Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
___________________________

Phượng Khuynh Ca cảm thấy vô cùng mất mặt. Đại lượng mật dịch từ hai chân chảy xuống, tản mát ra hương thơm lạ lùng. Loại khát vọng này cơ hồ không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được, thật sự rất cần cứ thứ gì đó để lấp đầy sự trống rỗng này.

Cô cắn môi anh đào, mị hoặc nói: "Thích ăn thì liền ăn nhiều một chút."

Mạnh Lâm Phong nghe vậy hai mắt càng thêm sáng ngời. Hắn cũng không cần chờ cô nhắc lại, vội vàng chôn mặt vào giữa hai chân cô, say sưa liếm mút nhụy hoa hồng phấn.

Phượng Khuynh Ca thét lớn một tiếng. Một tay cô nắm lấy lan can bên cạnh, một tay còn lại nắm chặt lưng Mạnh Lâm Phong. Móng tay sắc bén xẹt qua da thịt, lưu lại trên lưng hắn vài vệt màu hồng.

Mạnh Lâm ăn đau, động tác hơi dừng lại một chút. Trong lúc vô tình đầu lưỡi liền dò xét đi vào, khiến Phượng Khuynh Ca co rút càng nhanh.


Mạnh Lâm Phong hít sâu một hơi, mặt liền chôn tại nơi tư mật của cô. Cằm của hắn có vài cọng râu lún phún, đâm vào nụ hoa khiến cô có cảm giác vừa ngứa vừa tê.

"Ực..." Mạnh Lâm Phong nuốt một ngụm lớn mật dịch, cổ họng phát ra vài tiếng chậc, chậc...

Phượng Khuynh Ca cả ngươi mềm nhũn tựa như một bãi nước xuân thủy, thiếu chút nữa đã không thể nắm dính lan can. Cô nắm lấy tóc Mạnh Lâm Phong, kéo hắn lên nhìn mình.
"Chúng ta lên giường chơi tiếp, như thế nào?"

Mạnh Lâm Phong tất nhiên vô cùng cao hứng, cảm giác khi đầu lưỡi của mình tiến vào nụ hoa của cô khiến cho hắn vô cùng mê luyến. Đôi mắt vốn hồn nhiên trong sáng đã nhuốm đầy tình dục, hiện tại Phượng Khuynh Ca nói cái gì chính là cái ấy.

"Chờ một chút, chúng ta lên giường sẽ làm bẩn, trước tiên tắm rửa sạch sẽ có được không?" Sau khi kéo Mạnh Lâm Phong đứng lên, Phượng Khuynh Ca liền cầm lấy vòi sen, xối sạch mồ hôi trên người cả hai.

"Anh cũng muốn làm." Mạnh Lâm Phong đưa tay giành lấy vòi sen trên tay cô, vì cả gửi người mà tắm rửa. Hắn gắt gao dựa vào cô, trên đỉnh của cây gậy vừa nóng vừa cứng rỉ ra một ít bạch dịch.

Mạnh Lâm Phong cảm thấy rất khó chịu, xoay xoay thắt lưng. Gậy nóng của hắn tiếp xúc nơi tư mật của cô lại không thể đi vào. Mạnh Lâm Phong bèn tách hai chân của cô ra, muốn mạnh mẽ đi vào.

Phượng Khuynh Ca đưa tay bắt lấy tiểu Lâm Phong, mị hoặc nhìn chủ nhân của nó, tươi cười nói: "Nó không ngoan nha, đáng bị trừng phạt."

Mạnh Lâm Phong ủy khuất nhăn mi. "Khuynh Ca, cây gậy nhỏ khó chịu, nó muốn động một chút." Hắn cũng không hiểu tại sao trong cơ thể của mình đột nhiên lại có một cây gậy dài như vậy, động đậy cũng chỉ là làm theo bản năng mà thôi.


Phượng Khuynh Ca khánh khách cười khẽ, cầm lấy tiểu Lâm Phong, một lên hai xuống, nói: "Là như vậy sao?"

Mạnh Lâm Phong nhẹ rên ra tiếng: "Khuynh Ca, thật thoải mái, nhanh lên một chút."

Phượng Khuynh Ca sao có thể dễ dàng để Mạnh Lâm Phong được hưởng thụ như vậy, cô buông tay ra, vơ lấy khăn tắm bên cạnh bọc lại thân thể, hướng hắn làm một cái mặt quỷ: "Phải xem biểu hiện của anh nha."

Mạnh Lâm Phong tội nghiệp chạy theo cô. Tiểu Lâm Phong theo từng bước đi của hắn mà run lên, nhìn đặc biệt có mỹ cảm, Phượng Khuynh Ca tà ác thầm nghĩ: Nếu Mạnh Lâm Phong tỉnh táo nhớ lại đoạn ký ức này không biết có thể cầm dao chém chết cô hay không?"

Căn phòng của Phượng Khuynh Ca rất lớn, cô lại cố tình đùa giỡn Mạnh Lâm Phong, nhìn hắn đuổi theo mình khắp phòng, sự tà ác của Phượng Khuynh Ca càng thêm nồng đậm.

Thân thể của cô sau khi trải qua cải tạo của ma quả đã trở nên mạnh mẽ hơn so với người bình thường rất nhiều. Mạnh Lâm Phong phải chạy mất hai vòng mới bắt được cô.

Mạnh Lâm Phong cười to: "Bắt được em rồi."

Nói xong liền nhào tới ôm lấy cô, cả hai cùng ngã xuống thảm.


Lúc nãy trong khi chạy khăn tắm của cô đã rơi ra, giờ phút này cả thân hình của cô trần trụi, tất cả đều phơi bày trong không khí.

Mạnh Lâm Phong đôi mắt sáng ngời, làm sao cũng giống một tên ngốc. Hắn giơ lên tà mị tươi cười, cuối đầu ngậm lấy đôi môi nhỏ nhắn của cô.

Phượng Khuynh Ca không hề xem nhẹ ánh mắt này của hắn, cô thực hoài nghi có phải hắn đã nhớ ra gì rồi hay không?

"Mạnh Lâm Phong, anh biết tôi là ai không?" Phượng Khuynh Ca một bên vừa thở gấp vừa nói.

Hắn không ngẩng đầu, vẫn chôn tại cổ của cô, hàm hồ mà trả lời. "Em là đại tiệc của anh, anh muốn ăn em."
4


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận