Phong Vân hai vị Chủ Thần từ khi có được Thiên Tôn Thần Khí Bát Giác Liên Hoa Chùy thì cũng hoàn toàn bế quan, không hỏi han việc bên ngoài, một lòng luyện hóa Bát Giác Liên Hoa Chùy.
Ba mươi năm đã qua, Phong Vân Chủ Thần đã bước đầu luyện hóa được Bát Giác Liên Hoa Chùy, chỉ là phương diện hỏa hầu vẫn còn kém rất nhiều.
- Đại ca, Bát Giác Liên Hoa Chùy này không hổ là Thiên Tôn Thần Khí, Thần khí mạnh nhất trong tay chúng ta cũng chỉ mất nhiều nhất là năm năm là đã luyện hóa xong. Thiên Tôn Thần Khí này, chúng ta đã liên thủ luyện hóa ba mươi năm cũng chỉ đạt được thắng lợi một nửa, xem ra muốn phát huy hết thực lực của nó, chúng ta còn phải vất vả ba mươi năm nữa.
- Ha ha, ba mươi năm thêm ba mươi năm, cũng chỉ là sáu mươi năm. Thêm vài năm diễn luyện hoàn thiện, nhiều nhất cũng chỉ là bảy mươi năm. Nếu chỉ dựa vào sức lực của chúng ta, phải mất năm ngàn năm. Ngươi nói xem, cái gì có lợi hơn?
Phong Chủ Thần lúc này vô cùng phấn chấn, luyện hóa Bát Giác Liên Hoa Chùy này, những Vị diện xung quanh, chỉ cần là vô chủ, hắn muốn phá cái nào mà chẳng được.
Muốn chọn chỗ nào an thân thì liền chọn chỗ đó. :
Đối với Đại lục Thiên Huyền, Phong Chủ Thần thèm thuồng đã lâu. Dù sao, những lời đồn về Đại lục Thiên Huyền làm cho hắn vô cùng thèm muốn. Tương truyền, Đại lục Thiên Huyền đó có một số lời đồn rất hấp dẫn.
Lần này, mượn uy lực của Thiên Tôn Thần Khí Bát Giác Liên Hoa Chùy, đập tan Tinh Hà Kết Giới, đem Đại lục Thiên Huyền đoạt lấy, hoàn thành tâm nguyện bao lâu nay.
Nếu những lời đồn kia là sự thật, thì đó đúng là tạo hóa to lớn. Phong Chủ Thần dã tâm rất lớn, những lời đồn này, ngay cả Đại Càn Thiên Tôn hắn cũng che giấu.
- Lão Nhị, chúng ta nhanh lên thôi. Trong bốn mươi năm, nhất định phải chiếm được Đại lục Thiên Huyền. Nếu Đại lục Thiên Huyền quả thực có di sản của Thánh Hoàng, chúng ta chuyến này giàu to rồi, ha ha…
- Di sản của Thánh Hoàng, tiểu đệ cảm thấy vô căn cứ quá. Cường giả cấp độ Thánh Hoàng, sao lại để ý tới Đại lục Thiên Huyền chứ?
Vân Chủ Thần vẫn rất bình tĩnh.
- Cho dù không phải là di sản của Thánh Hoàng, di sản của Thiên Tôn cũng không tệ. Ở Tinh vực Đại Càn chúng ta không xây dựng được Tinh vực mới, lẽ nào không thể tìm được một Tinh vực khác hay sao? Hai huynh đệ ta, một thân bản lĩnh và khát vọng, lẽ nào cam tâm làm chủ nhân của một Vị diện này thôi sao. Chúng ta muốn làm, cũng phải là chủ nhân một Tinh vực!
Khẩu khí của Phong Chủ Thần tràn đầy tự tin.
- Đại ca, hy vọng Đại lục Thiên Huyền không làm chúng ta thất vọng.
Vân Chủ Thần không tiện dội gáo nước lạnh, đành phải phụ họa theo.
Ở một không gian rộng lớn trong Thiên Thuyền Thánh Hoàng, không gian xung quanh giống như một vùng đất lành, linh lực nồng đặc tới nỗi dường như vô hạn.
Tần Vô Song ở chỗ giống như sơn cốc này, toàn thân linh lực dày đặc, giống như một ngọn núi sừng sững giữa trời xanh.
Thiên Thuyền Thánh Hoàng này, là không gian lĩnh vực của Thánh Hoàng, tự thành một giới. Nếu có thể khai phá toàn bộ, cho dù dung nạp cả một hành tinh bình thường cũng không có vấn đề gì.
Cần phải biết rằng, Thánh Hoàng cường giả cai quản cả một Tiểu Vũ trụ, sự vận dụng của quy luật không gian đã đạt tới mức làm người ta nghe mà sợ hãi.
Bởi vậy, quy luật không gian của Thiên Thuyền Thánh Hoàng không ngừng bị kích phát ra, không gian này cũng không ngừng mở rộng, trải ra vô hạn.
Lại ba mươi năm nữa đã trôi qua. Tần Vô Song đã đột phá tới bậc cuối cùng để tiến lên Chủ Thần, một bước này, nếu có thể vượt qua, chính là Chủ Thần chí tôn rồi.
Lúc này, xung quanh Tần Vô Song không có ai làm phiền. Trong Thiên Thuyền Thánh Hoàng này cũng không cần ai hộ pháp, đây là không gian cá nhân, vô cùng an toàn.
Mà thiên kiếp để tiến lên Chủ Thần, quả thực những thiên kiếp thông thường không thể so sánh được. Tần Vô Song đã chịu đựng được tám đạo công kích trước đó. Đạo công kích cuối cùng vô cùng quan trọng, nếu vượt qua sẽ đạt được đột phá, còn nếu không vượt qua được, thì mọi duyên pháp cơ ngộ sẽ tan thành mây khói.
Tần Vô Song biết rõ tầm quan trọng của lần công kích này. Đây tuyệt đối là thiên kiếp quan trọng nhất kể từ khi hắn xuất đạo đến nay. Nếu như đột phá, có nghĩa là hắn sẽ là thế hệ Chủ Thần mới ở Đại lục Thiên Huyền, từ đó mà có chút danh tiếng, Đại lục Thiên Huyền cũng từ đây có thể tránh được những uy hiếp như lang như hổ kia.
Tiếng sấm không dứt bên tai, vô số đạo điện xà bay lượn đầy trời, giống như những con giao Long Đang giương nanh giương vuốt, đan xen ở giữa hư không.
- Ầm!
Một tiếng nổ lớn, điện xà đầy trời giơ nanh múa vuốt, cùng nhau oanh kích xuống dưới. Lấy thân thể Tần Vô Song làm khu vực trung tâm, bốn phương tám hướng bao vây lấy.
Tần Vô Song toàn thân hóa thành một đạo lốc xoáy màu tím, không ngừng bay lên, tốc độ ngày càng nhanh. Thiên Chi Khuê Lang song kiếm trong tay không ngừng bắn ra các loại kiếm khí, hình thành một mạng lưới phòng thủ to lớn, không ngừng bay lượn trên đầu.
Những đạo kiếm khí này hình thành một lớp phòng ngự, như một chiếc ô lớn, đem thân thể Tần Vô Song che xuống phía dưới.
Ngay cả như thế, công kích của điện xà kia vẫn không có dấu hiệu suy giảm, càng ngày càng dữ tợn, giốn như gặp được kỳ phùng địch thủ, càng hung hãn hơn.
Không ngừng cắn nuốt hệ thống phòng ngự do kiếm võng tạo nên.
Tần Vô Song dùng Thiên Chi Khuê Lang song kiếm, trước nay chưa hề gặp bất lợi, nhưng hôm nay đối mặt với Chủ Thần thiên kiếp, quả nhiên có chút khó khăn.
Chủ Thần thiên kiếp này, tương đương với công kích của một Chủ Thần. Tuy không phải lực công kích toàn lực của Chủ Thần, nhưng ít nhất cũng phải tới sáu bảy thành công lực.
Trong hoàn cảnh như vậy, nếu Tần Vô Song không mượn lực của song kiếm kia, e rằng dưới thiên kiếp thế này, sớm đã bị đánh cho tan xương nát thịt rồi.
Cho dù là Thiên Tôn Thần Khí Thiên Chi Khuê Lang, dưới công kích dày đặc như vậy, vẫn cảm thấy vô cùng khó nhọc. Dù sao Tần Vô Song điều khiển Thiên Chi Khuê Lang vẫn chưa đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh.
Công kích dày đặc như vậy, làm cho Thiên Chi Khuê Lang ít nhiều cảm thấy có chút khó nhọc. May mà Tần Vô Song bản thân thủ đoạn xuất sắc, kiếm kỹ cao siêu.
Một đạo kiếm kỹ phòng ngự, có thể gọi là không một chỗ sơ hở.
Nhưng Chủ Thần thiên kiếp này quả không phải là những thiên kiếp bình thường có thể so sánh được. Từng đợt nối tiếp từng đợt, giống như vĩnh viễn không có điểm dừng, không ngừng khảo nghiệm thần kinh của Tần Vô Song.
Mọi người đứng nhìn cuộc chiến từ xa, trong lòng cũng vô cùng lo lắng, nhìn thấy thiên kiếp ghê gớm như vậy, ai ai trong lòng cũng có chút lo lắng.
Đặc biệt là Thiên Huyền Thất Tử, lo lắng rất nhiều.
Chủ Thần thiên kiếp này, cho dù là Lý Bố Y cũng chưa từng gặp qua. Cho nên căn bản không biết nông sâu thế nào, chỉ có thể đứng ngoài lo lắng vô ích.
Duy nhất đã có loại kinh nghiệm này, chính là chín đại Ma Thần. Với Âm Ma Thiên Tôn đứng đầu, chín đại Ma Thần kia đều đã từng có kinh nghiệm với việc này.
Nhưng lúc này, ngay cả Âm Ma Thiên Tôn, biểu tình cũng vô cùng ngưng trọng.
- Lão Đại, sao lại thế được? Cảm giác thiên kiếp này đã vượt ra ngoài phạm vi của Chủ Thần thiên kiếp rồi. Ta nhớ rằng ngày trước tiến thăng Chủ Thần cũng không có thiên kiếp cường đại như vậy.
Đồ Ông cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái:
- Lão Đại, có chút không đúng. Ta sao lại cảm thấy thiên kiếp này so với thiên kiếp ta gặp phải, ít nhất phải mạnh hơn hai ba lần. Hai thanh kiếm của Thiếu chủ, đối phó với Chủ Thần thiên kiếp lẽ ra phải vô cùng đơn giản, sao lại chật vật như vậy?
Âm Ma Thiên Tôn thì thào nói:
- Chỉ có thể nói, Thiếu chủ tựa hồ trúng thưởng rồi. Hắn gặp phải kiếp trong kiếp. Kiếp trong kiếp này so với Chủ Thần thiên kiếp bình thường, ít nhất phải mạnh hơn gấp đôi. Nếu không phải Thiếu chủ mà là bất cứ ai trong chúng ta, trong giai đoạn đó mà gặp phải loại thiên kiếp này, thập tử nhất sinh.
- Kiếp trong kiếp?
Lý Bố Y ở bên cạnh trong mắt hiện ra cái nhìn lo âu. Hắn tuy chưa từng gặp qua Chủ Thần thiên kiếp, nhưng kiếp trong kiếp thì hắn ta đã từng nghe qua.
Kiếp trong kiếp này không phải là loại thiên kiếp bình thường, mà là thiên kiếp của thiên kiếp. Một khi gặp phải, so với bình thường ít nhất khó khăn gấp đôi.
Tuy nhiên, kiếp trong kiếp này cũng không phải chỉ có mặt xấu. Mặt tốt cũng có!
Ai mà gặp qua kiếp trong kiếp, nếu an toàn vượt qua thì thành tựu cũng sẽ không phải tầm thường.
So với cường giả mới bước vào Chủ Thần, không biết phải mạnh hơn bao nhiêu lần.
Chỉ cần tăng cường tập luyện, rất nhanh liền có thể đối kháng với Chủ Thần cường giả đỉnh cao. Đây là điều những Chủ Thần bình thường khác không thể so sánh được.
Âm Ma Thiên Tôn thở dài:
- Đây có lẽ là trời giáng kỳ tài, ông trời muốn thử thách Thiếu chủ chăng. Nếu hắn có thể vượt qua, trừ Chủ Thần đỉnh cao ra, còn cường giả cấp độ Chủ Thần bình thường đều không phải là đối thủ của hắn. Có thể vượt qua kiếp trong kiếp, trăm phần chắc chắn có thể tiến thăng Thiên Tôn. Tuy nhiên, Thiên Tôn thiên kiếp cũng có rất nhiều xác suất gặp phải kiếp trong kiếp. Đều nói kiếp trong kiếp này chỉ có thiên tài của thiên tài mới gặp phải, xem ra lời đồn quả không sai.
- Nói như vậy, kiếp trong kiếp này chuyên môn vì thiên tài mà chuẩn bị sao?
- Có thể nói như vậy. Bởi vì thiên tài quá trình tu luyện trước đây quá thuận lợi, cho nên, thiên kiếp không ngừng tích lũy lại, đến giai đoạn quan trọng cuối cùng bột phát ra, độ khó tăng lên là điều dễ hiểu. Đương nhiên, cường giả cấp độ Thánh Hoàng, bảy tám phần đều gặp qua kiếp trong kiếp. Đây là khảo nghiệm của ông trời, là số phận sắp đặt!
Âm Ma Thiên Tôn nói tới đây, khẩu khí thâm trầm nói:
- Hy vọng Thiếu chủ có thể bình yên vượt qua.
Trong thời gian bọn họ thương nghị, Tần Vô Song đã chặn được mười mấy đạo công kích, Thiên Chi Khuê Lang song kiếm dưới công kích như vậy, cũng phát ra tiếng kêu bi thương, rõ ràng đã chống đỡ đến cực hạn.
Mà thiên kiếp, dường như vẫn chưa hề chấm dứt. Mây từ bốn phía không ngừng kéo tới, phía sau đám mây tia điện ngang dọc, rạch nát tầng không, dường như không hủy diệt thế giới này quyết không dừng lại.
Đột nhiên, sắc trời tối lại, tất cả các đám mây, như đồng thời nhận được triệu hoán, nhanh chóng bay về phía trung tâm tụ tập. Những luồng điện lôi, giống như đã quy ước từ trước, xúm lại với nhau. Giữa trời đất đột nhiên sụp xuống một lỗ hổng khổng lồ, giống như hố đen của thời đại hồng hoang.
Hố đen này như chất chứa tinh hoa của cả Vị diện, mang theo lực cắn xé cường đại, bắn ra ngàn vạn đạo quang mang, hướng về phía Tần Vô Song chụp xuống.
Giống như một chiếc hồng chung cực lớn, đột nhiên đè xuống. Rầm một tiếng, hung hãn chụp xuống phía dưới. Tần Vô Song ở trong khu vực trung tâm của vòng xoáy này, đột nhiên cảm thấy giữa trời đất như biến sắc, giống như đang ở giữa thời đại hồng hoang.
Khí thế này, không phải Thiên Chi Khuê Lang song kiếm có thể chống đỡ. Tần Vô Song lẩm bẩm, lòng tay mở ra, quang mang màu hoàng kim từ lòng bàn tay tràn ra.
Xích Dương Kim Thân Tháp đột nhiên từ trong một đám kim quang, không ngừng lớn lên. Với thế chống trời không ngừng lớn lên, hướng thẳng lên trời cao. Đầu tháp không ngừng lớn ra, kim quang tỏa ra, đem hồng chung kia chống đỡ lây, hình thành cục diện đối kháng.