Thực lực của Tân Thiên Vấn đúng là quá cường hãn, không hổ danh Thiên Đế, chỉ một lúc sau đã tới trước cấm chế của Vấn Đỉnh Sơn.
Tân Thiên Vấn phách động Thiên Đế Chi Dực, A Đồ Kiếm vung lên trong tay, một đường quang mang thất luyện lóe lên, chém mạnh xuống.
Quang mang kích khởi, phát ra ánh sáng chói mắt, hình thành nên một đường gợn sóng có tính bạo tạc cực đại, từng vòng từng vòng tỏa ra.
Gợn sóng của cấm chế cũng không ngừng vỡ ra, tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Ầm, ầm!
Chỉ sau hai tiếng nổ đinh tai, cấm chế đã hoàn toàn bị phá hủy.
Tân Thiên Vấn giương cao A Đồ Kiếm, phách động Thiên Đế Chi Dực, thần uy lẫm liệt, hét lớn:
- Tần Khiếu Thiên, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết trước mặt Chân Thần Lục Binh, cấm chế của Tần gia các ngươi chỉ là đồ bỏ!
Nói đoạn, Tân Thiên Vấn lại dang rộng hai cánh, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện hai món binh khí lớn, một bên là một lưỡi rìu, còn một bên là một cây chùy.
Tân Thiên Vấn thủ quyết không ngừng kháp động. Đột nhiên một đường kim quang vô cùng thần bí xuất hiện từ lòng bàn tay hắn. Kim quang sáng lóe không ngừng tỏa ta, ngưng thành một quang thể hình người bắt chước theo hình dạng của Tân Thiên Vấn.
Hai luồng kim quang hình người song song nhảy lên, một tên nắm lấy một Chân Thần Lục Binh, quang mang dũng động, bay thẳng về phía cấm chế.
Tân Thiên Vấn đắc ý cười lớn:
- Tần Khiếu Thiên, để ta xem Tần gia các ngươi có thể kiên quyết bao lâu!
Nói đoạn, hai luồng kim quang hình người bắt đầu huy động Chân Thần Lục Binh, phá hủy một đạo cấm chế.
Bên Tần gia, ban đầu thấy bên Thiên Đế hầu hết đã rút lui, đang thở phào nhẹ nhõm thì lại đột nhiên nhìn thấy Thiên Đế Tân Thiên Vấn bay ngược trở lại, tất cả đều giật mình. Nhìn lại mới thấy thủ đoạn quỷ thần mạc trắc của hắn, càng kinh ngạc hơn.
- Đại Chưởng môn, đây là thủ đoạn gì?
Tần Trọng Dương cũng ngây người.
Tần Khiếu Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Đây là kim quang ngưng thần phân thân của Tân Thiên Vấn. Chân Thần Đạo cường giả, cảnh giới Thần hồn vô cùng cường đại, nếu như có bí thuật thao túng phân thân thì có thể lợi dụng thần quang ngưng luyện ra phân thân. Phân thân này chỉ cần dùng Thần hồn để thao túng. Nhưng lực chiến đấu của thần quang phân thân này căn bản không thể so được với bản thân và bản thể. Mặc dù không thể so sánh được với bản thể của Tân Thiên Vấn nhưng phân thân của Chân Thần Đạo cường giả vẫn thập phần lợi hại, có thêm sự trợ giúp của Chân Thần Lục Binh, chuyện phá hủy cấm chế của Tần gia là rất có hy vọng.
Ánh mắt Tần Khiếu Thiên lóe lên một tia quang mang kỳ lạ, đang lúc trầm ngâm thì đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn. Lại một cấm chế nữa bị Tân Thiên Vấn mở ra.
Trước sau, ba cấm chế của Tần gia đã bị mở. Mặc dù chỉ là phòng ngự bên ngoài nhưng đã khiến vòng phòng ngự của Tần gia xuất hiện một vết nứt lớn. Độ sâu và độ dày phòng ngự đều suy yếu đi rất nhiều.
Tần Khiếu Thiên ánh mắt thâm trầm, đột nhiên đưa ra quyết định:
- Chư vị, cấm chế bình thường, dù là cấm chế trong khu vực trung tâm e rằng cũng chỉ cầm chân được Tân Thiên Vấn từ mười ngày đến nửa tháng. Nhất định phải khởi động Bát Hoang Lục Hợp Đại Trận hộ sơn. Mọi người chủ trì ở đây để ta đi khởi động đại trận hộ sơn.
Tần Khiếu Thiên nói xong, thân hình nhất thiểm, biến mất như một làn khói xanh.
Nếu như chỉ có một mình Tân Thiên Vấn thì Tần Khiếu Thiên đã không cần phải đi khởi động Bát Hoang Lục Hợp Đại Trận hộ sơn.
Đáng sợ nhất là sau lưng Tân Thiên Vấn còn có một đám mười mấy Thần đạo cường giả, nếu như đám người này hợp lực phá trận thì lực công kích và lực phá hoại thậm chí còn vượt xa sức mạnh của Tân Thiên Vấn.
Một khi để cho mười mấy Thần đạo cường giả này xông vào Chính Khí Đường, Tần gia căn bản không thể phản kháng, với khoảng cách chênh lệnh thực lực thì thất bại là điều tất yếu.
Tân Thiên Vấn chỉ huy thần quang phân thân, cộng thêm sức mạnh bản thân, bắt đầu phá hủy cấm chế tiếp theo. Hiển nhiên, càng vào trong, cấm chế của Tần gia càng trở nên khó khăn hơn.
Tân Thiên Vấn sau khi phá liền mấy cấm chế, cũng gặp phải một chút rắc rối. Lúc đối diện với cấm chế thứ ba, Tân Thiên Vấn không thể mở ngay ra được.
Nhưng lực công kích của Chân Thần Lục Binh hiển nhiên không phải là giả. Tân Thiên Vấn vừa oanh kích, vừa khiêu khích cười nhạo:
- Tần Khiếu Thiên, Tần gia không phải luôn tự xưng là ngạo cốt sao? Sao bây giờ lại như con rùa rụt đầu vậy? Ngạo cốt của Tần gia các ngươi không lẽ đều là nói khoác? Nếu như cấm chế này bị phá vỡ, ta sẽ trực tiếp đối diện với Xá Thân Cốc. Không phải đám tử quỷ của Tần gia đều được chôn ở đây sao? Ha ha, nếu như ta biến nơi đây thành bình địa, phơi đám di cốt đó ba năm thì sẽ thú vị lắm nhỉ?
Khẩu khí Tân Thiên Vấn tràn đầy vẻ oán độc khiến đám người Tần gia ai ai cũng đỏ mặt tía tai, nộ hỏa dâng lên, chỉ muốn xắn tay ra liều mạng với Tân Thiên Vấn.
Dù có bị giết chết thì đệ tử Tần gia cũng không thể để kẻ thù xâm lấn vào Xá Thân Cốc. Liệt đại anh linh của Tần gia bị quấy rầy, đối với đệ tử Tần gia mà nói dù có chết trăm ngàn lần cũng không chuộc lại được!
Tần Vô Song thầm nghiêm nghị, Tân gia này quả nhiên muốn đóng vai ác, hoàn toàn không quan tâm đến nguyên tắc. Những đối thủ kiểu này như lang như hổ, rất khó ứng phó.
Nhìn bộ dạng hung hăng của Tân Thiên Vấn, Tần Vô Song chỉ muốn lao ra giết chết hắn. Nhưng hắn cũng hiểu là thực lực của Tân Thiên Vấn chỉ có Đại Chưởng môn mới địch lại nổi. Bản thân dù có Thần Tú Cung cũng không thể đạt tới trình độ kia.
Tân Thiên Vấn điên cuồng xông vào cấm chế, một lần, hai lần…
Cuối cùng, cấm chế kia cũng xuất hiện một tia lỏng lẻo, một tia gợn sóng nho nhỏ từ từ tản ra. Tân Thiên Vấn là đại hành gia, nhìn thấy tình hình này, hắn biết lỗ hổng đã xuất hiện.
Chỉ cần lỗ hổng xuất hiện, thêm một chút lực công kích nữa thì tốc độ phá hủy cấm chế sẽ càng nhanh!
Hai kim quang phân thân trải qua một thời gian dài công kích, ít nhiều đã có chút mệt mỏi. Kim quang dần dần tối đi một chút.
Tân Thiên Vấn thấy vậy, thủ quyết lại kháp động, bổ sung thêm kim quang. Hai kim quang phân thân lại sinh long hoạt hổ, hăng hái thập phần. :
Tân Thiên Vấn dùng thần lực của bản thân mình để duy trì kim quang. Chỉ cần thần lực của Tân Thiên Vấn còn đủ duy trì thì vẫn có thể làm cho chúng hoạt động.
Lỗ hổng dần dần biến lớn. Ban đầu linh lực tràn ra chỉ nhỏ như một cái lỗ kim, về sau, dưới sự công kích không ngừng của Tân Thiên Vấn linh lực tràn ra mỗi lúc một lớn, bằng đầu ngón tay, rồi bằng cổ tay, rồi lớn bằng một cái thùng đựng nước.
Một khi đã xuất hiện lỗ hổng lớn như thế này thì có nghĩa là cấm chế không thể cứu vãn được nữa.
Bên Tần gia, ai ai cũng nóng như thiêu như đốt, siết chặt nắm tay, hơi thở trở nên dồn dập, hai mắt đỏ ngầu, trên mặt mỗi người đều viết rõ hai chữ lo lắng.
- Đại Chưởng môn có lẽ đã sắp khởi động đại trận hộ sơn rồi đấy nhỉ?
- Nhị Chưởng môn, sao vẫn chưa có tin tức gì? Có cần phải liên lạc với Đại Chưởng môn không?
- Đúng vậy, nhắc nhở Đại Chưởng môn một chút, thời gian không đợi người…
- Tân Thiên Vấn chỉ cần một khắc nữa thôi là đã có thể phá vỡ cấm chế, xông thẳng vào Xá Thân Cốc rồi.
Tần Trọng Dương quát:
- Đừng nói nữa, Đại Chưởng môn anh minh quyết đoán, sao lại không biết được thế cục? Đại trận hộ sơn mặc dù trên danh nghĩa là để hộ sơn nhưng cũng là con át chủ bài của Tần gia sao có thể khởi động dễ dàng được? Bây giờ thông báo cho Đại Chưởng môn chỉ khiến người loạn tâm thần. Tuyệt đối không thể!
Tần Vô Song cũng đồng ý như vậy:
- Đúng, lúc này không nên quấy rầy Đại Chưởng môn.
Đúng lúc đó, Tân Thiên Vấn đột nhiên cười lớn:
- Phá cho ta!
Toàn lực giơ cao A Đồ Kiếm, dường như A Đồ Kiếm và thân thể hắn đã hòa làm một, kinh thế nhất trảm, không ngừng nổi sấm nổi chớp xung quanh cấm chế, khí bạo vô cùng. Một tiếng nổ lớn và một đợt sóng khí lưu đột nhiên tràn ra bốn phía.
Ầm, ầm!
Lại một cấm chế bị phá hủy!
Tân Thiên Vấn triển khai Thiên Đế Chi Dực, cười lớn, tay cầm A Đồ Kiếm, thần uy lẫm liệt, bay về phía Xá Thân Cốc, miệng hét lớn:
- Cứ lấy hài cốt của đám tử quỷ ở Xá Thân Cốc ra trước đã! Nhất định sẽ rất thú vị!
Nói đoạn, thân hình hóa thành một đường lưu quang, bay về Xá Thân Cốc.
Đám người Tần gia nhất thời choáng váng, sắc mặt vô cùng khó coi. Tân Thiên Vấn đã đi Xá Thân Cốc rồi. Nơi yên nghỉ của anh linh đời đời Tần gia sẽ bị hắn phá hoại mất.
Một khi Xá Thân Cốc bị phá hoại, tất cả đệ tử Tần gia sẽ đều biến thành tội nhân thiên cổ! Trong thế giới võ giả, quan niệm tông tộc rất sâu sắc. Tổ tiên, truyền thừa, là tất thảy ý nghĩa.
Nếu Xá Thân Cốc bị phá, anh linh đời đời của Tần gia không được ngủ yên thì đó sẽ là một sự sỉ nhục tuyệt đối với Tần gia, nếu như gọi là tai ương lớn nhất trong tất cả mọi tai ương cũng không quá.
- Không được, chúng ta nhất định phải đi hộ sơn, tuyệt không thể để cho tên nhãi đó đến Xá Thân Cốc!
Tôn giả Tri Tùng là người đầu tiên đứng dậy:
- Anh linh Tần gia bị quấy rầy, chúng ta có chết cũng không còn mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông Tần gia! Ta thà chết chứ không chịu nhục!
- Đi, liều mạng với hắn! Cùng lắm thì tự nổ nguyên thần, làm bị thương luôn hắn, giúp luôn Đại Chưởng môn tranh thủ thời gian!
Tôn giả Tri Dương cũng kêu lên.
Đúng lúc này, Tân Thiên Vấn đột nhiên thét lên một tiếng chói tai rồi lại rít lên một tiếng giận dữ.
Thân hình của Tân Thiên Vấn đã bay ngược trở lại với hướng Xá Thân Cốc.
Còn một bên của Thiên Đế Chi Dực uy vũ không ai sánh được thì lại xuất hiện một vết thương lớn! Phía Xá Thân Cốc, tử quang ngút trời, như ẩn chứa bên trong tia điện lưỡi lửa.
Tân Thiên Vấn hét lên một tiếng dài đầy thô bạo:
- Tần Khiếu Thiên, ngươi dùng thủ đoạn gì ám thương ta! Hôm nay nhường ngươi trận này, ngày mai ta nhất định sẽ phá sơn môn các ngươi, giết chết cả nhà các ngươi!
Rồi rống lên một tiếng đầy thú tính, vang vọng cả Vấn Đỉnh Sơn.
Người của Tần gia ai ai cũng mặt mày hớn hở, không lẽ đại trận hộ sơn đã được khởi động thành công?
Ngay cả Tần Vô Song cũng thở phào nhẹ nhõm nhìn Tân Thiên Vấn hoảng hốt bỏ đi. Nhất định là đã bị công kích bí ẩn nào đó làm cho bị thương. Nếu không, đường đường Thiên Đế chí tôn, tuyệt đối không thể thất thố như vậy được.
- Tân Thiên Vấn bỏ chạy rồi?
- Đại Chưởng môn thành công rồi!
- Đúng vậy, nhất định là đại trận hộ sơn khởi động rồi. Ha ha!
- Ài? Nhưng tại sao Đại Chưởng môn không tranh thủ lúc hắn đang bị thương đuổi theo truy sát hắn nhỉ? Đây là cơ hội tốt nhất để đối phó với Tân gia.
Tần Trọng Dương cũng cảm thấy kỳ quái. Nhưng ông biết Đại Chưởng môn anh minh như vậy, không đuổi theo truy sát Tân Thiên Vấn nhất định phải có nội tình!
Quay sang nói với Tần Vân Nhiên:
- Lão Nhị, ta đi xem Đại Chưởng môn!
Tần Vô Song tâm tình phấn chấn nói:
- Ta cũng đi xem sao!
Rồi vội vã chạy theo Đại Chưởng môn.