Trần Vũ biến sắc, tuy Thái Bình Vực bị Dị tộc bao vây cô lập, chiến sự liên miên, nhưng bởi vì phía bắc có tập đoàn quân của Nhân tộc kiềm chế, phía nam lại có Nam Kỳ Lục Vực chia sẽ áp lực, cho nên mười mấy năm qua không có chiến tranh quy mô lớn, cả Vực tự cung tự cấp, lại thêm các tập đoàn lớn thỉnh thoảng vượt biển giao thương, giá hàng hóa đúng là hơi cao hơn các nơi khác, nhưng còn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Hiện tại bọn hắn lại quy mô lớn vượt biển, mang theo vô số vật tư và lương thực đến Thái Bình Vực?
Thương nhân giống như một đám cá mập, chỉ cần ngửi được mùi máu tươi, sẽ liều mạng xông tới, còn bọn hắn chỉ cần ngửi được cơ hội làm ăn, có lợi nhuận lớn, thì dù gác đao lên cổ, bọn hắn cũng sẽ điên cuồng làm.
Thái Bình Vực sắp có biến?
Sau khi ngắt liên lạc, sắc mặt Trần Vũ âm trầm, bắt đầu suy tư kế sách đối phó.
Vào thời chiến loạn, không có thực lực, không có quyền lực to lớn bảo hộ, vậy chỉ có thể làm pháo hôi, bị người vô tình mạt sát.
Một khi hắn thảm bại trở về Thiên Trường, tất cả quyền lợi mà hắn đang nắm giữ, còn có những thế lực đang ủng hộ hắn, đều sẽ bị đả kích trầm trọng.
Nhất là từ trong ký ức, vị Tỉnh Trưởng đại nhân kia, đối với đứa con trai trưởng này, tựa hồ không có quá ưu ái như người ngoài vẫn nghĩ.
Bằng không vài thế gia trong tỉnh sẽ không dại gì đi ủng hộ một đứa con ngoài giá thú, còn có tin đồn trong lễ thành nhân, sẽ được viết tên vào gia phả.
Này đồng nghĩa với có tư cách thừa kế tước vị của Trần Trọng Huân.
Trần Trọng Huân chính là cha của Trần Vũ và Trần Thanh, Tỉnh Trưởng tỉnh Bình Thiện, Bá Tước nhất đẳng, quan hàm Nhị phẩm, tu vi Võ Tôn sơ kỳ.
Trần Vũ có thể ở hai mươi mấy tuổi, liền trở thành viện trưởng Viện Khoa Học quốc gia, đứng đầu một viện, hàm tương đương Bộ Trưởng, trừ tài năng chuyên môn, thì kiến thức chính trị không phải người bình thường có thể so sánh được.
Người chỉ có tài năng, không có bản lĩnh chính trị, thì chỉ xứng làm cu li, toàn tâm toàn ý làm việc, nhưng quả ngọt đều bị người khác hái hết.
Qua giây lát, Trần Vũ mỉm cười, lại có chút đau lòng nói.
- Con mẹ nó Trần Thanh đúng không, số nợ này tính hết lên đầu ngươi, không tính lãi kiểu tín dụng Eximbank, tao thề không đụng vào đàn bà.
Sau khi chửi xong, Trần Vũ liền tìm kiếm xung quanh, tìm được mấy cái thùng kim loại lớn, tuy đã rỉ sét, nhưng còn dùng chứa đồ được.
Mang đến một khu vực đổ nát, Trần Vũ phất tay đánh ra mấy đạo pháp lực, hất bay tường đổ ngói vụn, tạo ra một cái hố sâu.
Trần Vũ bỏ mấy thùng kim loại xuống, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra 10 vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Ở Ta Bà đại lục, linh thạch là tài nguyên tu luyện, tài nguyên năng lượng cực kỳ trọng yếu, bất kỳ ngành nghề nào đều cần linh thạch duy trì, thiếu linh thạch, giống như ở Địa Cầu thiếu xăng thiếu điện, xã hội sẽ nhanh chóng rơi vào hỗn loạn.
Một vạn viên linh thạch thượng phẩm này, dựa theo giá thị trường quy đổi, là tương đương 1 tỷ linh thạch hạ phẩm, một con số cực kỳ lớn, phải biết một thị trấn cỡ nhỏ tầm vạn phàm nhân, nếu không tính các hoạt động sản xuất công nghiệp, thì một tháng chỉ tiêu hao khoảng 1000 linh thạch hạ phẩm cho các nhu cầu sinh hoạt bình thường mà thôi.
Nhưng 1 tỷ linh thạch hạ phẩm này, lại chỉ đủ mua vật tư, lương thực cùng trả lương cho 100 vạn quân trong nửa năm, đủ thấy chiến tranh đốt tiền như thế nào.
- May mắn trên người “Bản Ngã” có Không Gian Giới Chỉ, bên trong chứa nhiều linh thạch như vậy, nếu không lần này chỉ sợ sẽ bị Trần Thanh kia chơi chết.
Đậy nắp thùng lại, Trần Vũ điều động pháp lực cuốn lấy đất đá lấp lên, sau đó ngồi xuống chờ đợi.
Trong lúc chờ đợi, tâm thần của Trần Vũ chìm vào thức hải, nhìn bảy mươi tia sáng màu tím tung bay ở xung quanh Thanh Linh Tổ Mộc.
Bảy mươi tia sáng màu tím này, chính là bảy mươi điểm khí vận mà Trần Vũ thu được từ “Bản Ngã”.
- Sử dụng 50 điểm khí vận nuôi dưỡng Thanh Linh Tổ Mộc.
- Tuân lệnh!
Màn hình điện tử vang lên thanh âm, cột điểm khí vận từ 70 giảm xuống còn 20, năm mươi đạo khí vận như năm mươi tia sáng dung nhập vào trong Thanh Linh Tổ Mộc.
Oanh oanh oanh…
Thân cây Thanh Linh Tổ Mộc chấn động kịch liệt, từ cao 3m biến thành 100m… 200m… 1000m… 5000m.
50 điểm khí vận, để Thanh Linh Tổ Mộc từ cao 3m đạt tới 5000m, tương đương mỗi điểm khí vận tăng 100m.
Chỉ nháy mắt liền biến thành thông thiên thần thụ, trong ánh sáng màu tím còn lấp lóe từng tia sáng màu ngọc bích, giống như Thanh Linh Tổ Mộc Khí lúc trước Trần Vũ hấp thu.
Đồng thời theo Thanh Linh Tổ Mộc phát triển, từng đạo cảm ngộ huyền diệu, kèm theo một cỗ lực lượng thiên địa tinh khiết, thông qua Sinh Tử Mạch từ thức hải truyền đến đan điền, làm vòng xoáy mây mù màu vàng ầm ầm chuyển động, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng thu nhỏ, ngưng tụ…
Từ đường kính mười ngàn km, qua mấy giờ đã thu nhỏ xuống chỉ còn 7000km, hơn nữa cỗ lực lượng này vẫn còn, nhưng Trần Vũ không thể không áp chế xuống, dừng lại tu luyện, hai mắt mở ra.
- Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, sắp bước vào trung kỳ.
Trần Vũ lẩm bẩm, thở ra một hơi dài, sau đó đưa mắt nhìn phía trước.
Trên bầu trời xuất hiện một điểm đen, đang nhanh chóng bay tới gần vị trí của Trần Vũ.
Sau khi tới gần, Trần Vũ mới phát hiện, kia là một con chim hình dáng giống ưng, nhưng có tới bốn cánh, móng vuốt sắc bén, ánh mắt sáng ngời lanh lợi.
Trên cổ của nó đeo vòng, trên vòng có gắn bốn cái camera xoay bốn hướng không góc chết.
Trần Vũ nhận ra, đây là Tứ Dực Ưng, một loại Hung thú biến bị được Nhân tộc thuần hóa, thường được quân đội hoặc các thương đội sử dụng đi do thám chiến trường, địa hình, hoặc thăm dò bí cảnh, cấm địa…
Ở Ta Bà đại lục, từ sau thượng cổ, Tiên đạo hủy diệt, toàn bộ thế giới bị thần lực xâm nhiễm, vô số tộc đàn mới kỳ quái được sinh ra, còn những sinh linh bản địa, có thì không chịu nổi thần lực xâm nhập cải biến, hoàn toàn tuyệt diệt, có thì thành công dị hóa, trở thành một loại sinh vật mới, có thì hoàn toàn thần phục Thần Ma, trở thành nô lệ, dùng hiến tế đổi lấy Thần Ma che chở, ô nhục sống tạm, có thì bài xích trấn áp thần lực, tạo ra hệ thống tu luyện mới của mình…