Vô Song, ngươi ở Thiên Đế Sơn, đều an bài xong chưa?
Tần Vô Song nói:
- Đều dàn xếp ổn thỏa cả rồi, lúc nào cũng có thể trở về, đi rồi cũng có thể tùy theo an bài.
- Cả di cốt của tổ tiên cũng có thể di chuyển trở về sao?

Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Lần này tạm thời vẫn chưa thể được. Ta muốn mang mọi người đến để quen thuộc một chút, sau đó đợi thời cơ chín muồi…
Tần Vô Song còn chưa nói hết, Tần Liên Sơn đúng lúc từ bên ngoài trở về, hiển nhiên là nghe được lời nói của Tần Vô Song, tiến lên nói:
- Vô Song, di cốt của tổ tiên, không thể cùng dọn đi sao?
Tần Vô Song chỉ báo tình hình thực tế, trừ phi hắn lập được đại công cho Tổng bộ Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, nếu không, không phải không thể di chuyển trở về, mà chỉ có thể được an táng ở một địa phương bên ngoài Xá Thân Cốc. Bởi vậy, sau này tiến vào Xá Thân Cốc, lại phải di chuyển thêm một lần, không khỏi có sự bất kính với tổ tiên.
Tần Liên Sơn trầm ngâm nói:
- Vô Song, chúng ta lần này không tới Vấn Đỉnh Sơn cùng con nữa. Đợi thời cơ chín muồi thì chúng ta sẽ cùng nhau qua đó.
Tần Vô Song cũng không gấp, gật đầu nói:
- Vậy chúng ta liền chờ một chút, hay là ta đem Thành Thành qua đó trước. Với căn cơ của Thành Thành thì ở các quốc gia nhân loại phát triển, quả thật có chút đáng tiếc.
- Nhưng mà, Thành Thành không phải họ Tần a!
Tần Tụ có chút lo được mất suy tính thiệt hơn.
- Ha ha, tỷ, Tần gia cũng có đệ tử họ khác mà. Bất kể là Trưởng lão hay là Đệ tử Trung tâm đều có cao thủ khác họ. Thành Thành tuy không phải là Tần gia nhưng là họ hàng bên vợ của Tần gia.
Tần Tụ có chút do dự, dù sao thì Thành Thành cũng mới chỉ có bốn năm tuổi, chưa từng rời xa nó, đột nhiên phải rời xa nó, tình mẫu tử của Tần Tụ tự nhiên là dâng tràn.
Đạt Hề Minh cũng đúng lúc tiến tới, nói:
- Vô Song, vậy ngươi hãy mang Thành Thành đi đi.
So với tình mẫu tử của Tần Tụ, Đạt Hề Minh trong lòng cũng hy vọng con mình sẽ trở thành rồng thành hổ. Bất kể thế nào thì ở Thiên Đế Sơn phát triển thì tuyệt đối vẫn có tiền đồ hơn phát triển ở các quốc gia nhân loại.
Mọi người ý kiến không thống nhất, chỉ đành hướng ánh mắt nhìn về Tần Liên Sơn, chờ kẻ đứng đầu một nhà như lão.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận