Khí Trùng Tinh Hà

Kế sách thành công, tiêu diệt được ba tên Thần hồn, quấy rối thế lực của kẻ địch suy yếu trên diện rộng. Tần Vô Song đem chiến trường trở lại như cũ một chút, cũng không lưu lại, im lặng rời đi.
Hắn biết, kế sách này thành công, bất kể kết quả như thế nào, giết chết được ba tên Thần hồn đối thủ, nhất định sẽ dẫn tới cảnh giác cao độ.
Nhưng chỉ cần kế sách dụ địch xâm nhập này không bị nhìn thấu, người trước ngã xuống, người sau tiếp tục, rồi sẽ có người tham lam thân thể, sẽ rơi vào trong bẫy.
Nhưng mà, độ khó khẳng định là lớn hơn lần trước.
Hiện tại, Tần Vô Song cũng không rảnh đi suy nghĩ vấn đề độ khó. Có thể giết chết được một Thần hồn, sẽ có lợi hơn cả triệu lần!
Ba tên Thần hồn vừa rồi, về lực chiến đấu hiển nhiên đạt được trạng thái đỉnh cao của Chân Thần Đạo.
Căn cứ vào phân tích của Tần Vô Song, ba Thần hồn này, tu vi bản thân khẳng định là Thiên Thần Đạo. Thần hồn không có thân thể, cộng thêm vừa thoát ra khỏi phong ấn không bao lâu, vẫn chưa khôi phục toàn bộ. Mặc dù như vậy, vẫn có lực chiến đấu Chân Thần Đạo đỉnh phong, loại kẻ địch này thực sự vô cùng đáng sợ!
Nếu để bọn chúng bình yên khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, Đại lục Thiên Huyền sẽ vô cùng nguy hiểm. Nghĩ đến hơn hai mươi gã Thần hồn của nhóm đầu tiên chạy ra, càng thêm cường đại, trong lòng Tần Vô Song cảm thấy một trận bực bội.
Đến bây giờ, hắn vẫn chưa xác định rõ ràng được, rốt cuộc nội ứng đã dùng phương thức Huyết Tế giải trừ trận pháp phong ấn đó, rốt cuộc là ai.
Nhưng mà, trước mắt chuyện này hiển nhiên đã không còn quan trọng. Hiện tại, chuyện quan trọng nhất là, điều tra rõ ràng đối phương ở trong Thần Khí Mê Cung này, rốt cuộc còn bao nhiêu tên Thần hồn?
Ngay vào lúc này, phía bên Vương Thiền truyền đến tin chiến thắng, thành công tiêu diệt được một tên Thần hồn nữa.
Hai người sau khi gặp lại, cộng lại một lần, Vương Thiền nói:
- Vô Song, căn cứ vào quan sát của ta, nhóm Thần hồn Dị tộc này, hiển nhiên đã điều chỉnh sách lược, phái những binh tướng rải rác đến quấy rầy chúng ta, chủ lực của bọn chúng, nhất định sẽ phân tán tu luyện, khôi phục thực lực. Truyện YY - https://truyenfull.vn
Điểm này, Tần Vô Song kỳ thực cũng đã có phát hiện, gật đầu nói:
- Ta thấy chính là như vậy, vấn đề hiện tại chính là, nhóm này của bọn chúng rốt cuộc có bao nhiêu chủ lực, phân biệt là cường giả cấp bậc nào?
Vương Thiền phân tích nói:
- Ta thấy sự tồn tại cũng không quá nhiều, cũng không quá mạnh. Bằng không, bọn chúng sẽ có ưu thế mang tính áp đảo, căn bản không cần trốn tránh chúng ta. Trực tiếp xông tới, ngược lại người chạy trốn phải là chúng ta mới đúng!
Phân tích rất hợp tình hợp lý.
- Ngược lại là nhóm Thần hồn đầu tiên chạy trốn ra, thực lực càng thêm cường đại. Không biết tình hình chiến đấu của bọn Lý Bố Y đạo huynh như thế nào rồi?

Vương Thiền cảm khái nói.
Tần Vô Song đột nhiên cười nói:
- Lại có cá mắc câu rồi!
Tần Vô Song vẫn đem chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đặt ở bên ngoài, quả nhiên, lại hấp dẫn được một Thần hồn.
Thần hồn này, lại càng vội vàng xao động hơn ba người Lão Cao, nhìn thấy loại tu luyện giả cấp bậc thấp, lòng tham vội vàng nổi lên. Cũng không suy nghĩ gì, trực tiếp rơi vào cái bẫy bên trong.
Vương Thiền và Tần Vô Song sau khi đánh tới, tên nhãi nhép này chỉ có số phận bị giết.
- Năm tên, ha ha, kế sách này quả nhiên rất hay, giết chết được năm tên Thần hồn rồi. Vô Song, xem ra, kế sách này, quả nhiên tuyệt vời!
Tần Vô Song cũng không lạc quan như vậy:
- Vương Thiền đạo huynh, hiện giờ chỉ vừa mới bắt đầu, kẻ địch vẫn đủ cảnh giác. Chờ bọn chúng phát hiện đồng bạn vô duyên vô cớ mất tích, cấp bậc lẽ nào không nhìn thấu được kế sách của chúng ta, cũng sẽ càng thêm cẩn thận.
- Đúng vậy! Nhưng bọn chúng rất khát vọng thân thể, có lúc ngay cả lý trí cũng không thể khắc chế được. Trừ phi là những Thần hồn đoạt được thân thể ra mặt.
Vương Thiền cảm thán nói:
- Mộng Huyễn Thiên Trì ta, lần này tổn thất cực lớn. Đặc biệt là Nga Mi Đạo Trường. Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ xem ra là nội ứng Dị tộc không nghi ngờ gì nữa. Còn có Diệu Vân Tiên Cô của Nga Mi Đạo Trường, cũng mất tích rồi.
- Diệu Vân Tiên Cô?
Trong lòng Tần Vô Song bỗng nhiên chấn động, phảng phất như bên trong thần thức, có một luồng ý niệm kỳ quái, đang ngo ngoe muốn nổi dậy. Cụ thể là gì, lại không nói rõ được.
- Vô Song, làm sao vậy?
Vương Thiền tò mò hỏi.
- Diệu Vân Tiên Cô, Diệu Vân Tiên Cô…
Tần Vô Song ôm lấy đầu, cảm thấy có chút không thích hợp.
- Ai, nói đến Diệu Vân này, lúc trước cùng với sư đệ Kim Thiền của ta, cũng có tình cảm tương tư. Chỉ tiếc, a a…

- Cái gì?
Ánh mắt Tần Vô Song bắn ra vẻ cổ quái, đây… đây không phải giống hệt như Vân Hồng Nhi sao?
- Đúng rồi, đúng rồi!
Tần Vô Song cười khổ không thôi:
- Nhất định là bà ta, là Diệu Vân Tiên Cô. Bà ta là nội ứng, là người hiềm nghi lớn nhất đã phóng thích những Thần hồn đó!
Vương Thiền nhất thời ngây dại:
- Này… Vô Song, đây không phải là nói đùa đâu.
Tần Vô Song thở dài:
- Vân Hồng Nhi, có phải là Vân Hồng Nhi của Ly Vẫn Tộc đến từ Vô Tận Đông Hải, có tình cảm với Kim Thiền đạo huynh không?
- Tại sao ngươi biết?
Vương Thiền có chút giật mình.
- Là như thế này…
Tần Vô Song đem chuyện gặp được Vân Hồng Nhi, từ đầu đến đuôi nói ra một lượt.
Vương Thiền ngây người kinh ngạc:
- Nói như vậy, Diệu Vân Tiên Cô, chính là nội ứng, cô ta… cô ta lại dám phản bội Đại lục Thiên Huyền, cam làm chó săn cho Dị tộc sao?
- Vương Thiền đạo huynh, theo ta thấy, Diệu Vân Tiên Cô này, có lẽ tình cảnh còn tồi tệ hơn Vân Hồng Nhi. Khẳng định là bị người ta khống chế Thần hồn. Bằng không, bản thân tự đi hủy diệt phong ấn, loại chuyện này, chỉ sợ ngay cả Vân Hồng Nhi cũng không làm được.
Vương Thiền thở dài:
- Chỉ sợ chính là như vậy. Rốt cuộc có phải là Diệu Vân Tiên Cô hay không, đợi sau khi kiếm ra toàn bộ những người bị chiếm đoạt Thần hồn, sẽ biết ngay thôi. Nếu trong những kẻ đó không có Diệu Vân Tiên Cô, như vậy người chết trong phong ấn đó, nhất định là Diệu Vân Tiên Cô.

Tần Vô Song xua xua tay:
- Vương Thiền đạo huynh, người chết cũng đã chết rồi. Ta đề nghị, việc này không cần phải điều tra kỹ càng. Bằng không, làm lớn chuyện, không có ích lợi đối với sự đoàn kết giữa các thế lực Đồ Đằng. Đương nhiên, sau này Côn Lôn Tiên Tông các ngươi phải điều tra Nga Mi Đạo Trường. Xem xem cao thủ khác của Nga Mi Đạo Trường, có rơi vào tay giặc hay không?
- Đúng!
Vương Thiền cảm thấy vô cùng hài lòng đối với sự hiểu biết người khác của Tần Vô Song. Tần Vô Song nói như vậy, hiển nhiên là muốn tìm lối thoát cho Mộng Huyễn Thiên Trì hắn, để tránh trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Tần Vô Song suy nghĩ cẩn thận về chuyện của Diệu Vân Tiên Cô, vẫn là cảm thấy có chút vướng mắc. Luôn cảm thấy chuyện này, vẫn chưa có linh cảm khai quật hết. Trong nháy mắt vừa rồi, trong đầu hắn, đột nhiên toát ra mấy linh cảm. Đối mặt với dị biến, tiếng lòng của hắn luôn buộc chặt. Bây giờ tĩnh tâm suy nghĩ, tự nhiên vỗ đùi, cười nói:
- Vương Thiền đạo huynh, ta thật sự là quá hồ đồ, đãng trí quá chừng!
- A? Làm sao lại đãng trí quá chừng?
Tần Vô Song cười to ha ha:
- Trên người ta đang có một thứ rất thú vị, cho đến giờ vẫn phát huy tác dụng cực lớn, hiện giờ trái lại bị ta quên mất.
Nói xong, liền lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn ra:
- Vật này, tên gọi là Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn. Tất cả những người tiến vào Thần Khí Mê Cung, Thần hồn đều bị Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn này thu thập. Tám người mất tích đó, cũng không ngoại lệ. Vương Thiền đạo huynh mời xem. Những người khác đều đã rời khỏi Thần Khí Chi Môn, đã không còn hiển thị nữa. Còn Diệu Vân Tiên Cô, quả nhiên không có bất cứ tung tích gì. Xem ra đã chết rồi. Bảy người khác, mặc dù bị đoạt lấy thân thể, Thần hồn nhất định cũng bị tiêu diệt rồi. Nhưng thân xác vẫn còn lưu lại khí tức của Thần hồn trên thân thể, không thể trong thời gian ngắn loại bỏ sạch sẽ được. Cho nên Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn vẫn còn hiển thị. Trừ phi thân thể của bọn họ sụp đổ, những thần thức còn sót lại này mới hoàn toàn tiêu tán.
Mặt mày Vương Thiền nghiêm nghị:
- Nói như vậy, ngươi có thể xác định được vị trí của những thân thể này đang ở?
- Không sai, căn cứ vào quan sát của ta, bọn chúng có lẽ đang ở giữa tầng bảy đến tầng chín mê cung. Địa điểm cụ thể, cách quá xa, không cách nào xác định. Nhưng mà, chỉ cần không ngừng tiếp cận, tuyệt đối có thể xác định.
Vương Thiền mừng rỡ:
- Vậy thì tốt quá! Vậy chúng ta có nên tập trung tiến hành truy sát quy mô, khiến bọn chúng không kịp trở tay không?
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Chúng ta tới giết, không có tác dụng. Không có hiệu quả phủ đầu. Theo ta thấy, chúng ta nên cầu viện binh!
- Viện binh?
- Không sai, phải mời một trong hai vị đạo huynh bên ngoài Thần Khí Chi Môn vào đây, mới nắm chắc được hiệu quả truy sát. Bằng không, hai người chúng ta, gặp phải Thần hồn Thiên Thần Đạo cường đại chân chính, nhiều nhất chỉ có thể tự bảo vệ mình, giết kẻ địch, độ khó vô cùng lớn.
Vương Thiền vừa nghĩ cũng thấy đúng, cho dù gọi bốn người Kim Quang Long Vương tới, hiện tại cũng không nên việc. Chỉ có Thiên Thần Đạo cường giả chân chính mới có thể phát huy được tác dụng lớn nhất.
Những cường giả vừa mới tiến vào Thiên Thần Đạo như bọn họ, lực sát thương đối với Dị tộc vẫn còn có hạn.

- Vậy được, chúng ta ra ngoài gọi viện binh!
Tần Vô Song và Vương Thiền, liên lạc một chút với bọn Kim Quang Long Vương, liền hướng ra ngoài bay đi. Bọn họ không tới tìm Dị tộc gây phiền phức, những người của Dị tộc, đương nhiên cũng không thể tìm bọn người Tần Vô Song gây phiền phức. Dù sao, bọn họ hiện tại cũng không có đủ chắc chắn đối phó với Tần Vô Song và Vương Thiền.

Tới cửa động của Thần Khí Mê Cung, Miêu Húc đã quay trở lại. Cứ như vậy, cửa động của Thần Khí Chi Môn, đã có ba người trong Thiên Huyền Thất Tử.
Nhìn thấy bọn Tần Vô Song đi ra, Lý Dật Phong tò mò hỏi:
- Sao các ngươi lại đi ra?
Tần Vô Song đem tình huống bên trong nói hết một lượt, biểu tình của Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong đều có sự nghiêm trọng.
Lý Dật Phong nói:
- Hai người các ngươi, đến đây xem đi!
Nói xong, Lý Dật Phong liền dẫn bọn họ tới nơi của chiếc chìa khóa Thần Khí Chi Môn. Chỉ thấy chín chiếc chìa khóa cực lớn đó, phát ra quang mang ảm đạm, dáng vẻ phảng phất giống như đang hấp hối, sắp lụi tàn.
- Chín chiếc chìa khóa linh lực này, linh lực đã tiêu hao cực hạn rồi. Đây cũng là nguyên nhân tại sao các ngươi tiến vào Thần Khí Chi Môn, mỗi đợt chỉ có bốn tháng. Hiện giờ kỳ hạn sắp đến, chìa khóa linh lực không còn Lý Bố Y đạo huynh ở đây chống đỡ, đã có cảm giác không trụ được nữa. Một khi chìa khóa linh lực sụp đổ, Thần Khí Chi Môn cũng sẽ vĩnh viễn không mở được.
Khẩu khí của Lý Dật Phong vô cùng thâm trầm.
- Không có cách nào sao?
Tần Vô Song cười khổ nói.
- Có, nếu Bố Y đạo huynh ở đây, hắn có thể dùng sức mạnh Thiên Thần Đạo, thiêu đốt sức mạnh Thiên Thần Đạo, cung cấp linh lực, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, về mặt lý luận có thể cứ thế tiêu hao. Nhưng đối với Bố Y đạo huynh mà nói, lại là tiêu hao cực lớn!
Lựa chọn khó cả đôi đường, Lý Bố Y hiện tại đang đuổi giết những Thần hồn tứ tán, nếu hắn quay lại, chỉ có ba người đuổi giết, số người hiển nhiên là càng ít.
- Nhị vị đạo huynh, các ngươi tiến vào đuổi giết đám Thần hồn yêu nghiệt đó, ở đây, giao lại cho ta!
Miêu Húc xung phong đảm nhận:
- Sức mạnh Thiên Thần Đạo của ta không bằng Bố Y đạo huynh, nhưng chống đỡ mấy tháng không có vấn đề. Đợi Bố Y đạo huynh quay lại, lại giao cho hắn!
Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong liếc mắt nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu. Đây tựa hồ là biện pháp duy nhất lúc này!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận