Vào khoảnh khắc có kết quả bốc thăm, cả Tần Vô Song và Tân Thiên Vấn cùng ngẩng lên trừng mắt nhìn đối phương, không hề che giấu sự thù hận trong ánh mắt. Đồng thời, trong lòng đều có một ý nghĩ cổ quái:
- Có phải Hiên Viên Tộc đã giở trò gì không? Nếu không thì sao lần nào cũng trùng hợp vậy? Thôi cũng được, cũng đúng ý mình!
Không khí phía dưới lập tức nóng rực lên.
Tần gia và Tân gia!
Đây đúng là cuộc chiến số mệnh. Chưa nhắc đến ân oán giữa Tần gia và Tân gia, chỉ việc bốn trận đấu vòng ngoại vi, các thế lực Tần gia ủng hộ đều thắng thế lực Tân gia ủng hộ đã khó tránh được việc khiến ngọn lửa chiến tranh thăng cấp rồi.
Rốt cuộc thì Tần gia sẽ áp đảo Tân gia hay là Tân gia sẽ đánh bại Tần gia cứu vãn tình hình?
Nói một cách khách quan thì tuy Tần gia vẫn luôn rất mạnh nhưng nhược điểm của Tần gia cũng rất rõ, vì cường giả tuyệt đối của Tần gia không hề mạnh hơn của Tân gia, thậm chí còn yếu hơn rất nhiều.
Nguyên nhân chủ yếu là, bên ngoài đều biết Tần Khiếu Thiên đã bị trọng thương, còn Tần Vô Song dù gì cũng vẫn còn trẻ, liệu hắn có thể chống lại được cường giả đã thành danh nhiều năm như Tân Thiên Vấn hay không thì vẫn chưa thể biết được.
Còn bên Tân gia, có Thiên Đế Tân Thiên Vấn từ trước tới nay luôn được mệnh danh đệ nhất cường giả chỉ dưới Đồ Đằng cường giả, trong tám môn Thiên Đế Sơn, hắn chính là đệ nhất.
Lại còn có Thần thú Kiếm Nhiêm cũng có đẳng cấp tương đương. Có hai cường giả này đủ để đảm bảo cho Tân gia bất bại.
Vì thế, tuy mọi người rất kinh ngạc với biểu hiện của Tần gia, nhưng vào thời điểm quan trọng, phân tích một cách bình tĩnh thì vẫn không xem trọng Tần gia lắm.
Đương nhiên, Tần gia có Tần Vô Song, rất giỏi trong việc tạo nên kỳ tích. Đương nhiên mọi người cũng có sự kỳ vọng, hy vọng Tần Vô Song có thể tạo được một vài kỳ tích trong hoàn cảnh này.
Hiên Viên Bạt bắt đầu công bố danh sách:
- Danh sách của Tân gia, trận thứ ba Tân Thiên Thần, trận thứ hai Hộ pháp Thần thú Kiếm Nhiêm, trận đầu Tân Thiên Vấn.
Cách bài binh bố trận này không có chút hàm hồ nào, hoàn toàn trong sự dự đoán của mọi người. Hai đại cao thủ Kiếm Nhiêm và Tân Thiên Vấn tương đương với hai tầng đảm bảo.
Hiên Viên Bạt nhìn sang bên Tần gia nói tiếp:
- Danh sách của Tần gia như sau, trận thứ ba…
Hiên Viên Bạt cố ý ngừng lại một chút dấm dứ, ánh mắt nhìn Tần gia có vẻ kinh ngạc, rồi lại nhìn xuống phía dưới, nói tiếp:
- Trận thứ ba là Hộ pháp Thần thú Thiên Tu Truy Vân Thú. Trận thứ hai Tần Khiếu Thiên, trận thứ nhất Tần Vô Song.
Thiên Tu Truy Vân Thú? Đó là cái gì?
Những người không biết đều bắt đầu hỏi han xung quanh, có người thì túm tụm lại bàn luận. Còn Tân Thiên Vấn và Kiếm Nhiêm thì nhìn nhau, cảm giác sống lưng lạnh toát như bị Tần gia đâm lén một đòn hiểm vậy.
Chúng đều đã ở giang hồ lâu năm, đương nhiên là đã nghe đến Thiên Tu Truy Vân Thú. Thiên Tu Truy Vân Thú năm đó cùng đẳng cấp với Kim Thiền của Đồ Đằng Tộc Côn Lôn Tiên Tông ở Mộng Huyễn Thiên Trì. Nếu không phải bị Kim Thiền phong ấn thì đến nay cũng có là Chân Thần Đạo rồi, không hề kém Tân Thiên Vấn.
Sắc mặt Tân Thiên Thần tái đi, truyền âm nói:
- Bệ hạ, Kiếm Nhiêm đại nhân. Thiên Tu Truy Vân Thú khi ở Mộng Huyễn Thiên Trì từng đích thân hộ tống Tần Vô Song ra khỏi đảo, không ngờ đã bị Tần Vô Song mua chuộc.
Thiên Tu Truy Vân Thú là kẻ tu luyện tự do, không có tông môn, tuy thường hoạt động ở Mộng Huyễn Thiên Trì nhưng không tính là thế lực bên ngoài, vì thế trợ giúp Tần gia cũng không hề sai quy tắc.
Tân Thiên Vấn nhìn sang bên Tần Vô Song, làm gì có Thiên Tu Truy Vân Thú nào? Hắn đều rất quen với những gương mặt của Tần gia nhưng ngay Tần Khiếu Thiên hắn cũng chẳng nhìn thấy.
Đúng lúc đó thì phía dưới truyền lên một tràng cười:
- Ha ha, Vô Song huynh đệ, đến lượt ta ra rồi phải không?
Giọng nói đó chính là của Thiên Tu Truy Vân Thú, nó nhảy lên Hiên Viên Đài với hàng nghìn sợi râu như những sợi xúc tu khua khoắng khắp nơi.
Thiên Tu Truy Vân Thú liếc nhìn Thần thú Kiếm Nhiêm, sắc mặt hơi sững lại nhưng rồi lập tức cười:
- Kiếm Nhiêm, ngươi cũng dính vào rắc rối này sao?
Kiếm Nhiêm lạnh lùng nói:
- Truy Vân, từ lúc nào mà ngươi lại có quan hệ với Tần gia vậy?
Thiên Tu Truy Vân Thú uể oải nói:
- Ngươi nợ Tân gia ân tình thì phải trả. Ta nợ Tần Đại Chưởng môn một ân huệ lớn đương nhiên cũng phải trả. Chẹp chẹp, Kiếm Nhiêm, hai nghìn năm không gặp, tu vi của ngươi đã vượt ta rồi. Không tệ, cũng khá lắm!
Hai đầu Thần thú này lại quen biết nhau, gặp lại trong trường hợp này đúng là không ai có thể ngờ tới. Kiếm Nhiêm nghe Thiên Tu Truy Vân Thú nói vậy hừ mũi một cái nhưng trong lòng cũng thấy lo lắng.
Nếu Thiên Tu Truy Vân Thú không bị phong ấn lâu như vậy thì tu vi sẽ không kém Kiếm Nhiêm. Dù như vậy nhưng đối phó với Tân Thiên Thần vẫn thừa sức. Ngay hai đầu Phong ấn Thú Hồn ở trước mặt Thiên Tu Truy Vân Thú e là cũng không thể thi triển được.
Một là vì Thiên Tu Truy Vân Thú cũng gần là Thần thú Chân Thần Đạo rồi. Hai là vì hàng nghìn hàng vạn cái xúc tu của nó chính là cao thủ đối phó với việc đánh tập thể.
- Thiên Vấn đạo hữu, gánh nặng của hai ta nặng hơn rồi. Thiên Thần đối phó với con quái thú Truy Vân này thì không có chút cơ hội thắng nào đâu.
Kiếm Nhiêm nặng nề nói. :
Hiển nhiên là Tân Thiên Vấn cũng nhìn ra được bảy tám phần.
- Thiên Thần, ngươi lên đó thử, nếu không thể cố được thì đừng miễn cưỡng. Nhớ là phải nhận thua kịp lúc, bảo toàn tính mạng.
Tân Thiên Vấn dặn dò.
Thần đạo cường giả của Tân gia thì đã tử thương mất hai người, trong lòng Tân Thiên Vấn cũng như đang rỉ máu, giờ hắn rất thận trọng trong vấn đề này. Nếu Tân Thiên Thần xảy ra chuyện thì Tân Thiên Vấn hắn sẽ thành tướng quân không binh rồi.
- Mời đấu thủ đấu trận thứ ba lên đài!
Hiên Viên Bạt nói lớn.
Tân Thiên Thần cũng đành liều bước lên, trong lòng đã có phần sợ hãi. Thiên Tu Truy Vân Thú là cường giả Chân Thần Đạo, dù hắn có gọi được hai đầu Phong ấn Thú hồn thì sao chứ? Khoảng cách thực lực quá lớn, căn bản không phải nhiều trợ thủ là có thể bù đắp được.
Thiên Tu Truy Vân Thú ghi nhớ lời dặn của Tần Vô Song, một khi đã động thủ là phải tạo thành sát thương, trước khi đối phương kịp đầu hàng phải ra đòn chí mạng.
Vì thế, khi Hiên Viên Bạt tuyên bố bắt đầu, Thiên Tu Truy Vân Thú lập tức vận dụng hết xúc tu tấn công tới tấp về phía Tân Thiên Thần.
Tân Thiên Thần có được mấy lần đối diện với uy lực thế này cơ chứ? Hắn vội vã lùi về sau, căn bản không dám đỡ.
Thiên Tu Truy Vân Thú cười hung tợn, toàn bộ xúc tu mở ra hình thành một tấm lưới lớn bao phủ toàn bộ Hiên Viên Đài.
Tân Thiên Vấn hét lên:
- Thiên Thần, nhận thua mau!
Tân Thiên Thần đang tránh đòn, nghe vậy liền hét lớn:
- Ta nhận thua!
Hiên Viên Bạt nghe thế liền nói lớn:
- Dừng!
Một bên đã nhận thua mà bên kia vẫn tiếp tục đánh thì coi như vi phạm quy tắc, sẽ bị tước quyền thi đấu. Thiên Tu Truy Vân Thú dừng lại, bất lực nhìn Tần Vô Song, ánh mắt đầy vẻ xin lỗi.
Đối thủ dù nói thế nào cũng là Hóa Thần Đạo ba, bốn kiếp, đối thủ lại có đề phòng, muốn giết chết đối phương trên lôi đài là rất khó.
Tần Vô Song cười, giết Tân Thiên Thần hay không cũng chỉ là thứ yếu. Tân gia đã giảo hoạt như vậy thì cũng hết cách, cũng không thể nào vi phạm quy định giết Tân Thiên Thần được.
Phía dưới đài, tất cả đều há hốc mồm, đây là tranh giành ngôi vị Thiên Đế sao? Sao chưa đánh đã nhận thua rồi? Lẽ nào Tân gia không có ý định chống lại chút nào sao?
- Gì thế này? Còn chưa đánh đã nhận thua, chẳng có kịch tính gì cả!
- Đánh thế nào được đây? Tân Thiên Thần và vị tiền bối Thần thú kia có khoảng cách quá xa. Cứ đánh tiếp thì chỉ có chết, đầu hàng chính là sự lựa chọn sáng suốt nhất!
- Nói vậy thì Tân gia thua chắc rồi!
- Ngươi thì hiểu cái gì? Trận đầu tiên Tân gia thắng hay không cũng được. Quan trọng là Kiếm Nhiêm và Tân Thiên Vấn bệ hạ kia kìa. Tần Khiếu Thiên bị trọng thương, Tần Vô Song vẫn còn trẻ như thế là Tần gia đã ở thế hạ phong rồi. Vì thế, Tân gia đánh cược vào hai trận sau ấy.
Những lời nói này được không ít người đồng tình. Phân tích theo cục diện thì đúng là Tân gia muốn dồn sức vào hai trận sau. Dù Tần gia không phái Thần thú ra mà thay là Tần Vân Nhiên thì Tân Thiên Thần cũng rất ít khả năng chiến thắng.
- Trận thứ hai, Tần Khiếu Thiên đấu với Thần thú Kiếm Nhiêm.
Hiên Viên Bạt nói lớn, khẩu khí đầy nhiệt tình, hiển nhiên là muốn hâm nóng lại không khí chiến đấu.
Quả nhiên, phía dưới đài vang lên tiếng hoan hô đầy phấn khích. Tần Khiếu Thiên, Đại Chưởng môn tiền nhiệm của Tần gia, cường giả Chân Thần Đạo. Thần thú Kiếm Nhiêm cũng là cường giả Chân Thần Đạo.
Cuộc giao đấu cấp Chân Thần Đạo, đối với những người phía dưới kia thì đúng là trận đấu ở cấp thần thoại. Trước đây họ còn chưa được nghe đến, vậy mà nay lại được tận mắt chứng kiến.
Kiếm Nhiêm cười hung hãn bước lên Hiên Viên Đài, đứng với dáng vẻ đầy khí thế, sắc trời trên Hiên Viên Đài dường như tối sầm lại.
Từ phía dưới bỗng vang lên một tiếng cười tang thương, Tần Khiếu Thiên đi ra từ đám người phía dưới, từng bước tiến lên đài.
Dáng vẻ đó không hề giống một cường giả Chân Thần Đạo mà giống như một người phàm trần bước lên Hiên Viên Đài gặp thần thánh vậy, mỗi bước đều rất thành kính.
Kiếm Nhiêm chau mày, không biết Tần Khiếu Thiên đang chơi trò gì, mãi mới đợi được Tần Khiếu Thiên lên đến nơi, Kiếm Nhiêm cười lạnh:
- Tần Khiếu Thiên, trên Hiên Viên Đài còn giở trò thâm trầm gì chứ?
Tần Khiếu Thiên khẽ nhếch môi cười, nhìn Kiếm Nhiêm vài cái rồi nói:
- Kiếm Nhiêm, rốt cuộc ngươi đã nợ Tân Thiên Vấn nhiều mức nào mà phải bán mạng cho hắn như thế?
Kiếm Nhiêm giận dữ nói:
- Cái này ngươi không cần biết. Bớt lời đi, ngôi vị Thiên Đế so là so thực lực chứ không phải xem ai khua môi múa mép giỏi hơn.
Tần Khiếu Thiên cười:
- Ngươi sai rồi, lần này ta lên đây là muốn khua môi múa mép với ngươi đấy!
Kiếm Nhiêm sững người, không hiểu Tần Khiếu Thiên muốn giở trò gì đây. Kiếm Nhiêm nhíu mày:
- Tần Khiếu Thiên, dẹp ngay cái trò đó đi. Bản Thần thú không rỗi hơi đùa với ngươi. Nào lại đây để ta xem cường giả Chân Thần Đạo ngươi rốt cuộc là hư danh hay hàng thật?