Quả nhiên, sau khi đi vào thị trấn Tuy An, đèn tín hiệu ở đuôi Ma Pháp Trứ lấp lóe, báo hiệu có sóng từ trường.
Trần Vũ đi vào một tầng hầm của cao ốc bỏ hoang, kiểm tra xung quanh không thấy có tà dị, liền lấy Ma Pháp Trứ ra, thần thức chuyển hóa thành tia giống như niệm lực của ma pháp giả, kích hoạt hệ thống liên lạc của vũ khí Siêu Thần này.
Đây là một thế giới mà võ đạo, ma pháp, khoa học kỹ thuật cùng tồn tại, giữa phong kiến vương quyền và hiện đại đan xen, còn có vô số chủng tộc có trí tuệ hoặc chỉ có bản năng sinh hoạt, lẫn nhau tranh đấu, chém giết… tất cả như từng loại sắc màu, cùng nhau vẽ ra một bức tranh thế giới tràn đầy huyết tinh, u ám, tà ác, rồi lại xen lẫn điểm điểm quang huy.
Tu luyện giả ở Ta Bà đại lục không thể tu luyện thần thức như tu sĩ, nhưng có thể tu luyện niệm lực, là một loại phương pháp làm linh hồn cô đọng, sau đó lực lượng linh hồn bện lại thành tia, đi ra ngoài thân thể, có thể kết nối với các loại nguyên tố, từ đó điều động chúng, tạo thành các loại ma pháp mạnh mẽ, hoặc dùng nó cảm ứng linh khí, lấy linh khí tẩy luyện thân thể, mở khiếu huyệt… đây gọi là niệm lực.
Người dùng niệm lực kết nối nguyên tố, tạo thành các loại ma pháp mạnh mẽ, được gọi là ma pháp giả.
Người dùng niệm lực cảm ứng linh khí, lấy linh khí tẩy luyện thân thể, mở khiếu huyệt… thì gọi là võ giả.
Đương nhiên cũng có người thiên tài tuyệt đỉnh, khí vận nghịch thiên, lại có thế lực lớn ở phía sau chèo chống, có thể đồng thời tu luyện ma pháp và võ kỹ, được gọi là võ pháp giả.
Nhưng bất kể là ma pháp giả, võ giả hay võ pháp giả, so với tu tiên giả thời thượng cổ, đều kém xa không biết bao nhiêu vạn dặm, tu tiên giả mạnh hơn không chỉ bởi thần thức và pháp lực mạnh mẽ, còn vì bọn hắn có tu tiên tứ nghệ, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Chỉ tiếc từ sau thượng cổ, pháp tắc thiên địa thay đổi, Thanh Linh Tổ Mộc bị chém, Tiên đạo tàn lụi, hệ thống tu tiên đã không còn phù hợp với chúng sinh trên Ta Bà đại lục.
Nếu không phải Trần Vũ thu được cây con Thanh Linh Tổ Mộc, lấy Thanh Linh Tổ Mộc Khí cải tạo thân thể, lại lấy Thanh Linh Tổ Mộc làm đạo cơ trấn thủ khí khải, thì cho dù hắn lấy được Thiên Địa Khí Vận Diệu Pháp Chân Kinh, cũng không cách nào bước lên con đường tu tiên, bởi vì pháp tắc thiên địa ở nơi này không dung…
Sau khi kích hoạt hệ thống liên lạc của Ma Pháp Trứ, niệm văn trên thân đũa lấp lóe, giống như có dòng điện chạy qua, viên tinh hạch ở đầu chiếc đũa sáng lên, tạo thành một màn hình điện tử ảo dài rộng cỡ một gang tay.
Loại màn hình điện tử ảo này có thể lớn nhỏ tùy theo tâm ý của người dùng, nhưng bình thường rất ít ai mở lớn, bởi vì như vậy sẽ rất hao năng lượng, mà năng lượng chính là linh thạch, là tiền.
Màn hình điện tử ảo chỉ có một màu xanh nước biển, nhưng rất nhanh, màn hình nhấp nháy, bên trong hiện ra khuôn mặt của một trung niên tầm 40 tuổi, tướng mạo kiên nghị, mắt hổ sinh huy.
Vừa nhìn thấy Trần Vũ, thần sắc của hắn cực kỳ kích động, vội vàng hỏi.
- Vũ nhi, cháu đang ở nơi nào, có bị thương không?
Người này là Nguyễn Văn Toản, Nhị cửu của Trần Vũ, Tứ phẩm Vệ Úy, chỉ huy một tiểu đoàn 3000 binh sĩ trực thuộc tỉnh Bình Thiện.
Trần Vũ có thể rõ ràng cảm nhận được sự lo lắng của đối phương, còn có thanh âm hỏi han của một trung niên khác ở bên cạnh, nghe giọng nói hẳn là của Trần Cương, trong lòng không khỏi cảm động.
- Nhị cửu, cháu không có việc gì, Nhị cửu và Cương thúc không cần lo lắng, hiện tại cháu đang ở thị trấn Tuy An, mọi người mau đến tập hợp đi.
Nguyễn Văn Toản mừng rỡ nói.
- Cháu không sao là tốt rồi, đừng quá lo lắng, Nhị cửu đã báo sự tình cho ngoại công của con, việc phía sau ngoại công và mấy vị nguyên lão sẽ xử lý, không cần chúng ta xen vào, việc cấp bách hiện tại là an toàn trở về Thiên Trường.
Trần Vũ nhíu mày, sau đó hỏi.
- Phải quay về Thiên Trường sao?
Tỉnh Bình Thiện có tổng cộng sáu quận, bao gồm Thiên Trường, Quý Dương, Nhơn Hải, Nhơn Lý, Vĩnh Thạnh, Vân Sơn.
Trong đó Thiên Trường là trung tâm hành chính của cả tỉnh.
Nguyễn Văn Toản còn chưa kịp nói gì, khuôn mặt trong màn hình đã thay đổi, cũng là một trung niên, nhưng nhìn lớn tuổi hơn chút, vẻ mặt không nghiêm nghị quả cảm, nhưng ánh mắt tràn đầy cơ trí, hắn nói.
- Vũ nhi, là Cương thúc đây, chúng ta bị người nhằm vào, toàn bộ quân lương bị hủy, đây là chuyện lớn, hiện tại phải lập tức trở về Thiên Trường, bị xử phạt là khó tránh khỏi, nhưng nếu đến tiền tuyến, vì để trấn an lòng quân, lại thêm hắc thủ âm thầm thao tác, Lê lão tướng quân dù không muốn cũng phải xử nặng, khi đó càng khó khống chế tình huống.
Dừng một chút, Trần Cương nói tiếp.
- Hơn nữa thúc vừa nhận được tin báo, nói Trần Thanh sau khi nghe tin quân lương bị hủy, liền vận dụng mạng lưới quan hệ của mình, thương lượng được với giám đốc chi nhánh Tập đoàn lương thực Thiên Khải, Tập đoàn kỹ thuật Tân Á, để bọn hắn gấp rút điều động lương thực và vật tư ở các tỉnh xung quanh đến, tạm thời cho Bình Thiện Trần gia mua nợ, chỉ là giá cả cao hơn thị trường 20%.
Hiện tại đang trên đường tới tiền tuyến, qua ít ngày nữa sẽ đến.
Trong mắt Trần Vũ lấp lóe hàn quang.
- Trần Thanh…
Nhìn thấy sắc mặt của Trần Vũ, Trần Cương vội vàng nói.
- Vũ nhi, cháu không được xúc động làm ra việc mất lý trí, trước trở về rồi nói.
Lấy kinh nghiệm của Trần Cương làm sao không biết trong này có quỷ, lâm thời điều động lương thực và vật tư, lại có thể tập hợp nhanh như vậy, đây là vật tư chuẩn bị cho 100 vạn quân dùng trong nửa năm, số lượng nhiều như thế nào, sao có thể lâm thời gom góp đủ?
Cả tỉnh Bình Thiện muốn trong thời gian ngắn gom góp đủ cũng khó, số vật tư kia phần lớn là từ thủ phủ Bình Định chuyển tới, dùng để cung cấp cho đại quân chống cự Dị tộc.
Trần Vũ hỏi.
- Bọn hắn làm rõ ràng như vậy, không sợ người nghi ngờ sao?
Sắc mặt Trần Cương khó coi nói.
- Đoạn thời gian trước, Tập đoàn lương thực Thiên Khải, Tập đoàn kỹ thuật Tân Á tổ chức vượt biển quy mô chưa từng có, mang theo lượng lớn vật tư và lương thực cập cảng Bình Định.
Không chỉ hai tập đoàn này, một số tập đoàn lớn khác cũng đang triển khai hành động.