Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
__________________________

Phượng Khuynh Ca vừa mới mở nước, nghe tiếng của Mạnh Lâm Phong lập tức giật mình, vòi sen rơi xuống đất tạo ra âm thanh thật lớn.

Cô nặng nhọc thở ra một hơi, nghiến răng nghiến lợi hô lên: "Ai cho anh vào đây, đi ra ngoài."

Mạnh Lâm Phong đã bước chân vào phòng tắm, cười hì hì nhìn Phượng Khuynh Ca, căn bản không thèm để lời cô nói vào tai. Hắn vừa đi vừa cởi quần áo, chẳng mấy chốc trên người chỉ còn lại một cái quần lót nhỏ. Hắn nhìn thân thể bóng loáng của Phượng Khuynh Ca, lại nhìn đến chiếc quần lót chướng mắt của mình, liền đưa tay cởi nốt.

Phượng Khuynh Ca cảm thấy tất cả gân xanh trên trán của mình đều nổi lên rồi. Cô xoa xoa nắm đấm, tự hỏi có nên hay không cho anh ta vài quyền. Không phải hắn bị mất trí nhớ sao, nói không chừng bị hành hung vài lần liền trở lại bình thường rồi.

Hừ! Tức chết cô.


Cô mới không tin hắn thật sự bị mất trí nhớ, nếu thật sự là ngốc tử, thì làm sao có thể biết chiếm tiện nghi của con gái người ta.

Phượng Khuynh Ca vô cùng nghi ngờ, ánh mắt cô lóe lên, lập tức liền nảy ra chủ ý. Nếu hắn thật sự mất trí nhớ, thử một lần không phải rõ hay sao?

"Tiểu Phong Phong, anh lại đây một chút." Phượng Khuynh Ca bày ra tư thế mị hoặc, hướng Mạnh Lâm Phong vẫy vẫy tay.

Mạnh Lâm Phong cao hứng chạy tới, nhưng sàn nhà lại trơn ướt, kết quả hắn liền trượt chân ngã về phía trước. Phượng Khuynh Ca vội vàng nghiêng người đỡ lấy hắn, cô cũng không muốn bị đè thành thịt vụn đâu.

Thời điểm thân thể chạm vào nhau, cả hai người đồng thời run lên. Phượng Khuynh Ca cả người vô lực, dựa vào Mạnh Lâm Phong.

"Khuynh Ca, vì sao nó lại trở nên lớn như vậy?" Âm thanh Mạnh Lâm Phong trở nên khàn khàn, Phượng Khuynh Ca theo tay hắn nhìn xuống, liền hiểu "nó" tự nhiên chính là tiểu Lâm Phong.

Không ngờ tiểu Lâm Phong cũng rất dễ nhìn, tuy có phần thô hơn nhưng lại không dài như tiểu Tử Thịnh. Chậc....Chậc..... Nhìn cái bộ dạng đang héo rũ đột nhiên thất tỉnh kia, chẳng khác nào bị cấm dục đã lâu nha.....

Phượng Khuynh Ca nuốt nuốt nước bọt, cô có hay không nên ăn bữa tiệc đưa lên tận miệng này đây?

Phụ nữ đặc biệt coi trọng đêm đầu tiên. Tuy hiện tại Mạnh Lâm Phong hồn nhiên như một đứa trẻ, không hề mang hơi thở khiến người ta chán ghét. Nhưng cô thật sự rất muốn giao lần đầu cho người trong lòng của mình.

Trước mắt chỉ có hai người có thể nhận được đề cử này, chính là anh trai đại nhân Phượng Tử Thịnh cùng Bạch Dật Thủy. Nhưng đáng tiếc, cả hai người này đều không dễ dàng ăn như vậy!

"Không cần sợ, có lẽ vừa rồi bị té nên sưng lên thôi, em giúp anh xoa xoa được không?" Phượng Khuynh Ca tươi cười tà ác, tựa như kẻ xấu đang dụ dỗ bé ngoan.


"Vậy em giúp anh thổi đi. Mẹ có nói, thổi những chỗ bị đau sẽ không còn đau nữa." Mạnh Lâm Phong ủy khuất nói.
7

Phượng Khuynh Ca nhớ tới đêm qua mình dùng miệng ngậm tiểu Tử Thịnh, trong thân thể liền trào ra một luồng nhiệt lưu. Hô hấp của cô trở nên kịch liệt, đưa mắt khát vọng mà nhìn gậy nóng của Mạnh Lâm Phong.

Không biết nó sẽ có hướng vị gì đây? Của Phượng Tử Thịnh là mùi vị của chocolate, quả rất không sai.
11

"Này, anh làm gì? Không được sờ loạn." Phượng Khuynh Ca phát hiện một thứ cứng rắn hơn cây gậy của Mạnh Lâm Phong, theo bản năng liền nhìn xuống, quả nhiên chính là ngón tay của hắn ta.

Đáng giận! Cô không kịp ngăn cản. Khu rừng rậm của cô vốn chính là thuộc loại thưa thớt, từ trên xuống dưới trắng nõn mềm mại vô cùng.

"Khuynh Ca, em chảy nước." Mạnh Lâm Phong gương mặt đỏ ửng, thở hỗn hển nói: "Ngón tay của anh thật thoải mái."


Mạnh Lâm Phong tựa như một đứa trẻ phát hiện ra bảo bối, hắn ngồi xổm xuống trước mặt Phượng Khuynh Ca. Ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt chăm chú mà nóng rực.

Phượng Khuynh Ca từ trên cao nhìn xuống hắn. Khát vọng trong ngươi không hề giảm bớt mà ngược lại càng lúc càng tăng thêm. Nhìn Mạnh Lâm Phong mang bộ dáng như vậy, trong lòng cô thực sự cảm thấy rất hả giận, xem như lần này là giúp nguyên chủ báo thù đi.

Cô mở hai chân ra, để Mạnh Lâm Phong có thể dựa gần thêm một chút. Hắn giờ này gương mặt đã đỏ ửng, yết hầu không ngừng phập phồng lên xuống.

Nơi tư mật của cô chỉ cách môi hắn chưa tới 1 cm, thoang thoảng phát ra hương vị hoa quả nhẹ nhàng. Mạnh Lâm Phong đưa miệng tới gần, khẽ ngậm vào, sau đó hai mắt liền sáng lên: "Ăn ngon."
______________________________
8

Ăn ngon hay không ta không biết, ta chỉ biết mình sắp phun máu mũi rồi..... O:-)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận