Mặc dù Chưởng môn nhân nói Tần gia còn có thể chống đỡ được ba tháng, nhưng trên thực tế rút cuộc có thể chống đỡ được bao lâu, không có ai có thể nói chính xác được.
Tần Vô Song cũng không muốn lấy vận mệnh của Tần gia ra làm trò đùa. Cho nên, hắn quyết định lập tức hành động. Tần Vô Song biết, trận chiến này, kỳ thực cũng là ứng chiến bị động. Đấu tranh của Tần gia và Tân gia, không thể một lần là dứt điểm.
Muốn dựa vào trận chiến này tiêu diệt hoàn toàn Tân gia, hiển nhiên là không có bất cứ khả năng nào.
Trận chiến này, mục tiêu chiến lược của Tần Vô Song chính là tan rã trận doanh Thiên Đế. Chỉ cần trận doanh Thiên Đế bị tan rã, Tần gia sẽ có cơ hội tạm nghỉ rất lớn.
Chỉ cần Tần gia có cơ hội tạm nghỉ, Tần Vô Song liền có thể tranh thủ càng nhiều thời gian. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Thời kỳ bế quan ba năm, hiện giờ mới qua hơn nửa năm. Nếu có thể có thời gian hai năm phát triển, khiến át chủ bài trong tay Tần Vô Song không ngừng trở nên mạnh hơn. Đến lúc đó, mới là thời kỳ quyết chiến.
Hơn nữa, Tần Vô Song trong lòng biết rõ. Đừng thấy, hiện tại trận doanh Thiên Đế vây công Vấn Đỉnh Sơn, Hiên Viên Đồ Đằng Tộc không có ai đi ra nói chuyện.
Nếu Tần gia hiện tại đột nhiên phản công Tân gia, tiêu diệt thực lực cả nhà Tân gia, Hiên Viên Tộc không chắc sẽ không đi ra can thiệp. Hiên Viên Tộc nói cho cùng, vẫn là có chút thiên hướng nghiêng về Tân gia. Từ trong các loại chi tiết có thể nhìn ra! Tần Vô Song rất rõ ràng, mặc dù bản thân hiện tại có năng lực tiêu diệt Tân gia, cũng không phải thời điểm.
Tiêu diệt Tân gia, thời cơ tốt nhất để giải quyết triệt để tai họa tâm sự chỉ có một, đó chính là Đại hội tuyển chọn Thiên Đế mấy năm sau. Đó chính là cơ hội danh chính ngôn thuận duy nhất. Cho dù là Đồ Đằng Tộc, cũng không có cơ hội can thiệp.
Đại hội tuyển chọn Thiên Đế, cơ hội của mỗi tộc đều như nhau. Tần gia đến lúc đó, chỉ cần có thực lực đánh bại Tân gia, liền có thể tận lực mà làm, tận tình phát huy.
Tần Vô Song hiểu rõ mấu chốt bên trong, tự nhiên mà vậy, sắp xếp chiến lược cũng vô cùng rõ ràng.
- Nhị vị sư huynh, trận chiến này, cần phải bí mật hành sự. Thiên Vũ Tông, Bách Lý Gia Tộc và Diệu Hóa Môn, trong tám môn Thiên Đế Sơn, thực lực có thể nói là cấp thấp. Mười năm nay, mặc dù hùa theo Tân gia, nhưng làm ác không nhiều, nói trắng ra là chính là vì bị áp bách mới bất đắc dĩ. Cho nên, lần đầu đả kích, lấy uy hiếp làm việc chính. Nếu ba đại tông môn này một mực không chịu giác ngộ. Đòn công kích thứ hai, không cần lưu tay. Hết lần này đến lần khác, cho bọn chúng cơ hội, không quý trọng, còn trách ai đây?
Tần Thiếu Hồng lại nói:
- Vô Song sư đệ, nếu nói đến cơ hội, chúng ta sớm đã cảnh cáo ba đại tông môn này rồi. Cơ hội cũng không phải chưa cho, theo ta thấy, trực tiếp tới cửa, giết bọn chúng tơi bời hoa lá! Không hiện chút thủ đoạn, bọn chúng chỉ xem Tần gia ta là đất nặn.
Thủ đoạn sấm sét, Tần Vô Song không phải không muốn dùng. Nhưng hắn rất rõ ràng, giết hại ba đại tông môn này là chuyện rất dễ dàng, nhưng làm như vậy, không nghi ngờ gì chính là khiến oán hận của ba đại tông môn đối với Tần gia càng tăng lên. Càng thêm quyết tâm dựa vào phía bên Tân gia.
Ba đại tông môn này, trước mắt mà nói, vẫn là thuộc về loại nhân vật nhỏ. Có thể tranh thủ một chút. Giết tông môn bọn chúng thì rất dễ dàng, nhưng chân chính có uy hiếp là Thần đạo cường giả.
Thần đạo cường giả bất tử, diệt cả nhà bọn chúng, đối với Tần gia mà nói, ý nghĩa chiến lược cũng không lớn. Chẳng qua chính là để đối phương mang theo một loại cảm giác cừu hận càng đầu nhập, càng tập trung tinh thần, càng triệt để nhắm vào Tần gia.
Cho nên nói, đòn đầu tiên chính là áp dụng thế lôi đình, cân nhắc nặng nhẹ, cũng không phải là lựa chọn tốt nhất. Ngoại giao trước, quân sự sau, tranh thủ từng tình tiết có lợi.
Cho dù sau đợt công kích thứ nhất, tông môn ba nhà vẫn u mê không tỉnh ngộ. Tần Vô Song cũng không định đồng thời tiêu diệt ba nhà này, mà là chọn lựa một nhà trong đó đả kích trầm trọng, một lần nữa uy hiếp hai nhà còn lại.
Bài học bằng máu, nếu vẫn không thể khiến những tên gia hỏa lạc đường này quay đầu lại, vậy chỉ có thể áp dụng phương thức trả thù cực đoan nhất.
Hiện giờ, ba người Tần Vô Song đến Thiên Tứ Vương Phủ, cùng người nhà bí mật cáo biệt. Tần Liên Sơn đương nhiên là không có khả năng ngăn cản.
Vận mệnh của Tần gia, Tần Liên Sơn mặc dù chỉ là Tộc trưởng của một chi mạch, nhưng lại vô cùng để tâm, chẳng những không có ngăn cản, mà là còn khuyến khích thêm.
Mộ Dung Nhạn ở lại Thiên Tứ Vương Phủ, một là, nàng thân là cao thủ Kỳ Diệu Huyền Cảnh, lại có Tần Vô Song trang bị cho nàng những thứ rất tốt, có thể dậy lên tác dụng phòng ngự khi hậu họa chưa xảy ra.
Cho dù có Thần đạo cường giả xâm lấn, với trang bị và thực lực của Mộ Dung Nhạn, cũng có thể chống chọi một chút.
Mộ Dung Nhạn trên đường đưa Tần Vô Song tới biên cảnh của các quốc gia nhân loại, mới lưu luyến không rời nói:
- Vô Song ca ca, mấy người Bao Bao, đều đang ở Hầu Tộc đợi huynh đó.
- Nhạn nhi, muội phải bảo trọng, chăm sóc cho mọi người.
Tần Vô Song khẽ nắm lấy cái eo nhỏ nhắn của Mộ Dung Nhạn, tình cảm tha thiết dặn dò.
- Được, Nhạn nhi biết rồi…
Mộ Dung Nhạn nhẹ nhàng vuốt mấy sợi tóc trên trán Tần Vô Song, nhìn khuôn mặt đường nét rõ ràng, càng cảm thấy người nam nhân này khiến nàng say mê như vậy.
Ba người tiến vào Chi Tế Sơn, dưới chân núi Hầu Vương Sơn, đám người Bao Bao đã tập hợp.
Mười năm trôi qua, Bao Bao cố nhiên là tu vi đề thăng trên diện rộng. Tử Điện Phần Diệm Thú cũng thành công đột phá bình cảnh cuối cùng, tiến vào Thần đạo, ưu thế của Linh thú Biến dị lúc này, cũng hoàn toàn phát huy ra.
Còn Hỏa Lân vốn là Ngưng Thần Đạo sáu kiếp, mười năm trôi qua, lại có thể tấn thăng làm Ngưng Thần Đạo tám kiếp! Còn thiên phú độc đáo Hỏa thuộc tính trên người Hỏa Lân cũng khiến Tử Điện Phần Diệm Thú chịu dẫn dắt rất lớn.
Dưới sự dẫn dắt của Hỏa Lân, Tử Điện Phần Diệm Thú cũng ở dưới lòng đất hấp thu Xích Viêm Chi Hỏa, ngưng luyện Hỏa Phách. Hiện giờ trên phương diện thiên phú của Hỏa thuộc tính, Tử Điện Phần Diệm Thú trò giỏi hơn thầy, còn thắng cả thầy, dĩ nhiên là vượt qua Hỏa Lân! Điều này làm cho Hỏa Lân cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, hô to biến thái.
Ái Ti Mạt trải qua mười năm trưởng thành, cũng không còn là Long bảo bảo yếu ớt như trước, mười năm trưởng thành, cũng khiến con Long bảo bảo này trở thành một con ấu long có lực chiến đấu kinh người. Huyết mạch của Thái cổ Long Tộc, khiến Bao Bao cũng không dám xem thường.
Tứ đại Thần thú này, mười năm qua, tốc độ trưởng thành có thể nói là vô cùng kinh người, lại trở thành trợ thủ đắc lực nhất của Tần Vô Song.
Một lần nữa khi nhìn thấy Tần Vô Song, bốn đại gia hỏa đều có vẻ vô cùng kích động. Bao Bao liền nhảy tới, hét lớn:
- Lão Đại, ta biết mà, ngươi sẽ không xảy ra chuyện gì, ha ha. Mười năm nay, chúng ta đều cố gắng tu luyện, chờ ngươi trở về, đại chiến một trận!
- Đúng vậy, Lão Đại. Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng nên cùng đánh một trận với Thiên Đế Môn!
Tử Điện Phần Diệm Thú hôm nay cũng là khí phách phấn chấn, huyết dịch hiếu chiến trong xương cốt cũng sôi trào.
- Cô Đơn, tu vi của ngươi đề thăng lên mãnh liệt nhất. Thật đáng chúc mừng, ha ha!
Tần Vô Song ánh mắt vô cùng lợi hại, vừa liếc mắt đã nhìn ra.
Hiện giờ bốn tên gia hỏa này, mặc dù không có ai tiến vào Hóa Thần Đạo, nhưng đều là thất Ngưng Thần Đạo tám kiếp. Phải biết rằng, ba người khác, mười năm trước, đều là Ngưng Thần Đạo, còn Tử Điện Phần Diệm Thú, khi đó còn chưa đột phá Thần đạo.
Hôm nay một lần nữa gặp mặt, lại có thể là Ngưng Thần Đạo bảy kiếp, tốc độ đề thăng thực lực, đương nhiên khiến Tần Vô Song cũng cảm thấy thay đổi cách nhìn triệt để.
Tử Điện Phần Diệm Thú xưa nay bội phục nhất chính là Tần Vô Song, có được mấy câu khích lệ của Lão Đại, không khỏi mặt mày rạng rỡ, há miệng rộng, bộ dạng như kẻ ngốc.
- Chủ nhân, thực lực của chúng ta đề thăng dù nhanh, cũng không đuổi kịp ngươi.
Hỏa Lân xác thực vô cùng rung động, mười năm trước, lần đầu tiên nó gặp Tần Vô Song, Tần Vô Song cũng mới chỉ tiến vào Thần đạo không được bao lâu. Còn hôm nay, Tần Vô Song đứng ở trước mặt nó, hiển nhiên đã là Hóa Thần Đạo cường giả rồi. Loại tốc độ này, đừng nói nó trước kia không thấy qua, chính là nghe nói cũng chưa từng nghe qua.
Thời gian mười năm, quả thực là thần thoại!
Ái Ti Mạt cười hi hi đi tới:
- Phụ thân, mẫu thân tiện nghi của ta đâu?
Tiểu tinh linh này không mở miệng thì thôi, một khi mở miệng quả thực là lời nói kinh người. Quả nhiên, câu hỏi này vừa xuất ra, ba tên gia hỏa khác đều dùng ánh mắt mờ ám nhìn Tần Vô Song.
Bao Bao lại trêu chọc nói:
- Lão Đại, nghe nói ngươi ở Đông Hải bị một tiểu thư của Long Tộc đùa giỡn. Hắc hắc, vẫn là Mộ Dung tỷ tỷ rộng lượng, một chút cũng không tức giận.
- Nhạn nhi biết sao?
Tần Vô Song đầu cũng lớn rồi. Những chuyện không hay của Mễ Già tiểu thư, Tần Vô Song vốn không định tự làm phiền mình lấy ra để nói.
- Ha ha, có tiểu nha đầu Ái Ti Mạt lắm mồm này, còn có thể giấu diếm được bí mật sao?
Bao Bao ra vẻ khẩu khí của đại nhân. Mặc dù mười năm qua đi, Bao Bao luận về tuổi tác, bất quá là hơn hai mươi tuổi. Phải biết rằng, khi vừa quen biết Tần Vô Song, Bao Bao bất quá cũng chỉ là một tiểu hầu tử bảy tuổi mà thôi.
Ái Ti Mạt không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn cảm thấy vinh quang, cười tủm tỉm nói:
- Phụ thân, Bao Bao già rồi, hắn là hâm mộ thanh xuân vô địch của ta.
Tần Vô Song cảm thấy một trận đau đầu, Bao Bao và Cô Đơn tranh cãi cả ngày, hắn đã đủ đau đầu. Bây giờ gia nhập thêm hai kẻ dở hơi Hỏa Lân và Ái Ti Mạt này, rất có tư thế tổ chức ra đoàn thể những kẻ dở hơi, Tần Vô Song không khỏi có chút đau đầu. Vội vàng ngắt lời nói:
- Được rồi, bớt nói lời vô nghĩ đi, vừa rồi là ai nói muốn đại chiến một trận hả?
- Ta!
Bao Bao ánh mắt sáng ngời:
- Lão Đại, có trận đánh sao?
- Lão Đại, là đi tiến công Thiên Đế Môn sao? Tính cả ta nữa!
Tử Điện Phần Diệm Thú cũng không chịu thua kém.
- Hắc hắc, đại chiến sao? Cũng lâu rồi không trải qua.
Hỏa Lân liếm liếm đầu lưỡi.
Ái Ti Mạt cho tới bây giờ chính là tên gia hỏa lo sợ thiên hạ không loạn, từ khi vừa mới sinh ra đã gây rối không ít, ánh mắt nheo lại thành một đường:
- Phụ thân, ta cũng muốn đi!
- Đi, đều đi cả!
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Hỏa Lân, ngươi lớn tuổi, tương đối trầm tĩnh, theo hai sư huynh của ta đi công kích Thiên Vũ Tông.
Trong bốn tên gia hỏa này, đại khái cũng chỉ có Hỏa Lân là sai khiến tốt nhất. Dù sao, nó cũng bị Tần Vô Song thi triển Thần Cổ Chi Thuật, có khế ước chủ tớ.
- Được, chủ nhân!
Tần Vô Song xua xua tay:
- Nếu làm tốt, đợi sau khi đại sự hoàn thành, ta sẽ giải trừ Thần Cổ Chi Thuật, khôi phục tự do cho ngươi. Khổ lực của hai mươi năm, coi như năm đó đã trả cho ta rồi!
- Đa tạ chủ nhân!
Không có Thần thú nào lại tự nguyện làm Linh thú Khế ước, nghe nói có thể khôi phục tự do, đương nhiên là vui mừng không thôi, cường điệu nói:
- Chủ nhân, cho dù khôi phục tự do, ta cũng nguyện đi theo chủ nhân.
Mười năm này, Hỏa Lân và bọn Bao Bao ở với nhau vô cùng hòa thuận, cũng quen với cuộc sống có bạn bè, so với cuộc sống cô độc một mình năm đó không biết lạc thú hơn bao nhiêu lần, vì vậy, cho dù Tần Vô Song đuổi hắn đi, hắn cũng chưa chắc nguyện ý đi.
- Bao Bao, Cô Đơn, hai người các ngươi là bạn nối khố. Đối với Thiên Đế Sơn cũng không lạ lẫm gì. Cho các ngươi đi đối phó Diệu Hóa Môn, có vấn đề gì không?
- Ha ha, yên tâm đi, Lão Đại! Trong vòng ba ngày, cam đoan diệt cả nhà này!
Tử Điện Phần Diệm Thú tràn đầy tin tưởng.