Khí Vận Lập Thiên



Hắn nhìn thợ cắt đá, giống như dân cờ bạc bất chấp tất cả, nghiến răng nói.


- Cắt hết, ta cũng không tin vận khí của mình kém như vậy!

Thợ cắt đá lắc đầu, nhưng không nói gì, sự tình như vậy, hắn ở đây làm hơn hai mươi năm, đã thấy nhiều thành quen.


Viên thứ tư, thợ cắt đá chọn trúng viên mà Trần Vũ phát hiện có 30 cân linh thạch hạ phẩm, sau khi mở đá, ánh sáng màu xanh nhạt lấp lóe tràn ra.


- Ồ, linh thạch hạ phẩm, nhìn thể tích hẳn tầm 30 cân, chúc mừng thiếu hiệp.


Thợ cắt đá mỉm cười, thiếu niên kia cũng xem như may mắn, mở được thứ này, xem như lấy lại vốn, còn lời được vài viên linh thạch hạ phẩm.


Sắc mặt Trần Vũ hợp thời giãn ra, nở nụ cười hài lòng.


Viên thứ năm không có gì bất ngờ, chỉ có hắc khí và bụi bặm.


Thợ cắt đá giúp Trần Vũ lấy toàn bộ khoáng thạch ra, tổng cộng 32 cân, tương đương 32 viên linh thạch hạ phẩm, nhưng trừ các chi phí nhân công cùng phí trung gian, Trần Vũ chỉ lấy về 30 viên linh thạch hạ phẩm, xem như lời 5 viên linh thạch hạ phẩm.


Tuy chỉ lời 5 viên linh thạch hạ phẩm, nhưng Trần Vũ vui như nở hoa, bắt đầu tìm kiếm giữa các sạp hàng, xem có cá lọt lưới hay không.



Chỉ là loại Thiên Đạo Thạch bị ném ra bán vỉa hè này, thì quả thật không dám khen tặng, trong mười viên, có thể có một viên chứa hàng đã không tệ.


Hơn nữa dù có hàng, cũng đa phần là linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm rất hiếm, dù có trọng lượng cũng nhỏ.


Thời điểm Trần Vũ chuẩn bị rời đi, tìm một cửa hàng bán vật liệu khoáng thạch, mua vật liệu luyện chế pháp bảo của mình, thì đột nhiên thân hình hắn dừng lại.


Vừa rồi tay hắn lướt qua một tảng đá vỏ ngoài đen xì, vốn dĩ chỉ theo thói quen dùng pháp lực tra xét, dù sao viên này từ bề ngoài, quả thực là phế trong phế, bởi vì thiên địa đạo văn đứt gãy nhiều nơi, vỏ đá hiện đầy điểm đen…

Trần Vũ ngừng lại, tùy ý lựa chọn vài viên, mua cả viên Thiên Đạo Thạch đen xì này.


Chủ sạp thấy có người mua viên phế thạch kia thì mừng rỡ không thôi, sợ Trần Vũ đổi ý, liền vội vàng thanh toán.


Mang mấy viên Thiên Đạo Thạch đi tới chỗ thợ cắt đá, vẫn giá tiền cũ, cắt đôi.


Thợ cắt đá thấy là khách quen, liền cười hì hì tiếp nhận, nhưng trong lòng âm thầm lắc đầu, mấy viên đá này, chỉ sợ là bánh bao thịt ném chó, một đi không trở lại rồi.


Chỉ là khi hắn cắt tới viên đá to cỡ quả bóng rổ, toàn thân đen xì mà lúc trước Trần Vũ chú ý, sắc mặt lại đại biến, vội vàng lui ra xa.


Dù động tác của hắn nhanh, nhưng đoàn khí tức hai màu đỏ đen ở trong Thiên Đạo Thạch phun ra kia, vẫn xuyên qua lồng phòng hộ của máy cắt đá, có một ít dính vào người hắn.


Chỉ nháy mắt, bàn tay của hắn liền có dấu hiệu thối rửa, lan tràn.


Thợ cắt đá biến sắt kêu lên một tiếng đau đớn, Trần Vũ cũng giật mình, hắn không nghĩ tới sát khí của thứ kia mạnh mẽ như thế, có thể xuyên qua tầng phòng hộ của máy cắt đá.


Hắn vội vàng kéo thợ cắt đá ra xa, đồng thời cho đối phương ăn mấy viên đan dược giải dị lực.


Thợ cắt đá vội vàng ngồi xuống vận công, bức dị lực đang xâm nhập thân thể mình ra, bằng không để nó lan tràn, vậy hắn liền xong đời.


May mắn dị lực này trải qua tầng phòng hồ cắt giảm hầu như 99%, hắn lại lui nhanh, cộng thêm đan dược trợ giúp, cuối cùng xem như nhặt về một cái mạng.


Người xung quanh thấy động tỉnh bên này, thì vội vàng bu tới, ồn ào nghị luận.


- Mở ra tài liệu Siêu Thần?

- Sát khí thật mạnh, còn có thần lực nồng đậm, nhìn ít nhất cũng là tài liệu Siêu Thần cấp ba.


- Không biết là thứ gì…


- Thiến niên kia thật may mắn, mở ra tài liệu Siêu Thần ít nhất cấp ba, giá tệ gì cũng được một hai ngàn linh thạch hạ phẩm.


- Sao ta lại không có may mắn như thế chứ, tháng này đã thua gần 100 viên linh thạch rồi…

Qua một lúc, thợ cắt đá đã khôi phục, nhìn thấy tay mình còn nguyên vẹn, hắn nhịn không được thở dài, cảm kích nói.


- Đa tạ thiếu hiệp cứu giúp.


Nếu vừa rồi không có đan dược của đối phương, cánh tay này của mình xem như phế bỏ, hắn chỉ là Võ Sĩ, không phải Võ Tôn hay Ma Pháp Tôn Sư, tay chân đứt rời có thể tái sinh.


Trần Vũ gật đầu, có chút kích động nói.


- Tiếp tục đi, ta muốn nhìn xem kia là loại tài liệu Siêu Thần gì!

Thật ra trong lòng hắn sớm đã biết, trong Thiên Đạo Thạch là một khối Phệ Linh Thiết, vào thời đại thượng cổ cũng là vật liệu cực kỳ hi hữu, một khi xuất hiện, sẽ dẫn phát tranh đoạt máu chảy thành sông.


Sở dĩ tu tiên giả tranh đoạt như thế, là vì đặc tính của Phệ Linh Thiết này rất kỳ lạ.


Loại Phệ Linh Thiết này ban đầu chỉ là một loạt tài liệu luyện khí rất bình thường, trong Luyện Khí Truyền Thừa có ghi chép, tương đương tài liệu cấp hai mà thôi.


Nhưng Phệ Linh Thiết này lại có thể tiến hóa, hơn nữa còn là tiến hóa vô hạn.


Chỉ cần cung cấp cho nó đủ linh hồn và tinh huyết, nó có thể tiến hóa thành tài liệu Thánh cấp.


Bất quá loại tài liệu này còn có một nhược điểm chí mạng, đó là huyết tính quá nặng, sẽ bất tri bất giác ảnh hưởng chủ nhân, khiến chủ nhân của nó từ từ biến thành cuồng ma chỉ biết giết người, cuối cùng bị tu sĩ chính đạo vây công tru diệt.



Nên thời thượng cổ, loại Phệ Linh Thiết này còn có một cái tên khác, gọi là Phệ Chủ Thiết.


Lúc này dị lực trong Thiên Đạo Thạch đã bị cơ quan của máy cắt đá hấp thu, thợ cắt đá tiếp tục công tác, điều chỉnh góc cắt, nhanh chóng xử lý lớp vỏ ngoài.


Không bao lâu, một cục kim loại màu đỏ sẫm xuất hiện ở trong mắt mọi người.


Cục kim loại này không quá lớn, chỉ cỡ đầu em bé sơ sinh, nhưng máy móc biểu thị, vật này đến hơn hai tấn, đủ thấy hàm lượng vật chất của nó nặng như thế nào.


Toàn thân nó màu đỏ sậm, ánh sáng màu đỏ lập lòe, giống như trên đó có máu bầm lưu chuyển.


Một cỗ khí tức huyết tinh, pha lẫn thần lực an mòn lan tràn ra ngoài.


- Ồ, đây là loại tài liệu Siêu Thần gì, chưa từng thấy qua?

- Huyết sát khí thật mạnh!

- Tuy không biết là vật liệu gì, nhưng hệ thống của máy cắt đá có công năng phân tích, nhìn xem, trình độ vật liệu chỉ tương đương cấp ba.


- Cấp ba cũng rất tốt rồi, ít nhất có thể bán hai ba ngàn linh thạch hạ phẩm, chỉ là huyết sát khí quá mạnh, rất dễ ảnh hưởng thần trí…

- Ân, không sai, bởi như vậy, giá cả có thể còn thấp hơn…



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận