Viện Khoa Học được xây dựng ở ngoại vi thành phố Nghĩa Bình, phương viên mấy chục cây số vuông, bao gồm phòng thí nghiệm, giảng đường, nhà máy cơ khí, bãi phóng tàu vũ trụ… bên trong có đến tám phần mười các nhà khoa học, chuyên gia, giáo sư, tiến sĩ… của cả nước, chính là nơi hội tụ tinh hoa của Nam Việt.
Chỉ ở ngoài cổng đã có hệ thống an ninh dày đặc, người không có phận sự, là không cách nào tới gần khu vực này.
Nhân viên an ninh nhìn thấy Trần Vũ ướt như chuột lột đi tới, thần sắc không khỏi quái dị, nhưng không dám nói gì, chỉ tươi cười chào hỏi, dùng vân tay và võng mạc thay Trần Vũ mở cổng.
- Anh Vũ, anh cuối cùng cũng tới, sao đến muộn như thế, a…
Một thiếu nữ ăn mặc kiểu thư ký chạy tới, dáng người quả thật hoàn mỹ, so với người mẫu đỉnh cấp tối hôm qua, quả thật là không phân cao thấp.
Trần Vũ nhịn không được nghĩ, trải qua đêm tối qua, lúc này ánh mắt hắn nhìn nữ nhân đã hoàn toàn khác lúc trước, thiếu nữ thấy bộ dáng của hắn thì lo lắng.
- Anh Vũ, sao quần áo lại ướt nhẹp thế này? Nhanh vào trong, để em bảo người mang quần áo khác tới…
Vừa nói thiếu nữ vừa kéo Trần Vũ vào trong Viện Khoa Học, bộ dáng cực kỳ ân cần, để đám nhân viên an ninh nhìn mà hâm mộ.
- Anh nhanh một chút, thủ trưởng cùng chuyên gia các bộ ngành đã tới phòng hội nghị, chỉ còn thiếu anh…
Thiếu nữ này tên Lý Lan Tâm, là thư ký riêng của Trần Vũ, ngày thường phụ trách các sự vụ bên ngoài của hắn như giao tiếp, lịch làm việc, ăn uống, thậm chí bảo vệ…
Đừng nhìn nàng dáng người mảnh mai, nhưng đã có quân hàm trung tá, là đặc chủng binh được bộ Quốc Phòng phái tới bảo vệ hắn.
Bình thường nàng luôn ở bên người Trần Vũ, nhưng hôm qua có chút đặc biệt, cấp trên có lệnh điều nàng đi, giao nhiệm vụ âm thầm bảo vệ Trần Vũ cho người khác.
Dù sao cả hai đều còn zin, Trần Vũ lại là khúc gỗ nổi danh Viện Khoa Học, để cả hai vào chung phòng, chỉ sợ sẽ ngủ một hơi từ đêm tới sáng.
…
Trên quảng trường trung tâm của Viện Khoa Học, dòng người như biển, tất cả đều nhìn về phía đài cao, chờ đợi thời khắc lịch sử đến.
Nhưng không ai biết, lúc này trong Viện Khoa Học, tại phòng hội nghị, thần sắc các nguyên thủ cùng khoa học gia đều âm trầm, bầu không khí cực kỳ ngưng trọng.
Trần Vũ còn không kịp thay y phục, quần áo ướt nhẹp vội vàng chạy vào phòng hội nghị, thần sắc ngưng trọng hỏi.
- Chuyện xảy ra khi nào, là ai làm?
Lý Lan Tâm theo sau hắn, thần sắc cũng có chút hoảng hốt, bởi vì vừa rồi nàng nhận được tin tức, hai vị Phi Hành Gia chấp hành nhiệm vụ lái phi thuyền thám hiểm vũ trụ bị ám sát ngay trong Viện Khoa Học.
Đây quả thật là chuyện động trời, liên quan đến mặt mũi cùng an ninh quốc gia, không thể xem thường được.
Muốn đào tạo được một Phi Hành Gia có thể lái phi thuyền hiện đại bậc nhất thế giới này đã không dễ, đất nước phải bỏ ra vô số tài lực vật lực, đào tạo hơn chục năm, còn phải tra xét gia thế, lòng trung thành… hiện tại lại bị ám sát hai người?
Hai người kia, chính là Phi Hành Gia có kinh nghiệm cùng kiến thức chuyên sâu nhất, bản thân còn là Tiến Sĩ tham gia quá trình chế tạo phi thuyền, cho nên mới được phái chấp hành nhiệm vụ, không nghĩ tới lại bị ám sát ngay trong Viện Khoa Học.
Hiển nhiên là có người không muốn nhìn thấy Nam Việt thành công phóng phi thuyền thám hiểm vũ trụ đầu tiên của mình, hoặc nói là kéo dài quá trình này, tạo dư luận xấu, xuyên tạc bôi nhọ… mục đích không ngoài phá vị thế và sức ảnh hưởng của Nam Việt trên chính trường quốc tế.
Nhìn thấy Trần Vũ đến, rất nhiều người đều thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi hắn đến muộn, mọi người còn lo lắng hắn cũng gặp chuyện không may, một khi hắn xảy ra chuyện, kia mới thật là đại họa.
Lúc này trung niên ngồi ở chủ vị nhìn Trần Vũ, cũng không để ý quần áo hắn ướt nhẹp, thần sắc ngưng trọng nói.
- Vừa rồi Nguyễn Văn Sinh cùng Hồ Thành Tài gặp người nhà, dù sao chuyến này nhanh thì một năm, chậm thì phải mấy năm mới có thể trở về, cho nên chúng ta sắp xếp để gia đình bọn hắn đoàn tụ, ai nghĩ tới vợ của Nguyễn Văn Sinh là gián điệp từ bên kia phái tới, đã tiềm phục mấy chục năm, trong lúc bất ngờ ra tay, giết chết Nguyễn Văn Sinh cùng Hồ Thành Tài, sau đó tự sát, làm các chiến sĩ an ninh trở tay không kịp…
- Trương Mỹ Lan?
Trần Vũ siết nắm đấm, trong đầu hiện ra hình ảnh một mỹ phụ trung niên có khuôn mặt phúc hậu, tính tình dịu hiền, nấu ăn lại rất ngon, mình đã gặp vài lần, còn từng khen Nguyễn Văn Sinh có vợ hiền, trong Viện Khoa Học không biết bao nhiêu người hâm mộ.
Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới…
Nhìn Trần Vũ thất thần, trung niên lúc trước mở miệng nói.
- Chuyện này đã giao cho Tổng cục 2 của Bộ Quốc Phòng thụ lý điều tra mở rộng, chúng ta tạm thời không bàn tới, hiện tại vấn đề mấu chốt nhất, là làm sao tìm người thay thế, nếu không thể, vậy chỉ có thể thông báo dời ngày…
Mọi người trong phòng đều thở dài, tuy chuyện này sẽ ảnh hưởng đến vị thế cùng mặt mũi của đất nước, nhưng đã không có cách nào.
Đây là phi thuyền chở người sống thám hiểm Thái Dương Hệ đầu tiên của Nam Việt, không phải Phi Hành Gia bình thường có thể đảm nhận nhiệm vụ, muốn tìm người lâm thời thay thế, là chuyện không thể nào.
Trần Vũ nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu.
- Thủ trưởng, không cần, tôi sẽ thay thế hai đồng chí Nguyễn Văn Sinh và Hồ Thành Tài, nhận nhiệm vụ lần này.
Mọi người trong phòng đều giật mình, nếu nói trong Viện Khoa Học có ai nhận nhiệm vụ này tốt nhất, như vậy trừ Trần Vũ thì không thể là ai khác.
Hắn là người chỉ huy chế tạo phi thuyền, hiểu rõ từng chi tiết máy móc, lại tham gia quá trình huấn luyện điều khiển cho Nguyễn Văn Sinh cùng Hồ Thành Tài, tiêu chuẩn sức khỏe, độ trung thành… càng không cần phải nói.
Nhưng mấy cái này không phải vấn đề, vấn đề là thân phận của hắn, viện trưởng Viện Khoa Học trẻ tuổi nhất thế giới a, một khi trong quá trình thám hiểm xảy ra vấn đề, đối với Nam Việt đó mới là đại họa.
Vì vậy lập tức có người liên tiếng phản đối.
- Không thể, tuy phi thuyền đã được AI kiểm tra nhiều lần, các thông số đều đạt tiêu chuẩn, nhưng trong quá trình thám hiểm sẽ phát sinh rất nhiều biến số, viện trưởng không thể mạo hiểm được.
- Đúng vậy, đây không phải chuyện đùa, một khi xảy ra vấn đề, kia là tổn thất to lớn đối với quốc gia…
- Tôi cũng phản đối, việc này nên bàn lại, đồng chí Trần Vũ không nên vội vàng…