Khí Vận Lập Thiên



Từ bền ngoài, quả thật rất khó phán định bên trong có hàng hay không, trừ mấy biểu hiện rõ ràng như thiên địa đạo văn đứt gãy, hay vỏ đá quá nhiều đốm đen, nhưng cho dù vậy, cũng không dám nói bảo vật trong đó trăm phần trăm bị hủy.


Tất cả đều là vận khí!

Đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, thử vận chuyển Thiên Địa Khí Vận Diệu Pháp Chân Kinh, đưa một tia pháp lực vào trong Thiên Đạo Thạch.


Dù sao Thiên Địa Khí Vận Diệu Pháp Chân Kinh là Thiên Đạo khắc vào cây non Thanh Linh Tổ Mộc, bản thân chính là Thiên Đạo truyền thừa, mà Thiên Đạo Thạch lại do Thiên Đạo hình thành, cả hai có nhân quả rất sâu.


Thần thức của Trần Vũ nương theo pháp lực xâm nhập vỏ đá, giống như đi qua một vùng không gian hỗn độn.


Đột nhiên hai mắt Trần Vũ sáng lên, bởi vì hắn “thấy” được sâu trong không gian hỗn độn kia, lại có một vật.


Là một khối linh thạch màu xanh nhạt, là linh thạch hạ phẩm, thể tích này, ít nhất cũng ba mươi cân.


Giá của Thiên Đạo Thạch ở đây chỉ tầm năm đến mười linh thạch hạ phẩm, mua viên này xem như có lời.


Sở dĩ Thiên Đạo Thạch ở nơi này rẻ như thế, là vì loại hàng này đã bị sàn lọc qua không biết bao nhiêu lần, các dấu hiệu bên ngoài khá tệ, cho nên mới đẩy ra bán vỉa hè.


- Ông chủ, viên này bao nhiêu tiền?


Trần Vũ bất động thanh sắc, hắn muốn mua nghiệm chứng thành quả của mình.


Chủ sạp hàng là một trung niên Bạch Thiên tộc, thấy Trần Vũ hỏi giá tiền, bốn con mắt của hắn cười híp lại, lưỡi dài giống như ma treo cổ đưa qua đưa lại, có chút nịnh nọt nói.


- Vị anh tài Nhân tộc này quả thật tinh mắt, viên Thiên Đạo Thạch kia là viên tốt nhất trong sạp hàng của ta, giá cả rất phải chăng, chỉ 8 viên linh thạch hạ phẩm.


- Tám viên?

Sắc mặt của Trần Vũ nhíu lại, gia hỏa kia là thấy mình trẻ tuổi, muốn lùa gà sao?

- Viên Thiên Đạo Thạch này hình thù bất quy tắc, gồ ghề nhiều đốm đen, còn có nơi này…

Trần Vũ lấy đèn pin thấu quang trên sạp soi vào một chỗ.


- Thiên địa đạo văn ở nơi này đứt gãy, tuy ít, nhưng đã xem như một viên phế thạch, 4 viên linh thạch hạ phẩm, không bán thì ngươi giữ lại mà chơi đi.


Tuy Trần Vũ không thiếu một vài viên linh thạch hạ phẩm, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, cũng không thể để Bạch Thiên tộc này xem hắn như kẻ đần cười nhạo được.


Thấy Trần Vũ định đứng dậy, trung niên Bạch Thiên tộc kia vội vàng cười làm lành kéo hắn lại.


- Thiếu hiệp đừng vội, tại hạ trên có mẹ già, dưới có con nhỏ, lại thêm mới cưới vợ ba, sinh hoạt rất khó khăn, 5 linh thạch hạ phẩm, giá này là giá tiêu chuẩn rồi, quyết không có ý lừa thiếu hiệp ngài.

Ta nhìn thiếu hiệp ngài dung mạo tuấn tú bất phàm, anh tư thần võ, cả người tỏa sáng hào quang nhân vật chính, biết đâu vận khí tốt, mở ra được linh thạch thượng phẩm, thậm chí bảo vật Siêu Thần…

Trần Vũ.


- …

Con mẹ nó, tên Bạch Thiên tộc này đúng là cái gì cũng dám nói, bất quá có một câu hắn nói đúng, ta quả thật dung mạo tuấn tú bất phàm, anh tư thần võ, cả người tỏa sáng hào quang nhân vật chính…


Vì vậy liền nở nụ cười hài lòng, giả vờ nghe không rõ.


- Vừa rồi ngươi nói gì ấy nhỉ?

Trung niên Bạch Thiên tộc ngơ ra, bốn con mắt xoay chuyển, sau đó lập tức hiểu ý, thần sắc càng thêm nịnh nọt.


- Thiếu hiệp ngài dung mạo tuấn tú bất phàm, anh tư thần võ, cả người tỏa sáng hào quang nhân vật chính…


Trần Vũ nhìn hắn, gia hỏa này không vào quan trường quả thật là lãng phí nhân tài, thần sắc hài lòng chỉ vào hai ba viên Thiên Đạo Thạch khác, hào khí nói.


- Hôm nay bản thiếu gia vui vẻ, mua hết mấy viên này.


Trung niên Bạch Thiên tộc kia cười như nở hoa, Trần Vũ chỉ thêm ba viên, nhưng hắn vờ như không thấy, lấy thêm bốn viên, cộng viên trên tay Trần Vũ nữa là năm viên, mỗi viên năm linh thạch hạ phẩm, tổng cộng 25 viên linh thạch hạ phẩm.


Trần Vũ cũng không để ý, lấy ra thẻ ngân hàng của “Bản Ngã”, chuyển khoản cho đối phương.


Loại thẻ này là một loại vật dụng Siêu Thần cấp thấp, như một chiếc thẻ ngân hàng ở Địa Cầu, nhưng lại thêm công năng chuyển khoản, kiểm tra số dư… giống như một app ngân hàng.


Sau khi thanh toán xong, Trần Vũ mang theo năm viên Thiên Đạo Thạch, đi về phía máy cắt đá ở xa xa.


Trên đường đi, pháp lực của hắn cũng thử thăm dò vào bốn viên Thiên Đạo Thạch khác, không hề ngoài ý muốn, bốn viên đều phế, bảo vật bên trong sớm đã hủy hoại.


Đi đến chỗ máy cắt đá, giao cho thợ cắt 2 viên linh thạch hạ phẩm, nói.


- Huynh đài, cắt giùm năm viên này.


Thợ cắt đá nhận tiền, khuôn mặt hàm hậu hỏi.


- Tiểu huynh đệ, có cần đánh dấu góc cắt trước không? Cắt kiểu đó thì thêm một ít tiền nữa!

Trần Vũ lắc đầu.



- Không cần, cứ cắt đôi ra là được.


Thông thường mà nói, sau lớp vỏ đá là một lớp ngọc bích trong suốt, sau lớp ngọc bích mới là bảo vật chân chính.

Vì để tránh tổn hại bảo vật, nên thợ cắt sẽ cắt nhiều lần, từ ngoài vào trong, cho đến lớp ngọc bích thì ngừng lại, nhưng kiểu cắt thì tốn rất nhiều thời gian và công sức, nên giá tiền tăng lên mấy lần.


Thợ cắt đá cũng không nói nhiều, gật đầu, đưa đá vào máy.


Vỏ của Thiên Đạo Thạch cực kỳ cứng rắn, Đại Võ Sư cầm vũ khí Siêu Thần cấp bốn, dùng hết toàn lực cũng chưa chắc phá được, nên máy cắt cũng là một loại vật dụng Siêu Thần cao cấp, sử dụng động cơ cực mạnh, nên cần trả linh thạch.


Tiếng cắt đá ầm ầm vang lên, chỉ mấy giây, một viên Thiên Đạo Thạch đã bị cắt làm đôi.


Trần Vũ không có cố ý căn dặn thợ cắt làm theo trình tự gì, mà tùy ý đối phương làm việc, vì vậy viên đầu tiên, viên thứ hai, viên thứ ba đều không có hàng, đá vừa mở, bên trong toát ra từng luồng thần lực đen ngòm cùng tro bụi, bị cơ quan của máy cắt hút đi, bằng không lấy tu vi chỉ là Võ Sĩ sơ kỳ của thợ cắt đá, tiếp xúc thần lực nồng đậm như vậy, sẽ xuất hiện dấu hiệu dị hóa.


Ba viên liên tục đều không có hàng, thợ cắt đá nhìn Trần Vũ với ánh mắt ái ngại, nhìn hai viên còn lại, ý bảo có tiếp tục không.


Trần Vũ cũng rất phối hợp lộ ra vẻ mặt đau lòng, nhưng trong lòng thì cười nở hoa, bởi vì hắn phát hiện, mình đã có con đường phát tài thứ hai.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận