Trước Vấn Đỉnh Sơn, trận doanh của Thiên Đế Sơn vẫn binh hùng tướng mạnh như trước, khiến cho Vấn Đỉnh Sơn trở thành một chiến trường hỗn loạn, sau khi Tần Vô Song lần đó đại phát thần oai, đối với trận thế của Thiên Đế Sơn mà nói, tất cả các nơi của Vấn Đỉnh Sơn cũng đều thi hành sự phòng ngừa nghiêm mật, ngay cả một con ruồi cũng khó có thể bay ra nổi.
Nhưng mà, Tịch Diệt Thiên Lê kia hiện nay bị Thần hồn của Đại Chưởng môn phong ấn, mọi hành động công kích phá hoại đều trở nên vô cùng chậm chạp, bất kể cho Tân Thiên Vấn có thúc giục thế nào đi chăng nữa thì trước sau vẫn không thể nào loại bỏ được cái phong ấn kia.
Tân Thiên Vấn biết, trừ phi chính mình lấy độc trị độc, lấy Thần hồn trừ Thần hồn, cùng với Tần Khiếu Thiên hợp nhất Thần hồn lại với nhau thì mới có thể khiến cho Tần Khiếu Thiên không có cách nào kềm chế Tịch Diệt Thiên Lê được nữa.
Nhưng mà nếu hắn làm như vậy, Thần hồn của Tân Thiên Vấn hắn cùng với Tần Khiếu Thiên sẽ phải giằng co, tự nhiên không thể thúc giục Tịch Diệt Thiên Lê kia được, cũng coi như là uổng công.
Có một loại hậu quả đáng sợ nhất chính là Tân Thiên Vấn hắn cũng với Tần Khiếu Thiên hợp lại triền đấu thì cũng là cả hai cùng bị thua thiệt, trận doanh bên của Thiên Đế Sơn lại rất có khả năng có thể xuất hiện sự phân tách, thậm chí có thể hoàn toàn sụp đổ.
Hiện tại trận doanh bên Thiên Đế Môn, hoàn toàn là dựa vào sự uy nghiêm của Tân Thiên Vấn hắn mà chấn nhiếp, một khi Tân Thiên Vấn không thể chống đỡ thì trận doanh này ắt sẽ bị sụp đổ tan rã.
- Bệ hạ, bệ hạ!
Tân Thiên Trọng bước nhanh từ ngoài cửa vào.
- Thiên Trọng, có chuyện gì?
- Bệ hạ, tin tức mới nhất cho biết, tên Tần Vô Song kia đã chạy trốn tới Vô Tận Đông Hải.
- Cái gì?
Tân Thiên Vấn sững sờ giống như bị một cây búa lớn giáng tới.
Tân Thiên Trọng đến trước mặt Thiên Đế, mang ra một đạo Truyền Âm Phù:
- Bệ hạ, ngươi nghe đi, đây là tin tức của mật thám Thiên Đế Môn chúng ta ở Vô Tận Đông Hải. Hôm nay ở Vô Tận Đông Hải lan truyền tin tức Tần Vô Song đang ở đó, hơn nữa tên Tần Vô Song kia còn giết một tên Đảo chủ của Khiếu Nguyệt Đảo. :
Sau khi Tân Thiên Vấn nghe xong, vẻ mặt vô cùng khó coi, toàn bộ khuôn mặt cũng dường như biến dạng:
- Tần Vô Song, sao hắn lại có thể làm ra được sự việc thế này cơ chứ, sao lại có thể làm được cơ chứ?
Tân Thiên Trọng cũng là vô cùng hoang mang, bên phía Hiên Viên Khâu, mạng lưới tình báo cơ sở ngầm xung quanh của bọn chúng có thể nói là như thiên la địa võng, vậy mà dưới sự theo dõi của mạng lưới tình báo này, tên Tần Vô Song kia có thể ngang nhiên giống như một trận gió tiêu tan không một chút dấu vết, thong dong ra tới tận Vô Tận Đông Hải.
Việc này đối với Thiên Đế Môn mà nói thì đây quả thực là một sự sỉ nhục vô cùng lớn.
- Triệu tập tất cả các Thần đạo cường giả!
Tân Thiên Vấn cố gắng kìm chế ngọn lửa căm giận đang phừng phừng ở trong lòng, hạ lệnh nói:
- Liên hệ với Thiên Vũ, để nàng ta trực tiếp tiến vào Vô Tận Đông Hải, bất kể là cấm chế gì cũng trực tiếp dùng Chân Thần Lục Binh phá bỏ!
- Rõ!
Trước Vấn Đỉnh Sơn, tất cả các Thần đạo cường giả đều tập họp lại. Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, mấy tên Thần đạo cường giả này vẻ mặt cũng trở nên vô cùng căng thẳng, nơm nớp lo sợ. Bọn chúng đều đang suy nghĩ không biết bệ hạ đang gặp chuyện đen đủi gì mà lại có vẻ mặt không thoải mái như vậy.
- Vô Tận Đông Hải… Chư vị, các ngươi có thể tin không? Tần Vô Song kia ngang nhiên tiến vào Vô Tận Đông Hải.
- Cái này, sao lại có thể như thế được cơ chứ?
Tân Thiên Thần sửng sốt kinh ngạc:
- Bệ hạ, điều này không có khả năng lắm thì phải? Tên Tần Vô Song kia nếu muốn đi Vô Tận Đông Hải thì không có lý nào Thiên Vũ lại không phát hiện ra à. Bây giờ Thiên Vũ cũng đâu có sợ Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn của hắn nữa. Hơn nữa, mạng lưới tình báo của Hiên Viên Khâu chúng ta trải khắp tứ phía, hắn sao mà có thể giấu hoàn toàn tung tích như vậy được?
Tân Thiên Vấn đầy một bụng khí tức giận:
- Ta cũng muốn biết, rốt cuộc là hắn đã tiến vào Vô Tận Đông Hải như thế nào. Nhưng tin tình báo kia đã truyền tới thì tên Tần Vô Song kia quả thật là đã tiến vào trong Vô Tận Đông Hải rồi.
- Đúng là gặp quỷ rồi, điều này thật đúng là kỳ lạ quá đi!
Sắc mặt Tân Thiên Vấn cũng là tái đi, hắn cảm thấy việc này khó có thể xảy ra, cho dù là cường giả Hóa Thần Đạo, nếu như muốn giấu tung tích với tất cả các cơ sở ngầm thì cũng căn bản là không thể làm được.
Vậy mà tên Tần Vô Song kia ngang nhiên lại có thể yêu nghiệt đến như vậy?
Lúc này, Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang đột nhiên giật giật môi, dường như có điều gì muốn nói.
- Quy Nam, ngươi muốn nói gì?
Tân Thiên Vấn lợi hại cỡ nào, nhất cử nhất động của tất cả mọi người đều được thu vào tầm mắt, tự nhiên là thấy được phản ứng khác thường của Yến Quy Nam.
- Bệ hạ, Quy Nam trong đoạn thời gian này vẫn luôn nghĩ, tên Tần Vô Song kia tới từ các quốc gia nhân loại, xét tình xét lý, từ góc nhìn lẽ thường thì cho dù là hắn có được thiên phú cao tới đâu đi chăng nữa thì với tốc độ lớn mạnh đó cũng không thể nhanh hơn được với đệ tử của tám môn Thiên Đế Sơn chúng ta được?
Tân Thiên Vấn nhàn nhạt gật đầu:
- Theo lý mà nói, xác thực là như thế. Nhưng mà tên Tần Vô Song kia rõ ràng yêu nghiệt tới như vậy, ngươi có lời giải thích như thế nào, có thể giải thích một cách hợp tình hợp lý được không?
Yến Quy Nam nói:
- Quy Nam trước giờ vẫn luôn tìm hiểu lịch sử, khảo sát lại các tư liệu cùng các tin đồn, đọc rất nhiều về các điển cố của Đại lục Thiên Huyền, cùng với kiếp nạn của vạn năm trước đã từng phát sinh qua. Phần lớn các Cấm địa của Thần đều được sinh ra trong hỗn chiến của vạn năm trước, một đám Thần đạo cường giả lần lượt ngã xuống. Một số kẻ ở các quốc gia nhân loại tại sao lại có thể làm cho nhiều cường giả phải vì đó mà tranh đấu như vậy, cũng vì đó mà ngã xuống?
- Ừm, điều bí ẩn trong này tự nhiên là có điển cố.
Tân Thiên Vấn cao cao tại thượng, đối với một chút lịch sử cũng là có ít nhiều sự hiểu biết.
- Bệ hạ, thuộc hạ đối với tình tiết bên trong điển cố cũng không có biết nhiều lắm. Những lời này chỉ là muốn chứng minh, người đó ở các quốc gia nhân loại chắc chắn là từng có kỳ ngộ gì đó đặc biệt. Thuộc hạ đã từng nghe nói qua một tin đồn hư ảo, nghe đồn ở các quốc gia nhân loại đó có truyền thừa lại một cái trận pháp Thái cổ vô cùng thần kỳ, kẻ nào mà có thể kế thừa trận pháp này thì có thể đứng trên đỉnh cao của cả Đại lục Thiên Huyền.
Một lời này nói ra, liền giống như một cơn hồng thủy, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều xôn xao. Trận pháp Thái cổ thần kỳ!
Cái tin đồn này cũng đã có rất nhiều người từng nghe nói qua, chỉ là tất cả người ở đây cũng chỉ nghĩ đó chẳng qua cũng chỉ là một cái tin đồn hư ảo mà thôi, thật không đáng tin.
- Trận pháp Thái cổ…
Vẻ mặt của Tân Thiên Vấn trở nên vô cùng khó coi.
- Quy Nam, lời này của ngươi, trận pháp Thái cổ này thật như làm bừng tỉnh người trong mộng. Trẫm cũng từng nghe Đồ Đằng cường giả nói qua, hình như đúng là có sự tồn tại đó thực sự. Chỉ là mấy vạn năm qua không có kẻ này thành công được trận pháp này truyền thừa. Lẽ nào…
Nói tới đây, thanh âm của Tân Thiên Vấn rõ ràng có chút thay đổi, trở nên khàn khàn, trong mắt cũng lóe ra một vẻ mặt không cam lòng.
- Bệ hạ, chẳng lẽ, tên Tần Vô Song kia đã nhận được truyền thừa của trận pháp Thái cổ thần kỳ kia?
Tân Thiên Thần cũng là tim không ngừng đập mạnh, vẻ mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
- Nếu tất cả những giả thuyết khác đều không thể giải thích được tại sao một thằng nhãi ranh ở các quốc gia nhân loại lại có thể yêu nghiệt đến như vậy, vậy thì rất có khả năng việc mà Quy Nam đoán là có thật.
Tân Thiên Vấn nói đến đây, toàn thân cũng muốn phun trào như một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào, khí thế lớn mạnh làm người khác khiếp sợ.
- Trận pháp Thái cổ!
Lôi Việt cũng là đang nghiền ngẫm, trong khẩu khí tràn ngập sự bất mãn:
- Bệ hạ, nếu tên Tần Vô Song này thực sự nhận được truyền thừa trận pháp Thái cổ, tốc độ lớn mạnh dần của hắn sẽ là vô cùng đáng sợ. Nếu để hắn bình bình an an quay trở lại Hiên Viên Khâu thì đổí với chúng ta mà nói đấy chính là một đại họa.
- Phải giết hắn, giết hắn, mới có thể bình yên!
Tân Thiên Thần đột nhiên nói.
Tân Thiên Vấn rốt cục cũng gật gật đầu:
- Tên Tần Vô Song này không thể không thừa nhận rằng, chúng ta đã xem thường hắn, bây giờ chúng ta phải phái người ra Vô Tận Đông Hải điều tra mới được.
- Bệ hạ, Tần Vô Song kia một khi đã đạt được truyền thừa trận pháp Thái cổ, sao chúng ta không dứt khoát dùng kế mượn đao giết người? Đem tin tức Tần Vô Song đạt được truyền thừa trận pháp Thái cổ loan truyền ra ngoài. Nếu như vậy thì cái mà Tần Vô Song sắp sửa phải đối mặt thì e rằng không cần đến sáu môn Thiên Đế Sơn của chúng ta tới đuổi giết. Có lẽ, hắn sẽ trở thành mục tiêu công kích của cả Đại lục Thiên Huyền nhỉ?
Vẻ mặt Tân Thiên Vấn chợt động, hắn đối với lời đề nghị này hiển nhiên là vô cùng hứng thú, khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh lùng dữ tợn:
- Thiên Thần, ý tưởng này được lắm!
- Bất kể là hắn có có được truyền thừa trận pháp Thái cổ hay không, thì hắn cũng sẽ trở thành một mục tiêu săn đuổi chung của tất cả các thế lực.
Tân Thiên Thần cười rộ lên độc ác.
- Được, Thiên Thần, Quy Nam, việc này các ngươi phụ trách đi làm. Nhất định phải đem tin tức này truyền bá càng rộng càng tốt. Lôi Việt, ngươi đi chuẩn bị một chút, tới Vô Tận Đông Hải trợ giúp Thiên Vũ. Hai đại Hóa Thần Đạo các ngươi liên thủ, trừ phi là Đồ Đằng Tộc xuất mã, nếu không, căn bản là có thể đảm bảo bình an.
Nói xong, cánh tay Tân Thiên Vấn khoát khoát lên, trong tay vung ra một kiện vũ khí:
- Còn đây là Thiên Lục Mâu, cũng là một trong Chân Thần Lục Binh, khả năng đặc biệt chính là tấn công chính diện, kết hợp công kích với sức mạnh lôi điện của ngươi hợp lại thì càng tăng lên sức mạnh đáng sợ. Lôi Việt, ta nay cho ngươi mượn sử dụng, cần phải giết chết tên Tần Vô Song kia, cùng liên thủ với Thiên Vũ, đoạt được Thần Tú Cung, biết chưa?
Lôi Việt nhìn thấy Chân Thần Lục Binh, mừng rỡ quá đỗi:
- Bệ hạ, Lôi Việt nhất định không phụ sự ủy thác!
Có Thiên Lục Mâu là một trong Chân Thần Lục Binh trong tay, Lôi Việt cảm thấy trong cơ thể tràn ngập sinh lực, cho dù là đối mặt với một cường giả cao hơn mình rất nhiều thì cũng có khả năng giành được chiến thắng.
Nửa tháng sau, tin tức đầu tiên đã truyền khắp tất cả các tông môn của Đại lục Thiên Huyền, thế lực Đồ Đằng của các Cấm địa của Thần khác cũng nhận được tình báo.
Còn bên trong Côn Lôn Tiên Tông, Vương Thiền Chân Nhân cũng mở pháp nhãn, đi xuống vân sàng, phát ra vài đạo Truyền Âm Phù:
- Ngân Thiền, Tuyết Thiền, các ngươi nghe rõ đây, môn hạ của Côn Lôn Tiên Tông ta đều không được đi ra ngoài, không được cuốn vào chuyện thị phi về chuyện của Tần Vô Song. Bất kể cho các thế lực khác có làm long trời lở đất thế nào thì Côn Lôn Tiên Tông của chúng ta cũng không được giao thiệp với bất cứ kẻ nào trong đó, kẻ nào vi phạm, trảm!
Đồng thời, nhóm cường giả của Đồ Đằng Tộc Hiên Viên Khâu cũng đều hội tụ một đường.
Hiên Viên Uy rõ ràng ở trong đám người đó, nhìn thấy đệ nhất cường giả của Hiên Viên Tộc, vẻ mặt Hiên Viên Uy cũng trở nên có chút lo lắng:
- Đại Chưởng môn, ngài nói lời gì đó đi chứ.
Toàn cơ thể của Đại Chưởng môn Hiên Viên Dương thật giống như một cái giếng cổ, không có một chút gợn sóng gì, khiến cho người ta có cảm giác như không hề tồn tại.
- Ngươi muốn ta nói cái gì?
Hiên Viên Dương thanh âm bình bình, cuối cùng cũng vang lên.
- Hiện giờ bên ngoài đều đang loan tin đồn, tên tiểu tử Tần Vô Song kia đã được truyền thừa trận pháp Thái cổ. Đại Chưởng môn, tin đồn trận pháp Thái cổ kia rõ ràng là có cơ sở, kẻ nào có thể được truyền thừa trận pháp này thì có thể đứng trên đỉnh cao của cả Đại lục Thiên Huyền.
Khẩu khí của Hiên Viên Uy trở nên sốt ruột.
Hiên Viên Dương nhàn nhạt hỏi:
- Hiên Viên Tộc ta trước giờ là thế lực Đồ Đằng, vị trí ở Hiên Viên Khâu là tối cao vô thượng, chẳng lẽ còn không phải là đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền sao?
- Đó là điều đương nhiên, chỉ là, có đến năm Cấm địa của Thần, chúng ta cho dù có sống yên ổn trên đỉnh thì cũng chỉ là đặt song song với mấy thế lực của mấy thế lực Đồ Đằng khác mà thôi. Nếu có thể cao hơn một bậc nữa, vượt lên cả các thế lực Đồ Đằng khác thì thế mới gọi là bao trùm.
Một đống lý do trình bày của Hiên Viên Uy, khiến cho mỗi kẻ trong đám cường giả của Hiên Viên Tộc ở đây tâm tư đều có chút lay động, bao gồm cả kẻ lúc trước che chở cho Tần gia ở Côn Lôn Tiên Tông là Hiên Viên Bạt.
Hiên Viên Bạt cũng là thở dài cười khổ:
- Ta thật là không nghĩ tới, tiểu tử Tần gia kia lại có thể ngang nhiên yêu nghiệt đến như vậy. Ta trước chỉ cho rằng hắn có thiên phú có thể so được với các đệ tử Đồ Đằng, lại thật không ngờ… Hắn lại có thể là kẻ truyền thừa của trận pháp Thái cổ, xem ra sớm muộn rồi cũng sẽ có một ngày hắn có thể trở thành sự uy hiếp sự tồn tại của Đồ Đằng Tộc à.