Khí Trùng Tinh Hà

Hiên Viên Bạt là cường giả của Đồ Đằng Tộc Hiên Viên Khâu đâu có muốn gây rắc rối cho Tần gia, nhưng tình hình thế này Hiên Viên Bạt không thể không làm gì.
Nghe Tần Vân Nhiên nói vậy, Hiên Viên Bạt cười cười nhìn về phía Tuyết Thiền.
Chưởng môn Tuyết Thiền gật đầu:
- Diệu Vân Tiên Cô, chỉ nói không chưa được, ngươi nói Tần Vô Song lén vào cấm địa của ngươi, có chứng cứ gì không?
Diệu Vân Tiên Cô đã câu kết với Tân Thiên Thần, hai bên đã bàn xong khẩu cung, bình tĩnh nói:
- Muốn chứng cứ, rất đơn giản, Tần Vô Song từng đến Vạn Hoa Cốc, nhất định sẽ để lại khí tức ở đó. Thần Đạo Quả của cấm địa bị mất, cây của nó vẫn còn đó, đấy cũng là chứng cứ. Còn nhân chứng, lúc đó rất nhiều người đã nhìn thấy Tần Vô Song, chỉ có điều hắn đeo mặt nạ, nhưng lưới trời lồng lộng, tuy hắn ngụy trang rất tốt nhưng vẫn có người nhận ra hắn. Họ có thể làm chứng!
- Ai?
Tuyết Thiền hỏi.
- Vốn dĩ Tân Vô Kỵ, Tân Vô Vọng của Tân gia Thiên Đế Môn và Yến Thiên Tùy của Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Oanh của Lôi Đình Tông đều có thể làm chứng nhưng họ trước sau đã bị Tần Vô Song giết người diệt khẩu. Nhưng họ từng liên lạc với người đứng đầu của mình, họ có thể làm chứng!
Nói rồi Diệu Vân Tiên Cô nhìn về bọn Tân Thiên Thần.
Thật ra Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh đều bị Thần thú của Nga Mi Đạo Trường giết, Lôi Oanh cũng vậy. Tân Vô Kỵ từng nói chuyện này với Tân Thiên Thần.
Nhưng Tân Thiên Thần vẫn có dụng tâm khác, hắn không nói chân tướng cho Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, mà nói là Tần Vô Song đã giết Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh.
Hai thế lực này đương nhiên rất tín nhiệm Thiên Đế Môn, hơn nữa lời Tân Thiên Thần nói cũng hợp tình hợp lý. Ân oán giữa họ và Tần gia ai ai cũng biết, nếu nói Tần Vô Song giết Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh, họ căn bản chẳng thể nghi ngờ.
Vì thế Tân Thiên Thần vừa nói là Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Minh của Lôi Đình Tông đương nhiên sẽ nghe theo mà đối phó với Tần Vô Song.
Huống hồ Tần Vô Song còn có hiềm nghi mưu sát Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh, cộng thêm với thù cũ nợ mới ở trận chiến Phiêu Tuyết Lâu, khiến hai thế lực này cũng muốn mau chóng giải quyết Tần Vô Song.
Hiên Viên Bạt nghe nói nhân chứng lại là người trong Hiên Viên Khâu thì lòng chùng xuống, Hiên Viên Tộc trước nay không can thiệp đến tranh đấu giữa các tông môn trong nội bộ Hiên Viên Khâu, nhưng tranh đấu cũng phải có chừng mực!

Tranh đấu trong nội bộ thì thôi. Giờ ở bên ngoài lại làm trò cười cho thiên hạ, người trong một nhà lại bới móc nhau, không phải là mất mặt sao?
Hiên Viên Bạt trong lòng không vui, nhưng trước mặt nhiều người như vậy cũng không tiện nói gì, chỉ nhìn đám người Tân Thiên Thần.
- Tân Thiên Thần, con trai của Thiên Đế, Tân Vô Kỵ cũng bị Tần Vô Song giết sao?
Tân Thiên Thần nói đầy ai oán:
- Bạt đại nhân, Tân Vô Kỵ đúng là bị Tần Vô Song hại chết. Nghĩ việc Vô Kỵ nhà ta chỉ là ngăn Tần Vô Song không cho hắn vì chút lợi riêng mà ảnh hưởng đến thể diện Hiên Viên Khâu chúng ta, từ đó ảnh hưởng giao tình giữa Hiên Viên Khâu và Mộng Huyễn Thiên Trì, vốn chỉ muốn khuyên nhủ nhưng ai ngờ Tần Vô Song lại vô pháp vô thiên như vậy, lại hạ thủ với đồng đạo Hiên Viên Khâu?
Tân Vô Kỵ việc đoạt bảo thất bại bị mất mạng, qua miệng lưỡi của Tân Thiên Thần lại biến thành một đại hiệp ra tay vì lẽ công bằng, còn Tần Vô Song thì biến thành tiểu nhân vì lợi riêng mà phá hỏng đại cục.
Yến Quy Nam cũng nói:
- Thiên Phạt Sơn Trang ta vốn không muốn đứng ra, nhưng Tần Vô Song quả thực ép người quá đáng. Dù có thù với Thiên Phạt Sơn Trang ta thì giải quyết ở Hiên Viên Khâu không phải tốt hơn sao? Đến Mộng Huyễn Thiên Trì, Tần Vô Song hắn lại không màng đến đại cục, đúng là đáng hận! Bạt đại nhân, không trừ bỏ Tần Vô Song thì lẽ trời ở đâu?
Lôi Minh cũng ai oán nói:
- Nhớ khi chúng ta xuất phát từ Thiên Đế Sơn, Thiên Đế bệ hạ đã dặn dò chúng ta không được nội bộ tương tàn. Nhưng Tần gia lại không nghe, mưu hại động môn, lòng dạ thật đen tối!
Tân Thiên Thần cười thầm, may mà chưa nói sự thật cho chúng, nếu không thì đâu có được trợ thủ đắc lực thế này?
Mỗi người cắn một phát, Tần Vô Song ngươi dù có nghìn cái mồm xem sẽ giải thích ra sao?
Hiên Viên Bạt không phải kẻ không có đầu óc, nghe ba thế lực cùng nói như vậy nhưng trong lòng không tin ngay, ân oán giữa Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Đình Tông và Tần gia hắn cũng rất rõ. Mà sự đối địch không công khai giữa Tần gia và Tân gia cũng chẳng phải bí mật gì.
Rốt cuộc là thị hay phi, chỉ nghe lời phiến diện thì chưa thể được.
Chưởng môn Tuyết Thiền trầm ngâm nói:

- Hiên Viên đạo hữu, ba vị đây đều là người của Thiên Đế Sơn, ta nghĩ có lẽ sẽ không đổ oan cho Tần gia cũng thuộc tám môn Thiên Đế Sơn phải không?
Hiên Viên Bạt cũng không hàm hồ:
- Lời nói phiến diện không đủ để làm chứng cứ. Chi bằng gọi Tần Vô Song đến, dù là hắn làm thì cũng cho phép hắn tự biện hộ. Chư vị nghĩ sao?
Đại diện ba vùng Cấm địa của Thần còn lại đều gật đầu:
- Đúng thế, chúng ta phán xét thì nên nghe Tần Vô Song nói thế nào.
- Ừm, bắt trộm phải có tang chứng mới định tội được.
- Cũng đúng, Hiên Viên đạo hữu, chi bằng hãy gọi Tần Vô Song đến đi.
Hiên Viên Bạt nghe mọi người đều nói vậy, quay ra Tần Vân Nhiên:
- Vân Nhiên, ngươi gọi Tần Vô Song đến đây.
Tần Vân Nhiên truyền thức cho Tần Vô Song, Tần Vô Song cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng đến Ngọc Hư Cung. Vào bên trong, Tần Vô Song lập tức cảm nhận áp lực vô hạn của những Thần đạo cường giả. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Nếu không phải được thần quang tẩy lễ từ trước thì trong tình cảnh này e là Tần Vô Song sẽ thất thố. Tần Vô Song bước vào trước bao ánh mắt của mọi người.
Người đầu tiên hắn nhìn thấy không phải năm đại Đồ Đằng cường giả, cũng không phải Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên mà là Diệu Vân Tiên Cô, ác phụ từng sỉ nhục hắn ở Oản Tử Cốc.
- Chính là hắn!
Diệu Vân Tiên Cô không kìm được kêu lên.

- Tần Vô Song bái kiến chư vị Đồ Đằng cường giả và các vị tiền bối!
Tần Vô Song hành lễ chu đáo, đối diện với Diệu Vân Tiên Cô cũng không hề sợ hãi mà nhìn thẳng vào bà ta.
Tần Vân Nhiên nói:
- Vô Song, Bạt đại nhân là cường giả Hiên Viên Đồ Đằng Tộc, ngươi không phải lo lắng, lẽ công bằng ở trong lòng người. Có kẻ ngậm máu phun người, hãm hại ngươi, tuy Tần gia chúng ta thấp cổ bé họng nhưng cũng có sự kiêu ngạo của mình.
Tần Vô Song nói:
- Đệ tử hiểu!
Mọi người thấy trong hoàn cảnh này mà Tần Vô Song vẫn có thể trấn tĩnh như vậy thì cảm thấy bất ngờ.
Hiên Viên Bạt nhìn Tần Vô Song, cũng không tăng áp lực cho hắn, chỉ nói:
- Tần Vô Song, Diệu Vân Tiên Cô của Nga Mi Đạo Trường nói ngươi lấy cắp Thần Đạo Quả của họ, xâm nhập cấm địa của họ, chuyện này có đúng không?
Diệu Vân Tiên Cô cười lạnh:
- Bạt đại nhân, ngài hỏi như vậy đương nhiên hắn sẽ không thừa nhận. Liệu có thể để Diệu Vân hỏi hắn vài câu không?
Diệu Vân Tiên Cô cũng ngông nghênh, trước mặt Đồ Đằng cường giả Hiên Viên Tộc mà dám nói như vậy. Hiên Viên Bạt quả nhiên bực mình, liếc nhìn Chưởng môn Tuyết Thiền, hiển nhiên là đang chất vấn Chưởng môn Tuyết Thiền, tu luyện giả Mộng Huyễn Thiên Trì các ngươi sao lại chẳng có trên dưới gì cả vậy?
Chưởng môn Tuyết Thiền lại nói:
- Hiên Viên đạo hữu, Nga Mi Đạo Trường là người bị hại, Diệu Vân Tiên Cô có phần nôn nóng, xin lượng thứ cho. Diệu Vân Tiên Cô ngươi hỏi đi.
Diệu Vân Tiên Cô gật đầu, khẩu khí lạnh băng:
- Tần Vô Song, ngươi từng đến Vạn Hoa Cốc đúng không?
Tần Vô Song bình thản nói:

- Đúng, ta từng đến!
- Hừ, Vạn Hoa Cốc là cấm địa của Nga Mi Đạo Trường, ngươi chưa được mời đã tự tiện vào đó là đại tội. Hơn nữa ngươi vì cướp đi Thần Đạo Quả mà giết Tân Vô Kỵ bọn họ, điều này cũng không phải oan cho ngươi chứ?
- Diệu Vân Tiên Cô phải không? Trước khi Tiên Cô hỏi ta, ta có thể hỏi một câu không? Lần đó ngươi xâm nhập Hiên Viên Khâu, cướp người của Hiên Viên Khâu ta, đã được ai mời chưa? Lần đó ngươi ỷ vào thực lực, trong hoàn cảnh không có ai, đã giày vò ta bằng mọi cách, hôm nay sao không dùng cách cũ? Dùng vũ lực bức cung không phải là sở trường của ngươi sao?
Sắc mặt Diệu Vân Tiên Cô lạnh tanh:
- Già mồm!
Tần Vô Song nhướng mày:
- Chư vị, Diệu Vân Tiên Cô xông vào Hiên Viên Khâu ta, đối phó với tu luyện giả Hiên Viên Khâu, điều này hợp tình hợp lý, còn ta vô ý đi qua Vạn Hoa Cốc lại là đại tội sao? Thiên hạ đâu có cái lý lẽ cường đạo ấy? Diệu Vân Tiên Cô nói Vạn Hoa Cốc là cấm địa, nhưng hôm đó, không một vạn thì cũng có tám chín nghìn tu luyện giả vào Vạn Hoa Cốc. Sao không thấy đệ tử Nga Mi Đạo Trường ngăn cản? Nếu đã là cấm địa thì sao Nga Mi Đạo Trường lại lập lôi đài chiêu thân ở đó? Sao lại bảo đệ tử môn hạ cố tình phát tán tin tức về Thần Đạo Quả dụ những tu luyện giả đó đến động huyệt của Thần thú Bạch Hổ? Diệu Vân Tiên Cô, hôm nay ngươi không tìm ta thì ta cũng đang muốn nói về ngươi trước mặt các Đồ Đằng cường giả. Nga Mi Đạo Trường dùng Thần Đạo Quả làm miếng mồi dụ các tu luyện giả đến, biến họ thành thức ăn cho Thần thú Bạch Hổ để giúp nó đột phá lên Chân Thần Đạo. Chuyện này ngươi nghĩ thần không biết quỷ không hay nhưng không biết thiên hạ tai vách mạch rừng. Những việc Nga Mi Đạo Trường đã làm trời biết, đất biết, ngươi biết, ta cũng biết!
Hành vi của Nga Mi Đạo Trường vốn không để lại dấu vết gì, từ ngoài nhìn vào, những tu luyện giả kia nghe tin về Thần Đạo Quả muốn đi đoạt lấy nhưng bị Thần thú nuốt gọn. Bên ngoài không thể ngờ tin về Thần Đạo Quả lại là do Nga Mi Đạo Trường phát tán ra.
Vì thế Diệu Vân Tiên Cô không hề lo đến chuyện này, lúc này bị Tần Vô Song vạch trần, nổi giận đùng đùng:
- Tần Vô Song, ngươi ngậm máu phun người! Nga Mi Đạo Trường ta hoàn toàn trong sạch. Tiểu tử ngươi muốn thoát tội lại vu oan giá họa cho Đạo Trường ta, tội này đáng chết!
- Có đáng chết hay không thì trời cao có mắt. Diệu Vân Tiên Cô, Nga Mi Đạo Trường các ngươi lòng dạ hiểm độc, hôm nay ta sẽ vạch trần các ngươi. Môn hạ của ngươi có đệ tử là Nhược Xán, Nhược Đồng phải không? Hôm đó đến Vạn Hoa Cốc, ta đã vô ý nghe được đoạn đối thoại giữa Nhược Xán Tiên Tử và một người nữa, nội dung chính là những lời vừa rồi. Nếu có nửa lời nói dối, Tần Vô Song ta nguyện bị trời tru đất diệt. Diệu Vân Tiên Cô, ngươi dám ở Ngọc Hư Cung này chỉ tay lên trời thề không phải Nga Mi Đạo Trường các ngươi cố tình bày ra chuyện này để cung cấp thức ăn cho Thần thú Bạch Hổ không?
Những lời của Tần Vô Song khiến Diệu Vân Tiên Cô mắc nghẹn không thể nói được gì. Diệu Vân Tiên Cô nổi xung:
- Tần Vô Song, ngươi ngậm máu phun người, có dám để ta kiểm tra hành trang của ngươi xem có Thần Đạo Quả không? Tìm chứng cứ là mọi chuyện tự nhiên sẽ rõ ràng.
Tần Vô Song cười lạnh:
- Diệu Vân Tiên Cô, nếu không tìm được chứng cứ, ngươi có dám thừa nhận những chuyện đó là do Nga Mi Đạo Trường bày trò không?
Ăn miếng trả miếng không nhân nhượng,Tần Vô Song biết cục diện rất khó khăn, đương nhiên thề chết chiến đấu đến cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận