Khí Trùng Tinh Hà

Đồ Đằng Tộc chính là sự tồn tại siêu nhiên của Cấm địa của Thần, cơ hồ là không có khả năng can thiệp thế lực thế tục. Hơn nữa, sự tranh đấu của các thế lực thế tục có thể khiến cho bọn họ động lòng dường như là không tồn tại.
Đừng thấy Thiên Đế Sơn chiến đấu sống chết với nhau như vậy, nhưng từ góc độ Đồ Đằng Tộc mà nhìn kỳ thực cũng là một việc vô cùng hài hước ấu trĩ.
Nếu như Đồ Đằng Tộc đồng ý, tùy tùy tiện tiện, có thể khiến cho tám môn Thiên Đế Sơn đồng thời trở thành tro bụi.
Nhưng mà khiến cho bọn họ động lòng thì cũng không có nhiều lắm, nhưng cũng không có nghĩa là không có.
Ví dụ như Thần Tú Cung kia, khiến cho Hiên Viên Uy vô cùng động lòng.
Ví dụ như trận pháp Thái cổ kia, khiến cho tất cả cường giả của Hiên Viên Khâu, cũng cảm thấy một luồng lực hấp dẫn vô cùng lớn.
Hiên Viên Dương thân là Đại Chưởng môn của Hiên Viên Tộc, việc mà hắn suy nghĩ ắt sẽ càng nhiều. Hắn biết mặc dù lời đồn trận pháp Thái cổ kia là có thật, nhưng những điều dây mơ rễ má có liên quan cũng là rất nhiều.
Ngay cả Hiên Viên Tộc động lòng chẳng lẽ những thế lực Đồ Đằng lại có thể không động lòng? Tổ Long Tộc của Vô Tận Đông Hải, Thần Nông Tộc của Thiên Hỏa Nam Cương, Hỏa Thần Chúc Dung Tộc, Côn Lôn Tiên Tông của Mộng Huyễn Thiên Trì, Huyền Minh Tộc của Cực Bắc Tuyết Vực.
Năm thế lực lớn này, bất kể là kẻ nào cũng không phải là yếu hơn Hiên Viên Tộc.
Một khi thế thực Đồ Đằng cùng nhau tranh đấu thì hậu quả sẽ khó mà đoán trước. Rốt cuộc sẽ đến nông nỗi hỗn loạn như thế nào, ai cũng khó có thể nói trước được.
Những thế lực Đồ Đằng lớn khác tự nhiên là không tránh khỏi sự thảo luận dính dáng vào việc này, ngoài thái độ của Côn Lôn Tiên Tông vô cùng rõ ràng ra thì các thế lực khác có những trông ngóng mong chờ, có những bước tiến hành động, cũng có những sự do dự.

Trong một góc sáng sủa nào đó của Đại lục Thiên Huyền, Lý Bố Y dáng vẻ văn sĩ hào sảng, hiển nhiên cũng là nghe được rất nhiều tin đồn truyền tới.
Trên mặt hiện ra một chút tia cười cổ quái, tự mình lẩm bẩm:
- Tên tiểu tử này danh tiếng cũng vang xa thật nhanh à. Ngay cả thế lực Đồ Đằng cũng chú ý hắn, xem ra, cần phải đi đánh tiếng trước, nếu không thì một khi thế lực Đồ Đằng phái người ra rồi thì sự việc thật không dễ mà bàn. Vượt qua ngoài quy tắc của cuộc chơi rồi à.

Bên trong Côn Lôn Tiên Tông, chư vị Thần đạo cường giả cũng đều đi tới bên trong động phủ Vương Thiền, nữ tử Ngân Thiền kia toàn thân mặc một áo màu bạc, mang khí chất siêu quần, bao phủ một tầng ngân sa nhàn nhạt, khiến cho người ta có một loại cảm giác mờ ảo.
- Đại Chưởng môn, căn cứ theo tình báo, các Đồ Đằng cường giả của các Cấm địa của Thần cũng đều có dấu hiệu muốn ngo ngoe. Mộng Huyễn Thiên Trì chúng ta dù sao cũng không thể thua kém bọn chúng chứ?
Vương Thiền nhìn thấy Ngân Thiền kia nhắm mắt không nói, thái độ vô cùng bất bình, theo như ý tứ của nàng, Côn Lôn Tiên Tông cần phải ra tay ngay lập tức mới đúng.
Huống chi, Côn Lôn Tiên Tông ra tay, lý do so với các thế lực Đồ Đằng khác cũng có rất nhiều. Lý do hợp lý nhất chính là lấy cớ vì Thần Tú Cung, tìm tới Tần Vô Song mà gây chuyện.

Vương Thiền mỉm cười nói:
- Ngân Thiền, ngươi cảm thấy, chúng ta động thủ, phần thắng là bao nhiêu?
- Nếu như các đại Đồ Đằng cũng đều ra tay, phần thắng của chúng ta cũng chắc sẽ không vượt quá hai phần đi? Dù sao thì thế lực Đồ Đằng cũng có đến sáu nhà.
- Ừm, chỉ với hai thành hy vọng thắng mà thôi, lại đem Côn Lôn Tiên Tông của chúng ta quẳng lên giá nướng, đây thật là một quyết định không khôn ngoan một chút nào.
- Giá nướng?
Ngân Thiền khó hiểu:
- Đại Chưởng môn, lời này là từ đâu tới? Thế lực Đồ Đằng trong lúc tranh đấu, nếu không tồn tại sự cấu kết lẫn nhau, thì cũng sẽ không xuất hiện sự uy hiếp nào đối với chúng ta, không có lý nào các thế lực khác sẽ cùng nhau hợp tác đối phó với Mộng Huyễn Thiên Trì chứ?
- Giữa các thế lực Đồ Đằng đều có sự đề phòng lẫn nhau, thật không có khả năng có thể cấu kết.
Vương Thiền thản nhiên nói:
- Ngân Thiền, ngươi cũng đừng có sốt ruột, ta tin rằng ngươi rất nhanh thôi sẽ hiểu được sự việc.
- Đại Chưởng môn, ta sao có thể không nóng lòng được chứ. Thần Tú Cung đã rơi vào tay của kẻ khác, ta không thể bình tĩnh được một khắc nào cả. Nếu như Đại Chưởng môn không ra tay, ta sẽ tự mình đi làm. Bất luận như thế nào cũng nhất định phải đem Thần Tú Cung trở về Côn Lôn Tiên Tông.
Khẩu khí của Ngân Thiền cũng thực kiên định.
- Ngân Thiền, không được lỗ mãng!
Trong ánh mắt của Vương Thiền lần đầu tiên xuất hiện vẻ nghiêm khắc.
- Đại Chưởng môn, ngươi thực sự… Đây thực sự không giống như phong cách của ngươi. Nhớ lại năm đó, Đại sư huynh Vương Thiền của chúng ra khí phách như thế nào, tại sao trong chuyện này lại không thể hạ được quyết tâm?
Ngân Thiền tràn ngập sự nghi vấn.
Tuyết Thiền đứng bên cạnh túm túm tay áo của nàng:
- Ngân Thiền, ngươi cũng đừng quá kích động, không thể chống đối lại Chưởng môn à.
Vương Thiền cười khổ nói:
- Chống đối ta thì cũng không sao, ta nào có để ý. Ngân Thiền, ngươi ngồi xuống, ta hỏi ngươi, ngươi dùng tâm lý bình tĩnh trả lời ta mấy vấn đề.

Ngân Thiền thở phì phì ngồi xuống:
- Đại Chưởng môn hỏi đi!
- Ừm, ta hỏi ngươi, Thần Tú Cung kia từ xưa tới nay có phải là vật của Côn Lôn Tiên Tông ta hay không?
Ngân Thiền sửng sốt, khẽ cắn môi:
- Đó chẳng phải là vậy sao?
- Tin đồn về Thần Tú Cung ngươi đã từng nghe nói qua?
Vương Thiền lại hỏi.
- Thực đã được nghe nói qua, kẻ nào có được Thần Tú Cung là có tạo hóa lớn, đại kỳ ngộ. Kẻ không có phúc duyên thì sẽ không thể có được tạo hóa như vậy. Năm đó, Kim Thiền sư huynh… Aizz.
- Ngân Thiền, ngươi với Kim Thiền chính là huynh muội song sinh, sự uất ức của ngươi ta hiểu rất rõ. Chỉ là Kim Thiền cho tới cuối cùng cũng là không đủ phúc duyên. Còn trước Kim Thiền, Thần Tú Cung kia cùng với Côn Lôn Tiên Tông ta có quan hệ thế nào? Có phải là dựa vào việc Kim Thiền đã từng có mà cho là Thần Tú Cung là vật của Côn Lôn Tiên Tông ta không?
Ngân Thiền nói:
- Ít nhất thì Kim Thiền sư huynh trong vạn năm trở lại đây cũng là chủ nhân duy nhất trong lịch sử của Thần Tú Cung.
Vương Thiền than nhẹ một tiếng:
- Ngươi nói cũng có vài phần đạo lý, vậy ta hỏi lại ngươi, lúc trước khi tám môn Thiên Đế Sơn tiến vào Mộng Huyễn Thiên Trì, ngươi có phải là đã phái người tới phi thuyền Tiên Diệp phá rối, có dính líu tới việc báo thù?
- Đúng, việc này ta không phủ nhận!
Ngân Thiền nói tới chuyện này cũng rất tức giận:
- Kim Thiền sư huynh ở Hiên Viên Khâu chết không minh bạch, để cho bọn chúng nếm chút mùi đau khổ thì có gì là quá đáng? Đáng hận là trận thí luyện kia lại để tên đệ tử của Hiên Viên Khâu ngang nhiên cướp mất danh hiệu Quán quân, ngẫm lại ta lại vô cùng tức giận.
- Ngân Thiền, ngươi trong lòng có oán khí đối với Hiên Viên Tộc, có thể có cảm xúc như vậy. Nhưng mà, những kẻ bây giờ muốn đi tấn công tên Tần Vô Song kia, việc này tuyệt đối không thể có sự liên hệ gì với bọn chúng.
Đang trong lúc nói chuyện, Vương Thiền thuận tay vung ra một chiêu, một đạo Truyền Âm Phù giống như một viên trân châu nho nhỏ bắn vào lòng bàn tay hắn hiện lên lấp lánh.
- Tới rồi, sớm hơn so với sự tưởng tượng của ta. Xem ra Lý huynh cũng thật là nôn nóng à. Ha ha ha.

Đầu ngón tay Vương Thiền nhẹ nhàng bắn ra, nói với Ngân Thiền:
- Nghe rõ đây!
Vẻ mặt Ngân Thiền biến đổi kinh ngạc, ngưng thần nín thở lắng nghe. Khi đạo Truyền Âm Phù kia mở ra, thanh âm của Lý Bố Y thản nhiên nói:
- Vương Thiền, lời trước đây ở trong động phủ ta đã nói với ngươi, ngươi vẫn chưa quên đó chứ?
Chỉ là một câu đơn giản như vậy, không có bất kỳ một lời nào khác. Khuôn mặt Vương Thiền lại trở nên giống như hoa nở mùa xuân, vui sướng vô hạn.
Bàn tay ngưng kết một đạo Truyền Âm Phù, đưa vào thần thức truyền âm, đầu ngón tay lại bắn ra bên ngoài.
Ngân Thiền hãy còn chút mơ hồ:
- Đại Chưởng môn, ai vậy? Sao dám gọi thẳng tên của người?
- Ngân Thiền, người này tên là Lý Bố Y. Nếu như nói trong Đại lục Thiên Huyền này còn có ai mà các Đồ Đằng Tộc không thể động vào, thì Lý Bố Y kia chính là một trong số ít kẻ như thế.
- Lý Bố Y, hắn là ai?
Ngân Thiền không khỏi thắc mắc, nhịn không được hỏi, nhìn nhìn Tuyết Thiền đứng bên cạnh cũng đang hồ nghi không hiểu.
Vương Thiền thở dài:
- Lý Bố Y, có lẽ chỉ có thủ lãnh của Đồ Đằng Tộc mới có tư cách biết được tên của hắn. Ngay cả ta cũng cần phải tôn kính hắn, gọi một tiếng Lý huynh. - .
- Lý huynh? Đại Chưởng môn, người đang nói lời hồ đồ gì vậy?
Tinh quang trong ánh mắt Vương Thiền chợt lóe:
- Ngân Thiền, ngươi có biết Thần Khí Chi Môn không?
- Cái đó ta tự nhiên là biết tới, Thần Khí Chi Môn trong truyền thuyết vạn năm mới mở ra có một lần, có vô số tạo hóa, Thần Khí Chi Môn cũng có thể sinh ra sự hủy diệt vô tận, ta sao có thể không biết tới chứ?
- Những điều ngươi biết tới chỉ là vẻ bên ngoài mà thôi.
Vương Thiền thản nhiên nói:
- Thần Khí Chi Môn chính là di chỉ của cuộc đại chiến Chúng Thần thời Thái cổ, cũng là Vận Mệnh Chi Môn của Đại lục Thiên Huyền. Rời ra khỏi Thần Khí Chi Môn, lại chính là đạt được Thiên Thần Đạo, Khí Trùng Tinh Hà, ung dung tự tại suốt đời.
- Khí Trùng Tinh Hà, ha ha, nói ra thì dễ, cái này mấy vạn năm qua cũng đều chưa có nghe nói qua có kẻ nào tu luyện tới cảnh giới của Khí Trùng Tinh Hà. Thiên Thần Đạo thật sự là có tồn tại sao?
Ngân Thiền vẫn là không tin, nàng ta tu luyện cho tới bây giờ cũng cùng lắm chỉ mới qua Chân Thần Đạo bốn kiếp mà thôi.
Trong cấp bậc của Chân Thần Đạo này, sự chênh lệch trong mỗi một kiếp cũng thực rất rõ ràng. Cho dù là một kẻ hai kiếp cũng có thể nhẹ nhàng đối mặt với ba bốn đối thủ cấp bậc Chân Thần Đạo một kiếp bình thường.

Mà thủ lãnh của Đồ Đằng có hồ mỗi kẻ đều là lão quái vật Chân Thần Đạo tám kiếp. Nhưng bất luận thế nào thì bọn họ cũng vẫn là không thể tới được kiếp thứ chín, cũng căn bản là không có cái dũng khí để đi tới kiếp thứ chín. Bởi vì, cho tới tận bây giờ, trong mấy vạn năm lịch sử, một số ít kẻ đánh sâu vào kiếp thứ chín của Chân Thần Đạo, thì không có một kẻ nào ngoại lệ, mà tất cả đều thất bại thân vong.
Cũng có thể nói, Chân Thần Đạo tám kiếp cơ hồ chính là cực hạn của Đại lục Thiên Huyền. Cố gắng tiếp tục hướng tới thì cũng chỉ ứng với một con đường bị hủy diệt mà thôi.
- Thiên Thần Đạo, có lẽ đúng là thực sự tồn tại!
Thanh âm của Vương Thiền bình tĩnh mà kiên định.
- Tồn tại Thiên Thần Đạo, ai?
Ngân Thiền giật mình kinh ngạc.
- Kẻ vừa truyền âm vừa rồi, Lý huynh Lý Bố Y, chính là có khả năng Thiên Thần Đạo.
- Hắn… Hắn rốt cuộc là kẻ như thế nào? Dĩ nhiên là Thiên Thần Đạo? Thiên Thần Đạo, không phải là Khí Trùng Tinh Hà sao, trong Đại lục Thiên Huyền là thế nào?
Ngân Thiền khó hiểu.
- Hắn… Đó là Chưởng Khống Giả của Thần Khí Chi Môn, chủ trì Thần Khí Chi Môn. Người phàm tục chỉ biết Đồ Đằng Tộc là đỉnh cao tồn tại của Đại lục Thiên Huyền. Lại không hề biết, chúa tể thực sự của Đại lục Thiên Huyền lại chính là những Chưởng Khống Giả như Lý Bố Y.
- Chưởng Khống Giả đại lục?
Ngân Thiền cùng Tuyết Thiền liếc mắt nhìn nhau, đều là vô cùng kinh ngạc.
- Đúng vậy, Chưởng Khống Giả vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền, muốn đi theo con đường nào, tương lai theo hướng nào thì tất cả đều do Chưởng Khống Giả mới có thể nắm chắc phương hướng, mới là kẻ khống chế thật sự. Đồ Đằng cường giả, ở trước mặt những Chưởng Khống Giả này, cũng đều phải tuân theo các quy tắc của Chưởng Khống Giả, là kẻ nắm giữ tất cả các quy tắc của Đại lục Thiên Huyền.
Ngân Thiền ha hả nói:
- Cái đó… Chưởng Khống Giả đó cũng với việc chúng ta đối phó với Tần Vô Song có quan hệ gì chứ?
- Có quan hệ, hơn nữa lại rất có quan hệ. Ở trước Vạn Pháp Triều Tông Hội, Lý huynh đã tự mình vào động phủ của ta, mục đích của hắn cũng chính là vì tên Tần Vô Song kia mà tới.
Ngân Thiền như bị ngây dại hoàn toàn, nàng ta bây giờ rốt cuộc cũng đã hiểu được vì sao mà trước giờ Đại Chưởng môn lại luôn thờ ơ với việc đi đối phó Tần Vô Song đến vậy, hóa ra tất cả các nguyên nhân cũng đều là do Chưởng Khống Giả kia.
- Chẳng lẽ, tên Tần Vô Song kia chính là kẻ mà được Chưởng Khống Giả phù hộ?
- Không!
Vương Thiền nghiêm mặt nói:
- Tần Vô Song kia chính là người mà Chưởng Khống Giả có chút chú ý đến mà thôi, chứ không phải là kẻ được phù hộ. Chưởng Khống Giả cũng không có ý định sẽ che chở hắn, chỉ là không hy vọng kẻ có cấp bậc quá cao vượt bậc đến khi dễ hắn mà thôi. Nếu như Đồ Đằng Tộc cường giả đích thân ra tay, đây hiển nhiên là sự chênh lệch rất lớn. Tất nhiên sẽ dẫn đến sự can thiệp của Lý huynh. Ta tin rằng, những thế lực Đồ Đằng bây giờ đã rục rịch hành động, nhất định là sẽ bị sứt đầu mẻ trán nặng nề rồi.
Vương Thiền nói tới đây, nụ cười trên mặt cũng tăng lên. Hắn chính là vô cùng muốn nhìn xem vẻ mặt của những cường giả trong các thế lực Đồ Đằng kia hiện tại ra sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận